Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 294: 294: Tụ Hội




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tiễn bước đám người A Tư, Liễu Thư cùng Allen cũng đều từng người có việc, người trước dỗ hai hài tử đi ngủ sẽ đi ngủ trưa, còn người sau thì lại nhìn bầu trời sắc còn sớm nên dọn dẹp một chút một ít việc nhà, sau đó trực tiếp đi đến phía sau núi, nơi đó tường còn chưa chơi đùa xong, vừa vặn hiện tại có thời gian có thể làm nhiều một ít.

Đợi Liễu Thư dỗ xong đứa nhỏ từ trong phòng đi ra phát hiện bát cơm bồn đồ ăn đặt ở phòng bếp lưu trữ từ bữa cơm giữa trưa đều được rửa sạch sạch sẽ cất kỹ, phòng bếp cũng quét tước sạch sẽ, lại nhìn thấy sân cũng được quét một lần, hiện tại xem thực sự là rộng mở trong vắt, khóe miệng hơi hơi khếch ra ý cười.

Sau khi nghe được động tĩnh hậu viện suy nghĩ lại nâng bước đi qua, sau đó quả nhiên liền nhìn thấy Allen đang bận việc ở trong viện phía sau, một bên khác tuyết viên đứng ở phía dưới cây hồng anh quả ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Nhành cây rậm rạp lắc lư, ở trong lúc ngẫu nhiên nhìn thấy bóng dáng trắng đỏ chợt lóe mà qua, hai tiểu thú nhà mình xem ra ở chung cùng tuyết viên Allen mang về thực hòa hợp đi.


Không nhìn Tiểu Bạch cùng Tiểu Hỏa nữa, gần đây hai đứa nhỏ của mình liền chuẩn bị trốn đi, xem ra trong lòng vẫn vô cùng trống rỗng, mà Liễu Thư hiện tại cũng không muốn quan tâm hai đứa này.

Dù sao trước lạnh nhạt rồi nói sau, thật sự phải cho hai đứa này một cái giáo huấn thật kỹ, miễn cho lần sau còn không biết nặng nhẹ như vậy, nghĩ xong thật sự không hề xem động tĩnh bên kia, mà là lập tức đi tới Allen bên này.

"Cơm nước xong cũng không nghỉ ngơi thêm một hồi.

" Đi lên trước Liễu Thư chuyển tảng đá từ trên đất đưa qua, miệng cũng nhỏ giọng quở trách.

Allen sớm phát giác Liễu Thư đến đây, vừa định chào hỏi không nghĩ tới bản thân cô tới trước, vội vàng vươn tay tiếp nhận tảng đá, đứng thẳng dậy cười cười: "Anh không ngại, dù sao cũng nhàn rỗi, không chuẩn bị tường cho tốt anh còn ngủ không được đâu.

" Allen có đôi khi còn rất cố chấp, lúc này Liễu Thư cũng rất thông minh không so đo cùng hắn, cũng không tiếp lời nói của hắn nói sang chuyện khác đến.

"Nơi này bẩn, em cũng đừng tới đây.

" Lại thay hai tảng đá Allen khoát tay về phía Liễu Thư nói: "Em đi trong phòng nghỉ ngơi đi, nơi này không có bao nhiêu việc, anh làm một hồi liền xong thôi.


" Buổi chiều thái dương cũng là rất lớn, chỉ công phu như vậy bản thân Allen đều là một thân mồ hôi, tự nhiên là không muốn Liễu Thư ở trong này bận rộn dính một thân mồ hôi bùn.

Liễu Thư tự nhiên là không chịu, lắc đầu cũng không nghe hắn nói, trong tay vẫn chuyển tảng đá cho thú nhân, bộ dáng đó thực cố chấp, Allen hoàn toàn không có biện pháp với cô, đành phải không nhắc tới nữa, nhưng mà động tác trên tay lại nhanh hơn rất nhiều, có đôi khi không đợi Liễu Thư đưa tảng đá qua thì bản thân hắn đã bắt đầu, xem tư thế đó chính là chuẩn bị không cho giống cái cơ hội hỗ trợ.

Liễu Thư dừng tay lại, hơi có chút bất đắc dĩ xem thú nhân bận rộn, cũng biết ý tứ của hắn, đây là tính làm xong toàn bộ, không để cô cơ hội nhúng tay nha, vừa bực mình vừa buồn cười lắc đầu, giận dữ nói: "Anh chậm một chút, em không làm là được.

"
Thấy cô thật sự không động tác nữa, Allen thật đúng là thả chậm tốc độ, thành thật làm cho Liễu Thư nhìn mà thực bất đắc dĩ.

Thú nhân cho dù là thả chậm tốc độ cũng rất mau, như vậy một bức tường hơn hai ba giờ sau cũng là hoàn toàn hoàn công, trong lúc đó Liễu Thư cứ như vậy ở bên cạnh nhìn, thỉnh thoảng rót chút nước đưa qua, mà thú nhân cũng không có biện pháp với cô, chẳng qua hai người như thế cũng rất hài hòa.


Làm xong hết việc vặt vãnh hai người cũng đều nghỉ ngơi, trong hậu viện có mấy cái ghế đôn gỗ, còn đều là phía dưới mái che nắng, vừa vặn làm địa phương nghỉ tạm.

"Những thứ này đều là em xử lý?" Nhìn gia thú trong chuồng thú hậu viện, thời điểm buổi sáng Allen hỗ trợ cho ăn liền phát hiện con nào cũng được nuôi nấng rất tốt, nghĩ cái nhà chỉ có Liễu Thư còn mang theo hai hài tử càng thêm thể hội không dễ dàng, trong lòng cảm thán rất nhiều càng còn nhiều hơn là đau lòng áy náy: "Về sau đều để anh đến làm là được rồi, nhất là những việc nặng này.

" Đánh vỡ trái tim hắn tưởng có phải Liễu Thư lại mệt
.