Vũ Vương

Chương 881: Thần Hải (2)




Vô cùng lo lắng! Cuồng Bạo! Phẫn nộ!

Cảm xúc như vậy tràn ngập linh hồn của Thanh Hỏa, khiến nó giống như điên cuồng, phát động thế công đúng là không có chút suy yếu nào, nhưng đoàn lực lượng linh hồn kia của nó cũng từ từ giảm bớt.

Phanh!

Lại là mấy mươi lần va chạm qua đi, Thanh Hỏa điên cuồng công kích rốt cục đã có hiệu quả, tầng bích chướng vô hình kia lập tức bạo tán ra, nhạt nhòa ở vô hình.

- Phá! Tiểu hỗn đãn, ta ngược lại muốn nhìn ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!

Tiếng cuồng tiếu của Thanh Hỏa chấn động mà ra, đoàn lực lượng linh hồn kia tựa như mũi tên rời cung, hướng một khỏa Anh Đan phía đối diện cách đó không xa bắn mạnh tới.

Nhưng mà, ngay nháy mắt Thanh Hỏa hành động, Dương hồ giống như bị vòi rồng cạo động, nhấc lên sóng to gió lớn, trình độ kịch liệt của nó, đúng là trước đó chưa từng có. Cùng lúc đó, bốn khỏa Anh Đan đối diện Thanh Hỏa kia như hóa thành bốn cái vòng xoáy, điên cuồng mà đem những chân nguyên hoá lỏng trong Dương hồ kia nuốt vào.

Trong khoảnh khắc, không gian phần bụng Thiên anh liền trở nên trống trơn, chỉ lơ lững bốn khỏa Anh Đan cùng đoàn lực lượng linh hồn kia của Thanh Hỏa.

- Ân?

Biến hóa quỷ dị này, lại để cho Thanh Hỏa lên tiếng kinh hô, nhưng ngay lập tức qua đi, thanh âm của nó liền tràn đầy oán giận cùng không thể tưởng tượng.

- Thần Hải! Thần Hải... Ngươi, ngươi... Vậy mà lợi dụng lực lượng của ta đến đột phá Thần Hải Cảnh... Thật sự là hèn hạ vô sỉ, ta muốn giết ngươi!

Thanh Hỏa đến cùng là người từng trải, rất nhanh liền tỉnh ngộ.

Chính mình dốc sức liều mạng phát động công kích, cuối cùng lại toàn bộ làm quần áo cưới cho Mộ Hàn, cái này để cho Thanh Hỏa càng thêm điên cuồng, đối với Mộ Hàn thống hận cũng là nhảy lên tới cực hạn. Đoàn lực lượng linh hồn kia đúng là kịch liệt dao động vọt tới một khỏa Anh Đan trong đó, thoạt nhìn tựa như lửa khói màu đen hừng hực thiêu đốt.

Ở dưới vô cùng phẫn uất, Thanh Hỏa thiêu đốt linh hồn phát động công kích cuối cùng, đúng là đem đoàn lực lượng linh hồn có ý thức này triệt để thông suốt đi ra ngoài.

- Hô...

Phút chốc, bốn khỏa Anh Đan kia mạnh mẽ rung động lắc lư, ngay sau đó liền giống như đê đập bị phá, chân nguyên mới vừa tiến vào lại như sóng lớn phún dũng mà ra, hơn nữa theo loại xu thế điên cuồng này đổ xuống, cường độ chân nguyên cũng dùng một tốc độ kinh người bắt đầu tăng lên.

Chân nguyên dạng dịch ở trước mặt chạm vào nhau, xu thế trùng kích của Thanh Hỏa lập tức tao ngộ lực cản cực lớn. Mà những chân nguyên kia lại không có chút chần chờ nào, từ bên cạnh lực lượng linh hồn y hệt hỏa diễm gào thét mà qua. Chỉ trong nháy mắt, không gian phần bụng Thiên Anh liền bị lấp đầy, lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa cũng bị chân nguyên bao khỏa. Tốc độ giảm nhanh, giống như ở trong lầy lội gian nan bôn ba, Anh Đan củaMộ Hàn thoáng cái trở nên xa không thể chạm.

- Mộ Hàn!

Thanh Hỏa lần đầu rống ra danh tự Mộ Hàn, nhưng trong ngữ khí lại lộ ra dị thường cuồng loạn, có thể nghĩ, nó đối với kẻ có được hai chữ này là thống hận bực nào. Sau khi lâm vào chân nguyên dạng dịch vây khốn, hỏa diễm đã dập tắt, nó ngay cả muốn thiêu đốt linh hồn cũng làm không được.

Đường đường tam trọng Hư kiếp cường giả, lại bởi vì một Dương hồ thất trọng thiên tu sĩ nho nhỏ, mà luân lạc tới tình trạng đáng buồn như thế!

Một chiêu sai lầm, cả bàn đều thua!

Giờ khắc này Thanh Hỏa khóc không ra nước mắt, bi ai, hối hận, phẫn uất, bất đắc dĩ… không ngừng từ trong linh hồn sinh ra, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cường độ chân nguyên của Mộ Hàn không ngừng tăng vọt.

- Thần Hải nhất trọng thiên!

Rốt cục bước chân vào tầng cảnh giới này, Mộ Hàn thoải mái vô cùng, lại có loại xúc động ngửa mặt lên trời thét dài. Đại cảnh giới đột phá, chẳng những để cho không gian tâm cung của Mộ Hàn nhanh chóng khuếch trương, chân nguyên trong bụng Thiên Anh ngưng tụ ra đến phảng phất cũng từ một hồ nhỏ, biến thành một biển lớn vô biên vô hạn, ngay cả Mộ Hàn mình, cũng có thể cảm ứng được phiến biển cả này bàng bạc, mênh mông, thâm thúy, rộng lớn vô biên.

Thời gian lặng yên trôi qua, ngày càng nhiều chân nguyên ở trong bụng Thiên Anh ngưng tụ, mà cường độ chân nguyên ở sau khi đạt tới Thần Hải nhất trọng thiên, cũng như trước đang không ngừng tăng lên. Khi trong bốn khỏa anh đan không còn tuôn ra chân nguyên, cường độ chân nguyên đã đạt đến Thần Hải nhất trọng thiên đỉnh phong.

- Cái này là Thần Hải!

Cảm ứng đến chân nguyên thủy triều ở trong không gian phần bụng Thiên Anh gợn sóng thay nhau nổi lên kia, Mộ Hàn tuôn ra mừng rỡ khó có thể ức chế, bất quá rất nhanh, nỗi lòng của Mộ Hàn liền bình tĩnh lại, con đường võ đạo, còn cực kỳ dài dằng dặc, đối với người khác mà nói, một tầng cảnh giới mới, rất có thể là tới cực hạn, nhưng đối với Mộ Hàn, cái Thần Hải Cảnh này, chỉ là một cái cất điểm mới, cuối cùng có một ngày, hắn sẽ bước vào Võ tiên chi cảnh kia.

- Mộ Hàn, đi ra cho ta...

Thanh âm gào thét sắc lạnh, the thé đột nhiên vang lên.

- Thanh Hỏa?

Mộ Hàn lập tức nhớ tới đoàn lực lượng linh hồn kia của Thanh Hỏa, xem ra ý thức của nó còn không có biến mất.

- Nó là đại công thần trợ giúp mình đột phá đến Thần Hải Cảnh a.

Trong long Mộ Hàn cười cười, hắn cũng không hy vọng bộ phận ý thức này của Thanh Hỏa biến mất, bằng không mà nói, linh hồn của nó sẽ xuất hiện không trọn vẹn. Mộ Hàn ở trong linh hồn Thanh Hỏa trồng vào Tử Diễm đồ đằng, cũng không hy vọng tu vi của nó dừng bước ở tam trọng Hư kiếp.

- Thanh Hỏa, đừng có gấp, linh hồn của ngươi rất nhanh có thể đoàn tụ rồi.

Mộ Hàn cười mỉm nói, cũng không hề đi để ý tới Thanh Hỏa phản ứng, lực chú ý lập tức hướng ra phía ngoài chuyển di.

Oanh...

Bên ngoài lôi võng tử mang rạng rỡ, như trước huyết sóng ngập trời, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng Minh Nhãn không gian. Ở trong Tử Hư Thần cung, mặc dù Thanh Hỏa đã nhấc lên không dậy nổi sóng gió gì, nhưng ở bên ngoài, thế công cuồng mãnh của Thanh Hỏa lại không có chút dừng lại nào, vẫn là một lớp đón lấy một lớp.

Bất quá vào lúc này trong mắt Mộ Hàn, đây chỉ là Thanh Hỏa vùng vẫy giãy chết mà thôi.

Mộ Hàn cũng không hề đi hấp thụ lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa, ý niệm tầm đó, Cửu Long Lôi Vương đao đã ở trong tay dần hiện ra, chân nguyên bàng bạc dũng mãnh vào thân đao, tử mang sáng lạn chợt từ trong thân đao bạo tán ra.

Trong nháy mắt này, Mộ Hàn cảm giác "Cửu Long Lôi Vương đao trong tay như sống lại, phảng phất trong tay nắm đã không còn là một kiện Thánh phẩm đạo khí đơn thuần, mà là một đạo Lôi Điện có được linh tính, khí tức vô cùng bạo ngược điên cuồng mà từ trong tia chớp kia thấu tràn ra.

Cái biến hóa kỳ diệu này, để cho Mộ Hàn tuôn ra một tia kinh hỉ chi ý, tu vị đột phá đến Thần Hải Cảnh, sử dụng Cửu Long Lôi Vương đao này, cảm giác đúng là không hề cùng dạng.

Hô!

Mộ Hàn tiện tay bổ ra một đao, liền có vô số điện xà phún dũng mà ra, trong khoảnh khắc liền ở mũi đao ngưng tụ thành một viên cầu Lôi Quang nhấp nháy, tiếp theo ầm ầm bạo toái. Trong tiếng nổ đùng kinh thiên động địa, vô số tử mang lôi cuốn lấy lực đạo khủng bố hướng bốn phía tràn ngập ra.

- Ti...

Cái phiến tử mang kia lướt qua, biển máu bốn phía bốc lên mà đến kia lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy biến mất, tán loạn, tiếng kêu ré tràn đầy kinh hoàng của Thanh Hỏa vừa mới vang một nửa, liền theo biển máu cùng nhau biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Thiên Trọng Luân Hồi ngưng tụ mà thành Minh Nhãn không gian tùy theo sụp đổ.

- Dùng tu vị Thần Hải Cảnh thi triển Cửu Thiên Huyền lôi bạo, uy lực đúng là cường hãn vô cùng.

Mộ Hàn giật mình, chợt liền cảm giác mình như một lần nữa trở về đến Hỗn Nguyên tiên châu, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí y nguyên vờn quanh bốn phía, đối diện đôi mắt thiêu đốt lên lửa khói kia thì phi tốc tan rã, một lần nữa hóa thành một mảnh khói đen. Nhưng cùng lúc ban đầu so sánh, lại rút nhỏ hơn mười lần.