Vũ Vương

Chương 488: Chín mươi chín đạo Anh Lôi!




Theo tin tức từ trong thành Vô Cực truyền ra, Mộ Hàn mới là tu vi Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên. Làm sao có thể chiến thắng tu sĩ Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên như Lê Đông Lôi này?

Chẳng lẽ nói. . . trước trận chiến hắn đã đột phá đến Vạn Lưu Cảnh?

Trong lòng Tư Không Như Ý vô cùng chấn động, trong đầu tức thì nhanh chóng suy tính. Lê Đông Lôi và Lê Văn Hội bị Mộ Hàn hút lấy Tâm Cung mà chết, hy vọng chạy thoát của Lê Viêm Tử kia chỉ sợ cũng cực kỳ xa vời. Về phần ba người Úc trưởng lão . . . Nếu như bọn họ đều là chết ở dưới tay Mộ Hàn như vậy thì nhất định là trước tiên bị bắt. Rồi lại lần lượt bị Mộ Hàn hút lấy Tâm Cung. Như vậy mới có thể xuất hiện tình huống bọn họ liên tục tử vong trong khoảng thời gian ngắn . . .

Dù chưa chính mắt nhìn thấy tình cảnh lúc ấy, sự suy đoán của Tư Không Như Ý cũng đã gần chân tướng đến vô hạn.

- Sáu vị tu sĩ Vạn Lưu Cảnh đều chết bởi tay Mộ Hàn?

Ý nghĩ này thoáng vụt qua trong đầu, Tư Không Như Ý giờ phút này đúng là không có chút xíu phẫn nộ mà chỉ là khó có thể tin nổi. Thực lực của Mộ Hàn lại đạt đến tình trạng như vậy sao? Qua một hồi thật lâu sau, Tư Không Như Ý mới phục hồi tinh thần lại. Nhưng mà , suy đoán như vậy có đúng hay không thì lại vẫn còn không nhất định.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc. Tâm thần Tư Không Như Ý điên cuồng mà tràn ngập lan ra.

- Chà, bên kia lại có tu sĩ cảnh giới Huyền Thai . . .

Khe khẽ lên tiếng, bóng dáng Tư Không Như Ý đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Trải qua một hồi rất lâu sau đó, bà lại đi ra từ bên trong Tàng Phong Các của Mộ gia ở thành Liệt Sơn . Còn sau lưng bà, Thái Thượng trưởng lão Mộ Huyền Thiên của Mộ gia lẳng lặng nằm trên mặt đất, không biết sống hay chết.

- Quả nhiên như thế!

Tư Không Như Ý trôi nổi trên hư không, trên mặt cực kì u ám.

- Lấy một địch sáu, giết hai người mà bắt bốn người, lại còn không bị tổn thương lông tóc. Toàn thân trở lui. . . Mộ Hàn a Mộ Hàn, ta còn là đánh giá ngươi quá thấp . . .

Trong lúc đang nói, trong giọng nói của bà không khỏi toát ra một sự kiêng kỵ sâu sắc.

Bà biết rất rõ ràng, đừng nói chính mình hiện tại rất khó tìm được Mộ Hàn, coi như là tìm được rồi lấy thực lực hắn đã thể hiện ra ngoài mấy ngày trước đây thì chính mình dẫu có thể đánh bại hắn, cũng rất khó lòng bắt hắn. Huống chi, hiện tại Mộ Hàn nói không chừng đã hấp thu sáu cái Tâm Cung cấp Vạn Lưu Cảnh, muốn giết chết hắn hoặc đánh cho bị thương sẽ trở nên càng khó.

- Lê tộc ở Bắc Hải một phen liền tổn thất ba vị trưởng lão, nhất định sẽ không chịu để yên. Có lẽ có khả năng liên lạc một chút với Lê Qua lão nhân kia . . .

Tư Không Như Ý tâm niệm suy tính thay đổi thật nhanh, đột nhiên hừ lạnh nói

- Mộ Hàn, tạm thời để ngươi lại sống lâu hơn mấy ngày!

Trong chớp mắt, bóng dáng liền đã bay về phía đông.

Dưới bóng đêm ở cách thành Liệt Sơn hơn mấy ngàn dặm, Mộ Hàn vẫn là thân như ánh sáng lung linh.

- Cái gì ? Có người hỏi dồn Mộ Huyền Thiên!

Mộ Hàn bỗng dưng trong lòng khẽ nhúc nhích. Hắn mở mắt nhìn về phía nam, mơ hồ có điều cảm ứng.

Ngày đó Mộ Hàn đã sớm đã nhận ra Mộ Huyền Thiên ẩn núp tại xa xa, khi rời khỏi thì từng lặng lẽ tách ra một tia tâm thần bám vào bên trong Tâm Cung của lão, nên có khả năng mơ hồ nhận thấy được động tĩnh của lão. Có điều , tia tâm thần kia cực kỳ yếu ớt, nhiều nhất kiên trì một tháng rồi sẽ tự động tiêu tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Lê tộc ở Bắc Hải và Vũ Long Thiên Tông hẳn là đã sớm biết rõ tin tức những gia hỏa đã chết. Nếu như muốn phái người đi thành Liệt Sơn dò xét tình huống thì cũng không sai biệt lắm đã đến. Chỉ không biết tu sĩ vừa rồi hỏi dồn Mộ Huyền Thiên là đến từ Lê tộc ở Bắc Hải hoặc là Vũ Long Thiên Tông?

Trong mắt Mộ Hàn lộ ra mỉm cười.

Hắn không thèm để ý chút nào chuyện chính mình giết chết sáu người kia bị bại lộ. Thậm chí vẫn còn ước gì Lê tộc ở Bắc Hải và Vũ Long Thiên Tông có thể lại điều động thêm cường giả Vạn Lưu Cảnh đến đuổi giết chính mình. Cho dù là lưu lại hai thi thể cường giả Lê tộc hay buông tha Mộ Huyền Thiên nhìn lén thì cũng đều có dụng ý bên trong như vậy.

Còn cho dù cường giả chạy tới chính là Tư Không Như Ý hoặc là tộc trưởng Lê tộc kia thì Mộ Hàn cũng không quan tâm. Coi như đánh không lại, lấy thực lực bây giờ của hắn cũng có thể giữ được tánh mạng.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn liền lại lần nữa trấn tĩnh tâm thần.

Ước chừng hồi lâu trôi qua sau đó, Mộ Hàn ngừng lại trong không trung tại một mảnh Hắc Ám Sâm Lâm rộng lớn. Đây là ngoài thành Việt Dương ở Vũ Quốc , trong rừng rậm phía dưới đang có một tòa Hắc Ma Điện.

- Vút!

Mộ Hàn đáp xuống, bóng dáng trong chớp mắt liền bị khu rừng đen như mực che kín.

Một linh hồn thú tôn Mệnh Tuyền Lục Trọng Thiên, có chút ít còn hơn không. Không được một giờ, Mộ Hàn liền rời khỏi rừng, tiếp tục đi về phía tây.

. . .

Ba ngày sau đó, Mộ Hàn đến đế quốc Tây Việt, tiến vào Bạch Vân Cổ Thành đã bỏ hoang mấy ngàn năm. . .

Mười ngày sau, Mộ Hàn lại đi tới ngoài thành Lệ Sơn ở Phù Dư quốc . . .

Mười tám ngày sau, Mộ Hàn xuất hiện ở dãy núi Hắc Phong cách Thái Ất tông mấy trăm dặm . . .

. . .

Thời gian mỗi một ngày trôi qua, số lượng Hắc Ma Điện mà Mộ Hàn ra vào càng ngày càng nhiều.

Hấp thu dung hợp một lượng lớn lực lượng linh hồn Thủy, Thổ, Hỏa, Mộc thuộc tính, Mặc Tâm Thần Thủy, Vô Gian Hậu Thổ, Diệu Long Chân Hỏa và Huyền Thanh Linh Mộc đều thu được sự lớn mạnh với mức độ không giống nhau. Mà Mộ Hàn lấy Thái Tiêu Thần Lực ngưng luyện ra Anh Lôi cũng là dần dần xu thế càng tăng nhiều.

Trong khoảng thời gian này, tu vi của Mộ Hàn mặc dù không đột phá có tính thực chất, cũng không quản là chân nguyên hay pháp lực thì đều trở nên càng ngày càng cô đọng ngưng tụ. Điều duy nhất khiến cho Mộ Hàn có chút tiếc nuối chính là, đã qua thời gian dài như vậy, mà trước sau đều không có cao thủ Lê tộc ở Bắc Hải hoặc là Vũ Long Thiên Tông đến đuổi giết chính mình.

Điều này làm cho nguyện vọng của Mộ Hàn lại hút lấy mấy cái Tâm Cung cấp Vạn Lưu Cảnh đã hóa thành bọt nước.

- Chín mươi chín đạo Anh Lôi, vẫn còn còn một đạo cuối cùng!

Bên trong Hắc Ma Điện yên tĩnh đến cái kim rơi cũng có thể nghe thấy được , Mộ Hàn đột nhiên mở mắt rồi thở một hơi thật dài. Trên mặt có hơi lộ ra dáng vẻ kích động. Từ lúc rời khỏi thành Vô Cực đến bây giờ, đã trải qua ba tháng. Số lượng Anh Lôi rốt cục từ bốn mươi ba đạo gia tăng đến chín mươi chín đạo.

Chỉ còn thiếu một đạo cuối cùng là số lượng Anh Lôi có thể đạt tới một trăm.

Vào đúng lúc đạo Anh Lôi thứ một trăm ngưng tụ luyện ra thành công, đó là thời điểm Thiên Anh này sẽ tiến hành lột xác lần thứ hai!