Y Đạo Quan Đồ

Chương 327: Cảm ơn cctv




Buổi tối hôm đó, Trương đại quan mời đám bạn của hắn đến Vọng Giang Lâu. Hắn mời khách, không có ai là không đến, Cố Giai Đồng là người đến muộn nhất, ở ngoài cửa gặp được anh họ Trương Đức Phóng.

Mặc dù hai người là anh em, nhưng Cố Giai Đồng không thích Trương Đức Phóng, không muốn gặp anh ta, cảm thấy Trương Đức Phóng quá giả tạo. Trương Đức Phong lại khá nhiệt tình với cô em họ này, anh ta chủ động bước đến: “Gia Đồng, em đến rồi à! Nghe nói chú không được khỏe, anh đang định đến thăm ông.”

Cố Giai Đồng lạnh lùng đáp: “Yên tâm đi, không sao, mấy ngày nữa là lại khỏe lên thôi.”

Trương Đức Phóng là một người thông minh, anh ta biết rằng Cố Giai Đồng không thích anh ta, anh ta cũng chẳng thèm để ý đến thái độ của Cố Giai Đồng, lúc này Trương Dương đến, hỉ hả bắt tay với Trương Đức Phóng, rồi lại giả đò như không biết: “Tổng giám đốc Cố đến rồi!” Câu này giả vờ hơi quá lố, Trương Đức Phóng rất rõ mối quan hệ của hai người họ, trong lòng nói, anh cứ ở đấy mà giả vờ đi, tôi đi vào trước. Cố Giai Đồng đến bên cạnh Trương Dương, thò tay cấu vào tay hắn ta, trách hắn ta giả vờ quá đáng.

Trương Dương cười ha ha nói: “Gọi là chị Gia Đồng vẫn thân thiết hơn!”

Sau khi mọi người đã đến đủ, Trương Dương giới thiệu một lượt mọi người với nhau, thật ra hôm nay người hơi lạ là Thường Hải Tâm.

Vì hôm nay Trương Dương mời khách, vì thế hắn ngồi ở chỗ của chủ, thân phận của Cố Giai Đồng rất rõ ràng, nên cô ngồi cạnh Trương Dương, Thường Hải Tâm quen với Trương Dương nhất, nên cũng ngồi bên cạnh hắn, thấy bên cạnh Trương đại quan có hai vị mĩ nữ, đúng thật là ngưỡng mộ.

Trương Dương hơi ngán ngẩm, hôm nay ngoài mình, những người này đều không mang theo bạn gái, Trần Thiệu Bân đang thất tình không nói, nhưng Lương Thành Long làm sao thế nhỉ? Lương Thành Long nhìn đồng hồ, cười nói: “Thanh Hồng đi chuyến máy bay bảy giờ tối, đến đây là bảy rưỡi rồi, chúng ta bắt đầu trước đi.”

Mặc dù nói Trương Dương mời khách, nhưng chẳng ai để hắn ta bỏ tiền, những người có thể ngồi ở đây đều là người có máu mặt cả, chẳng ai để tâm đến tiền của một bữa ăn này.

Mấy cốc rượu xuống ruột, Trương Dương cười nói: “Li rượu này tôi xin kính cục trưởng Trương, sự việc ngày hôm nay cảm ơn anh nhiều lắm!”

Trương Đức Phóng cười nói: “Chỉ là chuyện vặt thôi, hà tất phải thế này!”

Cố Giai Đồng nghe ra Trương Dương đã gây chuyện, nhẹ nhàng hỏi: “Sao thế?”

Trương Dương nói lại câu chuyện của ngày hôm nay.

Cố Giai Đồng nói: “Anh đúng là một con người gây tai họa, đi đến đâu reo giắc tai họa đến đó!”

Trương Dương nói: “Không thể nói như vậy được, việc ngày hôm nay không liên quan gì đến tôi, Thường Hải Tâm cũng ở đó đấy, cô nói xem có phải vậy không?”

Thường Hải Tâm gật đầu: “Hôm nay Trương Dương không gây chuyện, tôi làm chứng cho anh ta!”

Cố Giai Đồng cười nói: “Cô là bạn của anh ta, nhất định phải nói đỡ cho anh ta rồi!”

Thường Hải Tâm rất hay ngại, bị câu này của Cố Giai Đồng làm cho đỏ bừng mặt. Trần Thiệu Bân nhân cơ hội này nói; “Tôi tin Thường tiểu thư, Thường tiểu thư vừa nhìn đã thấy đây đúng là một người làm chứng!” Hôm nay anh ta chiếm vị trí bên cạnh Thường Hải Tâm, tất cả đều có tính toán hết.

Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng đều hiểu cả, tất cả nhìn thấy rằng giữa Thường Hải Tâm và Trương Dương không thuần khiết như vậy, tuyệt đối không phải là quan hệ bạn bè bình thường, ai nấy đều thầm nghĩ tên Trần Thiệu Bân này chẳng có con mắt nhìn gì hết, nếu làm không tốt lại phải gặp bi kịch một lần nữa.

Không khí bàn rượu ngày càng hòa hợp, chủ đề nói chuyện ngày càng sâu hơn, tự nhiên nói đến chuyện bãi miễn chức vụ lần này của Trương Dương, Trương Đức Phóng nói: “Bãi miễn chức đâu có phải là chuyện gì xấu, có ai thuận buồm xuôi gió đi đến hết sĩ đồ được, chưa nghe đến chuyện thủy triều hạ lại dâng à? Đây có khi lại là một sự mở đầu tốt đẹp, lùi một bước để tiến lên ngàn bước, tôi thấy đây là việc tốt đấy!”

Trương Dương cười tươi cầm cốc rượu lên: “Vì câu nói này của anh, chúng ta cạn một chén!”

Cố Giai Đồng tạt gáo nước lạnh: “Anh làm việc quá là tự kiêu, sự việc lần này không phải là ngẫu nhiên, nếu như về sau không chú ý, thì nhất định sẽ xảy ra lần nữa.”

Trương Dương nói: “Con người ta đâu phải cứ đen đủi mãi?”

Đinh Triệu Dũng nói: “Tổng giám đốc Cố, gần đây bên tôi đã tiếp nhận một công trình tự động hóa làm việc, muốn nhờ cô giúp đỡ!”

Cố Giai Đồng nói: “Được thôi, anh cứ trực tiếp liên hệ với giám đốc Triệu, gần đây tôi đang lo việc bên xưởng thuốc.”

Lương Thành Long nói: “Tổng giám đốc Cố mới đúng là người làm kinh doanh, những thiết bị của xưởng thuốc chuyển động một cái là có tiền rơi vào ngay.”

Cố Giai Đồng cười nói: “Đừng nói tôi, giờ đây mảnh đất màu mỡ nhất Đông Giang đang nằm trong tay anh rồi, lần này thì phát tài lớn rồi ấy chứ!”

Lương Thành Long rất mừng, nhưng trên miệng lại khiêm tốn nói: “Đất đó là của Hà Trường An, tôi chỉ là đến giúp đỡ việc lặt vặt thôi!”

Trương Dương chen vào: “Đừng nói thế chứ, tôi đã nghe nói rồi, Hà Trường An và anh là 50/50, lần này anh kiếm được không ít rồi!”

Viên Ba cũng nói theo: “Lần này tổng giám đốc Lương nhất định phải mời khách!”

Lương Thành Long rất vui vẻ nói: “Thế này đi, đợi tôi làm xong bên công trình, tôi sẽ tặng mỗi người một chiếc điện thoại đời mới nhất!”

Trương Đức Phóng cười nói: “Tôi nhớ câu này rồi đấy nhé!”

Lúc đó Lâm Thanh Hồng từ ngoài cửa bước vào, cười nói: “Có chuyện gì lại náo nhiệt thế này?”

Cố Giai Đồng nói: “Chồng cô đang chuẩn bị phát di động cho chúng tôi đấy!”

Lâm Thanh Hồng cười nói “Ôi chà, phát tí tài mà đã ngang ngược thế rồi à!”

Lương Thành Long nói: “Vợ à, em cho anh phát điện thoại thì anh mới phát, em không cho anh phát thì anh lại giao hết cho em!” Câu nói của anh ta dẫn đến một tràng “xì!!!!” dài của mọi người. Lâm Thanh Hồng đương nhiên cũng không nhỏ nhen như vậy, cô cười nói: “Nếu muốn tặng thì anh tặng nhanh lên, mọi người ghi vào sổ nợ rồi đấy!”

Cô nhìn thời gian, bảo phục vụ bật đèn trong phòng, Lương Thành Long không hiểu: “Làm gì vậy?”

Lâm Thanh Hồng cười nói: “Mọi người thật không biết à, tin tức Thời Không tối nay nói là có tiết mục của Trương Dương!

Trương Dương cũng ngớ người, mặc dù hắn biết đài truyền hình trung ương sẽ phát tin về hắn, nhưng không ngờ lại là tối hôm nay. Vừa nghe đến chuyện này, tất cả mọi người đều hứng thú, sức chú ý dồn hết lên màn hình.

Tin tức Thời Không vừa bắt đầu, sắc mặt trịnh trọng của cô dẫn chương trình hiện ra: “Cùng với việc tiến hành mở cửa cải cách, các nhà đầu tư nước ngoài không ngừng đầu tư vào nước ta, các chính phủ địa phương luôn dành cho các nhà đầu tư sự ưu đãi lớn nhất, nhằm mục đích thúc đẩy kinh tế, nhưng vấn đề mới đã xuất hiện trước mặt, đó là vấn đề lòng tin, ở không ít nơi đã xuất hiện việc những nhà đầu tư chưa đánh giá đúng mức mạo hiểm nên rút chân khỏi việc đầu tư, ống kính của chúng tôi ngày hôm nay xin hướng đến thành phố Giang Thành tỉnh Bình Hải.”

Trên ti vi xuất hiện Nam Lâm Tự, rồi sau đó lại xuất hiện cảnh đình công ở khu phong cảnh núi Thanh Đài, sau đó người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu về hoàn cảnh hiện tại của núi Thanh Đài đang phải đối mặt.

Trong tin tức không hề xuất hiện cảnh Trương Dương đánh An Đạt Văn, có điều có một đoạn phỏng vấn bí thư thị ủy Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã nói: “Chúng tôi những thời gian vừa qua đều dốc hết sức lực tạo môi trường đầu tư tốt cho các nhà đầu tư trong và ngoài nước, nhưng cùng với việc chúng tôi thu hút được nhiều vốn đầu tư, đã quên mất việc phải bảo vệ lợi ích của chính mình, vì thế gần đây mới xuất hiện hiện mâu thuẫn giữa chính phủ địa phương và thương nhân đầu tư.” Ống kính lại chuyển đến hiện tượng đình công ở những tỉnh khác.

MC nói: “Cải cách là một quá trình không thế thiếu, chúng ta đang thu hút sự đầu tư của nước ngoài, đồng thời, cũng cần phải bảo vệ lợi ích quốc gia, bảo vệ lợi ích của nhân dân, một bộ phận cán bộ Giang Thành đã ý thức được vấn đề này!”

Trên màn hình lại xuất hiện một đoạn băng của Trương đại quan: “Chúng ta là cán bộ nhà nước, chúng ta càng là nô bộc của nhà nước, tất cả công việc của chúng ta là vì bảo vệ lợi ích của nhân dân, ai động chạm đến lợi ích của nhân dân tức là đã làm khó cán bộ nhà nước như chúng ta, ai muốn làm hại nhân dân, tôi sẽ không bỏ qua cho người đó!”

Trương Dương ngớ người, khó khăn lắm hắn mới nhớ lại đây là đoạn nói chuyện của mình khi hắn đã được danh thiệu thanh niên mười tốt, không ngờ lại được đưa lên đây.

MC tổng kết nói: “Đây là tiếng lòng của một cán bộ trẻ tuổi bình thường của Giang Thành, những lời anh ấy nói không những đại diện cho anh ấy, mà còn đại diện cho tất cả tầng lớp cán bộ thanh niên của đất nước chúng ta, họ đang thầm lặng dâng hiến vì lợi ích của dân chúng, họ chắc chắn sẽ trở thành cán cân chủ lực trong quá trình mở cửa đổi mới!”

Trong lòng Trương đại quan mới khoan khoái làm sao, mẹ kiếp, nhìn trình độ của người ta kìa, đây mới là tin tức chứ, đây mới là báo cáo chứ, đây mới là CCTV chứ!

Trạng tái của tên này khi đó dường như như tỏa sáng lung linh vậy, nếu nói quá hơn một chút nữa là sắp sửa thăng thiên.

Tin tức vừa mới phát xong, tất cả mọi người có mặt đều vỗ tay, Lương Thành Long là người đầu tiên đứng lên vỗ tay, những người khác đều đứng lên cùng, rồi vỗ tay theo.

Trương đại quan hơi ngại ngần, nhưng trong lòng lại vui như tết, trong đoạn tin tức vừa rồi, hắn hoàn toàn biến thành một hình tượng chính diện, là một cán bộ trẻ tuổi xả thân vì sự nghiệp bảo vệ lợi ích quốc gia, lợi ích quần chúng, hắn cũng đứng dậy, khom lưng nói: “Cảm ơn mọi người, cảm ơn sự khẳng định của Đảng và Quốc gia đối với tôi!”

Trần Thiệu Bân nói: “Thật lợi hại quá, đài truyền hình trung ương cũng biểu dương anh, Trương Dương, anh thật là lợi hại!”

Trương đại quan nói; “Tôi thật sự không phải là cố ý, không để ý một chút mà đã biến thành nhân vật chính diện rồi, cảm ơn các vị quan khách, cảm ơn các vị lãnh đạo, cảm ơn gì ấy nhỉ…CCTV!”

Người xem được tin tức đó không chỉ có họ, nơi náo loạn nhất khi tin tức này được phát ra là Giang Thành, khi Đỗ Thiên Dã xem tin đó, quá bất ngờ, ông ta không thể ngờ được tin tức của đài truyền hình trung ương cũng dược phát thành thế này, ông nghĩ đó là do sự can thiệp của La Tuệ Ninh, không để cho mũi nhọn mâu thuẫn chĩa vào Trương Dương. Nhưng trong bản tin, Trương Dương trở thành một nhân vật hoàn toàn chính diện như vậy, ít nhiều nằm ngoài dự liệu của Đỗ Thiên Dã, xem ra bất cứ sự việc gì trên thế giới này cũng có thể xảy ra, cái hay ho của tin tức không phải những người bình thường có thể hiểu nổi. Có điều nếu như vậy xử lí của thành phố với Trương Dương sẽ trở nên bất công bằng, Đỗ Thiên Dã nghe tin tức, uống trà, cười đau khổ lắc đầu: “Trương Dương à Trương Dương, cậu thật là một sự phiền toái!”