Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường Giáp

Quyển 1 - Chương 38: Không hổ là nữ chủ




Về phần nữ chủ, An Nhạc đã từ lúc nàng trọng sinh phái sát thủ của "Ám" đến giám thị nàng, sát thủ của "Ám" tất cả đều là tinh anh, nữ chủ một đời trước dù sao cũng chỉ là một sát thủ bình thường hơn nữa hiện tại lại đến một thân thể từ nhỏ dinh dưỡng đã không được đầy đủ chắc chắn sẽ không thể phát hiện được bọn họ.


An Nhạc phái bọn họ ra giám thị nữ chủ, để cho bọn họ ba ngày báo cáo một lần, hôm nay, lúc An Nhạc nhìn tin tức mà thành viên của "Ám" báo cáo, đột nhiên chú ý tới một cái tin tức trong đó: Hạ Điềm Linh đi dạo ở thị trường đồ cổ mua một cái nhẫn bình thường. Tuy rằng tin tức này bề ngoài nhìn qua thực bình thường, không có gì, nhưng An Nhạc lại có một loại trực giác, cái nhẫn này có vấn đề.


Quả nhiên, ba ngày sau, An Nhạc lại một lần nữa xem báo cáo bọn hắn trình lên, có một nội dung là chiếm cả một tờ giấy, chỉ là có liên quan đến chiếc nhẫn mà Hạ Điềm Linh mua về, nói đúng hơn là, ngày thứ ba sau khi Hạ Điềm Linh mua chiếc nhẫn kia trở về, lúc nấu cơm không cẩn thận làm đứt tay, một giọt máu nhỏ lên chiếc nhẫn mà nàng mua, nhẫn phát ra bạch quang chói mắt, lúc sau, kiểu dáng của nhẫn liền thay đổi, trở nên vô cùng tinh xảo xinh đẹp, sau đó, liền thấy Hạ Điềm Linh đeo nhẫn vung tay phải lên, bỗng nhiên xuất hiện một cái bình bạch ngọc, ở trên còn có khắc ba chữ to "Nước Thức Tỉnh", bên cạnh là một loạt chữ nhỏ, nhưng bọn hắn ở quá xa nên không thấy rõ.


Sau đó nàng nhìn chữ nhỏ bên cạnh dược bình vài giây, đi vào bếp lấy hai cái ly thủy tinh ra, tiếp theo, đem cái chai màu xanh mang theo nước chứa nồng đậm nguyên tố dị năng đổ vào một ly thủy tinh, cho đến hết một giọt cuối cùng, liền cầm ly thủy tinh này đổ vào một ly thủy tinh khác, cho đến khi chia "Nước Thức Tỉnh" thành hai phần bằng nhau, sau đó đi vào phòng tắm xả đầy nước, lấy một phần đổ vào trong nước, lúc sau liền thấy nước ở bên trong liền biến thành màu xanh, nồng đậm nguyên tố dị năng phả vào mặt, chỉ là, so với lúc trước ít hơn rất nhiều ( vô nghĩa, nửa ly thủy tinh nước Thức Tỉnh lúc trước đổ vào nước ở trong bồn tắm, không ít đi mới là lạ!)


Tiếp theo, Hạ Điềm Linh cởi quần áo đi vào, thuận tiện lấy một ly nước Thức Tỉnh khác uống, từ từ, chỉ thấy Hạ Điềm Linh ở trong bồn tắm lúc đầu vẻ mặt thống khổ càng về sau lại thoải mái, sau đó, liền thấy, màu nước xanh biếc đậm trong bồn tắm lấy tốc độ mắt thường nhanh chóng trong suốt lại, chỉ chốc lát sau, liền trở nên trong suốt, mà làn da trên người Hạ Điềm Linh cũng bị dần dần bao trùm lên một tầng màu đen mang theo mùi tanh tưởi.


Sau khi Hạ Điềm Linh rửa sạch thân thể, chỉ thấy trong lòng bàn tay trái của nàng ngưng tụ ra một trái cầu nước, trong lòng bàn tay phải dài một gốc cây thực vật nhỏ, sau đó, lại dùng đao, tự đả thương cánh tay của mình, đưa tay che lại, một chút bạch quang sáng lên, chỉ thấy miệng vết thương chậm rãi khép lại.


Theo bọn họ quan sát, hiện tại Hạ Điềm Linh hẳn là thức tỉnh dị năng hệ Thủy hệ Mộc hệ Quang, hơn nữa thành công vượt qua năm cấp, trực tiếp trở thành dị năng giả tam hệ cấp năm.


An Nhạc có chút không biết nói gì, nàng nên nói cái gì? Không hổ là nữ chủ sao? Nàng một đời trước liều mạng chết đi sống lại cũng chỉ có cấp chín, người ta thì ngược lại, liền lập tức nhảy lên cấp năm; nàng đoạt Bàn Tay Vàng của người ta, thế giới tự động làm cho người ta, thế giới tự động tu sửa lại cho người ta! (Nguyệt: có cảm giác tức muốn hộc máu!)


Kế tiếp chính là cuộc sống nữ chủ: tiếp nhận nhiệm vụ - giết người - kiếm tiền - mua vật tư - đến trường - tiếp nhận nhiệm vụ - giết người - kiếm tiền - đến trường.


An Nhạc nghĩ, chiếc nhẫn kia của nữ chủ hẳn là chỉ có một bình nước Thức Tỉnh, chỉ có một nhẫn trữ lớn bằng chỉ có một sân bóng rổ, bởi vì nàng thu thập vật tư đều lấy mỗi dạng vật tư nên lấy cũng không nhiều, sau khi thu thập đủ vật tư, nàng cũng sẽ không tiếp tục thu thập nữa, An Nhạc cũng sẽ không cho rằng nếu nàng còn có nơi để vật tư thì nàng sẽ buông tha thu thập vật tư.


Hơn nữa, không gian trữ vật hẳn là người không thể vào, An Nhạc phái người đi giám thị, người của nàng cũng không thấy nàng biến mất ở trong hư không, ngay cả dị năng đều tu luyện ở bên ngoài, tuy rằng nàng thu thập hạt giống, nhưng hoa quả và gạo nàng cũng thu thập rất nhiều, cho nên, nhẫn trữ vật này hẳn là không thể làm ruộng.


Nói tóm lại, nhẫn trữ vật này, không thể làm ruộng, người không thể vào, nhưng lại chỉ lớn bằng sân bóng rỗ. (Nguyệt: may nha, không bằng An Nhạc, nó mà ưu việt hơn nữa thì ta chắc chắn sẽ tức chết mất!)


Chuyện Hạ Điềm Linh và Lí Nghi Vấn thu thập vật tư khẳng định là không thể gạt được chính phủ và mấy đại gia tộc, bất quá, Mạt Thế đến gần, bọn họ đều phải tranh thủ tất cả thời gian để thu thập vật tư, xây dựng căn cứ, cho nên, cũng không có thời gian mà đến tìm hai người họ nói lời khách sáo hỏi một vài vấn đề, vạn nhất là người khác biết tình hình trong cuộc thì sao? Vậy phải bắt các nàng, tiếp tục điều tra, vạn nhất phát hiện một hai thứ gì, bí mật a gièm pha a gì gì đó không muốn người ngoài biết đều lộ hết, đến lúc đó, việc vui có thể to rồi.


Cho nên a, chỉ cần các nàng không đem tin tức Mạt Thế sắp đến tản ra ngoài, nói cho dân chúng, bọn họ liền mở một con mắt nhắm một con mắt, mặc cho các nàng đi thu thập vật tư, không quản các nàng, cũng lười trông nom bọn họ, dù sao thì vật tư còn rất nhiều, bọn họ cũng thu thập cũng không hết.


Chính phủ và Lâm gia, Trương gia đều ôm ý nghĩ như vậy, cho nên sẽ không đi quản các nàng, mà người Mặc gia là lười quan tâm các nàng, Lưu gia và Triệu gia thì không cần mấy đồ thứ gì đó ít như vậy. Cho nên, Hạ Điềm Linh và Lí Nghi Vấn mới có thể sống đến Mạt Thế.