Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 20




Chương 20

Mặc Vân Hi khi tỉnh lại đã là giữa trưa, sờ trán thấy đã hạ sốt, hơn nữa đêm qua cậu ngủ tương đối tốt, cũng không có mơ thấy ác mộng, thật sự là quá tốt, tuy rằng phương pháp có điểm run rẩy M và vân vân…

Ngẩng đầu nhìn đồng hồ điện tử trên tường, đã 12 giờ, bụng cũng có chút đói, nhớ tới buổi tối hôm trước ở thế giới giả tưởng đặt hàng nguyên liệu nấu ăn, buổi chiều ngày hôm qua hẳn là đã đưa tới, cậu quyết định làm một bữa tiệc lớn, hảo hảo cám ơn Lăng Phong. Nhớ tới chính mình ngày hôm qua quả thật có một chút… Được rồi, là thực dọa người, nhưng cậu hiện tại tâm tình rất tốt, bởi vì cậu phát hiện Lăng Phong kỳ thật cũng không giống như mặt ngoài khó thân cận như vậy, bên trong kỳ thật là một người tốt, ít nhất đối cậu là quan tâm, cái này gọi là cái gì nhỉ, trong nóng ngoài lạnh? Nói là buồn tao càng chuẩn xác hơn.

Mặc Vân Hi một bên não bổ, một bên đi xuống lầu, “Tiểu VI, BOSS ở nhà không?”

“Đúng vậy, chủ nhân 1 ở thư phòng, cần VI báo với ngài ấy không ạ?” Tiểu VI chui ra từ trong góc phòng khách, đèn xanh sáng lòe lòe vây quanh Mặc Vân Hi.

“Chủ nhân 1?” Mặc Vân Hi khóe miệng run rẩy, “Ai vậy đặt ra ? Tôi đây gọi là gì?”

“Ngài là 2, là chủ nhân 1 đặt ra.”

“…” Được rồi, có lẽ 2 ở nơi này là con số, Mặc Vân Hi không nghĩ hướng một cái người máy phun tào, “Không cần gọi anh ta, cậu đi giúp tôi đem nguyên liệu nấu ăn ngày hôm qua đưa tới chuẩn bị tốt, tôi muốn nấu cơm.”

“Vâng, chủ nhân.” Tiểu VI từ trong tủ lạnh đem nguyên liệu nấu ăn đặt lên bàn, Mặc Vân Hi chọn mấy thứ, sau đó đặt trình tự cho tiểu VI, tuy rằng nó không phải người máy đầu bếp nhưng công năng đơn giản như rửa, thái và vân vân vẫn phải có.

Có tiểu VI trợ giúp, Mặc Vân Hi hiệu suất rất cao, chỉ chốc lát sau thơm ngào ngạt của bốn món mặn một món canh được tiểu VI mang lên bàn ăn. Hấp cá, hầm thịt, sao thì sơ cùng làm oa ma cô, ân ân ~ Mặc Vân Hi nhìn kiệt tác của mình rất là vừa lòng, tuy rằng nguyên liệu nấu ăn này đó cậu cũng chưa từng gặp qua, nhưng nếu nắm giữ phương pháp, làm ra hương vị đều không khác mấy, thậm chí so với hương vị nguyên bản còn tốt hơn, dù sao nguyên liệu nấu ăn này đó đều là tinh khiết màu xanh biếc hoang dại, hương vị càng thơm ngon.

“Tiểu VI, đi gọi BOSS, ăn cơm.”

“Rầm ~” Mặc Vân Hi nhìn chằm chằm thịt được hầm mà nuốt nước miếng, viên dinh dưỡng và vân vân quả nhiên không thể so với rau xào nha, cậu vẫn cảm thấy người ăn cơm không được đầy đủ là vì sống sót, hưởng thụ mỹ thực mới là thú vui nhân sinh, cậu cho tới bây giờ đều là tên ăn hàng tiêu chuẩn, nếubắt cậu mỗi ngày ăn viên dinh dưỡng, ngẫm lại thế giới đều là màu xám…

Chỉ chốc lát sau, Lăng Phong từ trên lầu đi xuống, phía sau một người đàn ông tóc quăn màu nâu đi theo, Mặc Vân Hi biết anh ta, ngày đó ở hội chợ triển lãm đấu giá được viên xích đan quý nhất chính là anh ta.

“BOSS, có thể ăn cơm.” Mặc Vân Hi mỉm cười đi tới, hình tượng Lăng Phong hiện tại ở trong lòng cậu chính là một người rất tốt, cho nên cậu phi thường muốn cùng BOSS tạo dựng một mối quan hệ thật tốt.

“Nga nha ~ thơm quá, là cậu làm ?” Tề Vũ tò mò nhìn về phía nhà ăn, “Cậu thật là có khả năng, ha ha ~ “

“Xin chào, tôi là Mặc Vân Hi.” Mặc Vân Hi tiến lên bắt tay cùng Tề Vũ.

Tề Vũ lui về phía sau nửa bước, giơ lên hai tay, “Ha ha, xin chào, tôi gọi là Tề Vũ, tôi là trợ lý tư nhân của Phong.”

Mặc Vân Hi ánh mắt tối sầm lại, xấu hổ thu tay, cậu cho là Tề Vũ khinh thường thân phận nô lệ của cậu, “Ngượng ngùng, thất lễ, cái kia ~ Tề trợ lý muốn hay không cùng nhau ăn cơm?”

Lăng Phong nhìn Mặc Vân Hi hơi lộ ra vẻ mặt cô đơn, không nói gì, trừng mắt nhìn Tề Vũ một cái, liền đi thẳng hướng nhà ăn.

Tề Vũ bất đắc dĩ hạ miệng, cười tủm tỉm cùng Mặc Vân Hi nói, “Tốt, tôi biết Phong đối với vấn đề ẩm là không quan tâm, khó được cậu ta đều thích ăn, tôi nhất định phải nếm thử chút.”

“Ân, tôi đây đi chuẩn bị thêm đồ ăn.” Mặc Vân Hi xoay người như muốn chạy trốn, nếu người ta khinh thường cậu, cậu vẫn là đừng nên đem mặt nóng dán mông lạnh.

“Ha ha, từ từ, tôi muốn chính thức tự giới thiệu một lần nữa.” Tề Vũ cười tủm tỉm gọi lại Mặc Vân Hi, tay phải khoát lên vai trái, “Xin chào, tôi gọi là Tề Vũ, thật cao hứng khi được gặp cậu.”

Ngạch? Mặc Vân Hi sửng sốt, người này đang làm cái gì?

“Phốc ~” Tề Vũ nhịn không được bật cười, “Cậu quả nhiên như Phong nói, cần bổ sung thường thức, phải biết rằng ở liên bang chỉ có những người thực thân mật mới có thể nắm tay nga.” Nói xong còn ái muội hướng về phía Mặc Vân Hi nháy mắt.

“A? Tôi chỉ là muốn bắt tay, không phải nắm tay ~” Mặc Vân Hi phi thường khó hiểu, chẳng lẽ người này là ~~ cong?

“Nga! Bắt tay, tôi biết, cổ địa cầu có một loại lễ nghi như vậy, không thể tưởng được nhà cậu lại sử dụng chế độ giáo dục cũ kỹ như vậy, ha ha ~” Tuy rằng trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng Tề Vũ ở mặt ngoài vẫn như cũ cười tủm tỉm, “Đến, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi, thật thơm, tôi sắp nhịn không được rồi.”

Trên bàn cơm, Lăng Phong ngồi ở chủ vị tao nhã dùng dao nĩa ăn thịt hầm, có thể là bởi vì hôm nay có khách, anh ẩn tàng tuyệt học vô ảnh thủ.

Tề Vũ ngồi đối diện Mặc Vân Hi, một bên sợ hãi trù nghệ Mặc Vân Hi, một bên cùng cậu nói chuyện phiếm, “Trời ạ, không thể tưởng được tay nghề của cậu tốt như vậy, tôi cho tới bây giờ chưa từng ăn qua mấy món như thế này.”

“Ngạch ~ đây là món ăn Trung Quốc … Nga, cha tôi thực thích nghiên cứu mấy thứ liên quan đến cổ địa cầu, ha ha ~” Mặc Vân Hi xấu hổ cười.

“Khó trách, tôi nghĩ cha cậu nhất định rất thương yêu cậu, nhưng hiển nhiên không có dạy cậu đủ các loại thưởng thức liên bang.” Tề Vũ một bên cẩn thận quan sát Mặc Vân Hi, một bên bất động thanh sắc nói, “Phải biết rằng hiện tại cho dù là đồng tính hôn nhân cũng là thực phổ biến, giống như nắm tay, ôm, hôn môi tiếp xúc thân mật da thịt như vậy, chỉ có giữa những người thân mật nhất mới có thể làm nga, một đứa trẻ ngoan nên học để tự bảo vệ mình.”

“Ngạch? Thế à ~ phải không?” Nguyên lai thế giới này là như vậy nha, Mặc Vân Hi đột nhiên nghĩ tới điều gì, không tự giác nhìn thoáng qua Lăng Phong bên kia. Lăng Phong hình như có sở giác, cũng ngẩng đầu nhìn cậu, bốn mắt giao tiếp, Mặc Vân Hi mặt xẹt một cái đỏ bừng, cậu nhanh chóng tránh đi tầm mắt Lăng Phong, vội cúi đầu gắp cá hấp bỏ vào miệng.

Ha ha, có ý tứ, rất có ý tứ, hồ ly Tề Vũ trong mắt lóe tinh quang, “A, đúng rồi, tôi lúc nhỏ tổ phụ thường xuyên nói với tôi, nếu cháu nắm tay một cái cô nương, sẽ lấy cô ấy về nhà, nếu cậu nắm tay một người nam nhân, liền càng nên đem người đó lấy về nhà, bằng không về sau đứa nhỏ cũng chỉ có thể gọi cậu là mẹ, ha ha ~~ “

“Phốc ~~~~~~~” Mặc Vân Hi một hơi phiên gia thang phun tới, “Khụ ~~ khụ khụ ~~~, ngượng ngùng, thực xin lỗi!” Cậu vội dùng khăn lau bắn trên khăn trải bàn, “Thật sự là quá thất lễ, khụ ~ khụ khụ ~~ “

“Không cần lau, một hồi VI sẽ dọn dẹp, cậu sặc ?” Lăng Phong nhíu mày hỏi, nô lệ của anh thật sự là rất liều lĩnh, uống khẩu thang đều có thể sặc.

“Không, tôi không sao.” Mặc Vân Hi ngượng ngùng vò đầu, “Thực xin lỗi, tôi ăn no rồi, tôi muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút, giống như lại sốt rồi.”

Lăng Phong nhìn Mặc Vân Hi mặt đỏ bừng, “Được, đi đi, một hồi ta bảo VI đem dược lên cho cậu.”

Mặc Vân Hi như là được đại xá, nhanh chóng trốn lên lầu, đàn ông sinh đứa nhỏ và vân vân thật sự là rất kinh tủng, Mặc Vân Hi dựa vào cửa phòng ngủ thở gấp, tay không tự giác sờ sờ cái bụng bằng phẳng, “Ngạch ~~~ rất TM khủng bố !”

Cậu có thể tiếp nhận hôn nhân đồng tính, trước kia cũng có rất nhiều quốc gia thừa nhận hôn nhân đồng tính, bạn bè cùng nhau chơi đùa cũng có mấy người là đồng tính, nhưng sinh đứa nhỏ và vân vân, thật sự đã muốn vượt qua cực hạn lý giải của cậu, cậu nhất định muốn làm rõ ràng!

Rất nhanh, Mặc Vân Hi liền từ Tiểu Bí lấy được tư liệu, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo đàn ông không thể sinh con, chính là đem gien của hai người lấy ra, tiến hành đào tạo. Hơn nữa loại kỹ thuật gien này thực phát đạt, có thể lấy ra gien của hai người ưu tú nhất tiến hành đào tạo, mà ngay cả rất nhiều cô gái cũng sẽ lựa chọn phương thức này, chẳng những bảo bảo thông minh khỏe mạnh, nhưng lại có thể miễn đi quá trình sinh sản thống khổ cùng nguy hiểm.

Bất quá này cũng không phải điều cậu cần quan tâm, Mặc Vân Hi nằm ở trên giường, vươn tay của mình nhìn nhìn, chẳng lẽ cậu cũng là bảo bảo tinh tuyển gien sao? Không, hai ngày trước nằm mơ lại những kí ức trước kia, Mặc Vân Hi hẳn là con tư sinh ngoài ý muốn, ai ~ khó trách hai người anh trai vừa cao vừa to như vậy, chỉ có mình mới cao 1m7, thật không cam lòng nha…

“Đã tốt hơn chưa?” Lăng Phong đẩy cửa tiến vào, tiểu VI anh bưng thuốc đi theo sau.

“BOSS? Ân, tốt hơn nhiều, Tề tiên sinh đâu?” Mặc Vân Hi vội vàng đứng dậy.

“Đi rồi.” Lăng Phong đưa tay sờ trán Mặc Vân Hi, “Còn sốt, uống thuốc đi.”

Mặc Vân Hi đột nhiên nghĩ tới Tề Vũ nói về việc da thịt tiếp xúc, mất tự nhiên tiếp nhận thuốc tiểu VI đưa lên, “Cám ơn.” Cậu có thể nói kỳ thật mặt cậu nóng là bởi vì ngượng ngùng không? Quên đi, dù sao uống cũng không chết người.

Lăng Phong thấy Mặc Vân Hi uống thuốc xong, liền đứng dậy ngồi xuống ghế sofa đặt trước cửa sổ sát đất, mở ra máy thông tín nhìn tư liệu.

“Ngạch, BOSS, nếu ngài có việc phải đi, không cần ở lại cùng tôi, tôi đã muốn tốt lắm.” Kỳ thật Mặc Vân Hi trong lòng vẫn là rất cảm động.

“Không có việc gì, bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ đi ra ngoài vài ngày.”

“A? Không trở lại ăn cơm sao? Ra ngoài làm nhiệm vụ?” Mặc Vân Hi biết dị năng võ giả có đôi khi là muốn đi dã ngoại làm nhiệm vụ, nếu như là như vậy, cậu cũng rất muốn đi theo để biết thêm kiến thức.

“Không phải, ta muốn tiến giai, cần bế quan.” Lăng Phong giải thích.

“Bế quan?” Trong sơn động sao? Bất quá Mặc Vân Hi biết nhiều lời nhiều sai, vừa rồi liền lộ ra không ít dấu vết, liền không có hỏi lại.

“Ân, nếu thành công, ta sẽ là dị năng giả cấp 5.” Lăng Phong tựa hồ nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nhìn Mặc Vân Hi, “Chờ ta trở lại, có thể mang cậu đi thành phố Ao Luosai Messi Zell , còn hơn một tháng sẽ khai giảng, đến lúc đó cậu có thể lựa chọn dự thính môn dược học chuyên nghiệp nếu thích.”

Mặc Vân Hi thực cảm động, Lăng Phong còn nhớ rõ lời anh hứa…

“Tiến giai, phải mất bao lâu?” Nói thật, Mặc Vân Hi có chút lo lắng, cậu nhớ rõ Lâm Tường cùng cậu nói qua, dị năng giả cấp 5 là một ranh giới, cũng là đỉnh núi của dị năng võ giả bình thường, có rất nhiều người không thể đạt tới, bằng hữu của anh ấy đã thất bại một lần.

“Đại khái một vòng đi, lần này đan cũng không tệ lắm, hẳn là sẽ thuận lợi.”

“Đan?” A, đúng rồi, Mặc Vân Hi chợt nhớ đến viên xích đan Tề Vũ đấu giá được kia, chính là kia viên cậu cảm giác dược tính tương đối mãnh liệt, tác dụng phụ hẳn là rất lớn, “Viên Tề Vũ đấu giá kia sao? Ngài đừng dùng viên đó!”

Lăng Phong nhíu mi, vẻ mặt chăm chú nhìn Mặc Vân Hi.

“Thật sự, tin tưởng tôi, viên đó xác xuất thành công tuy rằng rất cao, nhưng gánh nặng đối với thân thể rất lớn, hơn nữa ~~ hơn nữa tôi đoán có lẽ sẽ có tác dụng phụ.” Mặc Vân Hi vội vàng nói, nếu là trước kia cậu sẽ không quản, nhưng hiện tại Lăng Phong là người duy nhất quan tâm cậu, cậu không thể để cho anh ta mạo hiểm lớn như vậy.

“Làm sao cậu biết?”

“Ngạch ~” Mặc Vân Hi sửng sốt, phải a, cậu ngay cả dược học cũng chưa học qua, như thế nào sẽ biết, phải giải thích như thế nào đây? Nói với anh ta năng lực của mình? Không được, tuy rằng Lăng Phong hiện tại thực quan tâm cậu, nhưng là…

“Không cần lo lắng, ta rất mạnh.” Lăng Phong nói xong, tiếp theo liền nhìn máy thông tín.

“Ngài hãy nghe tôi nói, là thật, tôi ~ tôi cảm giác được !” Tuy rằng có thể độ tin cậy không lớn, nhưng Mặc Vân Hi vẫn quyết định thử thuyết phục anh ta, “Kỳ thật, cảm giác của tôi rất chuẩn, thật sự, đối với đan dược, trực giác của tôi luôn rất chuẩn, ngài không biết đâu, lần trước ở hội chợ triển lãm đấu giá, tôi cũng cảm giác một viên xích đan biểu hiện so với viên mà Tề Vũ mua tốt hơn, sau đó thật sự bị tôi nói trung, thật sự!”

“Cậu nói chính là khỏa này?” Lăng Phong từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái cái hộp gỗ lim nhỏ, đưa cho Mặc Vân Hi.

Mặc Vân Hi theo bản năng tiếp lấy, tay vừa cầm hộp, Mặc Vân Hi liền cảm thấy một cỗ sinh cơ róc rách nghênh diện mà đến, năng lượng ấm áp thoải mái chảy qua biển ý thức, cậu khẩn cấp mở hộp ra …

______________________

Tác giả có lời muốn nói: nhìn đến một cái độc giả nói,

Không sáng tác giả có chuyện nói tác giả không phải hảo tác giả.

Được rồi, ta muốn nói: yêu ta hãy thu tàng ta đi, sao thôi!

Lee: Ủa, chương này ngắn hơn thì phải????