Xuyên không vào thế giới của Twilight

Chương 1




Tôi ghét cay ghét đắng cái nóng cháy da của Phoenix. Ghét luôn cả cái sự nhộn nhịp của nơi đây.

Tôi thích Forks - nơi có những cơn mưa tươi mát, có những ngọn đồi với đám sương mù thơ mộng.

Tôi thích đắm mình trong cuốn tiểu thuyết mà mình yêu thích.

Đám bạn của tôi thường xem tôi như "kẻ mộng mơ"

Yeahh! Họ nói cũng đúng đấy! Tôi là một cô gái thích mơ mộng

Kì nghỉ hè đã đến.

Tôi xin cáo biệt bố mẹ một thời gian để đến Forks.

Mẹ tôi luôn thắc mắc ở nước Mỹ này có biết bao nhiêu nơi đẹp tại sao nhất định phải là Forks?

Những lúc ấy tôi thường bảo là tôi đến Forks để gặp nhà Cullen.

Tuy có hơi trẻ con nhưng tôi có xíu hi vọng là mình có thể gặp được họ - những nhân vật tôi yêu thích

Tôi bắt đầu thu dọn hành lý và lôi chiếc xe vans cũ kĩ ra lau chùi.

Chà, lau chùi xong "chiến mã" của tôi trông đẹp phết!

Tạm biệt Phoenix, Esther Susan ta đến Forks đây!!!!!

Cứ tưởng chuyến đi mơ ước này sẽ suôn sẻ nhưng tôi quả nhiên không ngờ đời không như là mơ

Tôi đã lái xe vào địa phận của Forks rồi. Nơi đây thật tuyệt!

Tôi vừa lái vừa ngân nga theo giai điệu của bài hát lạ hoắc nào đó trên radio vừa thưởng thức cảnh đẹp nơi đây thì từ trong cánh rừng có một vật gì đó lao ra.

Sinh vật ấy rất to và nhanh đến nỗi tôi nhìn thấy chưa đến một khắc.

Nó lao vào xe của tôi khiến tôi mất lái và đâm vào một cái cây bên đường. Tôi bất tỉnh

- Có người gặp tai nạn này

- Mau! Mau! Đưa cô ấy đến bệnh viện

- Bác sĩ Cullen, có người gặp tai nạn

Tôi mơ mơ màng màng nghe được.

Bác sĩ Cullen? Không đời nào!

Một là tôi nghe nhầm. Hai là tôi đã "đi" rồi. Không đâu, tôi còn nhiều việc muốn làm lắm!

Tôi đã có một giấc ngủ thật dài. Khi tỉnh lại, mùi thuốc khử trùng "đậm chất" bệnh viện sốc vào mũi của tôi. Tình cờ đây cũng là mùi mà tôi "dị ứng" nhất

- Bác sĩ! Bác sĩ! Bệnh nhân đã tỉnh lại rồi

- Để tôi xem

Bác sĩ? Bệnh nhân? À đúng rồi, tôi vừa gặp tai nạn mà

Tôi cố gắng mở mắt nhưng thật sự không mở được. Mắt tôi giờ nặng trĩu. Nhưng ít ra tôi vẫn còn có thể thấy được cái bóng của vị bác sĩ khám cho tôi.

Đàn ông, tóc vàng, làn da trắng đến kì lạ.

Tôi thật sự rất muốn nhìn rõ gương mặt của vị bác sĩ này nhưng cơn buồn ngủ một lần nữa ập đến.

Tôi lại chìm vào giấc ngủ