Xuyên Thành Vợ Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 11




Edit: Mều

Beta: Mạc An Hy

[Hạ Hoài Nhuận V: Chuyện phụ huynh ngang ngược gây rối với @One Punch Man ở tiệm ăn, tôi có thể làm chứng cô gái này nói không sai. Lúc đó tôi dẫn cháu gái đến tiệm đồ ăn nhanh dùng cơm, không ngờ gặp phải ba người gây rối, nếu không phải lúc đó tôi ra tay trợ giúp, không dám nghĩ đến sẽ có hậu quả gì. Dưới đây là camera theo dõi ở tiệm ăn, mong đông đảo dân cư mạng có chủ kiến và phán đoán của mình, không nên nghe truyền thông nói vài ba câu mà bị dắt mũi dẫn đi.]

Hạ Hoài Nhuận tung ra camera theo dõi toàn bộ tình huống lúc đó, ngay sau đó liền có những video khác quay ở hiện trường.

Trong video, một người đàn ông to lớn, ăn nói thô tục, lập tức làm nổi bậc trình độ của Giang Đường, đặc biệt là khi nhìn thấy hình ảnh Sơ Nhất ngăn trà sữa giúp em gái, điều này làm cho một đám người cảm thấy nóng mặt gấp bội.

Rõ ràng là người ác phạm lỗi trước, bọn họ lại đi giúp đỡ người ác đi mắng chửi ba đứa trẻ vô tội, quả thực không phải là người.

Hạ Hoài Nhuận đứng ra thành công xoay chuyển thế cục, những người vốn dĩ đang mắng chửi Giang Đường lập tức trở mặt, đổi sang làm thịt một nhà ba người kia, ngay cả weibo của báo nhanh Đông Phương cũng nổ tung.

Có thể là tăng độ nóng, cho tới bây giờ báo nhanh Đông Phương vẫn không cắt bỏ weibo ban đầu, giống như không có gì xảy ra mà treo tin tức đầu đuôi lẫn lộn kia trêи bản tin đầu, còn chói lọi hấp dẫn người vào xem.

Đương nhiên hành động này rước lấy một trận mắng chửi, nhao nhao kêu báo nhanh Đông Phương xóa weibo và xin lỗi.

Lâm Tùy Châu lại gọi điện thoại: "Không cần camera giám sát nữa."

Tắt điện thoại, anh im lặng nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Vốn dĩ Giang Đường đã chuẩn bị xong trận khẩu chiến trêи diễn đàn, thế mà đột nhiên thay đổi, từ "Phụ huynh ngang ngược" biến thành "Nữ hiệp thần kỳ", bản thân cô cũng cảm thấy thần kỳ, cuối cùng mới phát hiện là có người đứng ra.

Nhìn ảnh đại diện của Hạ Hoài Nhuận với 30 triệu fan, cô không khỏi rơi vào im lặng.

Cảm ơn đương nhiên phải cảm ơn, dù sao việc này cũng không có liên quan đến anh ấy, giúp là tình nghĩa, không giúp cũng không trách được, hơn nữa anh ấy là một nhân vật lớn như vậy, thật sự không cần phải quan tâm những chuyện như thế này, không ngờ cô còn được gắn thẻ.

Giang Đường cắn cắn môi, danh thϊế͙p͙ trước đó đã bị Lâm Tùy Châu ném vào thùng rác rồi, Giang Đường ôm một chút hy vọng, mở hộp thư cá nhân ra.

[One Punch Man: Anh Hạ, rất cảm ơn anh có thể nói giúp tôi một tiếng, cũng không biết anh có thể nhìn thấy hay không. Nhưng mà vẫn muốn nói một tiếng cảm ơn anh.]

Không ngờ Hạ Hoài Nhuận trả lời rất nhanh.

[Hạ Hoài Nhuận: Dễ như ăn cháo.]

"..."

Im lặng.

[Hạ Hoài Nhuận: Không cần để ý bình luận trêи mạng, luôn có người ghét ác như thù, nóng lòng muốn tìm một chỗ hở để xả ra, nếu vì những chuyện này mà buồn bực, vậy là như ý bọn họ muốn rồi.]

Đây là đang an ủi cô sao?

Giang Đường nở nụ cười, nói: "Cảm ơn anh Hạ, chẳng qua mỗi ngày tôi đều vô cùng vui vẻ, thật sự không rảnh khổ sở vì lời nói và việc làm của bọn họ."

[Hạ Hoài Nhuận: Vậy là tốt rồi.]

Giang Đường suy nghĩ một chút, tiếp tục gõ chữ nói: "Anh Hạ, anh lúc nào cũng ở đây đọc tin cá nhân sao?"

[Hạ Hoài Nhuận: Chỉ là đúng lúc nhìn thấy.]

Cũng phải, một nhân vật lớn như anh ấy, làm gì ở không đọc nhiều tin cá nhân như vậy.

Sự việc tạm thời được giải quyết, Giang Đường để điện thoại xuống, bắt đầu xem nhiệm vụ hôm nay, kết quả vừa mở giao diện đã phát hiện nhiệm vụ hôm qua chưa hoàn thành, trừ đi 30 ngày giá trị sinh mệnh.

Giang Đường biểu cảm anh da đen đầy dấu chấm hỏi.

"Tiểu Khả, sao tôi lại chưa hoàn thành, cậu nói rõ cho tôi."

Trong đầu truyền đến âm thanh của Tiểu Khả: "Nhiệm vụ là nhận được "Mẹ, con yêu mẹ" từ Lương Thiển, kí chủ cô thực sự chưa hoàn thành, dựa theo quy định là phải trừ giá trị sinh mệnh."

?????

Fuck!

Cô không nhịn được chửi ra tiếng.

Tiểu Khả còn nói: "Ký chủ phải chú ý nha, thời gian của cô không còn nhiều lắm, cô có thể mở giao diện xem sinh mệnh còn lại của mình.

Giang Đường nghe theo hướng dẫn của Tiểu Khả, tìm được tin tức cá nhân trêи giao diện.

Tin tức cá nhân: Giang Đường.

Sinh mệnh còn lại: 11 tháng 3 ngày 7 tiếng 18 phút 42 giây.

"...Fuck you."

Cô nén giận, mở nhiệm vụ hôm nay ra, phát hiện trừ nhiệm vụ mỗi ngày và nhiệm vụ chi nhánh, còn có thêm nhiệm vụ manh mối chính màu vàng.

[Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày trong ba ngày, cô đã mở ra nhiệm vụ sinh mệnh manh mối chính của truyện... Cứu vớt Công ty điện ảnh Kỳ Tích, thay đổi thúc cuối cùng.]

[Nhiệm vụ manh mối chính của người chơi... trở thành vợ hiền mẹ tốt.]

Giang Đường nhíu mày cắn môi.

Nhiệm vụ manh mối chính của người chơi thật ra dễ nói, chẳng qua ở trêи...

Cứu vớt Công ty điện ảnh Kỳ Tích, thay đổi kết thúc cuối cùng.

Nói cách khác, cuối cùng Công ty điện ảnh Kỳ Tích vẫn bị Lâm Tùy Châu thu mua, mà cuối cùng người chết chính là Hạ Hoài Nhuận?

"Vậy bố mẹ ban đầu của Hạ La đâu? Tôi nhớ rõ trong trò chơi không có nhân vật Hạ Hoài Nhuận này, rốt cuộc các cậu đang làm cái gì?"

"Cô đến đây dẫn đến hiệu ứng bươm bướm, (1) mặc dù chi tiết sẽ thay đổi, kết thúc cũng đã định trước, cô chỉ cần nhớ kỹ, nếu Hạ Hoài Nhuận tử vong, cô cũng sẽ biến mất ngay lập tức, anh ấy sống bao lâu cô sẽ sống bấy lâu, sinh mệnh của hai người đã bị trói buộc, cô có thể vào nhiệm vụ kiểm tra sinh mệnh còn dư của Hạ Hoài Nhuận.

(1)Hiệu ứng bươm bướm: Con bướm đập cánh ở Brasil có thể gây ra cơn bão lớn ở Texas. Ý nói một việc làm nhỏ ở nơi này có thể gây ảnh hưởng lớn đến một nơi khác.

Giang Đường lại mở nhiệm vụ màu vàng ra, quả nhiên ở phía trêи thấy tên Hạ Hoài Nhuận được đánh dấu đỏ.

Hạ Hoài Nhuận: 28 tuổi, chủ tịch Công ty điện ảnh Kỳ Tích, sinh mệnh dư lại: 3 tháng.

Nhiệm vụ nhắc nhở: Cẩn thận lửa trần.

Ba tháng sau...

Giang Đường kinh ngạc.

"Đương nhiên, cô có thể chuyển giá trị sinh mệnh của cô qua cho Hạ Hoài Nhuận đấy, có điều hệ thống đề nghị, không phải trong lúc nguy cấp thì không được sử dụng phương pháp này, cái này sẽ phản phệ cô vô cùng nghiêm trọng."

Giang Đường cũng không để tâm bao nhiêu với việc Tiểu Khả nói,.

Cô đang suy nghĩ một vấn đề.

Đầu tiên là cô đến đây, nếu là đơn thuần cứu vớt số phận của Công ty điện ảnh Kỳ Tích, hệ thống nhất định sẽ biến cô thành người bên cạnh của Hạ Hoài Nhuận, chứ không phải xuyên thành người vợ cũ của Lâm Tùy Châu, nhân vật nguyên chủ của cô càng không phải là vợ hiền mẹ tốt gì, lại liên kết với những người trong khác trong nhóm và hệ thống bên cạnh...

Giang Đường cười nhếch môi, trước mắt chợt rõ ràng.

"Tiểu Khả, tôi có một suy đoán."

"Mời nói."

"Ví dụ bây giờ tôi bị vây trong một thế giới game hoàn toàn tự do, vậy vai trò của cậu là gì?"

Khi cô hỏi xong câu này, Tiểu Khả đột nhiên không lên tiếng.

Giang Đường cười nói: "Cậu nói là tiếp tục mạng của tôi, không bằng nói là tiếp tục mạng của mình."

"Cô, cô đang nói cái gì vậy?"

" Ninh Lăng từ nữ vương đột nhiên biến thành thái giám, Điền Điềm hủy diệt thế giới lại trở thành vua zombie, Satan trời sinh hướng về cái ác lại phải hướng thiện, Thánh Mẫu tâm tư thuần lương lại khiến cô ấy làm xằng làm bậy, rồi sao đó là Giang Đường từ ngôi sao sáng chói phải đi theo con đường củi gạo dầu muối. Những người này đều là ký chủ của cậu, cậu lại bố trí cho chúng tôi từng nhiệm vụ một, mỗi nhiệm vụ đều rất kϊƈɦ thích, đương nhiên đối với chúng tôi mà nói là vô cùng nguy hiểm."

"..."

Giang Đường ung dung tiếp tục nói: "Vì sao vậy nhỉ? Vừa muốn chúng tôi sống sót, vừa muốn bức bách chúng tôi không sống nổi. Tôi không ngại to gan suy đoán một chút, mỗi người chúng tôi tồn tại bên trong một game, chúng tôi là vai chính của game đó, các người là người chơi, còn những người khác là khán giả. Cốt truyện của game càng kϊƈɦ thích thì khán giả càng hài lòng, người chơi tự nhiên sẽ được khán giả khen thưởng, tôi nói có đúng không?"

"... ..."

Cô nhìn thanh nhiệm vụ phía trêи, nở nụ cười.

"Nhiệm vụ hằng ngày tiếp theo khẳng định sẽ không đơn giản như vậy đi..."

Tiểu Khả im lặng đã khẳng định cách nghĩ này của Giang Đường.

Đã có người từng suy đoán, cái mà gọi là trái đất chỉ là căn cứ thí nghiệm của người ngoài hành tinh, mà con người sinh hoạt ở đó là con chuột bạch trong lòng bàn tay của họ, cuộc sống của bạn, kế hoạch của bạn, tính mạng của bạn đều do bọn họ thao túng.

Tại sao hiện tại lại không phải như vậy?

"Nếu tôi chấm dứt nhiệm vụ, trực tiếp tự sát sẽ như thế nào đây?"

Quả nhiên Giang Đường vừa nói như vậy, Tiểu Khả hoàn toàn hoảng rồi.

"Đừng đừng đừng, nếu như cô chết, tôi cũng sẽ biến mất." Thấy không thể giấu diếm nỗi nữa, Tiểu Khả nuốt nước miếng, "Được rồi, tôi nói cho cô biết vậy, tôi là một chuyên gia biên tập thế giới, mỗi một chuyên gia biên tập thế giới sẽ quản lý ba đến năm thế giới, bọn họ sẽ chọn ra một vai chính để đưa vào thế giới, cuối cùng biên tập cuộc sống của bọn họ thành một bộ phim truyền hình xuất sắc, rồi giao lại cho đài truyền hình khác chiếu."

"Nếu là phim truyền hình, đương nhiên phải có mâu thuẫn xung đột, cao trào nhấp nhô và kết thúc hoàn mỹ, nếu nội dung vở kịch quá mức bình thường, hoặc quá mức nhạt nhẽo, chúng tôi sẽ bị xử phạt, cho nên chuyên gia biên tập thế giới cố hết tức bố trí người trong đó. Chẳng hạn như biên tập cách vách kia, anh ta bố trí nhân vật chính thành trai thẳng duy nhất trong thế giới đam mỹ, nhiệm vụ là bẻ thẳng những công thụ khác..."

"..."

"... ... ..."

Lần này đến lượt Giang Đường im lặng.

"Có điều chuyện này là thật, nếu như cô không hoàn thành nhiệm vụ sẽ chết thật đấy." Tiểu Khả chỉ lo Giang Đường nghĩ quẩn, giọng nói càng cấp bách, "Bây giờ cô là nhân vật nữ chính của phim truyền hình, chờ nội dung bộ phim hoàn thành, cô có thể lựa chọn rời khỏi nhân vật, cũng có thể tiếp tục làm vợ hiền mẹ tốt, đến lúc đó tôi sẽ không ép buộc cô."

"À."

Giang Đường rất lạnh lùng.

"Cô, rốt cuộc cô muốn như thế nào?"

Giang Đường: "Nếu bây giờ tôi gật đầu, sau đó cậu sẽ tiếp tục làm loạn nhiệm vụ."

Tiểu Khả: "..."

Tiểu Khả: "... Mẹ nó tôi đảm bảo không làm loạn được chưa!! Sau này cô có làm nhiệm vụ hay không tùy thích... Không! Nhiệm vụ vẫn phải làm, chẳng qua tôi cố gắng... cố gắng dựa theo sở thích của cô, cố gắng ít cắn xén giá trị sinh mệnh của cô."

Giang Đường suy nghĩ một chút, vẫn không hài lòng: "Nếu tôi là nhân vật nữ chính, vậy chắc chắn tôi có bàn tay vàng, nhưng mà tôi không có gì hết, thuộc tính vạn người mê cái gì, nghe ngôn ngữ của vạn vật đâu rồi?"

"..."

"... ... Cô cần mặt mũi một chút được không?"

Cậu từng gặp nhiều nhân vật chính như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên thấy có người chủ động yêu cầu, mà đưa ra yêu cầu thì thôi, còn uy hϊế͙p͙! Đây là người sao? Đây là súc sinh thì có!

Giang Đường nhìn ra ngoài cửa sổ, lẩm bẩm trong miệng: "Có lẽ ngã từ lầu hai không chết, thắt cổ lại rất đau, cắt cổ tay thì quá chậm..."

"Cho cho cho! Tôi cho cô!"

Thỏa hiệp trong nháy mắt.

Giọng nói của Tiểu Khả lộ ra vẻ mệt mỏi rã rời: "Là như vậy, bởi vì năm người các cô dùng chung một hệ thống là tôi đây, đương nhiên số liệu của bọn họ cũng có thể sao chép lên người của cô, nói cách khác là cô có thể nhận được bốn kỹ năng của những người khác trong diễn đàn, nhưng cần bọn họ đồng ý mới được."

Giang Đường tính toán một lát, thấy rất tốt.

Đừng nói cái khác, chỉ cần một mình nữ vương Ninh Lăng, vậy cô ấy khẳng định sẽ có võ nghệ cao cường, vô địch rồi!!

Ngay sau đó, Giang Đường nhanh chóng vào nhóm thể hiện sự thê thảm.

[Vợ hiền mẹ tốt – Giang Đường: Tôi sắp sống không nỗi nữa rồi, tôi có thể dùng kỹ năng diễn xuất trao đổi kỹ năng khác của mọi người không?]

[Đại thái giám – Ninh Lăng: Ngoại trừ diễn xuất cô còn cái gì?]

Giang Đường nói: Còn có khuôn mặt xinh đẹp này và ngực 36D của tôi.

Cô hỏi ngược lại: Mọi người thì sao?

[Đại thái giám – Ninh Lăng: Tôi có thể cho cô một thân võ nghệ của tôi.]

Võ nghệ?

Võ nghệ được đấy!

Mắt Giang Đường sáng lấp lánh, có võ nghệ, không lo không đánh chết được Lâm Tùy Châu.

[Vợ hiền mẹ tốt – Giang Đường: Muốn muốn muốn, tôi muốn.]

[Vua Zombie – Điền Điềm: Vậy... tôi nói ngôn ngữ zombie, nhưng chỗ cô là xã hội hòa bình, có lẽ cũng không dùng được.]

Quả thật là không dùng được, dù sao cô cũng không cần, Giang Đường cũng không có lá gan nói chuyện với người chết.

[Vợ hiền mẹ tốt – Giang Đường: Cô còn có cái khác không?]

[Vua Zombie – Điền Điềm: Tôi nấu ăn rất ngon, kỹ thuật nấu nướng cao siêu! Cho cô cái này đi.]

....Kỹ thuật nấu nướng.

Giang Đường sờ sờ cằm, nhiệm vụ hôm nay hình như là nấu cơm trưa cho ba đứa nhỏ, ngày thường cô bận bịu, đối với kỹ thuật nấu nướng dốt đặc cán mai, đúng là có thể dùng được.

[Chán ghét mẹ hiền – Giang Đường: Được, tôi lấy kỹ thuật nấu nướng.]

[Satan – Thánh Mẫu: Tôi có thể cho cô con mắt triệu hoán ác quỷ ở địa ngục...]

[Thánh mẫu – Satan: Tôi có thể cho cô tấm lòng nhân từ của tôi...]

[Chán ghét mẹ hiền – Giang Đường: Cảm ơn hai vị, không cần hai vị đâu.]

Có kỹ thuật nấu nướng hoàn mỹ và võ nghệ cao siêu, cô cảm giác mình có thể một chấp mười rồi, phải bình tĩnh, hoàn toàn không cần hoảng sợ!

Tác giả có lời muốn nói:

Sau này Giang Đường mới phát hiện... Không có cái kỹ năng quỷ nào dùng được cả – –

Hệ thống đã bị cô cưỡng chế logout, tiếp theo mời mọi người xem cô Giang biểu diễn.

Ly hôn đi... nhất định phải ly hôn, không ly hôn không phải là người.