Vũ Vương

Chương 677: Ta nhất định sẽ chờ trên đường




Mộ Hàn cười nói:

- Lúc đó không gian 'Sâm la giới' vỡ tan thì Hồng Nguyệt Phượng Hoàng cũng thoát khỏi sự khống chế của Tư Không Chiếu. Nó nhờ ta mang 'Hồn Ấn' của nó về 'Phượng sào' ở Thần U Thiên Vực, sau đó lại đưa ta đến Đại Hạc Thiên Vực. Ở nơi đó tu luyện một đoạn thời gian, ta liền trực tiếp đi tới chỗ nầy.

Nếu đã bị Tiêu Tố Ảnh nhận ra, vậy thì một ít chuyện phát sinh trong "Sâm la giới" cũng không cần phải lại tiến hành giấu giếm đối với nàng.

- Thì ra là như thế.

Tiêu Tố Ảnh bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhưng chợt lại thở dài sâu kín mà nói

- Thần U Thiên vực, đây chính là một trong ba chốn Thánh Thiên Vực, ở cách chúng ta chỗ nầy cũng không biết bao xa.

Sau khi Tiêu Dịch Tiên quay về Vô Cực Thiên Tông , đã từng nói lại tỉ mỉ cho nàng về kinh nghiệm trong "Sâm la giới" . Nàng tự nhiên cũng nghe nói qua về Hồng Nguyệt Phượng Hoàng kia, chỉ là không nghĩ đến nó từng là kẻ địch, mà cuối cùng lại giúp đỡ Mộ Hàn trốn thoát không bị vết rách không gian nuốt chửng. Chỉ có điều là yêu cầu của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng rất khó thực hiện .

- Thánh Thiên Vực, nghe nói tại Vạn Thiên Thiên Vực là trung tâm của thế giới, không phải là cứ tùy tùy tiện tiện liền có thể đi đến được. Càng huống chi nếu như không có địa đồ chuẩn xác, vậy thì ngay cả phương vị có tìm khắp cũng không chuẩn.

- Coi như tìm đúng phương vị, nhưng nếu không có đủ Tu Di Châu thì cũng chỉ có thể là không biết làm gì. Trừ phi có thể có thực lực đủ sức thực hiện bước nhảy Giới Bích không gian!

Mộ Hàn cười nói:

- Sư tỷ, kỳ thật chỉ cần ta bất tử, coi như không có việc Hồng Nguyệt Phượng Hoàng phó thác nhờ cậy thì một ngày kia ta cũng muốn đi đến Thánh Thiên Vực kia một chuyến.

- A?

Nghe nói như vậy, Tiêu Tố Ảnh ngẩn người. Nếu như tu sĩ cảnh giới Linh Trì khác bày tỏ như vậy thì khó tránh khỏi bị xem như có hơi không biết lượng sức. Nhưng nếu mà đổi thành Mộ Hàn thì lại trở thành nói không chừng thật sự sẽ có một ngày thực hiện được, Bởi vì Mộ Hàn vốn có được chủng loại Thần Phẩm Tâm Cung chí cao vô thượng.

- Thần Phẩm Tâm Cung?

Trong lòng nhắc tới tới mấy chữ này mà trong đầu Tiêu Tố Ảnh chợt nghĩ ra điều gì, nàng không khỏi sắc mặt hơi biến mà hô nhỏ

- Chẳng lẽ...

Chẳng lẽ cái gì thì Tiêu Tố Ảnh cũng không hề nói ra. Nhưng mà ý tứ toát ra trên khuôn mặt lại khá rõ ràng.

Năm ấy. Sau khi biết được Mộ Hàn vốn có Thần Phẩm Tâm Cung thì Tiêu Tố Ảnh liền một mực phi thường nghi hoặc. Ở trong Hạ Thiên Vực Thế Giới nho nhỏ, ngay cả Thánh Phẩm tâm cung đều rất phi thường thưa thớt, làm thế nào lại xuất hiện một gia hỏa vốn có Thần Phẩm Tâm Cung ? Phải biết rằng, Thần Cung luôn luôn chỉ truyền thừa ở Thánh Thiên Vực, ngay cả Thượng Thiên Vực Thế Giới đều rất ít khi xuất hiện.

Mộ Hàn cùng mẫu thân hắn đều là những người sinh ra lớn lên tại Thiên Huyền Thiên Vực. Vậy chỉ còn có lai lịch phụ thân Mộ Hàn sẽ là lai lịch phi thường, thậm chí ngay cả ông ngoại của Mộ Hàn đều không có đến gặp cha của Mộ Hàn. Hơn nữa, mặc dù là lấy thực lực vốn có của Vô Cực Thiên Tông tại Thái Huyền Thiên Vực mà cũng không tra ra.

Hiện nay, Tiêu Tố Ảnh phát hiện chính mình rất có thể đã đoán được chân tướng sự thật, đó chính là phụ thân của Mộ Hàn rất có thể là đến từ Thánh Thiên Vực.

- Xem ra sư tỷ đã nghĩ tới.

Mộ Hàn cười nói

- Hiện nay trên đời, sư tỷ vẫn là người đầu tiên biết lai lịch của ta. Xin sư tỷ giữ bí mật.

- Yên tâm đi.

Cho dù cũng đã đoán được gần hết, nhưng khi đích thân nghe thấy chính mồm Mộ Hàn thừa nhận thì Tiêu Tố Ảnh vẫn không nhịn được mà rung động trong lòng. Phải qua một hồi thật lâu sau mới khẽ thở một hơi mà nói

- Trừ ngươi và ta ra, chuyện này tuyệt sẽ không có kẻ thứ ba được biết.

Có hơi tạm nghỉ chỉ chốc lát. Tiêu Tố Ảnh lại có hơi hồ nghi hỏi:

- Mộ Hàn sư đệ, ngươi làm thế nào lại biến chính mình thành ra hình dạng hiện tại thế này. Thậm chí ngay cả khí tức của chính mình đều trở nên khác nhau rất lớn với trước kia.

Mộ Hàn cười khổ nói:

- Chuyện này mà nói ra thì có thể bị rất dài ...

Tiếp theo, Mộ Hàn liền đơn giản kể lại một lần quá trình chính mình đi tới Xích Thành Thiên Vực.

- Cái gì?

Nghe nói sau khi Mộ Hàn rời khỏi "Sâm La Giới" , chỉ thiếu chút nữa đã hủy diệt thế lực Kiếm Thần Tông mạnh nhất Đại Hạc Thiên Vực. Thậm chí vẫn còn giết chết Vực Chủ Tư Không Dục của Đại Hạc Thiên Vực . Tiêu Tố Ảnh không khỏi hít một hơi lạnh người. Đến khi nghe các cường giả khắp thế giới Bảo Tiên Thiên Vực và Xích Thành Thiên Vực đi lục soát tìm kiếm hành tung của Mộ Hàn thì, Tiêu Tố Ảnh quá là kinh ngạc. Tuy rằng đã biết Mộ Hàn cũng đều không có chuyện gì, nhưng trong ánh mắt vẫn hiện lên một sự âu lo.

Cho đến lúc biết Mộ Hàn thay đổi dung mạo, trở thành đệ tử Ngoại Sơn của Chân Vũ Thánh Sơn. Rồi sau đó lại dùng Hỏa Linh Pháp Thân giả chết thoát thân, Tiêu Tố Ảnh mới như thở phào một hơi nhẹ nhõm:

- Không nghĩ đến sư đệ trong đoạn thời gian này đã trải qua đúng là những chuyện cực kì kinh động như thế, còn may cuối cùng đều hóa hiểm thành yên.

Trong khi nói, đôi mắt Tiêu Tố Ảnh nhìn chăm chú Mộ Hàn, tự đáy lòng cảm thấy cao hứng tự hào vì hắn.

Lúc đó Tiêu Dịch Tiên dẫn nàng đi xuyên qua Đại Hạc Thiên Vực thì chỉ là lo không ngừng chạy cho kịp thời điểm, cũng không hề đi dò xét những chuyện lớn phát sinh ở Đại Hạc Thiên Vực . Sau khi đến Xích Thành Thiên Vực, đồng dạng là tâm vô lo chuyện râu ria để chuẩn bị tỉ thí. Còn sau khi được Ngư Thanh Liên thu hoạch làm đệ tử liền bắt đầu bế quan trên Tắc Mã . Kết quả là từ lúc bắt đầu đến cuối cùng đều không có nghe nói qua những chuyện có liên quan đến Mộ Hàn. Tới khi nàng xuất quan thì, lúc đó những chuyện làm chấn động thiên hạ thế này gần như không còn người đàm luận. Đám đệ tử Nội Sơn ở Chân Vũ Thánh Sơn nói tới nhiều nhất ngược lại là đệ tử "La thành" của Khai Dương Phong tựa như ngựa ô xuất thế ngang trời.

Đương nhiên, trước khi gặp mặt , bất luận như thế nào thì Tiêu Tố Ảnh cũng không nghĩ ra, Đạo Văn Sư "La Thành" gần như làm rung chuyển cả Chân Vũ Thánh Sơn lại là Mộ Hàn. Hơn nữa sau khi Mộ Hàn thay đổi thân phận, đã hòa nhập vào trong tông phái cường đại nhất tại Xích Thành Thiên Vực, lại còn đến mức nổi như cồn.

- Đa tạ sư tỷ quan tâm.

Ánh mắt của Tiêu Tố Ảnh đã làm trong lòng Mộ Hàn nổi lên một cảm giác ấm áp. Hắn thấp thoáng có loại cảm giác, sau lần gặp lại nhau này, khoảng cách giữa hai người cũng lặng lẽ rút ngắn không ít

- Sư tỷ, đã khiến để lỡ không ít thời gian. Chúng ta hiện tại vẫn phải nhanh chóng bắt được và hấp thu chỗ 'Linh Võ Tiên Nguyên' này, dốc sức có thể làm tăng tu vi lên. Hy vọng... Mười năm sau, có thể đi với sư tỷ cùng nhau gia nhập 'Côn Lôn Tiên Phủ' ở Bảo Tiên Thiên Vực .

- Hảo, ta cũng chờ mong một ngày đó có thể đến. Mặt khác, sư đệ nếu mà không đi được nhanh như vậy, nói không chừng ta cũng có thể đuổi kịp sư đệ, cùng đi một đường với ngươi đến Thánh Thiên Vực để mở mang tầm mắt.

- Nếu mà sư tỷ muốn đi, ta nhất định sẽ chờ trên đường ...

Trong lúc nói chuyện, Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh đã đều tự khoanh chân mà ngồi.

Tuy vẫn khép hờ đôi mắt, nhưng tâm tự hai người đều hơi nổi sóng. Chỉ cần vào câu ngắn ngủi , quan hệ giữa hai người tựa hồ có sự thay đổi cực kì tế nhị. Đối với sự thay đổi đó, Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh đều không hề tận lực áp chế, mà là thuận theo tự nhiên, tùy ý cho nó kích động.

Trải qua thời gian rất lâu, Mộ Hàn mới bình tĩnh lại.Tâm thần xuất ra 'vù vù', trong nháy mắt đã bao trùm một cụm "Linh Võ Tiên Nguyên" đang tới lui tuần tra đến trước người .

Mỗi cụm "Linh Võ Tiên Nguyên" đều tích trữ lực lượng dồi dào, nghe nói ở trong hư không xanh lam này, thời thời khắc khắc đều sẽ ngưng tụ ra đại lượng "Linh Võ Tiên Nguyên". Sau đó chúng bị hút vào rồi phân bố tới kiến trúc các nơi, cung cấp cho những cường giả cảnh giới Dương Hồ tu luyện ở chỗ này để luyện hóa hấp thu.

"Linh Võ Tiên Nguyên" kia có thể nói là đặc sản của địa phương này. "Linh võ Pháp Giới" cũng bởi vì cái này mà được gọi tên như vậy. Vô số năm tháng trôi qua, rất nhiều cường giả cảnh giới Dương Hồ của Chân Vũ Thánh Sơn đã tu luyện ở chỗ này.Thế nhưng số lượng "Linh Võ Tiên Nguyên" chẳng những không hề giảm đi, ngược lại hơi có gia tăng ít nhiều.

- Oanh!

"Linh Võ Tiên Nguyên" kia phảng phất có linh tính cường đại. Nó vừa mới bị tâm thần bao bọc, liền như con mãnh thú bị kích thích mãnh liệt. Nó bắt đầu điên cuồng tả xung hữu đột, giống như muốn phá vỡ trói buộc, để trốn đi ra ngoài. Mộ Hàn thấy tình trạng đó thì cũng không có lo lắng, chỉ là vừa vây khốn nó, vừa cẩn thận dò xét.