Vũ Vương

Chương 455: Bí mật của chúng ta (2)




- Hóa Võ Nhập Đạo?

Tiêu Tố Ảnh vừa nghe vậy, gương mặt tuyệt mỹ kia lập tức có hơi biến thành màu đen. Nàng nghiến răng nghiến lợi nói

- Ngươi vừa mới đạt tới cảnh giới Huyền Thai thì đã nhớ ra, mà hiện tại ngươi đã là Mệnh Tuyền Tứ Trọng Thiên . . . Mộ Hàn a Mộ Hàn, ngươi quả thật lợi hại. Thời gian dài như vậy, mà ngươi lại đều cứ coi như người không có việc gì?

Mộ Hàn cười khổ nói:

- Tiêu sư tỷ, đó thật sự chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.

- Ngoài ý muốn?

Tiêu Tố Ảnh hung hăng trợn mắt nhìn Mộ Hàn, có hơi hổn hển mà nói

- Lúc đó ta đã áp chế được 'Đào Hoa Tinh Khí' của Xà Long Thú Tôn. Chỉ cần cho ta một chút thời gian là có thể loại trừ nó. Thế nhưng ngươi ngược lại, liền phun ra toàn bộ 'Đào Hoa Tinh Khí' đã hút vào trong cơ thể đến trên người ta, khiến cho ta cũng không kìm giữ nổi nữa. Ngươi còn dám nói đó là một việc ngoài ý muốn?

Vừa nghĩ tới tình cảnh ngay lúc đó, Tiêu Tố Ảnh đã muốn hành hung Mộ Hàn một trận.

- Được rồi, Tiêu sư tỷ, vậy tỉ muốn ta làm như thế nào?

Mộ Hàn bất đắc dĩ nói

- Nếu như tỉ muốn ta phụ trách, vậy thì hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ cần tỉ không phản đối, ta rất vui lòng lấy tỉ làm thê tử.

Mộ Hàn tự nhiên không phải muốn dùng loại phương thức chơi xấu để trốn tránh trách nhiệm của mình. Tiêu Tố Ảnh cho dù là dung mạo, phẩm tính hay thực lực của bản thân, đều phi thường ưu tú. Lấy một nữ nhân như vậy làm bầu bạn cả đời, cơ hồ là điều tha thiết ước mơ của từng tu sĩ ở Thái Huyền Thiên Vực.

- Ngươi, ngươi. . .

Tiêu Tố Ảnh lập tức cứng họng, trên mặt chợt lộ ra một vẻ mơ màng

- Đúng vậy, việc đã đến nước này, hơn nữa đã qua thời gian dài như vậy. Mà nay lại đi phân biệt truy cứu là trách nhiệm của ai thì không cần phải làm thế nữa.

Huống hồ, coi như khiến cho Mộ Hàn chấp nhận chịu trách nhiệm về phía hắn thì có thể làm được gì, chẳng lẽ thật sự phải gả cho hắn, muốn hắn phụ trách đối với sự trong sạch của mình?

Qua một hồi lâu, Tiêu Tố Ảnh mới hít một hơi thật dài, thần sắc hơi hơi khôi phục bình tĩnh, cắn đôi môi đỏ mọng mà nói:

- Mộ Hàn, chuyện này ai cũng không được nói ra, coi như chưa từng có phát sinh. Mặt khác, ngươi cũng có thể yên tâm, ta sẽ không nói cho người khác việc ngươi có được Thần Phẩm Tâm Cung.

- Hảo, sư tỷ, cái này là bí mật giữa chúng ta.

Mộ Hàn nghiêm túc gật đầu.

Tiêu Tố Ảnh nếu như dám gả, hắn liền dám lấy. Nếu nàng không muốn, đương nhiên hắn cũng sẽ không quá mức lưu ý.

Nếu như là kiếp trước từng có một đoạn tình duyên như vậy với một nữ nhân xinh đẹp như vậy, Mộ Hàn chắc chắn cố gắng giữ lấy nàng trong tay. Nhưng sau khi trọng sanh đến thế giới này, đối với tình yêu hôn nhân thì Mộ Hàn đã không quá coi trọng. Điều hắn muốn làm nhất là không ngừng tu luyện, không ngừng làm tăng lên thực lực của mình. Sau đó đi ra khỏi Thái Huyền, du ngoạn tới Trung Thiên Vực càng rộng lớn hơn, thậm chí là Thượng Thiên Vực. Để nhìn một chút xem đỉnh cao ở Thiên Vực Thế Giới đến tột cùng là nơi nào.

Đương nhiên, nếu như mà có thời cơ thành thục, Mộ Hàn sẽ không ngại quay trở lại Linh Hư tộc, giúp Thái Thanh kết thúc đoạn ân oán cùng Thái Thượng Thiên. Dù sao Thái Thanh cũng là cha của khối thân hình mà hắn chiếm cứ này.

Nhưng mà, Thái Thượng Thiên kia trong tất cả Thiên Vực Thế Giới chỉ sợ sẽ được xếp hạng vào dạng cường giả tuyệt thế hàng đầu. Suy nghĩ đến việc cắt đứt ân oán giữa Thái Thanh cùng Thái Thượng Thiên, điều đầu tiên là phải có được thực lực không thua Thái Thượng Thiên. Điều này đối với Mộ Hàn hiện tại mà nói, vẫn còn là một điều có hơi quá mức xa xôi.

- Bây giờ cứ phải trước hết giải quyết phân thân linh hồn của Đại Địa Ma Long rồi hãy nói sau.

Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Mộ Hàn liền đã lướt qua vô số ý nghĩ.

Với việc Tiêu Tố Ảnh nói ra sự kiện kia, từ nay lại đối mặt nàng thì Mộ Hàn cũng có thể càng thản nhiên hơn một chút, ít nhất không có cảm giác có tật giật mình. Thấy Mộ Hàn thật giống như thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Tố Ảnh đột nhiên lại thấy hơi hơi tức giận mà không có nguyên nhân. Môi anh đào khẽ nhúc nhích, đang muốn mở miệng thì Mộ Hàn lại đột nhiên bắt đầu hô nhỏ:

- Có gì đó không đúng. . .

Vừa dứt lời, khối bóng dáng này từ pháp lực ngưng tụ thành liền đã hoàn toàn tiêu tan. ! ~!

- Răng rắc!

Do chủ thể linh hồn của Đại Địa Ma Long liên tục không ngừng công kích va đập mãnh liệt, ở trên cánh hoa Bạch Liên ấn lại nứt ra một vết rách thật nhỏ li ti.

Trong khoảnh khắc tiếng nứt giòn tan này vang lên, phân thân linh hồn đã sớm chờ ở ngay bên cạnh Bạch Liên ấn lập tức giống như là cơn sóng lớn lúc vỡ đê, lại theo vết nứt mà điên cuồng chui vào bên trong.

Đến khi Mộ Hàn nhận thấy tình huống có biến thì khối phân thân linh hồn kia đã chui vào toàn bộ đến bên trong mười hai Đô Thiên Linh Trụ, mà vết nứt kia chính là một lần nữa khép kín lại.

- Tên kia còn muốn khiến cho phân thân linh hồn lại quay trở về với chủ thể linh hồn.

Sau khi hiểu được là xảy ra chuyện gì, Mộ Hàn cảm thấy kinh ngạc.

Đại Địa Ma Long muốn trốn ra từ bên trong là phi thường khó khăn. Để làm cho phong ấn xuất hiện vết nứt sẽ làm nó tiêu hao rất lớn. Mà muốn tống xuất tách đi một bộ phận lực lượng linh hồn cũng bị tiêu hao không hề nhỏ. Nhưng nếu phân thân linh hồn ở bên ngoài muốn phản hồi quay về lại dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ cần làm cho phong ấn nứt ra là có thể.

Chỉ là Mộ Hàn không nghĩ tới , Đại Địa Ma Long vất vả tâm tư mới tách được một bộ phận lực lượng linh hồn để xuất ra khỏi phong ấn. Nhưng lúc này không ngờ liều mạng tiêu hao một lực lượng lớn, để cho bộ phận lực lượng linh hồn đã chạy ra kia quay trở lại bên trong phong ấn. Hắn cho là sau khi phân thân linh hồn và chủ thể linh hồn dung hợp, là liền có thể nuốt chửng Thần Phẩm Tâm Cung?

Quả nhiên đúng như Mộ Hàn suy đoán.

Ngay lập tức sau đó, hai cỗ linh hồn thân thể của Đại Địa Ma Long ngay lập tức kết hợp với nhau vào làm một thể. Điều này làm cho sức mạnh linh hồn của nó bỗng nhiên liền tăng lên đến cảnh giới Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đỉnh cao.

Thực lực tăng lên mạnh mẽ, hơn nữa linh hồn lại trở nên đầy đủ, sự tin tưởng của Đại Địa Ma Long lập tức tăng nhiều.

- Sâu róm con, Thần Phẩm Tâm Cung này của ngươi. Bổn tọa nhất định phải ăn !

Đại Địa Ma Long điên cuồng lên tiếng gào thét. Phân thân linh hồn của nó sau khi chạy đi lại phải chạy về, điều này liền tương đương những điều trước đây nó đã làm không ít quả là mất công vô ích. Nhưng mà nó tin tưởng, chỉ cần nuốt chửng hấp thu Thần Phẩm Tâm Cung của Mộ Hàn, thì chuyện hoàn toàn phá bỏ phong ấn đã vây hãm nó suốt sáu ngàn năm sẽ là điều cực kỳ dễ dàng.

Không chỉ có như thế, sáu ngàn năm trước thủy chung khó có thể đột phá Dương Hồ Cảnh thì nay lại cũng không xa xôi. Đối với Đại Địa Ma Long mà nói thì đây là một dụ dỗ trí mạng.