Vũ Vương

Chương 955: Hỗn Nguyên đỉnh phong




- Đúng là người thừa kế Tử Hư Thần cung của Linh Hư tộc...

Không Minh Thiên Vực, Cái Thiên Thần tông, trong cung điện thanh tĩnh, một gã trung niên nam tử tuấn lãng đột nhiên mở to mắt, trên mặt hiện lên một vòng dị sắc.

- Nếu có thể có được Võ Tiên loại tuyệt phẩm tâm cung này luyện chế thành khôi lỗi, tỷ lệ vượt qua Hư Thiên thần kiều nói không chừng sẽ gia tăng thật lớn.

- Võ Tiên, Cực Thần, Ma Linh, Huyền Minh, Tu La, Mộc Bạt, Hỏa Mị người thừa kế Thần cung Thất đại dị tộc này cơ hồ mỗi người đều là Bán Thần cường giả, khả năng luyện chế bọn chúng thành khôi lỗi cực kỳ bé nhỏ, mà Mộ Hàn kia hiện tại mới là Hỗn Nguyên cảnh Võ Tiên, đem hắn luyện chế thành khôi lỗi độ khó muốn thấp không ít.

- Xem ra ngay cả ông trời cũng giúp ta.

- Đáng tiếc hắn hiện tại đã tiến vào Thần Khuyết tầng một, phải một năm sau mới có thể từ bên trong đi ra. Bất quá cái này cũng không sao, hắn vừa mới đột phá đến Hỗn Nguyên cảnh, cho dù ở Thần Khuyết tầng một tu luyện một năm, cũng khó có thể đột phá đến Phản Hư cảnh. Dù để cho hắn khóa nhập Phản Hư cảnh, luyện chế cũng không khó!

...

Thanh âm từ từ yếu ớt, hai mắt trung niên nam tử này lại từ từ bế hạp lên.

- Đáng hận, cái nghiệp chướng kia lại tiến nhập Thần Khuyết tầng một!

Lúc này, dưới đáy Thiên Trụ, một gã lão giả dáng người khôi ngô lại tức giận mắng lên.

Lão giả này tên là Thái Thần Hoan, là một gã trưởng lão của Linh Hư tộc, ở bên hông hắn, còn có mười một người, hoặc nam hoặc nữ, hoặc lão hoặc trẻ, trong cơ thể đều thấu tràn ra khí tức cực kỳ khủng bố. Bọn hắn mười hai người này đều là Thái Vi cảnh đỉnh phong Võ Tiên, mới từ Đại Thiên linh đảo chạy tới.

Vừa đến nơi đây, bọn hắn đã nghe được tin tức Mộ Hàn leo lên ba mươi ba cấp Thiên Trụ cầu thang, tiến vào Thần Khuyết tầng một, lập tức có loại cảm giác bị đè nén một quyền đánh trong không khí.

Mười hai người bọn hắn hùng hổ, dắt tay nhau mà đến, đánh đúng là chủ ý một lần hành động bắt Mộ Hàn, nhưng không ngờ Mộ Hàn kia lại trốn vào Thần Khuyết.

Nếu Mộ Hàn giấu ở bất kỳ địa phương nào khác trong Thần U Thiên vực, dùng thực lực cường đại của Linh Hư tộc đều có thể đem hắn bắt ra, nhưng Thần Khuyết này lại là ngoại lệ duy nhất. Trong vòng ngàn dặm này, chính là địa bàn của Chân Dương võ thần, mặc dù là Linh Hư tộc truyền thừa vô số năm, cũng không dám đắc tội một gã Võ thần.

- Tránh được mùng một, tránh không khỏi mười lăm, một năm sau, nghiệp chướng kia sẽ phải đi ra!

- Chư vị, chúng ta liền ở chỗ này chờ một năm.

- Không tệ, không tệ, nghiệp chướng kia vừa ra, chúng ta liền lập tức thi triển Hồn Thiên thần kiếp đại trận, nhất định có thể đem hắn cầm xuống.

...

Mười hai người lập tức định chủ ý, cơ hồ cùng thời khắc đó, tên Võ Tiên của Cái Thiên Thần tông gọi Quản Hoằng kia, cũng tiếp tục ở chung quanh Thiên Trụ hoạt động.

Trong thời gian kế tiếp, Võ Tiên nếm thử trùng kích Thiên Trụ trở nên ngày càng nhiều.

Cơ hồ từng Võ Tiên, đều là học lấy động tác của Mộ Hàn ngày đó, như linh xà ở trên Thiên Trụ tả hữu lập loè. Đáng tiếc chính là, thủy chung không có người nào có quỹ tích hành động cùng Thiên Trụ vân phổ tương hợp. Cuối cùng tất cả nếm thử đều dùng thất bại mà chấm dứt.

Vì vậy, sau khi trải qua phần đông thất bại đả kích, rốt cuộc không có người cảm thấy phương pháp Mộ Hàn vượt qua Thiên Trụ cầu thang ẩn chứa chút ảo diệu nào.

Hết thảy đều khôi phục nguyên dạng, cơ hồ tất cả Võ Tiên đều án lấy phương pháp cũ trùng kích Thiên Trụ cầu thang.

Phanh! Phanh...

Tiếng va đập giữa thân thể cùng mặt đất thỉnh thoảng vang lên, hiển lộ rõ ràng thất bại ở trong thiên vang vọng. Mà trong không gian Thần Khuyết tầng một, Mộ Hàn lại thủy chung lòng yên tĩnh như nước.

Ở trong cung điện này, chẳng phân biệt được ngày đêm.

Mộ Hàn cùng Cự Bằng nước giếng không phạm nước sông, một mực tiếp tục không ngừng tu luyện, hấp thu, luyện hóa đại lượng Thượng Thanh thần lực, nhưng trong điện loại lực lượng này lại giống như vĩnh viễn cũng tiêu hao không hết, mặc kệ tốc độ hấp thụ lực lượng của Mộ Hàn cùng Cự Bằng nhanh ra sao, thủy chung có lực lượng đủ mức bổ sung tới.

- Bảy khỏa Anh đan!

Cũng không biết qua bao lâu, thân hình y hệt tượng điêu khắc kia của Mộ Hàn rốt cục có chút rung động nhúc nhích, mí mắt cũng chậm rãi bắn ra, lộ ra hai đôi mắt trong trẻo mà thâm thúy. Cảm ứng đến trong bụng Thiên Anh vừa mới diễn sinh ra bảy khỏa hạt châu tròn căng màu tím kia, đuôi lông mày Mộ Hàn lộ ra chút vui mừng.

Mộ Hàn vốn có tám trăm vạn Anh lôi, sau khi hấp thu Thượng Thanh thần lực ngưng luyện ra 200 vạn khác, Thiên Anh liền lập tức bắt đầu lột xác.

Thiên anh Thất Biến, cùng ba lần trước lột xác lại có bất đồng.

Thứ tư, thứ năm cùng lần thứ sáu lột xác, là một quá trình phá rồi lại lập, mà lần thứ bảy lột xác, thì tất cả anh đan dùng ngàn vạn anh lôi làm ràng buộc, toàn bộ dung hợp làm một thể, lại dần dần một phân thành bảy. Quá trình này, so với "phá rồi lại lập" trước kia càng thêm gian nan.

Tuy nói tại đây phán đoán không ra thời gian biến hóa, nhưng Mộ Hàn suy đoán, chỉ là quá trình Thiên Anh Thất Biến, tối thiểu nhất cũng hao tốn nửa năm thời gian.

Oanh!

Mộ Hàn nhẹ hấp khẩu khí, tiếp theo ý niệm khẽ động, bảy khỏa anh đan tựa như đê đập mở ra miệng cống, lực lượng bàng bạc mênh mông như sóng lớn cuồn cuộn, một lớp đón lấy một lớp tiến vào trong tâm cung của Mộ Hàn, đúng là dễ dàng mà cùng Hỗn Độn tiên lực bên trong dung hợp lại với nhau.

- Ồ?

Cách đó không xa, Cự Bằng mạnh mẽ đình chỉ tu luyện, mở mắt, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Mộ Hàn, trong miệng đúng là không tự chủ được mà thấp hô ra tiếng.

Hắn đột nhiên phát hiện, từ trong cơ thể Mộ Hàn tán dật ra cường độ khí tức lại bắt đầu bạo tăng.

Cự Bằng ở trong Thần Khuyết tầng một tu luyện, hấp thu nhiều Thượng Thanh thần lực như vậy, cường độ khí tức vẫn là theo tu vị tăng cường mà chậm chạp tăng lên. Nhưng Mộ Hàn lại bất đồng, trước đây, khí tức Mộ Hàn tăng lên so với hắn càng thêm chậm chạp, nhưng bây giờ, lại bắt đầu như giếng phun tăng vọt.

Tình huống quỷ dị như thế, lại để cho trong lồng ngực Cự Bằng tràn đầy ngạc nhiên.

Giống như mấy giờ, lại như vài ngày qua đi, cường độ khí tức của Mộ Hàn mới ổn định lại, trong miệng Cự Bằng không nhịn được nhổ ra mấy chữ:

- Hỗn Nguyên cảnh đỉnh phong...

Đang khi nói chuyện, rung động trong ánh mắt của hắn lại như thế nào cũng không che dấu được, năm đó hắn mới vào Hỗn Nguyên cảnh đến Hỗn Nguyên cảnh đỉnh phong, không sai biệt lắm hao tốn suốt năm mươi năm thời gian, Mộ Hàn hiện tại sử dụng thời gian mặc dù không rõ xác thực, nhưng cùng hắn năm mươi năm so sánh, cơ hồ có thể không cần tính.

- Vừa đạt tới Hỗn Nguyên cảnh, liền có thể chiến thắng Thái Vi cảnh Võ Tiên, hiện tại đến Hỗn Nguyên cảnh đỉnh phong, sợ là ngay cả ta cũng không phải đối thủ của hắn!

Cự Bằng tâm niệm thay đổi thật nhanh, trong con mắt toát ra kiêng kị thật sâu.

Đương nhiên, nếu như hắn biết rõ trước khi Mộ Hàn tiến vào Thần Khuyết tầng một, đã giải quyết Thái Vô Hư thực lực so với hắn càng mạnh hơn nữa, chỉ sợ cũng không toát ra ý nghĩ như vậy rồi.

- Lúc ly khai Thần Khuyết tầng một, thằng này sợ là có thể đột phá đến Phản Hư cảnh!

Tuy có chút hâm mộ tốc độ tu luyện của Mộ Hàn, nhưng Cự Bằng đến cùng tâm chí kiên nghị, rất nhanh liền thu thập tâm tình, đóng con mắt. Mà lúc này Mộ Hàn ngoài vui mừng, thực sự lại hơi cảm giác tiếc nuối, cho tới bây giờ tình trạng như vậy, muốn ở sau khi Thiên Anh lột xác rất nhanh vượt qua tu vi cảnh giới, đã là phi thường gian nan.

Sau Thiên Anh Thất Biến, tu vi có thể đạt tới Hỗn Nguyên cảnh đỉnh phong, đã rất tốt! Nghĩ xong, tâm thần Mộ Hàn đã hướng lên ký tự lóe sáng quái dị trong bụng Thiên anh kia…