Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 3: Chương 3:




Quý Minh Noãn thương tiếc nhìn Lục Ngôn Thâm yếu ớt, ai, hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều, quá mấy ngày nữa, cụ Lục sao có thể thừa nhận cháu trai ông ấy đột nhiên sống lại, đột nhiên chết đi chứ?
 
Thật tàn nhẫn.
 
Bác sĩ tiếp tục kiểm tra tỉ mỉ cho Lục Ngôn Thâm, Quý Minh Noãn và Lục lão tiên sinh đi ra ban công nói chuyện.
 
“Minh Noãn, cảm ơn con, thật sự cảm ơn con.” Lão tiên sinh kích động nhìn cô, như muốn dập đầu cảm tạ cô.
 
Quý Minh Noãn: ?
 
Cô đã làm gì đâu?
 
Cô chưa làm gì cả!
 
“Lão tiên sinh, đây là do Lục tiên sinh cát nhân thiên tướng.”
 
Quý Minh Noãn rất sợ cụ Lục đặt hi vọng lên cô, vì rất nhanh ông ấy lại thất vọng nữa thôi.
 
Bởi vì cô vốn không có tác dụng xung hỉ!
 
Cô chỉ vô duyên vô cớ làm mèo chiêu tài, có được khối tài sản kếch xù thôi!
 
Lục lão tiên sinh suy sụp nhắm mắt, dường như đọc hiểu ý của Quý Minh Noãn, gật đầu: “Đủ rồi, vậy đã đủ rồi!”
 
Dù sao thì đây vẫn là lần đầu tiên thằng bé tỉnh lại trong hai tháng nay.
 
Cho dù nó chỉ hồi quang phản chiếu, ông ấy cũng mãn nguyện rồi.
 
Quý Minh Noãn cũng không biết nên đáp thế nào, chỉ an ủi: “Lục lão tiên sinh, ông cũng phải giữ gìn sức khỏe.”
 
Cô thật sự không an ủi được, bây giờ cho người ta càng nhiều hy vọng, tương lai sẽ nhận bấy nhiêu đả kích, hơn nữa Lục Ngôn Thâm còn là người đàn ông duy nhất của nhà họ Lục.
 
Bất kể đối với tập đoàn hay nhà họ Lục mà nói, Lục Ngôn Thâm rời đi đều là một chuyện làm người khác đau thương.
 
Cụ Lục nhìn cô gật đầu, không nói thêm nữa.
 
Hai người đẩy cửa vào, bác sĩ mỉm cười tháo ống nghe, ngạc nhiên nói: “Kỳ tích, đúng là kỳ tích của giới y học! Tất cả những chỉ số của Lục tiên sinh đều rất tốt, ngày mai tôi sẽ sắp xếp để Lục tiên sinh kiểm tra chi tiết hơn, Lục lão tiên sinh, ông có thể yên tâm rồi.”

 
Quý Minh Noãn nhìn tên lang băm tỏ vẻ nghiêm túc, nhưng lại nói bậy như “Tưởng chừng sắp chết, nào ngờ Hoa Đà tái thế”, lúc này còn kích động khó lòng giải thích.
 
Cô cũng rất khó giải thích, người chỗ này có vẻ không được thông minh lắm nhỉ?
 
Nhưng ông cụ đã bắt đầu tin xung hỉ có thể làm cháu trai tỉnh lại, hiện giờ nghe bác sĩ nói vậy, kích động đến mức cứ như ngày mai cháu trai có thể xuống đất chạy đua, vội vàng kéo bác sĩ sang, cảm ơn rối rít. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Quý Minh Noãn lặng lẽ thở dài: Anh ta thật sự chỉ hồi quang phản chiếu thôi đấy.
 
Đại sư, bác sĩ, đám người này đều nói bậy, không cần chịu trách nhiệm sao?
 
Dáng vẻ tin sái cổ của Lục lão tiên làm cô đau đớn một chút, cô đảo mắt nhìn giường bệnh, vô ý đối diện đôi mắt sâu thẳm. (Luvevaland.co)
 
Quý Minh Noãn tức khắc có ảo giác: Nói không chừng tên này đúng là bò dậy chạy đua một vòng đấy chứ.
 
Nhân viên y tế rời đi, ông cụ dẫn Quý Minh Noãn đi đến trước giường Lục Ngôn Thâm, Lục Ngôn Thâm lần nữa triệt để chứng thực hồi quang phản chiếu là có thật, không còn dáng vẻ yếu ớt vừa nãy.
 
“Ông nội, con làm ông lo lắng rồi.” Cho dù sức khỏe yếu ớt, giọng nói bị nghẹn, nhưng hơi thở có lực, ánh mắt sắc bén.
 
Đặc biệt khi anh nhìn Quý Minh Noãn.
 
Cụ Lục nhận thấy ánh mắt của Lục Ngôn Thâm lưu luyến ở Quý Minh Noãn, vội giải thích: “Vị này là Quý Minh Noãn, Quý tiểu thư, chuyện thế này, ông nội tự ý tìm cho con một cô vợ lúc con hôn mê.”
 
Ngụ ý: Đây là vợ con, cháu yêu à, con hãy nhận nó đi.
 
Có lẽ Cụ Lục cũng biết Lục Ngôn Thâm loại theo chủ nghĩa vô thần, khịt mũi coi thường chuyện xung hỉ, cũng tránh nặng tìm nhẹ lướt qua đề tài đó.
 
Ông ấy không dám nói thẳng với Lục Ngôn Thâm rằng trước đó còn ký hợp đồng, sợ tức chết người sống.
 
Nhưng ánh mắt ông ấy lại như đang giải thích với Lục Ngôn Thâm: con bé xung hỉ cho con rồi đấy, con lập tức tỉnh lại còn gì! Con bé là phúc tinh may mắn nhất đấy, con biết không? Con không được tức giận với con bé!
 
Lục Ngôn Thâm nhìn đôi mắt của Quý Minh Noãn, vẫn khéo léo xử sự, cho dù cô nhìn ra bất mãn trong mắt Lục Ngôn Thâm, nhưng anh cũng không nói gì làm phái nữ khó chịu.
 
Nhưng ánh mắt anh lại viết rõ “Để xem lát nữa tôi xử lý tên lừa tài lừa sắc như cô thế nào”.
 
Mà Quý Minh Noãn đối diện với đôi mắt anh, tùy ý để anh đánh giá.

 
Một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa, tôi tạm thời xem anh như tình đầu vậy!
 
Còn nắm tay rồi đấy!
 
Nhìn một cái cũng không mất miếng thịt nào!
 
Không sợ!
 
Lục Ngôn Thâm nhàn nhạt nói: “Ừm, con hiểu rồi.”
 
Cụ Lục như ngượng ngùng, không nói nhiều nữa, chỉ dò hỏi vài câu hiện tại anh thế nào, đói không? Lạnh không? Có chỗ nào không thoải mái không?
 
Lục Ngôn Thâm kiên nhẫn đáp lại, cuối cùng bác sĩ tư nhân lại khuyên bảo ông cụ, bảo ông cụ mau về phòng nghỉ ngơi vì huyết hơi cao.
 
Nhất thời căn phòng chỉ còn cô và Lục Ngôn Thâm.
 
Vừa rồi có ông cụ ở đây, bầu không khí còn xem như hòa hợp, hiện giờ chỉ còn cặp vợ chồng ‘mới cưới’, thật sự xấu hổ.
 
Nhưng Quý Minh Noãn càng thương tiếc nhiều hơn, một người đàn ông tuyệt thế vừa có tài vừa có tiền như vậy, mấy ngày nữa phải ra đi, ngẫm lại thật sự quá đáng tiếc.
 
Nếu đã không có con để nối dõi thì thôi đi, còn không giữ được gia sản của nhà họ Lục, đúng là làm người khác thấy đáng tiếc.
 
Nếu không cô uyển chuyển nhắc nhở một chút, bảo cụ Lục để anh nhận nuôi hai đứa con thì sao nhỉ?
 
Dù sao đối với nhà họ Lục mà nói, chuyện đó chỉ dễ như trở bàn tay.
 
Quý Minh Noãn nghĩ như vậy, cuối cùng cũng có chút tâm trạng ‘cuối cùng tôi cũng báo đáp nhà họ Lục rồi”.
 
“Cô đang tính toán chuyện gì?” Lục Ngôn Thâm nhẹ cau mày, ngữ khí không rõ.
 
“A? Không có.” Quý Minh Noãn hoảng hốt, lập tức đánh tan suy nghĩ vừa rồi, trẻ con trưởng thành trong một gia đình không hoàn chỉnh, đó không phải chuyện tốt.
 
Hơn nữa…… Lục tiên sinh này thoạt nhìn cũng không dễ nói chuyện!

 
“Ông cụ chỉ nhất thời hồ đồ, cô đừng xem là thật, tôi tự biết sức khỏe của tôi, không qua nổi mấy ngày.” Lục Ngôn Thâm nói lời này như đang nói chuyện của người khác, lại nói: “Cô cũng không cần gánh nghĩa vụ và trách nhiệm gì vì tôi, sau khi tôi chết, cô rời khỏi nhà họ Lục đi.”
 
Quý Minh Noãn sửng sốt, người anh em ơi, chắc anh còn chưa biết ông nội anh đã chuyển 2% cổ phần của anh cho tôi rồi đúng không? Tôi muốn cuốn gói chạy lấy người cũng bất an đấy. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Nhưng Lục Ngôn Thâm đúng là tính chuẩn ngày bản thân chết.
 
Đúng là vào mấy ngày nay.
 
“Tôi cũng không biết vì sao Lục lão tiên sinh nhận định tôi có thể…… Giúp anh tỉnh lại, nhưng nếu tôi đã ký hợp đồng, dựa trên khế ước tinh thần, tôi sẽ thay anh chăm sóc nửa đời sau của ông nội anh cho tốt.”
 
Lục Ngôn Thâm không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt khinh thường “Cô nói đi, nói tiếp đi, nói xong tôi cho cô xuất bản sách” nhìn cô. (Luvevaland.co)
 
Quý Minh Noãn biết Lục Ngôn Thâm từng nghe không ít lời nịnh nọt, biết anh sẽ không dễ dàng tin lời hứa của một người lạ, nhưng Quý Minh Noãn nhất định sẽ giúp Cụ Lục sắp xếp tốt.
 
“Không cần, dù nhà họ Lục không có tôi, cũng sẽ không sụp đổ.” Ý là tài sản nhà họ Lục đủ cho cụ Lục hưởng tuổi già không lo nghĩ, không cần cô lo lắng.
 
Quý Minh Noãn nghe Lục Ngôn Thâm nói vậy, thật sự muốn nói cho anh biết sau khi anh chết, nhà họ Lục sẽ sụp đổ thật!
 
Nhưng cô nói như vậy với một người sắp chết, không thể nghi ngờ gì làm cho người ta chết không nhắm mắt, Quý Minh Noãn lựa chọn im miệng.
 
“Ừm, tôi hiểu.” Quý Minh Noãn không muốn tiếp tục đề tài này.
 
Cô biết Lục Ngôn Thâm đã hết kiên nhẫn, cũng không muốn nghe cô “xuất khẩu cuồng ngôn” nữa, hiểu lý lẽ mỉm cười, đắp chăn cho anh, đứng dậy chuẩn bị rời khỏi căn phòng.
 
“Anh nghỉ ngơi cho tốt, mai tôi lại đến thăm anh.”
 
Lục Ngôn Thâm vừa tỉnh lại, tuy tinh thần có vẻ không tệ, nhưng vừa rồi nói với ông cụ nhiều như vậy, đúng là có chút mệt.
 
Anh không cố chống cự nữa, nhắm hai mắt, đầu anh hiện ra ánh mắt kiên định của Quý Minh Noãn, không bao lâu sau anh nặng nề ngủ thiếp đi.
 
*
 
Cùng lúc đó, nhà họ An.
 
An Tư Nhã ngồi trên chiếc ghế dài trong căn phòng của cô, nhìn bàn tay mảnh khảnh trắng nõn được bảo dưỡng tốt, hơi run.
 
Cô thật sự trở lại rồi, tất cả bi kịch còn chưa xảy ra.
 
Cô nhớ lại chuyện ngu ngốc mình đã làm ở kiếp trước, quả thực đang ở trong phúc mà không biết phúc, rõ ràng là mạng của thiên kim nhà giàu, lại cứ sống theo kiểu nghèo khổ bần cùng, bỏ mặc người đàn ông yêu cô ta bảo vệ cô, chạy đi gả cho một tên nghiện ngập, ngoại tình, bạo hành gia đình, đúng là bị mù rồi.
 
Mục Hàn từ nhỏ đến lớn luôn nuông chiều cô, cô lại vờ như không thấy, còn cậy sủng kiêu ngạo, cuối cùng chắp tay nhường người đàn ông ngày sau sẽ thành nhà giàu số một cho người phụ nữ kia!

 
Sau đó, vị trí đại tiểu thư nhà họ An cũng bị cô ta cướp mất.
 
Cô ở cái nhà này hai mươi mấy năm, dù không phải con ruột của nhà họ An, cũng không cam lòng!
 
Cô nghĩ đến tương lai Quý Minh Noãn sẽ thành ảnh hậu một tay che nửa bầu trời giới giải trí, còn được Mục Hàn nuông chiều, cảm thấy lạnh lẽo.
 
Nếu không có cô ta, mọi chuyện sẽ không xảy ra.
 
Trước đó Mục Hàn rất tốt với cô, không chỉ lấy giác mạc của người phụ nữ kia cho cô, ôi chao, lúc ấy người phụ nữ kia còn đang mang thai nữa chứ.
 
Nhưng cô niên thiếu vô tri, không biết quý trọng, dần dần đánh mất người đàn ông đã bảo vệ cô từ nhỏ.
 
Cô nghĩ đến khốn cùng thất vọng của nửa đời sau mà cực kỳ hối hận!
 
Cảm tạ trời xanh đã cho cô cơ hội sống lại, để cô có cơ hội mưu cầu hạnh phúc của bản thân một lần nữa. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Lúc này, cô tuyệt đối không để người phụ nữ kia dễ dàng xuất hiện bên cạnh Mục Hàn!
 
“Mục Hàn……” An Tư Nhã lẩm bẩm, ánh mắt lạnh lẽo.
 
Lần này, cô sẽ không chọn sai.
 
Di động vang lên, An Tư Nhã nhanh bắt máy.
 
“Alo, thế nào rồi?” An Tư Nhã nhíu mày, giọng nói mang theo khiếp sợ.
 
Người phụ nữ này xứng đáng lập tức biến mất! Mục Hàn là của cô, phu nhân nhà giàu số một cũng chỉ có thể là của cô!
 
“Quý tiểu thư đã ký hợp đồng với Lục lão tiên sinh.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia nhàn nhạt nói, không nghe ra cảm xúc gì.
 
“Tốt, rất tốt! Tôi sẽ chuyển khoản cho anh số tiền còn lại.” An Tư Nhã không nghe lời còn lại của đối phương mà đã cúp điện thoại.
 
Hừ, loại hoa dại trưởng thành trong bùn như cô ta xứng đáng có kết cục chết không được yên ổn!
 
Cứ để cô ta bầu bạn với nhà họ Lục sắp táng gia bại sản vậy.
 
Tốt nhất cô ta mau chóng rời Thành phố Yến cùng với ông già nhà họ Lục chết tiệt đi, đừng bao giờ quay về nữa. (Luvevaland.co)
 
Anh Mục Hàn là của cô, lần này, cô làm thế nào cũng sẽ không buông tay. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.