Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 19: Chương 19:




Quý Minh Noãn trò chuyện với ông cụ xong, có ảo giác rơi vào bẫy.
 
Sao Lục Ngôn Thâm có thể nói mấy lời sến như thế? Gì mà gặp được cô, đó là trời cao định sẵn, lừa ai thế?
 
Nhưng ông cũng không cần lừa cô, lừa cô có ích gì? Cô cũng không có tiền như người nhà họ Lục, cũng chẳng phải đại mỹ nữ ngàn năm có một, càng không phải nữ cường nhân có thể lập nghiệp chung với Lục Ngôn Thâm.
 
Thế thì sao?
 
Nếu ông cụ không lừa cô, đúng là Lục Ngôn Thâm đã nói như vậy?
 
Đúng là khó tin.
 
Đứa trẻ may mắn Quý Minh Noãn không dám hỏi Lục Ngôn Thâm, chỉ có thể ngẫu nhiên quan sát Lục Ngôn Thâm, để xem đối phương có thực sự cảm thấy hai bọn họ có duyên phận.
 
Đến ngày kế tiếp, nhà họ Lục nghênh đón ngày náo nhiệt nhất sau khi Quý Minh Noãn đến đây, ông cụ muốn gọi mấy chiến hữu cùng ăn một bữa cơm, ngắm danh họa.
 
Nhưng ông ấy nghĩ Lục Ngôn Thâm vừa đi dạo quỷ môn quan, thuận tiện kêu mấy họ hàng đến ăn cơm với nhau.
 
Ông muốn làm một buổi tiệc tẩy trần cho Lục Ngôn Thâm, chủ yếu nói cho đám họ hàng bạn bè đầy dã tâm kia biết người làm chủ của gia đình bọn họ đã trở lại, không chấp nhận bọn họ gây sóng gió sau lưng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Tập đoàn Hằng Thịnh do một tay cụ Lục sáng lập, nhà họ Lục bọn họ vốn ít người, thế hệ cụ Lục chỉ có một người chị ruột, hai năm trước đã sống thọ rồi mất, bà ấy có hai đứa con trai đã ra nước ngoài.
 
Cụ Lục chỉ có cha của Lục Ngôn Thâm, huyết mạch càng mỏng manh, tới thế hệ Lục Ngôn Thâm, chỉ còn anh và Lục Chân Chân.
 
Nhưng dòng thứ của nhà họ Lục lại có rất nhiều người, bắt đầu từ thế hệ của Lục lão tiên sinh có 8 9 anh em chị họ, mọi người đều trường kỳ ở lại Thành phố Yến, vẫn còn tính là khá thân thiết.
 
Còn có vài họ hàng đến Hằng Thịnh làm việc.
 
Quý Minh Noãn nghĩ đến Lục Ngôn Thâm trong truyện vừa chết, Tập đoàn Hằng Thịnh bị chia cắt, cuối cùng bị Mục Hàn thu mua, xem ra đã sớm có mầm họa, có nhiều họ hàng hút máu như vậy, sao có thể không sụp đổ?
 
*
 
Chú ba của Lục Ngôn Thâm tên Lục Tại Minh và anh họ Lục Văn Kiệt xách một đống đồ bổ đi vào nhà họ Lục, hai bọn họ đều có chức vị quan trọng ở Hằng Thịnh, sớm biết Lục Ngôn Thâm tỉnh lại.
 
Tới lúc ăn cơm, người ngồi đầy chiếc bàn dài của nhà họ Lục, nhiều đến mức Quý Minh Noãn chẳng biết ai với ai.

 
Trên bàn cơm, Lục Tại Minh nói với Lục Ngôn Thâm: “Ngôn Thâm, con vừa khỏe lại, khoảng thời gian này đừng vất vả quá, có chuyện gì cứ để cấp dưới làm là được.”
 
Ý của ông ấy là Lục Ngôn Thâm vừa tỉnh lại, nên chia sẻ công việc quan trọng của anh cho con trai của ông ta, Lục Văn Kiệt vào Hằng Thịnh bốn năm, vẫn ở vị trí quản lý văn phòng, hoàn toàn đi ngược ý ban đầu ông ta sắp xếp Lục Văn Kiệt vào Hằng Thịnh.
 
Lúc Lục Ngôn Thâm hôn mê, ông ta vất vả lắm mới điều Lục Văn Kiệt ra khỏi vị trí đó, Lục Ngôn Thâm đi làm, lại đánh anh ta trở về nguyên hình.
 
Lục Tại Minh cùng Lục Văn Kiệt là họ hàng của tổng giám đốc, trước nay đều có tiếng nói trong công ty, tiền đề là Lục Ngôn Thâm không biết gì.
 
Bọn họ chỉ có đặc quyền trước mặt vài nhân viên, không có hiệu quả trước mặt người Lục Ngôn Thâm tự khâm điểm, trước mắt Lục Văn Kiệt lại bị triệu về vị trí cũ, trở thành đề tài trà dư tửu hậu của công ty.
 
Lục Tại Minh nói thẳng: “Trước đó Văn Kiệt làm ở bộ phận phát triển, cũng không tệ, có thể giúp đỡ con đấy.”
 
Hiện giờ bộ phận phát triển vừa có một quản lý mới thăng chức, trước mắt vị trí này trở thành miếng bánh ngon của nhân viên trong công ty, chỉ có thể nói trước mặt ông cụ.
 
Trong đám họ hàng, chỉ có Lục Văn Kiệt kém cỏi, không có tài ăn nói tốt như người khác, cho nên chỉ có thể nhận chức vụ văn phòng ở Hằng Thịnh, Lục Tại Minh đã có tuổi, nếu không thể tìm cách giúp Lục Văn Kiệt có vị trí tốt trước khi ông ta về hưu, thật không cam lòng.
 
Lục Ngôn Thâm nhìn chú ba có dã tâm viết trên mặt, tức khắc cười, thuận tay gắp một con tôm cho Quý Minh Noãn đang cúi đầu ăn, sau đó đáp: “Không cần, trước giờ bộ phận phát triển rất bận, thỉnh thoảng phải đi công tác, Văn Kiệt vừa có đứa con thứ hai, nên đặt nhiều thời gian cho gia đình hơn.”
 
Rất nhiều họ hàng ngầm bàn tán cha con Lục Tại Minh nịnh bợ Lục Ngôn Thâm, vội vàng tán thành: “Đúng đấy, hình như đứa trẻ chưa đầy tháng đúng không? Nếu lúc này đi công tác thì vợ và con tính sao đây? Mặc kệ luôn hả? Không phải nó còn có đứa con gái lớn đi nhà trẻ sao?”
 
“Phụ nữ ấy, sinh con xong, tâm lý yếu ớt, nếu lâu lâu phải đi công tác nửa tháng, khó tránh khỏi sẽ nghĩ nhiều.”
 
Lục Văn Kiệt lúng túng đỏ cả mặt, chẳng dám nói câu nào.
 
Lục Tại Minh mồm mép, không chút để ý nói: “Có gì đâu, đàn ông nên lấy sự nghiệp làm trọng, chuyện vặt trong gia đình cứ giao cho phụ nữ làm là được.”
 
Quý Minh Noãn nghe vậy nhìn ông chú ba của Lục Ngôn Thâm, gì mà chuyện vặt trong gia đình cứ giao cho phụ nữ làm? Người đàn ông làm gì?
 
Lục Ngôn Thâm nhìn thấy Quý Minh Noãn đột nhiên ngẩng đầu, chỉ cười, “Chú ba lớn tuổi vậy, còn xem trọng sự nghiệp, rất hiếm có người như chú đấy, giám đốc Trần làm chung với chú đã về hưu tháng trước rồi, đúng không?”
 
Lục Ngôn Thâm tiếp tục nói: “Con thấy thế này nhé, nếu Văn Kiệt muốn đổi vị trí, chi bằng chú ba xem thời gian, về nhà trông cháu trai, trồng cây gì đó, còn công việc của chú ở công ty, cứ để Văn Kiệt tiếp quản.”
 
Lục Tại Minh giật mình, rất lâu cũng chẳng nói gì.

 
Lục Ngôn Thâm vốn không chờ ông ta nói tiếp, quay đầu hỏi Quý Minh Noãn: “Chừng nào em vào đoàn phim?”
 
Biểu cảm của Lục Tại Minh còn xuất sắc hơn bảng màu.
 
Rất nhiều người đều thầm chê cười Lục Tại Minh, thông minh bị thông minh hại, ruồi bọ dám nhào vào hổ, đúng là tìm đường chết.
 
Quý Minh Noãn đột nhiên bị điểm danh, đờ người, thuận miệng nói: “Chưa nhận được thông báo.”
 
Có lẽ mấy ngày nay nữa thôi, đầu tiên cô phải chụp ảnh tạo hình, sau đó vào đoàn phim, cũng sắp rồi.
 
Lục Ngôn Thâm thâm thúy nói: “Làm việc cho tốt, anh chờ em về nhà.”
 
Câu ‘Làm việc cho tốt’ như tát vào mặt Lục Tại Minh, không phải phụ nữ nào cũng sống vì chuyện vặt trong gia đình. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
*
 
Sau khi ăn xong, đàn ông ngồi bàn chuyện thời sự chính trị, mấy phu nhân ung dung ngồi một bên nhấm nháp rượu vang đỏ.
 
Quý Minh Noãn mới tới, trở thành đối tượng được người ta bàn tán trong bữa tiệc.
 
Quý Minh Noãn lần lượt gọi bọn họ dựa theo Lục Chân Chân giới thiệu.
 
Những người này tuy không có tiền như nhà họ Lục, nhưng dựa vào thanh danh nhà họ Lục cũng vào giới phu nhân giàu có, ngày thường xem thường nghệ sĩ nhỏ bé trong giới giải trí như Quý Minh Noãn.
 
Hiện tại họ ngồi chung với Quý Minh Noãn, nói đùa với cô chỉ vì nể tình Lục Ngôn Thâm.
 
Thím tư của Lục Ngôn Thâm tên Trần Tú Nhàn, nửa năm trước ngàn chọn vạn chọn một người họ hàng của bản thân cho Lục Ngôn Thâm, thỉnh thoảng còn dẫn cô ta lại nhà họ Lục ăn cơm, nhưng rất ít lần gặp Lục Ngôn Thâm, vừa định sắp xếp hai người xem mắt, ai ngờ Lục Ngôn Thâm đã xảy ra chuyện.
 
Lúc này, Trần Tú Nhàn kéo cháu ngoại Lương Tuyết, phiền muộn nhìn Quý Minh Noãn.
 
Lương Tuyết đang đánh giá Quý Minh Noãn ——
 

Luận cử chỉ lời nói, cô ta vứt xa Quý Minh Noãn mấy con phố, luận bằng cấp, cô ta là nghiên cứu sinh Đại học Columbia, hoàn toàn có thể xứng đôi với Lục Ngôn Thâm.
 
Về Diện mạo, tuy cô ta kém hơn Quý Minh Noãn, nhưng làm vợ của Lục Ngôn Thâm không cần xuất đầu lộ diện, nên không quan trọng, quan trọng là ở bên ngoài có thể giúp Lục Ngôn Thâm, ở bên trong có thể làm người lắng nghe chuẩn mực.
 
Nếu họ tùy tiện tìm một người làm bà Lục, sao không thể là cô ta?
 
Nếu lúc trước Lục Ngôn Thâm không xảy ra chuyện, sao đến lượt Quý Minh Noãn?
 
Lương Tuyết đột nhiên mở miệng: “Quý tiểu thư, nghe nói cô là người xung hỉ nhà họ Lục tìm cho anh Ngôn Thâm, cô không thấy hành vi này buồn cười sao?”
 
Mấy họ hàng đang ngồi với nhau, bất ngờ nhìn Lương Tuyết.
 
Mọi người vốn buồn chán, bây giờ nghe Lương Tuyết nói thế, bầu không khí lập tức xấu hổ.
 
Quý Minh Noãn nhìn đối phương, người chất vấn cô là cô gái trẻ nhất trong đám người, trừ cô và Lục Chân Chân, vốn dĩ đêm nay cô chẳng nói được mấy câu trong bữa tiệc, vùi đầu uống mấy ly rượu vang đỏ, đã có chút chóng mặt, bây giờ có người vội vàng tới gây chuyện, tức khắc sung sức.
 
Quý Minh Noãn cười, nhìn đối phương nói: “Lương tiểu thư, dựa theo vai vế, cô nên gọi tôi một tiếng chị dâu đấy.”
 
Lương Tuyết ngẩn ra, khó tin mở to hai mắt nhìn cô.
 
Quý Minh Noãn không biết quan hệ phức tạp của mấy người phụ nữ này, nhưng tất cả đều là họ hàng của nhà họ Lục.
 
Cô thong thả nhìn đối phương, dịu dàng nói: “Nếu em đã gọi Ngôn Thâm là anh, vậy cũng là em gái tôi, em nên giống Chân Chân, gọi tôi một tiếng chị dâu.”
 
Lục Chân Chân đúng lúc cầm ly rượu vang đỏ trên bàn, đưa cho Quý Minh Noãn: “Chị dâu, chị khát nước chưa? Nào, uống chút đi.”
 
Sắc mặt Lương Tuyết trắng bệch, Quý Minh Noãn tiếp tục rửa cái đầu đầy mực bẩn của cô ta, “Em cũng biết ông nội sắp xếp chuyện xung hỉ, sao không trực tiếp hỏi ông nội có buồn cười không?”
 
Quý Minh Noãn cười: “Hoặc em cũng có thể hỏi cách nhìn của Ngôn Thâm.”
 
Mấy bà thím cũng mê tín, biết trước đây nhà họ Lục thử mọi cách với Lục Ngôn Thâm, chỉ xung hỉ thôi, có vấn đề gì đâu?
 
Trần Tú Nhàn cũng cảm thấy Lương Tuyết hỏi như vậy rất không biết lễ nghi, vội vàng quát: “Tiểu Tuyết, đừng không biết lớn nhỏ.”
 
Lục Ngôn Thâm cưới cô vợ xung hỉ là sự thật, nhưng đàn ông trong thương trường nào không có mấy hồng nhan tri kỷ chứ, nếu cứ nhớ thương danh phận bà Lục, sau này có nhiều cơ hội cướp lại, cần gì ở chỗ này khẩu chiến? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Gương mặt Lương Tuyết lập tức trắng bệch, Lục Chân Chân tiếp tục châm ngòi thổi gió: “Con người anh con cũng không cổ hủ như vậy, chỉ vừa mắt thôi, nếu không vừa mắt, sao có thể giữ chị dâu chứ? Mấy cô mấy thím nói xem có phải không?”
 
Họ sao dám nói không phải, liên tục gật đầu: Đúng, đúng, đúng.
 

Lục Chân Chân nhìn họ, nếu họ dám nói không phải, cô ấy sẽ thả bốn chú chó Alaska ra dọa chết bọn họ.
 
Lục Chân Chân tiếp tục bịa: “Con thấy anh con đã sớm chìm trong tình yêu, không có cách nào tự kiềm chế, tối nay ăn cơm luôn gắp đồ ăn cho chị dâu con, còn bóc tôm cho chị ấy, ngay cả con cũng chẳng có đãi ngộ như thế, mấy dì thím thấy không?”
 
Đám dì thím: Thấy chứ!
 
Quý Minh Noãn ngẩn ra, có à? Sao cô không nhớ?
 
Lương Tuyết bại trận, Lục Chân Chân tẩy não bọn họ, Quý Minh Noãn nhìn Lục Chân Chân đóng kịch, còn biết cách đóng kịch hơn cô.
 
Lúc Lục Chân Chân đọc diễn văn, Quý Minh Noãn hứng thú, lại uống mấy ly rượu trái cây, sau đó, không biết vì sao, đầu óc bắt đầu quay cuồng.
 
Đến khi Lục Chân Chân hỏi cô: “Quý Minh Noãn, rốt cuộc chị uống bao nhiêu rồi? Có phải say rồi không?”
 
Quý Minh Noãn cố gắng chống đỡ, “Không.” Khi cô nói chuyện, cảm giác chóng mặt ập đến.
 
“Ai đó đến đây đỡ giúp đi, tôi đưa chị ấy về phòng.”
 
Dưới sự mệt mỏi vì cồn, Quý Minh Noãn lựa chọn lệ thuộc Lục Chân Chân.
 
Đến khi cô ngã vào giường, mơ màng nói: “Buồn ngủ quá, chị muốn ngủ.”
 
Cô phải luyện tập kỹ năng mỗi ngày, đúng là rất mệt, ý thức dần mơ hồ.
 
*
 
Lục Ngôn Thâm vất vả tiễn đám họ hàng bạn bè, tính toán đi xem Quý Minh Noãn.
 
Lục Ngôn Thâm đi thẳng lên lầu 3, đi đến trước cửa phòng của Quý Minh Noãn, nghĩ đối phương đã ngủ, hơn nữa cửa phòng chỉ khép hờ, anh nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Không có ai trên giường.
 
Chạy đi đâu rồi?
 
Anh rời khỏi cửa, nhìn thấy cửa phòng mình mở một nửa, đột nhiên có suy nghĩ khác.
 
Anh nhanh đi về phòng, quả nhiên, nhìn thấy Quý Minh Noãn yên tĩnh nằm giữa giường lớn, tư thế như vận động viên thể thao, rất xuất sắc.