Y Phẩm Phong Hoa

Chương 74: Thần y là sư phụ của cậu sao?




Âu Dương Hạo Thiên từng là một thanh niên phong độ ngời ngời, tuấn tú sáng sủa, lại thêm tài hoa xuất chúng, trong khi Nạp Lan Phi Tuyết - người sánh đôi với hắn chỉ mang tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng nhà Âu Dương vẫn chấp nhận mối hôn sự này, xem nhà Nạp Lan là thông gia chính thức.

Vậy mà nào ngờ, Âu Dương Hạo Hiên vừa gặp nạn, nhà Nạp Lan liền trở mặt, hôn sự hủy bỏ đã đành, còn loan tin tình hình thê thảm của Âu Dương Hạo Hiên đi khắp nơi.

Âu Dương Hạo Hiên đã từng là ánh sao trời lấp lánh, giờ đây khi hắn đã ngã xuống vũng bùn, đương nhiên sẽ có nhiều kẻ ghen ghét đố kị trước đây giậu đổ bìm leo, cười cợt trên nỗi đau của hắn.

Không chỉ các chi thứ dòm ngó vị trí gia chủ nhà Âu Dương như hổ đói rình mồi, mà thậm chí cả Nạp Lan Phi Tuyết, người mà hắn hết lòng ái mộ cũng đã tới tận cửa châm biếm Âu Dương Hạo Hiên bây giờ chỉ là con cóc không bò ra nổi vũng bùn, vậy mà dám tơ tưởng đến thiên nga lộng lẫy như cô ta.

Sau này nhà Âu Dương mới điều tra rõ mọi việc, những tin đồn này đều là do Nạp Lan phu nhân cố ý cho người loan tin ra ngoài. Nguyên do chính là muốn nhà Âu Dương phải hủy bỏ hôn ước, cũng như khiến cho tầm ngắm của mọi người đều tập trung chĩa vào Âu Dương Hạo Hiên hiện đang sa sút, không còn ai quan tâm nhà Nạp Lan có vong ân phụ nghĩa hay không, có hủy bỏ hôn ước hay không.

Từ đó về sau, người nhà Âu Dương mới hận thấu xương người nhà Nạp Lan, chỉ thiếu điều không thể lột da róc xương ả đàn bà độc ác vô sỉ Nạp Lan Phi Tuyết.

Âu Dương Chí Hùng đùng đùng phẫn nộ. Nhìn dáng vẻ bi phẫn tuyệt vọng của con trai mình, ông ta không khỏi chua xót, dịu giọng khuyên lơn: "Hạo Hiên, con là hy vọng của cả nhà Âu Dương, làm sao có thể tùy tiện nói bỏ cuộc là bỏ cuộc được? Cha bảo đảm, vị thần y này khác với những kẻ kia. Cha đã tận mắt thấy cậu ta chữa khỏi cho một người bị đứt kinh mạch, hiện giờ người được cứu sống đã có thể thỏa sức chạy nhảy. Nhất định cậu ấy sẽ chữa khỏi bệnh cho con."

Âu Dương phu nhân nghe xong vừa mừng vừa lo, đột nhiên cao giọng nói: "Lão gia nói có thật không?"

"Đương nhiên là thật." Âu Dương Chí Hùng nói tiếp, "Hôm qua ta và Minh Vương điện hạ tận mắt trông thấy thần y cứu người, cậu ấy còn là người quen cũ của Minh Vương điện hạ, chuyện này tuyệt đối không giả được!"

Âu Dương phu nhân mừng rỡ khóc nấc lên, gạt nước mắt và nói: "Hạo Hiên! Hạo Hiên! Con có nghe thấy không, con được cứu rồi, được cứu rồi! Nhanh… nhanh gọi người tới sửa soạn cho thiếu gia, còn mời thần y vào."

Ánh mắt Âu Dương Hạo Hiên bỗng sáng lên đầy mong chờ, nhưng trong chớp mắt lại ảm đạm và u ám như xưa. Không phải hắn không muốn chữa khỏi bệnh, mà thật sự hơn một năm nay hắn đã trải qua quá nhiều cung bậc cảm xúc từ vui mừng đến thất vọng, tia hy vọng mong manh cũng bị dụi tắt từ lâu, biến thành sự tuyệt vọng chơi vơi đến gục ngã.



Lúc Hột Khê bước vào phòng của Âu Dương Hạo Hiên, điều đầu tiên cô cảm nhận được đó chính là bầu không khí gò bó, tĩnh mịch, tăm tối trộn lẫn với mùi thuốc nồng đậm hỗn tạp.

Âu Dương phu nhân nhìn thấy Hột Khê thì sửng sốt, tia sáng mong đợi trong mắt đột nhiên tắt ngúm, hóa thành sự nghi ngờ và thất vọng tràn trề. Bà không ngờ rằng, người được gọi là thần y lại là một thiếu niên yếu ớt, môi hồng răng trắng, bàn tay trói gà còn không chặt, làm gì có phong thái tiên phong đạo cốt như những vị thầy thuốc có đẳng cấp cao.

Âu Dương phu nhân vẫn chưa từ bỏ ý định, không kìm được bèn hỏi: "Vị công tử này, xin hỏi thần y là sư phụ của cậu sao? Cậu có thể mời ông ấy đến chữa trị cho Hạo Hiên nhà chúng tôi được không?"

Gương mặt Âu Dương Chí Hùng biến sắc, liếc mắt nhìn Minh Vương như cười như không đứng ở một bên. Ông vội vội vàng vàng tiến lên phía trước giữ chặt phu nhân nhà mình rồi nói: "Phu nhân đừng có nói bậy, vị này chính là tiểu thần y có khả năng phi phàm, chấn động đất trời đấy."

Âu Dương phu nhân hoảng hốt, ngay sau đó lòng tràn ngập đau khổ và thất vọng, nước mắt lại dâng trào như chực chờ tuôn rơi.

Hột Khê đã sớm quen với những tình huống nhìn mặt mà bắt hình dong như thế này. Tuy trước đây cô có y thuật cao minh nhưng thường dùng để giết người chứ không phải cứu người, cho nên cũng chẳng hề cảm thấy phẫn nộ hay không hài lòng vì không được tín nhiệm như những thầy thuốc khác. Cô lạnh lùng quét mắt qua hai vợ chồng Âu Dương rồi bước tới trước giường.