Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)

Chương 43




Thời điểm Munt mơ mơ màng màng từ phòng ngủ bay ra, cậu nghe được tiếng nước xôn xao truyền ra từ trong phòng tắm.

Sáng sớm tinh mơ đã tắm rửa, thói ở sạch của thiếu tướng đại nhân cũng thật là đủ nghiêm trọng.

Cậu cân nhắc như vậy, chỉ trong chớp mắt đã lại thấy được một cửa phòng rộng mở phía đối diện, đèn trong phòng hơi hơi chớp động, đúng là phòng tập thể thao mà cậu đã từng có một trải nghiệm ‘gấp mười lần trọng lực’ thảm thống.

Trên màn hình hình thoi ở cửa phòng còn lưu lại ghi chép của người sử dụng vừa rồi.

Gấp mười lần trọng lực, một giờ.

Ân, rất tốt, quả nhiên là đại nhân.

Thiếu niên quyết đoán quay đầu đi.

Một thân cơ bắp mật độ cao cùng dáng người siêu tốt của người ta quả nhiên không phải chỉ nằm là có thể có được, Munt hâm mộ thì hâm mộ, nhưng bảo cậu cùng dùng phương thức khủng bố giống như thiếu tướng mà đi rèn luyện …… Munt cảm thấy còn chưa rèn luyện ra cơ bắp thì bản thân đại khái đã bị phế bỏ rồi.

Thực nhanh, thiếu tướng đã từ trong phòng tắm đi ra, cả nhìn cũng không nhìn cậu, liền lập tức trở về phòng ngủ.

Munt có chút tiếc nuối nho nhỏ, tuy nói đã ở chung với thiếu tướng được vài ngày, nhưng trước nay vẫn chưa được nhìn thấy thiếu tướng thân trên trần trụi. Bởi vì cậu rất tò mò, rất muốn nhìn một cái, dáng người thiếu tướng tốt như vậy, có phải có thể nhìn thấy được tám khối cơ bụng mà cậu chưa bao giờ nhìn thấy chỉ được nghe qua không nhỉ.

Cậu chép chép miệng, đón hơi nước ập vào trước mặt bước vào phòng rửa mặt, bắt đầu sửa soạn.

Chờ khi cậu rửa mặt xong rồi trở về phòng ngủ, Troell thiếu tướng đã thay đổi quần áo gần xong rồi, chỉ thiếu chưa có thắt dây lưng màu đen bên hông nữa mà thôi.

Cậu vừa đi vào, đã nghe được mệnh lệnh của thiếu tướng.

“Lấy lại đây.”

Một bên cài nút thắt quân trang kim loại màu trắng bạc lạnh lẽo, Troell thiếu tướng một bên nói.

Munt nhìn trái phải một cái, liền nhìn thấy chiếc dây lưng màu đen kia đặt ở trên cái bàn cách mình không xa, cậu cầm lấy đi qua đó, đang định vươn tay đưa cho thiếu tướng, nhưng còn chưa kịp vươn tay ra, đã thấy thiếu tướng đại nhân mở rộng hai tay, nâng lên.

Cậu có chút ngẩn ra, phát hiện đôi mắt màu mặc lam của thiếu tướng nhìn chằm chằm mình mà bất động.

…… Đây là ý bảo tôi thắt cho đó hả?

Được rồi được rồi, anh là thiếu tướng anh là đại gia, tôi là cấp dưới, thắt cái dây lưng cũng không có việc gì.

Munt nghĩ như vậy, liền đeo dây lưng đen nhánh lên một vòng trên eo thiếu tướng đại nhân, bởi vì phải vòng một vòng, cậu cơ hồ là dùng tư thế ôm eo đối phương mà vòng qua, mặt cơ hồ sắp dán lên trên ngực đối phương đến nơi.

Oa nga, eo của thiếu tướng đại nhân cũng tinh tế thiệt đó nha.

Một bên cảm khái như vậy, Munt một bên cúi đầu thắt dây lưng.

Thời điểm cậu thắt, đột nhiên phát hiện vị trí cài dây lưng ở ngay chính bụng của thiếu tướng, mà hai tay của cậu tự nhiên cũng rơi xuống nơi đó.

Cơ hội tốt.

Thiếu niên nghĩ thế, một bên quyết đoán xuất kích, làm như lơ đãng mà dùng mu bàn tay cọ qua bụng thiếu tướng.

Mu bàn tay của cậu vừa cọ qua, vị thiếu tướng đang đứng tại chỗ thoáng cúi đầu nhìn cái gáy lông xù xù đen nhánh của đứa nhỏ trước người liền híp mắt lại, khóe mắt ngoắc ra một độ cung thon dài.

Đậu mòe, thật sự rất rắn chắc, cơ bụng kia tuyệt đối không phải thứ tầm thường đâu!

Thiếu niên vừa được thỏa mãn lòng hiếu kỳ một bên cảm thấy mỹ mãn mà nghĩ như vậy, một bên rắc một tiếng cài lại nút dây thắt lưng.

Vừa nhấc đầu liền nhìn thấy cặp phượng nhãn đơn sắc bén kia đang híp lại càng thêm thon dài mà nhìn chằm chằm cậu, trong lòng thiếu niên mới làm chuyện xấu tức thì nhảy dựng, có chút khẩn trương, nhưng vẫn nỗ lực giả một bộ dường như không có việc gì, cặp mắt đen nhánh vô tội nhìn trở về.

“Cài xong rồi.”

Cậu dùng ánh mắt vô cùng thuần lương ngoan ngoãn mà ngửa đầu nhìn thiếu tướng nói.

Cũng may, Troell thiếu tướng chỉ là nhìn chằm chằm cậu trong một hồi, cũng không nói cái gì, rồi xoay người duỗi tay kéo chiếc áo choàng màu trắng mờ treo ở bên cạnh xuống, cài dây thằng màu vàng kim qua trên vai.

“Thu dọn đi.”

Thiếu tướng nói, ngữ khí nghe không ra cảm xúc gì cả.

Munt nga một tiếng, đi đến mép giường, khom lưng gấp lại từng cái quần áo mặc ở nhà của mình và thiếu tướng lại.

Lại nói, kỳ thật cũng có người máy làm việc nhà tự động sửa sang lại, nhưng chẳng hiểu thiếu tướng các hạ mắc tật xấu gì nữa, quần áo cùng với đồ dùng tùy thân gì đó một hai phải do cậu tự động thủ thu dọn.

Đại khái là không thích máy móc chạm vào đồ đạc của mình đi.

Thiếu niên nghĩ như vậy, tiếp tục cầm quần áo gấp dọn.

Cậu một bên làm việc, bên kia thanh âm của thiếu tướng lại truyền tới.

“Tình huống công tác thế nào rồi?”

“Ân? Khá tốt.”

“Quan hệ thì sao?”

“Cũng không tồi, mọi người đều đối với tôi khá tốt.”

“Toàn người lớn tuổi, có quen không?”

“…… Khá tốt.” Thiếu niên vừa nghĩ sao hôm nay thiếu tướng đại nhân lại thế này, đột nhiên nói nhiều như vậy, một bên tùy ý trả lời, “Tuy rằng bọn họ có chút lớn tuổi không quá hợp nhau, nhưng mà, có một cô gái gọi là Maya tuổi cũng xấp xỉ tôi, tôi và cô ấy rất hợp ý, cho nên yên tâm đi, thiếu tướng các hạ, tôi ở chỗ đó cũng thành quen rồi, không cần phải lo lắng cho tôi.”

“Maya?”

“Đúng vậy, không biết thiếu tướng anh có quen biết cô ấy không nữa? Là một cô gái rất tốt bụng, con người cũng rất nhiệt tình, lại rất hoạt bát, bộ dạng đẹp, đối với tôi cũng rất tốt, mấy ngày nay ít nhiều gì cũng là nhờ cô ấy chiếu cố tôi —— nga, đúng rồi, chính là cô gái ngày hôm qua đã đứng bên cạnh tôi trong hội trường giả thuyết đó.”

“Cậu rất thích cô ta?”

Đột nhiên một câu thình lình truyền đến.

“Ha ha ha ha, Maya đẹp như vậy, tính cách cũng tốt, hơn nữa rất biết chăm sóc người ta, con gái như vậy đứa con trai nào mà không thích cư chứ, tôi cũng thế thôi.”

Nói chuyện với thiếu tướng thường sẽ đánh mất cảnh giác, cảm giác giống như là đang nói chuyện phiếm với bạn tốt vậy, Munt không cẩn thận một cái liền nói ra lời trong lòng luôn.

Mới vừa nói xong, cậu liền đột nhiên tỉnh ngộ lại, trong lòng tức khắc lộp bộp một chút.

Không xong!

Thiếu niên trong nháy mắt nhớ lại thiết lập của mình.

Không sai, kiểu con gái hoạt bát rộng rãi lại biết chăm sóc người khác như Maya bình thường nam sinh đều sẽ thích, nhưng mà thiết lập cậu đặt ra cho mình lại không phải là nam sinh bình thường nha ——

Tưởng tượng đến kết cục của việc bị thiếu tướng phát hiện mình lừa gạt hắn, trái tim Munt run lên cân não lập tức dùng sức chuyển động, nhanh chóng kiếm cớ.

“Ách, cái đó, thiếu tướng anh cũng biết mà, cái thích của tôi không phải là ý kia…… Ách, tôi nói thích, chính là kiểu thích như thích anh em ấy, nga, không phải, là thích chị em ấy…… Ừm, chính là cái loại yêu thích chị em đó!”

Thiếu niên giải thích nửa ngày, rốt cuộc mới nghe được bên kia truyền đến đáp lại.

Troell thiếu tướng đã thắt xong áo choàng trên sườn vai, dây thằng màu vàng kim đen nhánh trên cổ áo quân trang lấp lánh sáng lên dưới ánh đèn.

Thiếu tướng nói: “Nga.”

Sau đó, hắn quay người lại, áo choàng trắng nhạt trên sườn vai theo hắn xoay người mà bay lên thành một đường cong nhợt nhạt, sau đó mềm mại mà buông xuống trên người hắn.

Tích một tiếng, cửa lớn đóng lại, thân ảnh của thiếu tướng trẻ tuổi biến mất ở trong phòng, chỉ để lại thiếu niên vừa mới gấp xong quần ái đang vẻ mặt không biết làm sao mà đứng ở giữa phòng.

…… Cho nên nói câu ‘nga’ này rốt cuộc là có ý tứ gì ngài thẳng thắn đưa ra một đáp án thống khoái đi a thiếu tướng đại nhân!

………

………………

Đã là thời gian giữa trưa.

Thiếu niên gác đầu ở trên mặt bàn, sợi tóc đen nhánh rơi rụng trên bàn gỗ thô màu vàng nhạt, cậu ghé lên trên bàn, hai mắt vô thần, trên mặt tràn ngập mỏi mệt.

Một ly đồ uống lành lạnh được đưa đến trước mặt cậu, cái ly lạnh lẽo chạm chạm cái trán cậu.

“Vất vả rồi ~”

Maya dùng cái ly chạm chạm trán Munt cười hì hì nói, “Nước trái cây mới vừa ép xong đó nga, rất dễ uống.”

Munt ngẩng đầu, tiếp nhận cái ly.

“Cảm ơn.”

Cậu uống một ngụm, nước trái cây lành lạnh hương vị chua ngọt sũng nước đến trong miệng, cậu nở nụ cười.

“Ây, uống khá ngon.”

“Thấy cậu vất vả như vậy, tớ liền lấy phần nước ép trái cây của tớ chia cho cậu nữa đó, làm sao vậy, rất mệt sao?”

“…… Cũng tạm.”

Đúng là mệt,  nhưng mà là tâm mệt.

Người khác nghiên cứu sách cổ là liều mạng làm rõ ràng mỗi một chữ mỗi một từ mỗi một câu bên trong đó, mà cậu thì lại phải liều mạng từ bên trong một đống câu nói sắc tình mà nỗ lực chắt ra một bộ phận cảnh sắc nhỏ không sắc tình, vật phẩm linh tinh các loại.

Hơn nữa, cậu dẫn đầu, lãnh một đám lão nhân gia cùng một thiếu nữ tuổi thanh xuân cùng nhau học tập cuốn sách vàng gì đó…… Hình ảnh kia thật sự là quá đẹp…… Đâu chỉ là ung thư xấu hổ thời kì cuối cơ chứ, quả thực là ung thư xấu hổ cũng phải nổ mạnh có được không!

Munt tâm mệt mà nghĩ.

Nói thật, tuy rằng ở trên địa cầu cậu đã thành niên nên đã có thể xem sách loại N15 rồi, nhưng vấn đề là ở chỗ vào năm cậu mười hai mười ba tuổi thì lại phát bệnh, sau đó phần lớn thời gian cậu đều ở trong bệnh viện, bất kể lúc nào cũng có người trông chừng, cho nên cho dù cậu đã đầy mười lăm tuổi thành niên, cũng căn bản là chưa từng xem qua thứ có liên quan đến N15.

Kết quả hiện tại cậu lại lướt qua N15 mà lập tức trực tiếp nhảy lên N25…………

Mới một buổi sáng mà thôi, thiếu niên đã cảm thấy toàn bộ thân thể cậu đều giống như bị đào rỗng hết rồi.

Mà khiến cho cậu thống khổ chính là, buổi chiều còn —— phải —— tiếp —— tục ——

Munt có chút oán niệm mà nhìn nhóm nghiên cứu viên già cả cách đó không xa đang vây quanh cuối sách vàng vẻ mặt vui vẻ mà thảo luận …… Cho nên các cụ à các cụ buộc một thiếu niên tốt thuần khiết chính trực luôn đi về hướng mặt trời đi đọc một quyển sách vàng như vậy thật sự được sao?!

Ngay tại thời điểm Munt đang cân nhắc buổi chiều phải dùng cái cớ gì để cự tuyệt, thì trong phòng vang lên tiếng tích tích dồn dập.

Terry giáo sư dừng việc giao lưu với đồng liêu lại, đứng dậy đi tới trước đài thông tin, chuyển được điện báo.

Một quầng sáng hiện lên ở trước mắt Terry giáo sư, trung giáo tóc xanh xuất hiện ở bên trong màn hình, thần sắc nghiêm nghị trước sau như một.

“Terry giáo sư, hiện tại hạ điều lệnh mới.” Y sắc mặt nghiêm túc mà nói, “Ngay tức khắc, điều Munt Ulliel từ bộ nghiên cứu lịch sử đến bộ tham mưu.”

Terry giáo sư lắp bắp kinh hãi, tức khắc nóng nảy.

“Từ từ đã! Via trung giáo! Munt các hạ có được học thức phong phú, chúng tôi yêu cầu cậu ấy chỉ đạo ——”

“Terry giáo sư, đây là mệnh lệnh.”

Via trung giáo lạnh giọng nói, sau đó chuyển hướng ánh mắt về phía Munt cách đó không xa.

Y nói, “Munt các hạ, thỉnh lập tức đến chỗ tôi nhận tin.”

Y vừa nói xong, bang một tiếng, quầng sáng liền tắt ngỏm.

…… Cho nên nói cái ‘nga’ buổi sáng kia chính là ý tứ này sao?

Munt yên lặng mà nghĩ, đứng dậy.

“Nếu là mệnh lệnh, vậy hiện tại tôi đến bộ tham mưu nhận tin đây.”

Tuy rằng có điểm không rõ ràng vì cái gì Troell thiếu tướng lại sẽ hạ xuống loại mệnh lệnh này, cũng không biết thiếu tướng điều cậu đến bộ tham mưu để làm cái gì, nhưng nói thật, mệnh lệnh này làm cậu nhiều ít gì cũng nhẹ nhàng thở ra, ít nhất cậu không cần lại phải bồi Terry giáo sư nghiên cứu cuốn sách vàng kia nữa.

Terry giáo thụ nhìn Munt đứng dậy, vẻ mặt không cam lòng cùng không cao hứng, nhưng ông cũng biết, bên trên đã trực tiếp hạ mệnh lệnh xuống là không có khả năng vi phạm được, cũng chỉ có thể thở dài không nói gì.

“Cậu bị điều đi rồi, vậy có phải là chúng ta sẽ không thể gặp lại nhau nữa không?”

Maya mắt trông mong mà nhìn Munt, lưu luyến không rời mà nói.

Thật vất vả mới có được người bạn bằng tuổi, nhanh như vậy đã phải chia tay, cô có chút khổ sở.

“Đương nhiên sẽ không, tuy rằng không công tác cùng nhau, nhưng lúc nghỉ ngơi cậu tùy thời có thể đi tìm tớ mà.”

Munt cười nói, “Hoặc là tớ tới tìm cậu cũng được.”

Cậu vừa nói như vậy, thiếu nữ tóc nâu cảm xúc có chút hạ xuống tức khắc lại trở nên vui vẻ, một phen cầm lấy tay cậu.

“Nói rồi đó, nhất định phải tới tìm tớ đó!”

“Khẳng định sẽ.”

Maya buông lỏng tay ra, nhìn theo Munt rời đi, trong mắt đều là không tha.

Mắt thấy cánh cửa kim loại tự động đóng lại, chặn đi bóng dáng Munt, cô thở dài, ngồi ở trên ghế cúi đầu, cảm xúc rõ ràng lại hạ xuống nữa.

Terry giáo sư vuốt chòm râu tuyết trắng của mình, nhìn nhìn cánh cửa kim loại đóng lại, lại nhìn nhìn cô cháu gái tâm tình không tốt của mình, như suy tư cái gì.

Vì thế vào lúc ban đêm, giữa tổ phụ và cháu gái đã có cuộc đối thoại dưới đây.

“Maya, cháu luyến tiếc Munt các hạ?”

“Luyến tiếc thì có thể làm sao được nữa chứ, cậu ấy đã bị điều đi rồi mà.”

Thiếu nữ cả ngày đều uể oải ỉu xìu nói.

“Cháu muốn luôn ở cùng nhau với cậu ta chứ?”

“Nếu có thể luôn ở cùng nhau đương nhiên là tốt rồi, nhưng đó cũng không phải là việc mà chúng ta có thể quyết định nha.”

“…… Như vậy à.”

Đối thoại kết thúc, nhìn theo cháu gái héo héo mà bò lên giường nằm xuống, Terry giáo sư hơi hơi gật gật đầu.

Ông cảm thấy ông tìm được một biện pháp hay đẹp cả đôi đường rồi.

Biện pháp kia vừa có thể làm cho cháu gái ngoan nhà mình vui vẻ, cũng có thể khiến ông thỏa mãn.

Kỳ thật cho tới nay, Terry giáo sư vẫn luôn có điểm lo lắng.

Cháu gái nhà mình cứ luôn nói thiếu tướng đẹp trai biết bao soái khí biết bao, khát khao vô cùng, sau lại còn cứng đầu cứng cổ đi theo ông lên kỳ hạm Ishtar nữa. Đương nhiên, Maya vẫn rất có chừng mực thấy rõ hiện thực, khát khao thì khát khao, nhưng con bé chưa từng nói cái quỷ gì kiểu như là không phải thiếu tướng thì không gả cả, chỉ nói là muốn tìm một vị quân nhân soái khí giống như thiếu tướng mà thôi.

Nhưng là Terry giáo sư rất không tán đồng điểm này.

Hiện tại trong tinh tế chiến hỏa bay tán loạn, làm một người quân nhân tùy thời đều có thể gặp phải nguy hiểm, nếu như hy sinh, bỏ lại cháu gái của ông một mình thì làm sao bây giờ?

Cho nên ông vẫn luôn cực lực xóa bỏ ý niệm muốn gả cho quân nhân của Maya, chỉ là, mặc kệ ông có nỗ lực như thế nào đi nữa thì hiệu quả cũng cực nhỏ, Maya tựa như một cây gân mà nhận định một hai phải tìm một quân nhân, làm cho Terry giáo sư sầu vô cùng.

Nhưng mà hiện tại, ông cảm thấy mình có thể yên tâm được rồi.

Hiện tại Maya rõ ràng là đang rất có hảo cảm với vị Munt các hạ kia mà.

Tốt lắm.

Vị Munt các hạ kia học thức uyên bác, trẻ tuổi đầy hứa hẹn, làm người lại khiêm tốn hữu lễ, có bản lĩnh nhưng không hề mắt cao hơn đỉnh, thoạt nhìn tính tình cũng rất tốt —— Maya cùng cậu ấy ở bên nhau tuyệt đối sẽ không bị khi dễ.

Quan trọng nhất chính là, lấy thân phận đặc thù của cậu ta, khẳng định sẽ không bị an bài đến những nơi nguy hiểm, nhất định sẽ được bảo hộ nghiêm mật ở chỗ an toàn, cứ như vậy, Maya đi theo cậu ta, liền có thể trải qua một cuộc sống an ổn.

Hơn nữa từ sự kiện ngày hôm qua cũng có thể nhìn ra được, Troell thiếu tướng cực kỳ coi trọng Munt các hạ, về sau khẳng định cũng sẽ không bạc đãi cậu ta.

Còn có, một khi cậu ta và Maya kết hôn, vậy cậu ta sẽ chính là cháu rể của mình —— như vậy, ông muốn học cái gì với cậu ta cũng sẽ trở thành chuyện cực kỳ dễ dàng rồi.

Dù sao khi đó bản thân cũng chính là tổ phụ cậu ta, hừ hừ, cậu ta dám tàng tư với tổ phụ của mình chắc?

Terry giáo sư càng nghĩ thì càng cảm thấy đáng tin cậy.

Ân, cháu rể tốt như vậy không dễ tìm đâu, ông cần phải nhanh chóng xuống tay trước mới được.

Ông vuốt vuốt chòm râu của mình cân nhắc.

Ngày mai đi đến chỗ Via trung giáo thám thính một chút, nhờ trung giáo tác hợp cho hai đứa thử xem…… Ân, cái mặt già của ông dứt khoát đi đến chỗ thiếu tướng các hạ nhắc một chút luôn thôi, nếu có thể để cho Troell thiếu tướng chủ hôn thì lại càng tốt nhất!

*Editor: Ông à, ông vừa tự cắm flag tử vong lên đầu xong đấy…