Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày

Chương 15




Biên tập: Cải

Mọi người "...."

Hoắc Đình Diễm đau đầu xoa ấn đừng, lãnh đạm nhìn người ngồi bên cạnh "Không có khoa trương đến như vậy"

Fan hiện tại của anh cũng chỉ có hai mươi mấy vạn, trong đó còn bao gồm cả fan cương thi [1]. Anh hiện tại còn chưa quá nổi tiếng, đi trên đường chưa chắc có người nhận ra nói chi đến chuyện gặp fan.

[1] fan cương thi (cương thi phấn): Fan ảo, dùng tiền để mua.

"Vậy cũng không được!"

"Vì sao?" nam sinh đối diện hỏi, người này tên là Dụ Hướng Văn, tính cách tương đối sinh động hơn nữa còn có sở thích trêu chọc người khác.

Khương Yên đối diện với ánh mắt của ba người, căng da đầu nói "Đồ uống thần tượng mua, uống vào sẽ tuổi xuân chết sớm"

"Phốc...."

" ha ha ha ha.."

Khương Yên vừa dứt lời hai người kia liền nhịn không được mà bật cười. Hai người nhìn về phía Hoắc Đình Diễm vẻ mặt mộng bức, trêu chọc nói "A Diễm, vậy cậu cùng Khương Yên đi mua đồ uống đi, như vậy liền sẽ không bị tuổi xuân chết sớm nữa"

Hoắc Đình Diễm "...."

Cũng không giống như là rất muốn để ý tới.

"Không cần, không cần!" Khương Yên lần thứ hai cự tuyệt, sốt ruột đứng bật dậy định đi ra ngoài "Bốn ly đồ uống đúng không, một mình tớ cầm được"

Tuyệt đối không thể để idol cùng mình đi mua đồ. Sáng sớm học tập mệt mỏi, hiện tại anh cần phải hảo hảo nghỉ ngơi.

Vừa đứng lên, Khương Yên liền bị gọi lại

Hoắc Đình Diễm bất đắc dĩ nhìn cô, thấp giọng hỏi "Cậu biết chỗ bán sao?"

Khương Yên "...."

Hình như không có biết.

Cô quay đầu, nhìn ba người.

Hai người khác nỗ lực nhịn cười.

"Khương Yên, cậu để A Diễm đưa cậu đi đi"

"Đúng đúng đúng, lần sau cậu lại tự mình đi mua cho chúng tớ"

....?

Khương Yên há miệng thở dốc, còn muốn cự tuyệt nhưng Hoắc Đình Diễm không cho cô cơ hội này, trực tiếp đứng lên, đi ra ngoài. Nhìn bóng dáng cao lớn trước mặt, Khương Yên hơi ngừng một lát, vẫn là đi theo sau.

Nếu nam thần đã muốn đi, vậy không có biện pháp, nhưng chút nữa tuyệt đối không thể để nam thần xếp hàng mua đồ, mang đồ về!!!

Là một fan bé nhỏ, Khương Yên cảm thấy mình rất có sức lực!!!!

....

Tiệm trà sữa cách chỗ ăn không xa nhưng phải rẽ rẽ quẹo quẹo nhiều lần mới đến.

Sau giờ ngọ, ánh mặt trời còn có chút chói mắt, Khương Yên đi theo phía sau Hoắc Đình Diễm, cách anh một khoảng không xa không gần. Cô ngước mắt nhìn anh, không thể không nói Hoắc Đình Diễm thực sự rất có mị lực, mặc dù anh cái gì cũng không làm, chỉ an tĩnh đứng đó nhưng cũng có một loại khí chất độc đáo riêng, hút lấy lực chú ý của cô.

Kỳ thật, đời trước thời điểm cô thích Hoắc Đình Diễm, anh vẫn chưa có quá nhiều fan, cũng không có quá nổi danh nhưng chẳng hiểu sao cô liếc mắt một cái liền coi trọng, liền thích, từ đó liền luôn đuổi theo bước chân anh.

Cũng có người hỏi cô theo đuổi thần tượng có cảm thấy mệt hay không?

Có mệt nhưng bản thân lại cảm thấy rất thỏa mãn. Làm một thiếu nữ truy tinh (theo đuổi thần tượng), nhìn thần tượng của mình càng ngày càng tốt, càng ngày càng có nhiều người thích, có đôi khi nghĩ muốn đem anh giấu đi nhưng đôi khi lại mong rằng cả thế giới này đều là fan của anh, nếu như vậy, anh có thể sẽ có thêm được nhiều người yêu thích, cũng nhận thêm được càng nhiều ấm áp.

Tóm lại, tâm tư của thiếu nữ truy tinh rất là mâu thuẫn.

Hoắc Đình Diễm vẫn luôn cảm nhận được phía sau có một tầm mắt sáng quắc nhìn mình nhưng anh không có để ý đến, cũng khôn biết nên làm thế nào để hồi báo "fan" vì mình suy tính.

Anh kỳ thật đến bây giờ còn không quá hiểu rõ Khương Yên, cũng mơ hồ cảm giác được hiện tại nghệ sĩ mà cô thích hẳn là mình....

....

Đang nghĩ ngợi, Khương Yên ở phía sau mềm mại hô "Hoắc Đình Diễm"

"Ừ?" bước chân anh hơi ngừng, quay đầu nhìn cô.

Khương Yên chỉ chỉ cửa hàng bên cạnh "Vào tiệm trà sữa này đi"

Hoắc Đình Diễm "...."

Thời điểm mua trà sữa, Khương Yên muốn tranh trả tiền lại bị ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Đình Diễm nhìn khiến tay phải rụt về.

Tính tính, nên chừa mặt mũi cho thần tượng a.... Mặt mũi của con trai rất quan trọng, cùng con gái ra ngoài mua đồ, để con gái trả tiền sẽ khiến họ cảm thấy như bản thân đang được bao dưỡng. Khương Yên mơ hồ từ trong ánh mắt của Hoắc Đình Diễm nhìn ra được tia ủy khuất.

Đương nhiên, hết thảy đều là Khương Yên nghĩ nhiều.

Hoắc Đình Diễm chỉ là không có thói quen để cho con gái trả tiền.

Một đường trầm mặc đi lại một đường trầm mặc trở về.

Cơm trưa hôm nay là Dụ Hướng Văn mời. Khương Yên định chuyển khoản cho cậu ta nhưng lại bị cự tuyệt. Cuối cùng hai người thêm Wechat của nhau, thuận tiện thêm luôn cả bạn học Lạc Hạo Nhiên.

Buổi chiều là khóa học bổ túc vật lý, Khương Yên là thực sự nghĩ muốn thay đổi cho nên học tập rất chăm chú. Cô đầu óc thông minh, trên cơ bản là một điểm liền thông, cho nên cả một buổi học, các lão sư đều nhìn cô với con mắt khác. Tuy rằng cơ sở kém nhưng thắng ở đầu óc thông minh, chỉ cần cô vẫn luôn nguyện ý nghiêm túc học tập như vậy việc thi đỗ vào một trường đại học tốt không phải là không thể.

Chỉ là mục tiêu của Khương Yên, không chỉ có thi đỗ một đại học tốt, cô còn muốn thi đỗ đại học P, còn muốn hoàn thành nốt tâm nguyện còn dang dở.

...

Nửa tháng tiếp theo, Khương Yên đều nghiêm túc khiến bạn học cùng lớp cảm thấy không thể tin nổi.

Cô đã một tháng không có "phạm tội"

Mà Hướng An Lan bên kia, cô cũng đã nửa tháng không có lộ diện.

Hôm nay, Hướng An Lan đang cùng bạn học chơi bóng, đột nhiên có người mở miệng trêu chọc "An Lan, kia không phải là fan của cậu sao? Hình như đang đuổi theo ai đó a!"

Hướng An Lan hơi ngừng lại, quay đầu nhìn theo hướng người kia chỉ. Nhìn đến chính là Khương Yên đang đuổi theo Hoắc Đình Diễm chạy, trong tay còn cầm theo một chai nước.

Hẳn là đang trong tiết thể dục.

"Nha, kia không phải là Hoắc Đình Diễm ở cao nhị sao, là người lần trước cùng chúng ta chơi bóng a? Khương Yên hiện tại đã không truy An Lan mà đổi sang cậu ta?"

"Suy nghĩ của nữ sinh ai mà biết được, bất quá Khương Yên truy tinh quá khủng bố, không truy An Lan nữa cũng tốt"

"An Lan hiện tại là có cái tâm tình gì a!"

Hướng An Lan híp híp mắt nhìn về phía bên kia, nhìn Khương Yên tươi cười sinh đẹp, có chút không kiên nhẫn "Còn đánh nữa không? Dong dài"

Mấy người liếc nhau, sửng sốt "Đánh đánh đánh, không nói mấy cái lung tung rối loạn kia nữa"

"Đến đây đi! Đừng lôi Khương Yên ra làm kinh tởm An Lan!"

"Nói rất đúng"

Vài người nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục chơi bóng. Một trận bóng rổ này, Hướng An Lan so với ai đánh cũng đều ra sức, chung quanh có rất nhiều bạn học nữ ra sức hô cố lên, nhiệt tình vì anh mà thét chói tai.

Mà Khương Yên, hoàn toàn không chú ý đến tình huống bên kia, cô chỉ toàn tâm toàn ý nhìn idol của mình!.

....

"Hoắc Đình Diễm, uống nước không?" Tiết thể dục hôm này, Hoắc Đình Diễm cùng Cảnh Hoán bọn họ không có đi sân bóng rồ, ở sân cầu lông cách vách chơi bóng.

Khương Yên đi theo lại đây nguyên bản là muốn ngồi ở khán đài quan sát, kết quả bọn họ muốn đánh đôi nhưng không đủ người, Nguyễn Nghiên Nghiên liền kéo Khương Yên lại cho đủ quan số. Cô cứ như vậy trời xui đất khiến mà cùng idol đánh cầu lông, anh anh anh, một trận đánh này, Khương Yên miễn bàn có bao nhiêu cao hứng.

Đến nỗi khi thua Nguyễn Nghiên Nghiên vẫn cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.

Quả nhiên ai cũng đều điên cuồng theo đuổi thần tượng!

Hoắc Đình Diễm quay đầu nhìn lại, nhìn nữ sinh vì vận động mà hai má ửng hồng, chạy tới chạy lui nhưng dường như cô không có nửa điểm mệt mỏi, sau khi kết thúc trận đấu liền tràn ngập sức sống chạy đi lấy chai nước đưa cho mình.

Anh hơi hơi ngừng một chút, tầm mắt dần di chuyển xuống bàn tay đang cầm chai nước của Khương Yên, vừa định cự tuyệt, chai nước kia liền bị Cảnh Hoán đoạt lấy "A Diễm hẳn là không uống nước đâu, để tớ uống hộ cho"

Trải qua nửa tháng này, thái độ của Cảnh Hoán đối với Khương Yên ngày một tốt lên.

Khương Yên sửng sốt, còn chưa kịp hỏi vì cái gì, bình nước trong tay Cảnh Hoán đã bị Hoắc Đình Diễm cướp lấy "Ai nói tớ không uống?"

Anh liếc mắt nhìn Cảnh Hoán "Muốn uống thì tự mình đi mua đi"

Nói xong, nhìn về phía Khương Yên hỏi "Mua nước hết bao nhiêu tiền?"

"A?"

"Tôi trả cậu"

Khương Yên "...."

"Không cần không cần" Cô vội vàng xua tay, nghiêm túc nói "Chai nước này không đáng bao nhiêu cả, tớ vốn dĩ chính là fan của cậu, mời cậu uống nước hẳn là điều nên làm"

Khương Yên nhỏ giọng nói "Hơn nữa, lần trước cậu còn mời tớ uống đồ uống"

Hoắc Đình Diễm trầm mặc một lát, lãnh đạm "ừ" một tiếng "Cảm ơn"

"Đúng rồi" Khương Yên mi mắt cong cong cười "Buổi tối thứ sáu chương trình cậu tham gia sẽ phát sóng, cố lên, tớ nhất định sẽ xem!"

Hoắc Đình Diễm giật mình, trên mặt khó có khi tươi cười "Cảm ơn"

Anh không nghĩ tới, Khương Yên còn nhớ rõ.

Cái gameshow lần trước, là một chương trình thực tế, thi đấu tài năng, Hoắc Đình Diễm ở trong đó biểu hiện thập phần xuất sắc, hơn nữa còn mười hạng toàn năng, bởi vì vậy, anh mới được mọi người chú ý, dần nổi tiếng lên.

Khương Yên đối với tiết mục này, tự nhiên nhớ rõ.

Cô đứng một chỗ phát ngốc, Nguyễn Nghiên Nghiên lại gần cũng không có hoàn hồn.

Nguyễn Nghiên Nghiên vỗ vỗ bả vai cô, hô "Khương Yên, Hoắc Đình Diễm đã đi rồi, cậu còn nhìn cái gì a?"

Khương Yên quay đầu lại, vẻ mặt si hán đối với Nguyễn Nghiên Nghiên cười, đôi mắt "Nam thần cười với tớ, hơn nữa còn nói cảm ơn"

Trước đây chưa từng xảy ra chuyện này, mặc dù hai người học cùng lớp học bổ túc, Hoắc Đình Diễm cũng chưa từng đối với cô cười qua. Hình như vừa nãy là lần đầu tiên, quan hệ của hai người, dần dần trở nên quen thuộc.

Nguyễn Nghiên Nghiên ghét bỏ nhìn Khương Yên "Cậu có thể hay không đừng cười ngu như vậy?"

Khương Yên hừ một tiếng "Cậu chính là ghen tị tớ cùng nam thần quan hệ càng ngày càng tốt!"

Nguyễn Nghiên Nghiên "Tớ không có ghen tị, tớ chỉ cảm thấy cậu hiện tại hẳn là nên quan tâm đến chuyện chuẩn bị đến kỳ thi tháng chứ không phải là mỗi ngày theo đuổi idol"

Khương Yên "...."

Đề tài trí mạng.

...

Nhất trung mỗi tháng đều sẽ có một bài thi khảo sát để học sinh có thể hiểu rõ hơn về tính trạng học tập của bản thân.

Thứ tư đến thứ sáu là thời gian thi. Trải qua một tháng học tập, Khương Yên cũng muốn xem xem bản thận hiện tại rốt cuộc là cái trình độ gì, là một người xếp hàng chót trong kì thi tháng toàn khối, hiện tại.... Tuy rằng cũng không thể kỳ vọng tiến bộ vược bậc nhưng tối thiểu hẳn cũng có thể lọt top 500 đi.

Khương Yên đối với năng lực của bản thân cũng có hiểu biết nhất định.

Cô biết chính mình có thể làm gì, không thể làm gì, thời điểm khảo thí, cô sẽ dự đoán đại khái một chút tình hình thành tích của bản thân, so sánh với bài thi tháng lần trước, top 500 hẳn là không thành vấn đề. Trường bọn họ có tầm 700 học sinh.

Nháy mắt, kỳ thi tháng liền kết thúc. Thi xong, Khương Yên cũng không có nghĩ nhiều đến kết quả.

Vừa lúc là buổi chiều thứ sáu, thi xong cô liền trở về nhà nghỉ ngơi.

Về nhà, trong nhà vẫn như cũ không có ai, một tháng này cô cũng đã dần quen với tình trạng như vậy.

Cô tính đi siêu thị mua chút đồ, sau đó liền chờ gameshow của Hoắc Đình Diễm phát sóng.

Khương Yên đem hết thảy lên kế hoạch hoàn hảo nhưng cô không có nghĩ tới.... Trong nhà sẽ mất điện.

Ăn xong cơm chiều, Khương Yên đem chén đũa rửa sạch sẽ sau đó liền nằm ở trên sopha lướt weibo. Nhìn nhìn, mắt thấy sắp tới giờ chiếu, "bang" một tiếng, trong phòng liền tối đen.

Khương Yên trợn mắt há hốc mồm nhìn trần nhà đen ngòm, hoàn toàn không kịp phản ứng.

Cô chớp chớp mắt, lại chớp mắt, hoàn toàn không thể tin được chuyện gì đang diễn ra!!! Vì cái gì???? Tại thời điểm chương trình mà idol cô tham gia chuẩn bị phát sóng, lại, mất, điện?!!!!!!

Khương Yên thấy thời gian còn năm phút đống hồ, nhanh chóng đi dép lê ra cửa, chuẩn bị đi bắt nhờ mạng nhà hàng xóm.

Nhưng một mạch chạy ra cửa, Khương Yên liền ngây ngẩn cả người. Cô ở đây lâu như vậy.... Kỳ thật không có biết hàng xóm cách vách là ai. Cô cúi đầu nhìn lượng pin của điện thoại, 20%, hẳn là vẫn có thể chống đỡ được đi, wifi gì đó, Khương Yên quyết định đi bắt của nhà hàng xóm.

Cô ngồi xổm trước cửa nhà, nhìn tín hiệu wifi, rất mạnh a. Khương Yên thử nhấn mở, yêu cầu mật mã, cô cũng không biết nghĩ thế nào lại nhập 12345678.... Kết quả? Chính xác?!!!

Khương Yên thậm chí không tin nổi vào mắt mình, thế nhưng mật khẩu kia là chính xác!!!

Cô quay đầu nhìn về phía nhà cách vách đang sáng lên, không biết nên phản ứng gì. Rốt cuộc là thần nhân nào ở nhà bên cạnh vậy, vì cái gì lại đặt mật khẩu wifi "ngốc" như vậy? Đây không phải là mời người tới bắt trộm hay sao?

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~