Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 616: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 01




Vương Mai Lâm vội la lên:“Cô ma, trở về nói sau.”

Vương phu nhân nghiêm mặt,“Ta thấy ngươi càng ngày càng không ra thể thống gì nữa rồi. Còn muốn cô ma giúp ngươi hay không.”

Vương Mai Lâm lập tức cười nói:“Cô ma, người nói đi, cô ma là người hiểu rõ ta nhất. Ta biết mà. Mẫu thân cùng lão thái thái cấp cho ta hai nha đầu thông phòng, ta cũng không thích. Không có đẹp bằng ngũ muội muội.”

Vương phu nhân ý bảo hắn thấp giọng,“Lời này trăm ngàn đừng ở bên ngoài nói. Nếu là để cho dượng ngươi nghe thấy được, chỉ sợ có phiền toái.”

Vương Mai Lâm vội gật đầu, lại nói:“Cô ma, ta đây cũng là suy nghĩ cho cô ma cùng Trì biểu đệ. Cô ma nghĩ mà xem, ngũ muội muội có khả như vậy, vừa mở Hoa Phố lại mở Hương lâu. Lúc trước đều xem như ngốc tử vậy, ai từng nghĩ nàng ta liền đem mảnh đát hoang biến thành Hoa Phố. Ta nghe nói Hoa Phố kia cùng Hương lâu thực sự kiếm được tiền a. Cô ma, người nói xem nếu ta cưới nàng ta, vậy không phải là cưới được cây rụng tiền sao.”

Vương phu nhân bật cười, vươn tay đầu ngón tay hung hăng ấn mạnh trên cái trán của hắn.

“Ngươi tiểu quỷ đầu này, ngươi cho rằng chỉ mỗi ngươi biết tính kế hả. Ngươi cho là Lâm Giang vương sẽ không tính. Hắn không có mẫu thân gia trợ lực, đương nhiên muốn kết hôn cới một vương phi có nhà mẹ đẻ thế lực tốt. Phóng tầm mắt ra kinh thành, không phải là Tống Vương Tô Lưu Cao mấy nhà như vậy sao?”

Vương Mai Lâm hừ một tiếng,“Cô ma, không thể để hắn thực hiện được. Ngũ muội muội gả cho hắn, còn không bằng làm thiếp cho ta đâu. Hắn nói không chừng khi nào thì đã bị......”

Vương phu nhân trừng mắt nhìn hắn một cái,“Câm miệng, ta dạy cho ngươi, ngươi cùng Tô Mạt nha đầu kia, không thể rất lỗ mãng, phải có lễ phép.”

Vương Mai Lâm dùng sức gật gật đầu, lắc lắc tay của Vương phu nhân, làm nũng nói:“Cô ma, người giúp ta đi.”

Vương phu nhân đứng dậy nhìn ngắm, hiện nay nàng cũng không hoàn toàn tín nhiệm đám nha đầu này, nếu có người tới là không cho các nàng tới gần.

Nàng đè ép tay xuống, thấp giọng nói:“Ngươi yên tâm, trở về nói cho nương ngươi, qua mấy ngày nữa đại thọ của Tống lão phụ nhân, chúng ta đều đi.”

Sắc mặt Vương Mai Lâm lộ vẻ vui mừng, vỗ tay nói:“Cô ma, đến lúc đó......”

Hắn ghé sát vào, đề phòng hướng ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, lôi kéo Vương phu nhân ngồi trên giường sưởi.

“Đến lúc đó ta sẽ khiến cho nàng ta gạo nấu thành cơm......”

Vương phu nhân bật cười,“ Biện pháp này tốt.”

Nàng nhớ lại cái gì đó, như có chút đăm chiêu nói:“Gạo nấu thành cơm, là biện pháp không tệ.”