Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ

Chương 21: Gặp riêng




Giờ Tý, dưới Bạch Lộc Nhai

Nơi này ở mảnh đất giáp ranh Bạch Lộc Nhai, hơi vào trong một chút, chính là phạm vi thần thức Tư Mã Tiêu bao phủ, không ai dám tùy ý bước vào, ra bên ngoài một chút, có một gốc cây hoa lam doanh thật lớn sinh trưởng, đến nơi đây đã không thuộc về địa bàn Bạch Lộc Nhai, cũng ra khỏi phạm vi thần thức của Tư Mã Tiêu.

Viên Thương mặt trầm như nước chờ ở dưới tàng cây, nếu qua hôm nay, Liêu Đình Nhạn còn không tới, hắn sẽ suy xét trực tiếp xử lý người này. Nếu nuôi chó không thể cắn địch nhân, vậy phải phòng bị khả năng nàng sẽ quay đầu lại cắn chủ nhân.

Tiếng bước chân sàn sạt từ xa tới gần, người tới hoàn toàn không định che dấu mình, chỉ có một người. Viên Thương đi ra từ trong bóng tối, nhìn Liêu Đình Nhạn, ngữ khí phi thường không tốt, âm dương quái khí, “Để ta chờ thật lâu, liên hệ một lần hai lần cũng không muốn gặp, đến một nửa điểm tin tức cũng không truyền ra, giờ ngươi với cành cao khác, xem ra là chuẩn bị nhất đao lưỡng đoạn với ta?”

Liêu Đình Nhạn: Đây là bạn trai bạn gái biến thành oán ngẫu rồi kích động lên tiếng, quả thực chính là nhà trai phát hiện nhà gái thay lòng đổi dạ, gọi điện thoại không tiếp, phát tin nhắn không trả lời, rốt cuộc gặp mặt rồi nhà gái đến muộn bị nhà trai oán trách, chuẩn bị tiết tấu bắt đầu xé bức cãi nhau a, quá là nhân gian chân thật đi!

Mẹ kiếp, gia hỏa này tuyệt đối là bạn trai cũ của nguyên thân, không chạy đi đâu được!

Nàng ngẫm lại lão tổ tông khả năng cũng theo sau lưng mình tới xem diễn, nàng định thần, bày ra bộ dáng cao lãnh nói: “Chúng ta đã kết thúc, ngươi về sau đừng tới tìm ta.”

Viên Thương nói những lời đó bất quá là châm chọc, hắn không nghĩ tới chó săn Liêu Đình Nhạn này thế nhưng thật đúng là dám không để chủ nhân vào mắt, tức khắc giận không thể át, lạnh lùng nói: “Ngươi đừng quên, tính mạng của ngươi còn nắm ở trong tay ta! Ngày hôm qua cảm giác độc thực cốt phát tác, có tốt không a!”

Liêu Đình Nhạn cũng nổi giận, quả nhiên là ngốc bức này làm ra! Chính là ngươi mẹ nó làm lão nương đau lâu như vậy, thiếu chút nữa đau chết! Loại nam nhân vì yêu sinh hận, còn dùng độc dược kỳ quái khống chế bạn gái, đôi mắt nguyên chủ bị mù hay là đầu óc hỏng rồi mới nhìn trúng hắn, ngay cả lão tổ tông sát nhân cuồng còn tốt hơn hắn, xem ra hôm nay nàng phải thay nguyên chủ đoạn tình tuyệt ái!

“Loại rác rưởi chỉ biết dùng thủ đoạn khống chế người khác như ngươi, không ai nguyện ý cùng với ngươi là xứng đáng, còn dám uy hiếp ta, thật không biết xấu hổ, ai sợ ngươi, ngươi tới a ngốc bức!” Liêu Đình Nhạn tuy rằng không có kinh nghiệm cãi nhau với bạn trai, nhưng tri thức mắng chửi người cơ bản vẫn có.

Nàng dám nói lời như vậy, chẳng lẽ thật không sợ chết sao? Viên Thương bị nàng chọc giận, lấy ra lục lạc cộng sinh với Liêu Đình Nhạn, không chút do dự bóp nát cái thứ hai, cho nàng nhìn thấy một chút lợi hại. hắn lộ ra cười lạnh chuẩn bị nhìn Liêu Đình Nhạn đau đớn lăn lộn trên mặt đất, nhưng qua một lúc lâu, vẫn không có việc gì phát sinh, chỉ có tán cây hoa lam doanh phát ra tiếng rào rạt trong gió.

Liêu Đình Nhạn đứng tại chỗ, biểu tình cũng không đổi. không khí lạnh lẽo lại xấu hổ.

Sao lại thế này? Lục lạc, cái linh vật cộng sinh này sao lại vô dụng? Viên Thương đến lúc này mới cảm thấy không ổn.

“Sao ngươi lại không có việc gì, độc thực cốt của ngươi đã được giải?!”

Liêu Đình Nhạn kỳ thật cũng không phải rất rõ ràng đây là chuyện thế nào, nhưng nàng biết tối hôm qua lão tổ tông khẳng định đã giải quyết vấn đề cho nàng, lại nhịn không được phát cho Tư Mã Tiêu tấm thẻ người tốt. Tuy rằng nhìn qua không phải người tốt, nhưng đối với nàng thật là tốt.

“Sao ngươi có thể có thể giải độc thực cốt này …… Nhất định là Từ Tàng Đạo Quân! Là Tư Mã Tiêu giải cho ngươi có phải không?” Ánh mắt Viên Thương nhìn nàng trở nên rất kỳ quái, tràn đầy không thể tin tưởng, “Nếu hắn có thể giải độc thực cốt cho ngươi, tức là đã biết thân phận của ngươi, hắn thế nhưng không giết ngươi?!”

Ta rốt cuộc có thân phận gì? Liêu Đình Nhạn trong lòng chột dạ, trong miệng nói: “Sư tổ cũng không để ý thân phận của ta, hắn anh minh thần võ, lòng dạ rộng lớn, sao lại so đo việc nhỏ này với ta.” nói giống như là thật.

Ánh mắt Viên Thương nhìn nàng càng thêm vi diệu, “không ngờ ngươi còn có năng lực này, thế nhưng có thể dụ dỗ hắn không để ý thân phận, là ta xem thường ngươi.”

Ây, nam nhân này nói lời chua chát thật nhiều. Đúng vậy, bạn gái cũ của ngươi tìm được mùa xuân thứ hai, tức chết ngươi cái đồ ngốc bức này.

Liêu Đình Nhạn: “Chuyện giữa chúng ta tới đây là hết, về sau tốt nhất ngươi đừng tới trêu chọc ta.”

Viên Thương lại không muốn ăn một cái mệt lớn như vậy, lúc trước hắn hợp tác với Ma Vực, xếp Liêu Đình Nhạn vào Canh Thần Tiên Phủ, lại vận dụng năng lực an bài nàng tiến vào Tam Thánh Sơn, tốn công phu lớn như vậy, cũng không đạt được cái gì, nữ nhân này lại dựa vào tay hắn leo lên cành cao, sau đó vung chân hất văng hắn, không làm được chuyện gì cho hắn còn đùa giỡn hắn, nữ nhân giảo hoạt lại có tâm kế như vậy, ngày nào đó một khi thân phận nàng càng được củng cố, tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn, hắn không thể để lại tai hoạ ngầm lớn như vậy.

“Tư Mã Tiêu không để bụng thân phận của ngươi, những người khác trong Canh Thần Tiên Phủ chẳng lẽ sẽ không để bụng? Nếu bị chưởng môn và các cung chủ khác biết được, ngươi cho rằng Tư Mã Tiêu còn có thể che chở ngươi sao, hiện giờ hắn đã tự thân khó bảo toàn, kiêu ngạo cũng chỉ là nhất thời, ngươi thật sự cho rằng theo hắn thì vạn sự đại cát?” Viên Thương biểu tình âm trầm nói: “Ngươi muốn thoát khỏi ta, không dễ dàng như vậy, nếu ngươi không nghe theo ta phân phó, ngày sau sẽ chết càng khó xem.”

Rốt cuộc nàng từng là người Ma Vực, nếu bên này hắn có chuyện, Ma Vực bên kia cũng sẽ không dễ buông tha người phản bội này.

Liêu Đình Nhạn chỉ cảm thấy khinh thường, tra nam gì thế này, tra nam của thế giới huyền huyễn tu tiên và tra nam hiện đại đều cùng một kiểu sao, dùng thủ đoạn khống chế bạn gái, lì lợm la liếm, uy hiếp, đều là một dạng này.

Liêu Đình Nhạn: “Nghe theo ngươi phân phó? Ta nghe ngươi cái đầu a, ngươi muốn làm gì cứ việc làm đi. Ta có thân phận gì, ngươi cứ nói a, ngươi nhìn xem ai sẽ tin ngươi!” Nhưng thật ra ngươi nói rõ ràng ta có thân phận gì đi nào!

Viên Thương thấy nàng dáng vẻ kiêu ngạo, không thấy quan tài không đổ lệ, giơ lục lạc chỉ còn một cái lên, “Ngươi cũng đừng quên, linh vật cộng sinh của ngươi còn ở trong tay ta, tuy rằng nó không thể khống chế ngươi, nhưng chỉ cần có nó ở đây, thân phận của ngươi là không thể giảo biện ……”

hắn chưa nói xong một câu, cảm giác trên tay trống không, lục lạc đã tới trong tay Liêu Đình Nhạn rồi.

Viên Thương: “……”

Liêu Đình Nhạn: “……”

Nghe hắn nói nghiêm trọng như vậy, hình như là đồ vật rất quan trọng, phản ứng đầu tiên của nàng chính là nhanh chóng cướp về, không nghĩ lại dễ như vậy đã đến tay. Đồ vật quan trọng mà tra nam này tùy tùy tiện tiện cầm như vậy, bị người ta giật một cái đã đoạt đến tay, hắn nhược trí sao?

Đôi mắt Viên Thương đã sắp lòi ra, vừa rồi Liêu Đình Nhạn có tốc độ cực nhanh, hắn cũng không nhận thấy được động tác của nàng, nhưng sao có thể, nàng không phải chỉ có tu vi Luyện Khí sao? Sao có thể đoạt đồ vật ở trong tay hắn, một tu sĩ Nguyên anh hậu kỳ, hắn phát giác không đúng, cẩn thận tra thử, lúc này mới phát hiện chính mình thế nhưng nhìn không thấu tu vi của Liêu Đình Nhạn.

Sao có thể, rõ ràng ngày hôm trước nàng vẫn là Luyện Khí kỳ!

Tuy rằng kỹ năng còn chưa thuần thục, nhưng kinh nghiệm đều là thực đánh thực chiến, Liêu Đình Nhạn cũng nhận thấy hiện tại cấp bậc mình cao hơn đối phương, tức khắc không chỗ nào sợ hãi, còn muốn đánh hắn một trận.

“Lại là Tư Mã Tiêu, hắn thế nhưng, thế nhưng vì ngươi làm đến tình trạng này!” Đôi mắt Viên Thương sung huyết, giống như sắp bị tự mình não bổ chọc tức chết rồi.

Viên Thương sở dĩ tức giận như thế là có lý do, nhớ năm đó hắn cũng là thiên chi kiêu tử, đáng tiếc sau đó bởi vì một lần ngoài ý muốn, tu vi lùi lại, từ Hóa Thần kỳ thối lui đến Nguyên anh kỳ, nhiều năm qua ăn vô số thiên tài địa bảo cũng không thể lại nâng tu vi lên, cuộc đời này không có hy vọng tiến thêm một bước, bởi vậy trở nên chán ngán thất vọng, tâm tư càng thêm hẹp hòi đố kị, hiện giờ nhìn thấy Liêu Đình Nhạn con chó chính mình nuôi dưỡng chuẩn bị đi cắn người lại một bước lên trời, thậm chí vượt qua chính mình, hắn không chỉ có ghen ghét tức giận, còn cảm giác bị hung hăng nhục nhã.

“Ngươi đáng chết!” Viên Thương bị kích thích đến không nhẹ, trong tay xuất hiện một thanh kiếm bản rộng, đỏ con mắt đâm về phía nàng.

Liêu Đình Nhạn một con cá mặn, bị Tư Mã Tiêu mạnh mẽ xoay người, biến thành cá mặn vương giả mạ vàng, cấp bậc tuy rằng ở đó, nhưng Viên Thương bạo nộ đã không quan tâm mà động thủ, nàng vẫn có chút hoảng, động tác của Viên Thương quá nhanh, không cho phép nàng nghĩ nhiều, theo bản năng đỡ một cái.

Nhưng mà nàng cảm giác mình căn bản chưa đụng tới Viên Thương, đối phương đã phốc một cái bay ra xa xa, nện lên thân cây hoa Lam Doanh to lớn, lại lăn xuống dưới, thê thảm nằm vật ra đó.

Ta…… hiện tại lợi hại như vậy sao? Vừa rồi hình như không có cảm giác gì? Liêu Đình Nhạn nhìn tay mình, lại nhìn Viên Thương bên kia, nam nhân này không đến mức bị nàng đánh chết rồi đi?

Đứng trên cây hoa Lam Doanh, Tư Mã Tiêu buông tay, nhìn Liêu Đình Nhạn phát ngốc, nhéo nhéo mũi mình. Quả nhiên là Hóa Thần kỳ giả, đến một Nguyên anh cũng đánh không lại. Có thể an bài gian tế Ma Vực như vậy tiến vào, nam nhân này cũng không phải cái loại thông minh gì.

Viên Thương hộc máu, hung hăng cắn răng ngẩng đầu trừng Liêu Đình Nhạn: “Ngươi cho rằng giết ta, thân phận của ngươi sẽ không bại lộ sao!”

Liêu Đình Nhạn đầu đầy dấu chấm hỏi, vừa rồi là ai động thủ trước? Ai muốn giết ngươi a? Ngươi làm cho rõ ràng là ai.

Viên Thương: “không thể ngờ được cuối cùng thế nhưng ta chết ở trong tay ngươi loại nữ nhân này, ta không cam lòng!”

Liêu Đình Nhạn: không ai muốn giết ngươi, diễn nhiều như vậy làm gì, ngươi thu lại một chút được không.

Nàng dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn Viên Thương, quay đầu liền đi, Viên Thương còn đang hộc máu, thấy nàng rời đi, gọi: “Ngươi…… Đứng lại.”

Liêu Đình Nhạn quay đầu: “Ngươi còn muốn nói gì nữa, nhanh dùng một lần nói xong được không.” Hơn nửa đêm giả mạo người khác tới chia tay bạn trai cũ của người ta, loại chuyện này thật sự mệt mỏi quá a.

Viên Thương: “Ngươi sở dĩ phản bội ta, có phải bởi vì ngươi yêu Tư Mã Tiêu hay không! thật là quá buồn cười, hắn máu lạnh độc ác như vậy, sớm hay muộn sẽ giết ngươi!”

Ta không phải! Ta không có! Ngươi đừng nói bậy a!

Liêu Đình Nhạn khẩn trương nhìn trái phải, không rõ có phải lão tổ tông cũng theo tới, đang nghe ở góc tường hay không, nếu để hắn nghe được lời này, hiểu lầm nàng thích hắn thì làm sao bây giờ! Nàng nhanh chóng ngắt lời Viên Thương: “Câm mồm, không được nói bậy, thấy ngươi mỗi ngày nghĩ nhiều chuyện lung tung rối loạn như vậy, khẳng định là sống quá vất vả, khuyên ngươi đi xem bệnh uống thuốc, tìm một chỗ tu dưỡng, đừng cả ngày nghĩ làm cái gì, thực dễ chết sớm.”

nói xong nàng nhanh chóng chạy đi.

Viên Thương căm giận phun ra một búng máu, hôm nay hết thảy đều ở ngoài dự đoán của hắn, Tư Mã Tiêu kia, vì sao chịu đựng gian tế Liêu Đình Nhạn như vậy, chẳng lẽ thật sự bị sắc đẹp mê hoặc? không, không có khả năng, hắn ta là loại người nào, sao có thể dễ dàng bị một nữ nhân mê hoặc, nhất định là còn có chuyện hắn không biết!

“Ngươi là huyết mạch Viên gia?”

Viên Thương sợ hãi cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy Tư Mã Tiêu mặc áo đen đi ra từ sau thân cây.

“Gia tộc đã từng chán ghét Ma Vực nhất, hiện giờ dây dưa không rõ với Ma Vực, có thể nói ngươi càng buồn cười hơn người khác rất nhiều.”

hắn đi đến trước Viên Thương, nhìn thấy sợ hãi trong mắt hắn ta, một ngón tay điểm lên trán, nhắm mắt một lát, lẩm bẩm: “thì ra là thế.”

Viên Thương không thể nhúc nhích, cũng không thể mở miệng nói năng, chỉ cảm thấy khi ngón tay lạnh băng hơi chạm lên trán, ý thức và tư duy của hắn nháy mắt giống như bị cơn lốc quét qua, thần hồn rung chuyển, không chỉ thân thể đau nhức, đến hồn phách cũng tán loạn bay ra. Toàn bộ bí mật của hắn đều bị người ta mạnh mẽ nhìn thấu.

Ầm ——

Thi thể Viên Thương ngã trên mặt đất, toàn bộ đầu vỡ nát, tinh hồng phun tung toé ở bên gốc lam doanh, mùi tanh phủ lên mùi hoa, khiến người ta buồn nôn.

PS: Dây thần kinh của bà cá muối này phải to bằng cái cổ tay, còn trí tưởng tượng thì ko có giới hạn!