Vũ Vương

Chương 197: Đại Long thiên tử​




Đương nhiên tu sĩ như Tư Không chiếu lại ít đến thương cảm, trong ức vạn người cũng khó tìm được một.

Nghe được Mộ Hàn hỏi thăm, bọn người Kỷ Vũ Lộ vô ý thức vãnh tai nghe, những năm gần đây bọn họ chỉ biết Tư Không Chiếu mạnh đến nổi không hợp thói thường, nhưng mà không biết lai lịch của hắn là gì.

- Tư Không Chiếu...

Thì thào lẩm bẩm cái tên này, Úc Kim Hương có chút cảm khái thở dài, nói:

- Những năm thật lâu trước kia, trong Thái Huyền Thiên Vực cũng không tông phái, chỉ có Phi Long hoàng triều, các ngươi cũng biết hoàng thất của Phi Long hoàng triều họ gì không?

Thấy bọn người Mộ Hàn mặt mũi tràn đầy mờ mịt, nàng lẩm bẩm:

- Là họ Tư Không!

Mộ Hàn hơi kinh hãi, vô ý thức nói:

- Úc trưởng lão, chẳng lẽ nói ‘ Đại Long thiên tử ’ Tư Không Chiếu chính là hậu duệ hoàng thất Phi Long hoàng triều?

Bốn người Kỷ Vũ Lộ đều ngạc nhiên há to mồm, Phi Long hoàng triều sụp đổ vô số năm, bọn họ vốn cho rằng hậu duệ hoàng thất này đã sớm diệt sạch rồi, lại không nghĩ rằng hoàng thất hoàng triều năm đó vẫn có hậu duệ tồn tại, hơn nữa còn chính là "Đại Long thiên tử" Tư Không Chiếu danh chấn Thiên Vực.

- Đúng vậy.

Úc Kim Hương gật đầu nói:

- Phi Long hoàng triều đã diệt, nhưng Tư Không gia tộc vẫn tồn tại, Tư Không Chiếu chính là nhân vật trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm của Tư Không gia tộc thế hệ này.

- Nghe nói hắn tám tuổi tu luyện, mười tuổi hóa võ nhập đạo, tiến vào Đạo Cảnh nhất rọng Huyền thai cảnh, mười bốn tuổi đột phá đến Mệnh Tuyền cảnh, hai mươi tuổi tiến vào Vạn Lưu Cảnh siêu cấp cường giả. Hôm nay hắn hai mươi tuổi cũng đã đạt tới ‘ Vạn Lưu tứ trọng thiên ’,không bao lâu hắn sẽ là ‘ Vạn Lưu ngũ trọng thiên ’ .

Nói ra những lời này, trong mắt Úc Kim Hương hiện ra thần sắc rung động:

- Vũ Long Thiên Tông hiện tại, Tư Không Chiếu dưới một người mà trên vạn người, chỉ cần tông chủ hiện giờ thoái vụ, Tư Không Chiếu lập tức trở thành tông chủ của Vũ Long Thiên Tông. Nếu như hắn muốn xuất đầu thay cho Cơ Vân Trúc, câu nói đầu tiên có thể dẫn động vô số cường giả, như vậy...

Câu nói đằng sau Úc Kim Hương không nói ra khỏi miệng, nhưng mà ý tứ vô cùng rõ ràng, Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Ôn Siêu cùng Hạng Thần biến sắc, rùng mình hoảng sợ.

Úc Kim Hương an ủi:

- Các ngươi cũng không nên quá lo lắng, chỉ cần đứng ở trong Vô Cực thành, cho dù Tư Không Chiếu trở thành tông chủ Vũ Long Thiên Tông cũng không dám chạy vào nội thành gây phiến toái cho các ngươi.

- Cũng không thể cả đời trốn trong nội thành được!

Mộ Hàn lắc đầu cười khổ.

Nghe Úc Kim Hương nói ra lai lịch của "Đại Long thiên tử" Tư Không Chiếu, Mộ Hàn đã biết rõ mình chọc vào tổ ong vò vẽ, nhưng mà việc tới nước này có hối hận cũng đã muộn. Huống hồ cho dù chuyện này xảy ra một lần nữa, hắn vẫn không chút do dự bắt giữ Cơ Vân Trúc.

Đời trước của hắn dù ở trong Mộ gia bị nhiều khuất nhục, đều chưa từng cúi đầu, hôm nay hắn chiếm cứ thân thể này, làm sao có thể rụt rè thua với Mộ Hàn lúc trước được.

- Đứng ở trong Vô Cực thành cả đời, còn tốt hơn vứt bỏ tính mạng.

Úc Kim Hương nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Ta có việc cần quay về Vô Cực Thiên Tông xử lý, sáng ngày mai sẽ rời khỏi Cổ Linh Thành, các ngươi nếu có ý định quay vè thì đi cùng ta.

Khi nói chuyện Úc Kim Hương đã đi ra ngoài.

- Đa tạ trưởng lão.

Bọn người Kỷ Vũ Lộ giật mình một cái, lập tức mừng rỡ, kích động cảm tạ. Úc Kim Hương mặc dù không có nói rõ, nhưng mà lời của nàng nói đã rõ ràng rồi. Quay về cùng với Úc Kim Hương thì trên đường đi nàng sẽ bảo hộ bọn họ khỏi trả thù của Cơ Vân Trúc, đợi khi quay về Vô Cực thành thì không cần lo lắng.

Đợi thân ảnh Úc Kim Hương biến mất ở cửa ra vào, Lăng Nghị thật hưng phấn vung nấm đấm lên, nói:

- Mộ Hàn sư huynh, có Uc trưởng lão thì đường về của chúng ta an toàn rồi.

- Đúng vậy, nghe nói Úc trưởng lão đã là Mệnh Tuyền thất trọng thiên rồi, cách Vạn Lưu Cảnh chỉ kém nửa bước.

Vùng biển phía đông Thái Huyền Thiên Vực, nơi này không dưới cả ngàn hòn đảo, đây cũng là Tiên Hải đảo vực, là đảo lớn nhất của Vũ Long Thiên Tông hiện giờ, trong khu vực này tùy ý nhìn thấy đình đài lầu viện san sát.

Phía tây Tiên Nữ Đảo, trong lầu các gần bờ biển, sóng biển cuộn mình, phát ra vô số bọt nước, trong lầu các thấp thoáng thoạt nhìn lờ mờ đẹp không sai tả xiết.

- Vẫn còn thiếu một chút mới có thể thai sinh linh tuyền, bước vào Mệnh Tuyền Cảnh. Huyền Thai cảnh cùng Mệnh Tuyền cảnh chênh lệch quả nhiên khó mà vượt qua.

Trong chỗ cao nhất của lầu các, có tiếng than nhẹ vang vọng.

Đây là nữ tử áo bào xanh thướt tha, tuổi chừng hai mươi, khuôn mặt thanh lệ, ngữ quan như quỷ phủ thần công tạo thành, cực kỳ tinh xảo, tóc dài sau đầu rủ xuống như lưu vân. Lúc này đôi mắt dễ thương của nàng đang khép mở, thần sắc mang theo tiếc nuối.

Nàng chính là Cơ Vân Yên, đứng thứ hai trong Cơ thị tam tỷ muội của Vũ Long Thiên Tông.

- Ân?

Phút chốc Cơ Vân Yên thở nhẹ ra, lập tức sờ tay vào ngực lấy ra một khuyên tai ngọc. Thời điểm này khuyên tai ngọc phát ra hào quang màu xanh, trong khuyên tai ngọc này vặn vẹo biến ảo, bắt đầu đan vào thành những ký tự nhỏ.

- Thì ra là tin tức của tiểu muội muội truyền tới.

Môi của Cơ Vân Yên nhúc nhích, hiện ra sủng nịch, nhẹ giọng nói:

- Tiểu nha đầu này đi ‘ Vực Giới Sát Tràng ’, chắc hẳn có thu hoạch không nhỏ...

Nhưng mà lời còn chưa dứt, tươi cười trên mặt của nàng cứng lại, lông mày nhếch lên.

- Tiểu muội lại bị một đệ tử Vũ Hóa Cảnh của Vô Cực Thiên Tông khi dễ?

- Mộ Hàn? Đáng chết!

Bỗng nhiên chân mày lá liễu của Cơ Vân Yên hiện ra hàn quang như băng sương, ngữ điệu lạnh tới cực điểm.

- Trong lúc này nhất thời khó mà đột phá lên‘ Mệnh Tuyền nhất trọng thiên ’, vừa vặn đi tới Cổ Linh Thành giúp tiểu muội xả ác khí này, cũng có thể thuận tiện đến tầng hai của ‘ Vực Giới Sát Tràng ’ giải sầu...

Khi đang nói chuyện, Cơ Vân Yên đã bắn người lên, một bước phóng ra, thân ảnh yểu điệu biến mất trong lầu các, dung nhập vào bóng tối bên ngoài...

Sáng sớm hôm sau, Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Ôn Siêu cùng Hạng Thần đã theo Úc Kim Hương trưởng lão rời khỏi Cổ Linh Thành, nhưng mà Mộ Hàn lưu lại.

Vào trong Vực Giới Sát Tràng đã đạt được nhiều thu hoạch, những linh tinh khô lâu Vũ Hóa Cảnh và đạo khí thấp phẩm tất cả đều cho đám người Kỷ Vũ Lộ. Mộ Hàn thì lưu lại sáu viên "Huyết Hồn Thạch" cùng với linh tinh của Quỷ Tướng, cùng với Hàn Sương Kiếm của Cơ Vân Trúc . Về phần "Bách quỷ luyện hồn châu " thì đổi với Vô Cực Quán lấy năm bình "Đạo tâm ngọc lộ ", vừa vặn một người một lọ.

- Hấp thu nhanh như vậy?

Trong phòng, Mộ Hàn lập tức mở to mắt, trên mặt hiện ra nét ngạc nhiên, khối "Huyết Hồn Thạch" bị hắn khẹp trong tay bây giờ đã trắng nõn rồi.

Lúc mới bắt đầu Mộ Hàn vốn tưởng rằng luyện hóa tâm sát dương khí trong "Huyết Hồn Thạch" có độ khó không nhỏ.