Vũ Vương

Chương 410: Trận chung kết!




Cơ sư tỷ. Đa tạ !

Trên sàn đấu, Mộ Hàn nhìn Cơ Vân Thiền phia xa. Hắn cười ha ha mà thu hồi "Bá Vương Điện", "Sát Sinh Kiếm" và "Động Huyền Thiên Hồn Thai" quay về "Tử Hư Thần Cung" . Rồi nhanh chóng đưa chân nguyên vào trong Ngọc Bài thân phận.

Sau khi thấy Cơ Vân Thiền lấy ra ba món Đạo Khí siêu phẩm, hai kiện Đạo Khí cao phẩm để thi triển ra "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận" , Mộ Hàn vắt hết óc mới suy nghĩ ra được một biện pháp như vậy.

Có điều. Phương pháp này cũng cực kỳ nguy hiểm.

Trước đây đồng thời thao túng khống chế ba món Đạo Khí, vốn đã khiến cho pháp lực và tâm thần của hắn tiêu hao rất lớn. Sau khi vận dụng tất cả pháp lực và tâm thần còn thừa lại, mặc dù kích phát được tất cả Đạo Văn ở sân điện Thiên Cực, nhưng là lại chỉ tạo ra được biểu hiện giả dối việc Đạo Khí chi lực bị dẫn động phóng ra, mà không phải đích thực dẫn động Đạo Khí chi lực của sân điện Thiên Cực .

Bởi vậy, Mộ Hàn cũng là đang đánh cuộc.

Hắn đánh cuộc Cơ Vân Thiền này trong lúc vội vàng đó, căn bản không phán đoán ra thiệt giả. Chỉ cần Cơ Vân Thiền nhận định đó là thật sự thì cho dù có "Ngũ Hành Hộ Thể Đạo Trận" kia, Cơ Vân Thiền cũng không dám lấy cứng đối cứng để chống chọi lại Đạo Khí chi lực từ sân điện Thiên Cực . Như vậy, nàng cũng chỉ có thể lựa chọn thối lui khỏi tỷ thí.

Nếu như Cơ Vân Thiền xem thấu chân tướng, vậy Mộ Hàn dưới tình huống về cơ bản đã tiêu hao sạch sẽ pháp lực và tâm thần, cũng chỉ có thể vừa hấp thu linh khí thiên địa và dùng Thái Tiêu Thần Tinh khôi phục thực lực, vừa tiếp tục đánh lâu dài với Cơ Vân Thiền.

Nói vậy, ai thắng ai thua còn khó lòng dự liệu hơn.

Trên người Cơ Vân Thiền kia che giấu bảo bối thật sự là nhiều lắm. Chỉ là trong trận tỷ thí này mà Cơ Vân Thiền đã để lộ ra ba món Đạo Khí siêu phẩm gồm có "Vu Minh Phù Ba Đao", "Viêm Long Phá Thiên Kích" và "Huyền Vũ Bội" . Còn thêm hai kiện Đạo Khí cao phẩm khác cũng là có uy lực phi phàm.

Càng khó được chính là, năm món Đạo Khí này vừa lúc chia ra từ Ngũ Hành pháp lực kim, mộc, thủy, hỏa, thổ rèn luyện mà thành.

Khi nhìn thấy mấy thứ này thì, coi như là Mộ Hàn cũng không nhịn được có chút ghen tị và hâm mộ. Huống hồ. Cũng không ai có thể cam đoan Cơ Vân Thiền trừ những báu vật này ra vẫn còn có giấu được món nào khác hay không?

Trước kia Mộ Hàn cho là "Tử Hư Thần Cung" của chính mình tương đương với một nơi cất giấu báu vật. Nhưng hôm nay mới phát hiện, kho báu đích thực là Tâm Cung của Cơ Vân Thiền . . . Hoặc là của vị "Đại Long Thiên Tử" Tư Không Chiếu kia. Dù sao rất nhiều báu vật của Cơ Vân Thiền đều là đến từ chính nhân vật yêu nghiệt kia.

Với thực lực bây giờ của Mộ Hàn, nếu muốn trải qua thời gian dài giữ giằng co lẫn nhau mà vẫn chiến thắng được Cơ Vân Thiền có đông đảo báu vật, thì khó khăn không phải chỉ là một chữ lớn thông thường.

May là, Mộ Hàn thắng được canh bạc này.

Sau khi Đạo Văn của sân điện Thiên Cực như một món siêu đại Đạo Khí được hoàn toàn kích động, khí tức phát tán ra ngoài thật sự là khủng bố tới cực điểm. Với thực lực Vạn Lưu Cảnh của Cơ Vân Thiền cũng không có khả năng nhìn ra manh mối trong đó chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy . Hơn nữa, mặc dù là Cơ Vân Thiền vẫn có hoài nghi, chỉ sợ cũng không dám lấy tính mạng của mình ra để làm tiền đặt cược.

- Mộ Hàn, ngươi. . . Ngươi thật hèn hạ!

Cơ Vân Thiền trong lúc đã nghĩ lại, liền kịp suy nghĩ cẩn thận mấu chốt trong đó. Lập tức nàng nổi giận đến thân thể mềm mại rung rung, gương mặt đỏ bừng. Thế nhưng Mộ Hàn chỉ là hài hước nhướn mi nhướn mày nhìn nàng, thân hình liền đã biến mất từ sàn đấu để trở lại võ đài phía bắc sân điện. Điều này làm cho Cơ Vân Thiền càng là nghĩ càng muốn thổ huyết.

Mà vào lúc Cơ Vân Thiền tức giận mắng và Mộ Hàn rời đi, cũng đã khiến cho mọi người đột nhiên phục hồi tinh thần lại từ trong cơn kinh ngạc. Thì ra là trận tỷ thí này vừa rồi cũng đã kết thúc.

- Thắng! Là Mộ Hàn sư huynh thắng!

- Mộ Hàn lại tiến vào trận chung kết cuối cùng, vừa rồi Tiêu Tố Ảnh cũng chiến thắng Hoa Hải của Thần Tiêu Thiên Tông . . . Chậc chậc, thế này thì người thứ nhất và người thứ nhì lại cùng đều là lấy ra từ trong số đệ tử Vô Cực Thiên Tông . . .

- Vô sỉ! Quá vô sỉ , Mộ Hàn lại giở trò gian trá. Nói cách khác, Vân Thiền sư tỷ tuyệt đối sẽ không thua!

- Mới vừa rồi phát sinh chuyện gì ? Ta hình như không thấy rõ ràng cho lắm!

- Xôn xao xôn xao . . .

Bốn phía sân điện Thiên Cực, những tràng tiếng gầm kích động hư không.

Mọi người hoặc vui mừng khôn xiết, hoặc cùng than thở, hoặc tức giận quát mắng. . . Càng có không ít người đến bây giờ đều vẫn đầu đầy mơ hồ không rõ, không hề biết tình trạng rõ ràng.

Một màn vừa rồi kia xuất hiện thật sự quá nhanh, từ lúc Mộ Hàn kích động Đạo Khí của sân điện Thiên Cực này, đến lúc Cơ Vân Thiền thối lui khỏi sàn đấu, rồi lại đến thời điểm những cột sáng này phủ xuống. Tất cả đều phát sinh chỉ trong lúc như chớp lửa đá chạy cát bay, thế cho nên vô số người cũng không thể trong lúc đầu tiên kịp phản ứng lại. Mà bây giờ, mọi người rốt cục tỉnh lại từ trong kinh ngạc, bao nhiêu tâm tình lúc trước tích góp từng tí một tức thời bùng phát ra gấp bội , đúng là làm cho cả thành Vô Cực đều lâm vào trong cơn sôi sùng sục thật lớn.

- Thật sự là không nghĩ tới!

Tại Phương Thai phía bắc, Phù Kiên xúc động thở dài nói

- Kích động Đạo Văn, làm cho Đạo Khí chi lực tích tụ mà không phát, kiến tạo ra được biểu hiện giả dối mà lại rất thật như thế. Đến ngay cả chúng ta cũng không thể lập tức phát hiện ra được. Mộ Hàn tiểu gia hỏa này có trình độ trên đường Luyện khí quả nhiên cực kỳ lợi hại. Cơ Vân Thiền thua ở trong tay của hắn, cũng coi như không oan .

- Không sai.

Ngọc Tâm Hạc cũng là rất cảm khái

- Mộ Hàn có thể làm được tình trạng lấy giả đánh tráo, có thể thấy được đối với Đạo Văn nó có cảm ứng nhạy cảm tới cực điểm, đối với thao tác khống chế pháp lực cũng đạt tới tình trạng cực kỳ cao siêu. Đương nhiên, càng mấu chốt chính là, đối với Đạo Khí sân điện Thiên Cực này thì hiểu biết của nó sợ đã cực kỳ thấu đáo.

- Tiêu Tông chủ, chúc mừng chúc mừng.

Tư Không Như Ý cười dài nhìn về phía Tiêu Dịch Tiên

- Hai tên đệ tử cùng tông phái tiến vào trận chung kết cuối cùng, ở trong gần ngàn năm qua của Thiên Tông Võ Hội chính là chưa bao giờ xuất hiện như thế

Ngoài miệng mặc dù đang chúc mừng, nhưng trong nụ cười trên mặt của Tư Không Như Ý lại giống như che giấu được một ẩn ý không dễ phát hiện.

- Vận may mà thôi.

Tiêu Dịch Tiên khoát khoát tay, nhưng cũng là cười có chút thoải mái. ! ~!

Bốn phía sân điện tiếng huyên náo động trời, nhưng trên võ đài lại là trầm tĩnh dị thường.

Đến lúc này, còn có thể sót lại ở võ đài liền chỉ có Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh. Hai người vừa kết thúc tỷ thí, liền bắt đầu vận chuyển công pháp, khôi phục thực lực.