Vũ Vương

Chương 390: Đối chiến Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên (2)




Một đao đâm ra, giống như có thể phá tan bất cứ chướng ngại nào thành từng mảnh.

Tuy nhiên, thấy hành động của Mộ Hàn, khóe môi Tử Lan San lại hiện ra một nụ cười chế giễu như có như không.

- Xoẹt!

Liền tại lúc mũi đao Xuân Thu Đại Đao chọc thủng đạo khí lạnh kia thì, thanh trường kiếm trắng như tuyết trong tay Tử Lan San đột nhiên bùng nổ lan ra. Một mảnh băng hà rất dày điên cuồng mà tràn ngập mọi nơi. Ngay trong khoảnh khắc đó, cả một vùng không gian hơn mười thước này liền bắt đầu bị đóng băng, sàn đấu này cũng tựa hồ biến thành một cột băng thật lớn.

Về phần Mộ Hàn, thậm chí vẫn còn chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng gì, liền hóa thành một pho tượng đặt bên trong khối băng, thân thể lại vẫn duy trì tư thế vung đao đâm tới phía trước. Mà thân hình Tử Lan San thì giống như hóa thành một làn khói màu tím đang hăng hái di động bên trong cột băng, theo hướng tới gần Mộ Hàn.

Trên Phương Thai , thấy bức họa này thì mặt Phù Kiên cũng là không nhịn được cười nói:

- Tư Không Tông chủ, đệ tử Vũ Long Thiên Tông này rất là khá, một tay 'Huyền Băng Phong Kiếm Thuật' đã là tu luyện được cực kì thuần thục. Ở dưới Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên , sợ là không có vài người có thể chạy trốn được.

- Không có vài người chạy trốn nổi, không có nghĩa là không có.

Tư Không Như Ý khẽ cười nói

- Mộ Hàn tiểu gia hỏa này tuy bị 'Huyền Băng Phong Kiếm Thuật' chặn lại, nhưng không có nghĩa là hắn đã đánh mất năng lực phản kích.

Thoáng dừng lại chỉ chốc lát, đôi mắt quyến rũ của Tư Không Như Ý kia liền nhìn về phía Tiêu Dịch Tiên ở cách đó không xa

- Tiêu Tông chủ, ta nói rất đúng sao?

- Tư Không Tông chủ. . .

Tiêu Dịch Tiên nói còn chưa nói xong, âm thanh liền bất chợt dừng lại. Vào đúng thời khắc này, tình thế trên sàn đấu kia đúng là đột nhiên xảy ra biến hóa.

- Ông ông! Ông ông! Ông ông!!

Bên trong khối băng to lớn , Xuân Thu Đại Đao kịch liệt kêu vù vù, đám mây tím sáng lạn từ thân đao nở rộ lan ra, lại trải qua chiết xạ của khối băng ở chung quanh nên có vẻ càng tỏ ra chói mắt người ta. Trong nháy mắt này, vô số ánh mắt khác đang quan sát các tu sĩ tỷ thí đều bị hấp dẫn đến trên sàn đấu này.

- Răng rắc!

Trong tiếng nứt ra giòn tan, bên trong khối trụ băng đúng là xuất hiện vài đạo vết nứt thật lớn. Sau một khắc, từ trường đao trong tay Mộ Hàn đúng là xuất hiện những chùm lửa khói màu tím hừng hực. Dòng nhiệt nóng bỏng điên cuồng mãnh liệt vô cùng đã lan theo vết nứt mà tản ra , khối trụ băng chung quanh đúng là bắt đầu tan rã rất nhanh.

Phát hiện tình trạng khác thường quanh người Mộ Hàn, làm khói tím kia không ngờ có tốc độ di động nhanh hơn vài phần.

- Huyền Băng Vô Cực, Băng Tâm Ngưng Kiếm!

Ngay lập tức sau đó, tiếng quát lạnh lùng của Tử Lan San đột nhiên vang lên, thanh trường kiếm này vốn đã bị bùng nổ thành màn sương băng trắng như tuyết lại quỷ dị thăm dò hiện ra từ trong làn khói tím, tiện đà giống như một ánh sáng trắng lung linh xuyên qua khối băng cứng rắn , lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đâm tới hướng Mộ Hàn ở ngòa mấy thước .

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Nhưng cùng trong tích tắc, cổ tay phải của Mộ Hàn liền đột ngột giơ lên, vô số đao mang tím biếc sáng lạn bùng nổ lan ra khắp bốn phương tám hướng. Trong tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, khối trụ băng thật lớn kia vỡ vụn trong nháy mắt, chợt rồi lại bị sự lôi cuốn nóng bỏng của những đạo đao mang hòa tan đến hoàn toàn sạch sẽ.

Trên sàn đấu khôi phục tầm nhìn rõ ràng, khối mây tím kia thật giống như mất đi khả năng gắng sức, lại lần nữa hóa thành bóng dáng Tử Lan San.Trên mặt mơ hồ lộ ra một tia kinh ngạc.

- Tử Lan San, nếm một đao của ta!

Mộ Hàn chợt quát lên tiếng, thân hình nhảy lên dựng lên. Thanh Xuân Thu Đại Đao có hừng hực lửa khói cuốn vòng quanh như vậy từ trên cao bổ thẳng xuống đỉnh đầu của Tử Lan San. Lôi Âm điên cuồng kịch liệt giống như muốn làm cho khắp không gian đều nổ tan ra. Ở chỗ lưỡi dao phụt ra đao mang thật lớn, càng là chia cắt hư không thành hai nửa.

Một đao kia, vô cùng đơn giản, không có bất cứ động tác khéo léo gì. Bất luận kẻ nào đều có thể nhìn rõ ràng quỹ tích của nó. Nó cũng đã dung hợp Lôi Ngục Kình, Lạc Lôi Đao Pháp, Lôi Võng Chính Pháp, Lôi Vân Phong Bạo, Lôi Cực Âm Cương vào làm một thể, thậm chí ở trên thân đao vẫn còn ẩn chứa Diệu Long Chân Hỏa mãnh liệt, uy lực dũng mãnh vô cùng.

Khí tức nóng rực tàn bạo tùy ý kích động, trong khoảnh khắc liền đã tràn ngập sàn đấu, để rồi hoàn toàn loại trừ cỗ âm hàn kia.

Tử Lan San sắc mặt khẽ biến, cổ tay chúc xuống, trường kiếm trắng như tuyết đâm tới hướng Mộ Hàn đột nhiên chuyển hướng ngoặt về phía trước. Trong màn sương băng đầy trời lộ ra mũi kiếm như tên rời cung, hung hăng đánh lên trường đao của Mộ Hàn. Thế nhưng đúng lúc giây lát hai người đụng chạm, Tử Lan San lại thấy sắc mặt thay đổi, thân thể mềm mại bay ngược.

Màn lửa khói tím biếc lượn vòng quanh thân đao đúng là chỉ một hơi liền đem hòa tan sạch sẽ lớp băng. Nhưng trường đao vẫn không hề dừng lại chút nào, tiếp tục từ trên cao chém xuống với thế như chẻ tre.

Tử Lan San đã sớm phát hiện Mộ Hàn tuy là Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên, nhưng chân nguyên lại rất mạnh, cũng không thua kém gì với chính mình. Ngoài ra người này có lẽ là một Đạo Văn Sư phi thường cường đại, pháp lực mạnh mẽ. Nếu không, cũng không có khả năng sau khi đóng băng còn có thể lấy tốc độ nhanh như vậy mà phá vỡ "Huyền Băng Phong Kiếm Thuật" của chính mình.

Hiện nay, trường đao trong tay Mộ Hàn lấy thế công vạn quân chém tới. Mặc dù là Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên thì nàng cũng không dám lấy cứng đối cứng, chỉ có thể lựa chọn tạm lánh những lưỡi nhọn sắc bén.

Nhưng mà một đao kia của Mộ Hàn chuẩn bị đã lâu, nên làm thế nào lại để cho Tử Lan San nhẹ nhàng tránh né thoát đi như vậy. Cơ hồ liền trong nháy mắt Tử Lan San lui về phía sau, Xuân Thu Đại Đao trong tay kêu kịch liệt vù vù. Một cỗ lực hút đạo kình khủng bố mà kỳ dị bỗng dưng phụt ra, nó liền bao phủ toàn thân Tử Lan San vào bên trong.

Cái này chính là công hiệu của "Lôi Võng Chính Pháp". So sánh với hồi đó lúc đi tới "Hắc Long Tử Uyên" , giờ phút này thì uy lực của loại công pháp này hoàn toàn không thể so sánh nổi.

- Hả?

Tử Lan San trong miệng thét lên một tiếng kinh hãi, thân hình vốn đang lui về phía sau như là đột nhiên bị một bàn tay lớn bắt lấy rồi dùng sức giật một cái, không ngờ liền xông lên phía trước vài bước. Mà đúng lúc này, đao thế của Mộ Hàn lại biến đổi, bỗng nhiên vát ngang về hướng Tử Lan San. Trong màn lửa khói tăng vọt, đám mây tím hoa mắt bao phủ cả khu vực hơn mười thước ở phía trước.

Thấy thế, vẻ mặt Tử Lan San đột nhiên biến đổi.

Trong lúc này, nàng đã là muốn tránh cũng không thể tránh, trường kiếm băng tuyết trong tay như linh xà ngóc cổ mà quỷ dị đâm ra ngoài.