Y Quan Cầm Thú

Chương 83: Tiểu long khải mông tính giáo dục




Trở lại trong phòng mình, Đường Liệp thử nước nóng trong thùng gỗ, cởi quần áo bước vào trong, nước ấm làm cho sự mệt mỏi trên người Đường Liệp biến mất, trong đầu hắn lại hiện ra đoạn ca quyết, năng lượng trong cơ thể lặng yên chảy xuôi trong kinh mạch, từ lúc chào đời tới nay có lẽ là lần đầu tiên Đường Liệp chăm chỉ như thế. Trên đầu giường đột nhiên truyền đến tiếng động, tiểu bạch long chẳng biết khi nào đã chui vào trong chăn của Đường Liệp, đôi mắt màu lam tò mò nhìn Đường Liệp, theo năng lượng vận hành, chung quanh thân thể Đường Liệp bao phủ một tầng vầng sáng màu lam. Hai mắt tiểu bạch long càng ngày càng sáng, nó bị quang mang quanh thân Đường Liệp hấp dẫn, chậm rãi bò sát đến bên người Đường Liệp. Nói ra kỳ quái, trong nội tâm Đường Liệp đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ, hắn nghe được nhịp tim của tiểu bạch long. Tiểu bạch long đột nhiên bay ra, thân hình màu trắng bạc chui vào trong nước, sau khi nó tiến vào trong nước, thân thể được năng lượng của Đường Liệp kích phát, vậy mà đã tỏa ra quang mang màu vàng chói mắt. Đường Liệp và tiểu bạch long bốn mắt nhìn nhau, toát ra ánh sáng kỳ dị, tiểu bạch long bắt đầu quay chung quanh thân thể Đường Liệp, ở trong nước bay nhanh xoay tròn, kim quang lóa mắt rực rỡ hoàn toàn vây quanh thân hình trần truồng của Đường Liệp. Đường Liệp nhắm hai mắt lại, vận hành năng lượng trong cơ thể theo phương pháp Minh Lâm truyền thụ, năng lượng trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng chảy xuôi quanh thân, tốc độ và lực lượng trước kia chưa từng có.

Nước chảy xoay tròn càng chuyển càng nhanh, năng lượng trong cơ thể Đường Liệp không ngừng được thúc phát lên, hắn bỗng nhiên mở hai mắt, thùng gỗ dưới tốc độ cao xoay tròn của tiểu bạch long mà hóa thành bột mịn, nước chảy lóe ra kim quang trong suốt bao vòng quanh thân hình của Đường Liệp. Ở trong thời gian ngắn thân thể của tiểu bạch long lớn lên rất nhiều, trên lưng nó nổi lên lân quang màu vàng, móng vuốt lóng lánh lóe lên hàn mang bức người, nơi vùng nách nổi lên hai cục u, đó hẳn là vị trí của hai cánh, tiểu bạch long ngừng xoay tròn, nước chảy dưới năng lượng siêu cường của Đường Liệp kích phát đã hoàn toàn hóa thành thể khí.

Đường Liệp nhìn chăm chú không chớp mắt vào tiểu bạch long, nhìn thấy thân thể nó bắt đầu co rút lại có tiết tấu, hai cục u dưới cánh không ngừng bành trướng ra phía ngoài, lớp da màu trắng chậm rãi bóc ra, thân thể bọc kín lân giáp nhỏ xíu màu vàng hoàn toàn bại lộ, rốt cuộc trong một tiếng ô minh của nó, hai chiếc cánh nhỏ gầy yếu lộ ra bên ngoài thân, đôi cánh này so với cánh gà con không lớn hơn được bao nhiêu, nhưng sắc thái rực rỡ như vàng ròng đã thể hiện ra thân phận cao quý bất phàm của nó, bây giờ nhìn nó rốt cuộc mới thấy được một con rồng thật sự.

Đường Liệp vươn tay ra nhẹ nhàng chạm lên đầu con rồng nhỏ, sừng của nó còn chưa hoàn toàn dài ra, vẫn chỉ còn là hai cục u nhỏ, khi Đường Liệp chạm lên đỉnh đầu nó, địa phương tiếp xúc chiếu ra quang mang lóa mắt rực rỡ, trước mắt Đường Liệp tức khắc hiện ra tình cảnh trước khi kim long tử vong, từng cảnh từng cảnh uyển như điện ảnh đang quay lại trong đầu Đường Liệp, hắn nhìn thấy tình cảnh Huyền Tư Triết và kim long gặp lại, nhìn thấy Huyền Tư Triết cưỡi kim long bay lượn trên bầu trời thống khoái giết địch trong tư thế oai hùng…Đường Liệp nhìn thấy hết thảy, tiểu kim long cũng nhìn thấy, tính mạng của nó cùng Đường Liệp đã hòa thành một thể.

Sáng sớm Đường Liệp tỉnh lại, nhìn thấy tiểu kim long vẫn đang cuộn lại dưới chân giường ngủ say, nhìn dáng điệu thơ ngây xinh xắn của nó khi đang ngủ, Đường Liệp không khỏi lộ ra nụ cười, cầm lấy quần áo trên đầu giường, vào tay ôn nhuyễn mềm mại, là do Lâm Tái tự tay may ti giáp cho hắn, sau khi Đường Liệp mặc vào, phát hiện ti giáp này cực kỳ vừa vặn, thủ công nhất lưu, cả người cảm giác như rực rỡ hẳn lên, Lâm Tái chưa từng đo đạc qua người hắn, vậy mà chỉ bằng vào tầm mắt có thể làm ra được loại quần áo như vậy, có thể thấy được tài nghệ của nàng cao siêu. Đôi giày cũng hoàn toàn mới, sau khi mang vào, đi một vòng trong phòng, cảm giác dưới chân cực kỳ thư thích, còn hơn là đi giày Adidas rất nhiều.

Đường Liệp hướng hư không đánh ra hai quyền, thể lực dư thừa trước nay chưa từng có. Lúc này mới bước đi ra khỏi cửa phòng, nhìn thấy Huyên nhi thức dậy, đang ở bên trong bếp chuẩn bị bữa sáng cho mình. Đường Liệp hấp tấp đi tới, thân thiết nói: " Bệnh của muội còn chưa hết, vì sao phải làm việc này?"

Huyên nhi dịu dàng cười nói: " Đã tốt lắm, còn nằm trên giường, Huyên nhi buồn bực muốn chết." Nhìn thấy Đường Liệp mặc đồ mới, Huyên nhi khen: " Thủ công của Lâm Tái thật tốt, coi như là trong hoàng cung cũng không có trình độ như vậy."

Đường Liệp tràn đầy đồng cảm gật đầu.

Huyên nhi lại nói: " Chủ nhân, nguyên lai Lâm Tái chẳng những là một người may vá cực giỏi, còn là một công tượng xảo thủ, nàng nói, còn muốn chế tạo cho chủ nhân một bộ áo giáp tốt nhất, để cảm tạ ân đức của huynh."

Đường Liệp ha hả cười nói: " Hai cha con bọn họ cũng quá khách khí."

Lúc này Lâm Tái vừa lúc đi tới, nghe được hai người nói chuyện, gương mặt ửng đỏ nói: " Quần áo của chủ nhân vừa vặn không?"

Đường Liệp liên tục gật đầu, hắn mỉm cười nói: " Lâm Tái, ngươi biết chế tác áo giáp?"

Lâm Tái nói: " Áo giáp, hộ cụ, vũ khí ta đều từng học tập qua phương pháp chế tác, còn khá hơn những người thợ thông thường."

Đường Liệp vui mừng vô cùng: " Thật sự! Xem ra ta tìm được giúp đỡ rồi."

Lâm Tái kinh ngạc nói: " Chủ nhân muốn cho ta làm gì?"

Đường Liệp cười nói: " Trước mắt còn không có, nhưng nhất định sẽ cần tới ngươi!" Một câu nói làm cho hai cô gái nghe được giống như rơi vào trong sương mù.

Đường Liệp đã có dự định trong lòng, đã đáp ứng yêu cầu trợ giúp của vương hậu, dám chắc cần không ít khí cụ, bây giờ có Lâm Tái vị xảo tượng này bên người, chế tác khí giới trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Đường Liệp vốn tưởng rằng rất nhanh Tuyết Viện sẽ tìm đến mình, không nghĩ tới đợi suốt năm ngày, nàng mới cho người đến mời mình đi tới biệt viện ở Tiểu Nguyệt Sơn mật đàm.

Đối với lần nhiệm vụ của vương hậu giao cho này, ngoại trừ Minh Lâm, Đường Liệp không nói với bất cứ ai, dẫu sao chuyện này quan hệ trọng đại, ít người biết càng tốt.

Tiểu Nguyệt Sơn mặc dù không cao, nhưng địa thế lại dị thường hiểm trở, bốn phía uyển như đao nhọn, không có con đường nào để lên núi, lên xuống chỉ nhờ vào hai cái giỏ treo dây. Ngồi trong giỏ, theo dây kéo chậm rãi đi lên cao, tâm tình của Đường Liệp cũng dần khẩn trương lên, Tuyết Viện này thân là sư tỷ của Minh Lâm, nói vậy bản thân có nghệ nghiệp bí hiểm, vương hậu Cách Ni Ôn Ti quyết định thụ thai, tám phần là bị nàng ta đầu độc, Đường Liệp nghĩ tới sắp gặp nàng, vừa cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy ra.

Chiếc giỏ treo tiến lên thong thả, độ cao hơn hai trăm thước, cũng đi suốt mười phút thời gian, Đường Liệp đi vào đỉnh núi, bước ra khỏi giỏ treo mới phát hiện, giỏ treo di chuyển là do hai võ sĩ cường tráng kéo lên, khó trách phải tốn hao thời gian dài như vậy.

Vị trí trung tâm của đỉnh núi Tiểu Nguyệt Sơn, có một gốc cây cổ mộc che trời, cây cao cực kỳ mà lần đầu tiên trong đời Đường Liệp nhìn thấy. Cành lá của đại thụ cao vút giống như cây dù lớn bao phủ cả đỉnh núi, đường kính ít nhất phải mười thước, thân cây cành lá xoay quanh quay về trung tâm, những kiến trúc được xây dựng trên đó đều thông nhập vào bên trong tán cây.

Võ sĩ dẫn đường phía trước cho Đường Liệp dừng chân lại, cung kính nói: " Đại tế ti ở bên trong chờ ngươi! Xin mời Đường tiên sinh!"

Đường Liệp gật đầu, dọc theo cầu thang một mình đi về phía trước, hướng về phía trước chừng mười thước thì đi tới tòa kiến trúc thứ nhất, kiến trúc được kiến lập trên nhánh cây, bởi vì cành lá rậm rạp tươi tốt che lấp toàn bộ ánh nắng mặt trời, có vẻ tối tăm khác thường. Kiến trúc nhờ vào thân cây chế tác mà thành, dung nhập vào trong tự nhiên, phong cách cổ xưa nhưng không mất thú tao nhã, để cho Đường Liệp xem thật thích mắt.

Đi ngang qua tàng cây rậm rạp, ước chừng đi tới trung tâm khoảng năm mươi thước, rốt cuộc đã nhìn thấy một tòa nhà gỗ dán trên cây, từ vị trí của hắn có thang dây đi thông lên cửa lớn ngôi nhà gỗ, Đường Liệp cẩn thận leo lên thang dây, lúc tiến vào nhà gỗ lại phát hiện bên trong trống không, trên vách có mở một cổng tò vò, từ nơi đó có thang dây liên tiếp hướng lên cao. Một cô gái mặc áo đen đang đứng xoay lưng bên trên, ngắm nhìn ánh sáng mặt trời nơi phương xa, ánh sáng bao phủ quanh dáng người mạn diệu của nàng, càng làm cho nàng tăng thêm vài phần thần bí, lớp sương trắng từ dưới chân nàng bay lên, lập tức bị ánh nắng mặt trời xua tan, cả người giống như vị tiên tử uyển trong mây. Từ bóng lưng đã có thể cảm giác được nàng và Minh Lâm có khí chất giống như nhau, ngẫm lại các nàng vốn là đồng môn, điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Trong lòng Đường Liệp đã nhận định nữ lang này là Tuyết Viện không thể nghi ngờ, chậm rãi bước lên, cất cao giọng nói: " Xin hỏi cô nương là Tuyết tế ti phải không?"

Nữ lang nọ chậm rãi quay đầu lại.

Khi Đường Liệp vừa nhìn thấy rõ dung mạo của nữ lang kia, cả người giống như bị sét đánh trúng, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, trong lòng lâm vào hoảng sợ cực độ, nữ lang trước mắt tóc đen như mây, mặt như tranh, hoàn toàn giống y như đúc Tần Viện Viện đã chết.

" Không có khả năng!" Trong lòng Đường Liệp điên cuồng hô lên, trên đời làm sao có được chuyện khó tin như thế, Đường Liệp hung hăng véo vào bàn tay mình, xác định đây không phải là ảo giác.

" Bộ dáng của ta làm Đường tiên sinh hoảng sợ hay sao?" Tuyết Viện khó hiểu nói, thanh âm hay là cách nói của nàng hoàn toàn giống Tần Viện Viện như đúc, quả thật giống như quỷ hồn của Tần Viện Viện hiện ra.

Đường Liệp vô ý thức lui về phía sau một bước, trong lòng lặng lẽ nói cho chính mình, đây là chuyện vốn không có khả năng, chính mắt hắn nhìn thấy Tần Viện Viện bị giết chết, lại còn mai táng thi thể của nàng, huống chi hắn đã xuyên qua thời không đi tới Cách Lan Đế Á đại lục.

Tuyết Viện lạnh nhạt cười nói: " Đường tiên sinh có phải không thoải mái hay không?"

Đường Liệp bắt buộc mình phải tỉnh táo lại, lắc đầu nói: " Nhìn thấy Tuyết tế ti xinh đẹp như thế, Đường Liệp nhất thời thất thố, mong tế ti thứ lỗi." Hắn mặc dù nói ra lời trêu đùa, nhưng ngữ khí rõ ràng để lộ ra vẻ mất tự nhiên. Dựa theo lời Minh Lâm, tuổi tác của Tuyết Viện bây giờ ít nhất ngoài ba mươi tuổi, nhưng từ gương mặt nàng vốn nhìn không ra có chút vết tích năm tháng nào, thiếu đi vài phần quyến rũ của Tần Viện Viện, lại thêm vài phần lãnh diễm, nhìn thế nào cũng chỉ là một cô gái vừa đến tuổi dậy thì.

Khi Đường Liệp quan sát Tuyết Viện, thì Tuyết Viện cũng nhìn kỹ Đường Liệp, từ trong đôi mắt Đường Liệp, nàng nhạy cảm nhận ra được một tia sợ hãi, nàng nhẹ giọng nói: " Đường tiên sinh từng gặp qua ta sao?"

Đường Liệp từ chỗ bối rối ban đầu đã trấn tĩnh trở lại, mỉm cười nói: " Ta vẫn đang muốn hỏi câu hỏi giống như thế."

Đôi mắt đẹp màu đen của Tuyết Viện thâm thúy mà sâu sắc, nàng đoán ra nghi vấn trong lòng Đường Liệp, nhẹ giọng nói: " Có phải là ngươi muốn hỏi ta, tại sao ta lại giới thiệu ngươi làm chuyện này với vương hậu?"

Đường Liệp cười gật đầu.

Tuyết Viện nói: " Rất đơn giản, bởi vì ta nghe nói ngươi có thể trị được bệnh lâu năm của bệ hạ, nghĩ đến y thuật có chỗ hơn người, mà việc vương hậu cần ta làm, nhất định phải có một nam tử y thuật cao siêu phối hợp, cho nên ta đã nghĩ tới ngươi."

" Đơn giản như vậy?" Đường Liệp làm sao đơn giản tin tưởng lý do của nàng.

" Chỉ đơn giản như vậy!" Tuyết Viện quyết đoán trả lời.

Đường Liệp cười nói: " Tuyển một người không quen biết hợp tác với mình, cũng phải có dũng khí không kém, dẫu sao việc chúng ta cần làm cũng không đơn giản như vậy, chỉ hơi vô ý, có lẽ sẽ làm tính mạng của hai người chúng ta khó giữ được."

" Ngươi sợ hãi?"

Đường Liệp gật đầu: " Sợ hãi! Nhưng không may là ta đã không còn đường lựa chọn."

Tuyết Viện mỉm cười chìa tay ra, bắt tay Đường Liệp: " Thật cao hứng có thể cộng sự với một vị nam tử thông minh."

Đường Liệp cười nói: " Đã chúng ta đều đồng ý hợp tác cùng nhau, như vậy có phải ngươi nên đem kế hoạch của mình mà nói cho ta biết."

Tiến vào phòng làm việc của Tuyết Viện, Đường Liệp không khỏi cả kinh, hắn vốn không thể tưởng được vị tế ti thần bí này lại có được một phòng thí nghiệm thiết bị tương đối đầy đủ, mặc dù kém khá xa phòng thí nghiệm công nghệ hiện đại cao, nhưng từ trang trí bên trong mà nói, các loại công cụ tinh xảo, đã có trình độ của thế kỷ mười chín. Mặc dù đồ đựng dụng cụ hoàn toàn khác hẳn trong ấn tượng của Đường Liệp, nhưng ở bên trong đựng chất lỏng đủ màu, Tuyết Viện dùng nó để làm thí nghiệm nào đó.

Tuyết Viện nhẹ giọng nói: " Nơi này là địa phương làm thí nghiệm của ta."

Đường Liệp theo sự giới thiệu của Tuyết Viện đi thăm khắp phòng thí nghiệm của nàng, rốt cuộc đưa ra vấn đề làm khó hắn bao ngày: " Tuyết tế ti định làm sao trợ giúp vương hậu thụ thai?" Mặc dù là nói về chuyện mập mờ này, nhưng gương mặt Tuyết Viện vẫn không thấy có chút xấu hổ, nàng mở quyển da dê trên bàn, đầu tiên đã nhìn thấy hai con cự long một đực một cái đang giao phối, trong lòng Đường Liệp cười thầm, không nghĩ tới Tuyết Phong không thể ngờ lại biểu diễn cho mình xem bản vẽ đông cung đồ này.

Tuyết Viện từ từ mở quyển da dê ra, phía dưới là một quả long đản, và một quả long tinh thạch, vẻ mặt Đường Liệp trở nên trịnh trọng, hắn từng tự mình trải qua việc ấp trứng rồng, hình vẽ này hoàn toàn diễn tả tỉ mỉ đủ mọi chi tiết.

Tuyết Viện nói: " Trong truyền thuyết long sinh sản toàn bộ thực hiện bên ngoài cơ thể, thật lâu trước kia tại Cách Lan Đế Á từng là một mảnh đại lục của cự long bay lượn, cùng sinh tồn với cự long còn có Lam Điền nhân là dân tộc tràn ngập sự yêu chuộng hòa bình, cũng chính là người nguyên thủy được chúng ta xưng là Long tộc…"

Đường Liệp thấp giọng nói: " Điều này có quan hệ tới chuyện chúng ta cần làm sao?"

Tuyết Viện nói: " Long tộc nhân nắm vững bí quyết dựng dục tính mạng ở bên ngoài cơ thể, phương pháp xa xưa này bởi vì Long tộc diệt vong mà thất truyền hậu thế, ở không lâu trước kia ta may mắn có được bức họa cổ này, văn tự ghi chép bên trên đã làm ta hiểu rõ mấu chốt thụ thai bên ngoài cơ thể."

" Chỉ bằng vào những ghi chép trong bức tranh này mà ngươi dám đảm nhiệm việc nối dõi tông đường của đế quân và vương hậu sao?" Đường Liệp thật sự có chút dở khóc dở cười.

Tuyết Viện nói: " Ngươi yên tâm, nếu không đủ nắm chắc, ta đương nhiên không dám làm chuyện này." Nàng chỉ bình thủy tinh ở giữa, trong đó đựng đầy chất dịch lỏng màu lam: " Chất lỏng này có thể cam đoan lấy ra được trứng từ trong cơ thể vương hậu."

Lòng hiếu kỳ của Đường Liệp đã bị Tuyết Viện hoàn toàn kích khởi, không thể tưởng được Tuyết Viện lại là một chuyên gia nghiên cứu về việc sinh sản. Từ trong đáy lòng hắn đã tiếp nhận nhiệm vụ lần này, vô luận mục đích thực sự của Tuyết Viện là gì, hắn cũng muốn nhìn một chút quá trình làm sao tiến hành dựng dục bên ngoài cơ thể tạo ra phôi thai của thế giới này.

Tuyết Viện chỉ vào một bình ống nghiệm thủy tinh ở phía khác, chất lỏng trong đó có màu lục nhạt: " Nhiệm vụ hàng đầu của ngươi là mang theo bình thủy tinh này, đi đến chỗ đế quân để lấy t*ng trùng của hắn."

Đường Liệp bật cười, thấp giọng nói: " Chuyện này phải do vương hậu nói trước, nếu không ta chỉ sợ phải bị rơi đầu."

Lan Mạt Đức trước đó đã biết chuyện Cách Ni Ôn Ti muốn thực hiện việc sinh sản bên ngoài cơ thể, cho nên khi Đường Liệp đi đến hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên, cho mọi người lui ra, đối diện một mình Đường Liệp nói: " Không nghĩ tới Đường tiên sinh cũng cùng nàng ta làm chuyện hồ đồ."

Đường Liệp bất đắc dĩ cười nói: " Nếu không phải Tuyết Viện tế ti cực lực giới thiệu, vương hậu cũng sẽ không tìm ta làm chuyện này."

Lan Mạt Đức thở dài nói: " Ta thật không ngờ nàng ta lại dùng loại phương pháp này." Trên mặt toát ra vài phần vẻ bất đắc dĩ, lúc này nhìn hắn đâu còn giống như vua của một nước.

Đường Liệp nói: " Bệ hạ hiểu rõ Tuyết Viện tế ti không?"

Lan Mạt Đức lắc đầu nói: " Ta chỉ biết Tuyết Viện là bằng hữu tốt nhất của nàng ấy, từng là đồ nhi của Tuệ Vân đại tế ti, còn chuyện gì khác thì ta không rõ ràng lắm."

Đường Liệp nói: " Người này không đơn giản, chuyện lần này nhìn nàng ta có vẻ rất nắm chắc."

" Nga?" Ánh mắt Lan Mạt Đức lóe ra một chút, hắn tràn ngập mê hoặc nói: " Có chuyện ta chưa bao giờ nói cho bất luận kẻ nào, ta và vương hậu cưới nhau đã nhiều năm, nhưng mười năm này chúng ta cứ như những người xa lạ, chưa bao giờ có việc quan hệ vợ chồng, cũng không có nói qua chuyện sinh con, vương hậu đột nhiên hướng ta đưa ra việc này, cũng có vẻ cực kỳ nắm chắc, chẳng lẽ trong đó còn có mục đích gì?" Hắn lập tức lắc đầu nói: " Nàng sớm không còn ý yêu thương gì ta, chỉ còn lại là cừu hận, ta dám chắc nàng nhất định không có ý tốt gì."

Đường Liệp thầm than trong cung đình luôn có chuyện lục đục khắp nơi, ngay cả đế quân và vương hậu đều là như thế, nếu mình không cẩn thận bị liên lụy trong đó, thật sự là vô cùng bất hạnh. Trong đôi mắt Lan Mạt Đức toát ra ánh sáng oán độc: " Nếu không phải nàng ta âm thầm gia hại, làm sao ta tới mức dưới gối không còn một người nào, không có một đứa con nào."

Đường Liệp nghe được mà giật mình, không nghĩ tới Cách Ôn Ni Ti ác độc như thế, đối đãi nữ nhân của Lan Mạt Đức lại ra tay nặng như thế, lại càng không cần phải nói trong tương lai sẽ dùng thủ đoạn gì để đối phó mình.

Lan Mạt Đức nói: " Nàng ta muốn thụ thai, cũng chẳng qua là muốn lợi dụng cốt nhục của ta làm vững chắc địa vị của nàng." Trên mặt hiện lên một tia cười lạnh, nói: " Ý nghĩ kỳ lạ! Thụ thai chính là việc đương nhiên, chẳng lẽ nàng ta có thể biến ra được trẻ con hay sao?" Trong khái niệm của hắn căn bản sẽ không tin tưởng việc thụ thai bên ngoài cơ thể, nhận thức chẳng qua là vương hậu cố lộng huyền hư.

Đường Liệp thấp giọng nói: " Bệ hạ có phải là không muốn phối hợp với nàng làm chuyện này?" Xem ra lần này lấy t*ng trùng khó khăn, nếu không lấy được, về tới chỗ vương hậu cũng khó trả lời.

Lan Mạt Đức nói: " Nàng đã muốn làm như vậy, ta lại có lý do gì cự tuyệt? Đường Liệp, ngươi có thể giúp ta làm một chuyện?"

Đường Liệp ra vẻ kích động nói: " Bệ hạ cứ việc phân phó, chỉ cần Đường Liệp có thể làm được, dù có nhảy vào biển lửa, không hề chối từ."

Lan Mạt Đức hài lòng gật đầu: " ta muốn ngươi phải quan sát chặt chẽ toàn bộ quá trình, xem vương hậu và Tuyết Viện rốt cuộc đang làm gì, chỉ cần phát hiện chỗ nào dị thường, lập tức hồi báo với ta."

Đường Liệp không chút do dự gật đầu: " Bệ hạ tin tưởng giao nhiệm vụ, Đường Liệp nhất định sẽ làm theo!"

Lan Mạt Đức vỗ đầu vai của Đường Liệp, cầm lấy một hộp thủy tinh tinh mỹ nằm trên bàn điêu khắc hình rồng phía sau, mở ra tự tay giao cho Đường Liệp, trịnh trọng nói: " Huân chương này đại diện cho vinh dự cao nhất của Lam Đức võ sĩ, ngươi đeo nó lên sẽ tượng trưng là Hắc Phong võ sĩ của ta, có quyền lợi tự nhiên ra vào hoàng thành, tùy ý gặp ta bất cứ lúc nào cũng được."

Trong lòng Đường Liệp quá đỗi vui mừng, cẩn thận thu huy chương màu đen này cất cẩn thận, đối với hắn mà nói địa vị chức quan gì cũng không trọng yếu, mấu chốt nhất là có điều kiện tự nhiên ra vào hoàng thành, như vậy dù sau này có xảy ra vấn đề, cơ hội đào tẩu của hắn cũng gia tăng rất nhiều. Sau khi thu thập xong tinh dịch mặc dù Đường Liệp cũng có thể giao cho người mang đi nhưng sau khi hắn bỏ vào bình thủy tinh, thì tự mình đem đến Tiểu Nguyệt Sơn. Mặc dù lần này toàn bộ quá trình chỉ là trợ giúp Tuyết Viện, nhưng Đường Liệp vẫn làm theo ý nghĩ của mình tích cực chuẩn bị, một đôi tay xảo diệu của Lâm Tái giúp hắn giải quyết rất nhiều vấn đề, hắn đưa ra xấp tranh vẽ tư liệu, để cho Lâm Tái giúp hắn chế tạo ra những khí giới tinh mỹ, trong đó đặc biệt nhất là giúp Đường Liệp làm ra kính hiển vi, hắn thí nghiệm một chút, sau khi nhìn thấy được t*ng trùng hoạt động thì biết là không còn vấn đề gì. Để phòng ngừa xảy ra tình huống bất lợi, hắn căn cứ theo ấn tượng về vách núi hiểm trở, lại để cho Lâm Tái chế tạo một bộ dụng cụ dùng để leo núi. Sau khi làm tốt sự chuẩn bị đầy đủ, Đường Liệp mang theo khí giới quay lại Tiểu Nguyệt Sơn.

Đường Liệp lặng lẽ tưởng tượng, nếu mình bỏ tinh dịch của mình vào trong đó, vậy vương hậu Cách Ni Ôn Ti không phải là sẽ hoài thai con của mình, nhịn không được đắc ý nở nụ cười. Cả quá trình, ở trong mắt Đường Liệp đều là những chỗ sơ hở, bất luận sai lầm gì, đều có thể dẫn đến hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, nhưng biểu hiện bây giờ của Tuyết Viện coi như bình thường.

Nhìn Tuyết Viện cẩn thận cầm lọ đựng tinh dịch của Lan Mạt Đức đặt lên, ánh mắt Đường Liệp lại bị bình thủy tinh thu thập thành công trứng của Cách Ni Ôn Ti hấp dẫn. Nếu không phải Đường Liệp tận mắt nhìn thấy, Đường Liệp vô luận thế nào cũng sẽ không tin tưởng ở trên phiến đại lục này vậy mà lại có người nắm vững được việc thụ tinh ống nghiệm.

Phải biết rằng hiện tại y học ở trong xã hội hiện đại, thụ tinh ống nghiệm cũng cần phải làm quá trình cực kỳ nghiêm cẩn, đối với việc lấy trứng, lấy tinh dịch, bồi dưỡng thụ tinh bên ngoài cơ thể rồi bỏ vào trong cơ thể người mẹ, ở trong quá trình đó bất luận là sự thất bại gì cũng sẽ gây ra hậu quả thất bại hoàn toàn quá trình thụ tinh, huống chi trong đó còn bao hàm việc lựa chọn trứng và tinh dịch tốt nhất, bồi dưỡng và trữ hàng, cùng phải việc bỏ vào trong cơ thể người mẹ cũng hoàn toàn không thể đoán biết trước được sẽ xảy ra chuyện gì, Đường Liệp đối với việc làm của Tuyết Viện căn bản không hề ôm hy vọng.

Tuyết Viện nhìn ra vẻ mê hoặc của Đường Liệp, mỉm cười nói: " Chỉ cần chúng ta chân thành hợp tác, sau bảy ngày ngươi sẽ thấy hiệu quả."

Biểu hiện ra mặc dù là hợp tác, nhưng hết thảy chỉ là mới bắt đầu, tất cả những công tác đều là do một mình Tuyết Viện hoàn thành, nàng rất ít nói chuyện, cả quá trình cơ hồ không hề giảng giải gì với Đường Liệp, Đường Liệp cũng chẳng muốn đi hỏi, nhìn nàng ở trong phòng thí nghiệm liên tục bận rộn, đem đủ mọi dịch thể đủ màu sắc trộn lẫn hỗn hợp, điều chỉnh hoàn cảnh thích hợp nhất để cho trứng thụ tinh dễ dàng sinh trưởng.

Tuyết Viện giao nhiệm vụ cho Đường Liệp đều chỉ là những việc linh tinh, không hề có chút kỹ thuật gì đáng nói, với lại thời gian thừa thãi Đường Liệp chỉ là chờ đợi, hắn cũng vui vẻ thanh nhàn, chỉ là chuyên tâm chú ý có tình huống gì khác phát sinh hay không, trong lúc đang nhàm chán hắn ngồi trên bình đài trong nhà gỗ dựa theo phương pháp mà Minh Lâm chỉ dẫn tu luyện, mượn cơ hội từ các góc độ quan sát địa hình của Tiểu Nguyệt Sơn.

Một con chim vụt bay lên xoay tròn quanh đỉnh đầu Đường Liệp, sau đó chậm rãi hạ xuống trước mặt của hắn, Đường Liệp phát hiện dưới chân nó có một lớp vải trắng, vững tin chung quanh không ai giám thị mình, lúc này mới gỡ miếng vải trắng xuống mở ra. Bên trong viết những hàng chữ nhỏ xinh đẹp, trong lòng Đường Liệp ấm áp, trước mắt hiện ra đôi má lúm đồng tiền thanh lệ tuyệt luân của Huyên nhi, Huyên nhi dùng phi điểu truyền tin, các nàng đã dựa theo sự dặn dò trước đó của Đường Liệp, lặng yên rời ra khỏi thành, một đường đi theo hướng tây, bây giờ khoảng cách đã hơn trăm dặm với đế đô Phiêu Hương Thành, ở trong Thánh Tuyền Trấn, ước định sẽ ở nơi này chờ đợi Đường Liệp đến.

Khóe môi Đường Liệp lộ ra tia cười, Huyên nhi bọn họ bình yên rời đi Phiêu Hương Thành, thì coi như hắn hạ xuống được một cọc tâm sự, nếu phát sinh bất luận biến cố gì, hắn liền có thể mặc Ẩn Thân Y, chạy ra khỏi đế đô.

Hắn sờ sờ lên bộ lông mềm mại trơn bóng của phi điểu, con chim nhẹ giọng kêu lên, vỗ cánh bay về phương xa. Đường Liệp cầm mảnh vải trắng trong tay, thầm vận năng lượng, chung quanh nắm tay bịt kín một tầng u nhiên lam quang, lần thứ hai mở bàn tay ra, vải trắng đã bị năng lượng đốt thành tro tàn, cơn gió thổi qua, tro tàn theo gió tung bay.

Tuyết Viện uyển như quỷ mỵ xuất hiện ngay phía sau Đường Liệp, Đường Liệp nhạy cảm từ dòng khí lưu nhỏ bé chung quanh mà cảm giác được sự xuất hiện của nàng, khẽ cau mày, lạnh nhạt nói: " Tuyết tế ti đã đến?"

Trong lòng Tuyết Phong ngẩn ra, nàng dù đã tận tâm che giấu bước chân nhưng vẫn bị Đường Liệp phát giác, xem ra tu vi của Đường Liệp so với sự tưởng tượng của nàng càng cường đại hơn.

Trên mặt nàng hiện ra vẻ tươi cười: " Đường tiên sinh có thính lực thật linh mẫn."

Đường Liệp cười nói: " Không có biện pháp, thính lực này do cha mẹ ban tặng." Hắn nói tránh đi: " Tuyết tế ti làm xong hết rồi?"

Tuyết Viện nhẹ gật đầu, đi đến ngồi xuống bên người Đường Liệp, ánh mắt nhìn ánh mặt trời buông phủ xuống nơi xa, phát ra một tiếng cảm thán: " Ta đã lâu không có được yên tĩnh ngắm mặt trời mọc như vậy."

" Ta cũng vậy." Đường Liệp vặn bờ lưng mỏi mệt, nhìn dung nhan xinh đẹp của Tuyết Viện, còn đẹp hơn ánh bình minh nơi chân trời, đột nhiên nhớ tới tình cảnh cùng Tần Viện Viện quen biết, trong lòng chợt thấy thống khổ, thấp giọng nói: " Nghe nói Tuyết tế ti là đệ tử của Tuệ Vân đại tế ti…"

Tuyết Viện bỗng nhiên chuyển nhìn Đường Liệp, ánh mắt đột nhiên trở nên oán độc vô cùng, nàng cảm giác được là Đường Liệp cố ý kích thích nàng, vạch trần chuyện cũ mà nàng không muốn nhớ nhất ở trong lòng.

Trong lòng Đường Liệp thầm đắc ý, nhưng biểu hiện ra lại là hình dáng xấu hổ: " Ta là vô tâm, Tuyết tế ti không muốn nói thì thôi."

Tuyết Phong lạnh lùng đứng dậy, xoay người đi vào trong phòng thí nghiệm, còn đang đi, đột nhiên dừng chân nói: " Đường tiên sinh, bắt đầu từ đêm nay tiến vào thời điểm mấu chốt nhất, ngươi và ta phải canh gác không rời một bước."

Nếu không phải Tuyết Viện cùng Đường Liệp canh gác, Đường Liệp nhất định sẽ coi đây là một sự trả thù, ánh mắt nhìn thẳng ống nghiệm hỗn hợp tinh dịch cùng trứng của vương hậu và đế quân, bên trong là một dịch thể màu lam nhạt, chỉ bằng vào mắt thường thì sẽ nhìn không ra sự biến hóa trong đó.

Tuyết Viện nói: " Nếu màu sắc bắt đầu đỏ lên, thì ý nghĩa dựng dục sơ bộ đã thành công."

Đường Liệp cười khổ nói: " Ta nhìn không chuyển mắt suốt năm giờ, màu sắc vẫn là như vậy, không có biến hóa gì cả."

Tuyết Phong gật đầu nói: " Nếu ngươi mệt mỏi có thể nhắm mắt lại nghỉ ngơi chốc lát, hai giờ sau ta sẽ đánh thức ngươi."

Ở trước mặt mỹ nữ Đường Liệp luôn thích biểu hiện ra vẻ khí khái nam tử, chủ động nhường cho Tuyết Viện nghỉ ngơi, còn mình vẫn tiếp tục quan sát động tĩnh, đương nhiên điều này cũng có quan hệ với thể chất ngày càng tăng cường của Đường Liệp, từ sau khi hắn đi theo Minh Lâm tu hành bộ tâm pháp nọ, cảm giác được tinh lực cực kỳ tràn đầy, dù liên tục mấy đêm không ngủ, cũng không cảm giác có chút mệt mỏi nào.

Nhìn bình thủy tinh đựng dịch thể màu lam nhạt kia, Đường Liệp nhịn không được lắc đầu, thụ tinh ống nghiệm làm gì được dễ dàng như vậy mà đã nghiên cứu chế tạo thành công, với kỹ thuật mà Tuyết Viện nắm vững còn chưa biết được đã thả vào bao nhiêu t*ng trùng bên trong ống nghiệm, vạn nhất gặp phải bất hạnh, vô cùng có khả năng bị ghi vào kỷ lục thế giới, tạo ra một quái thai ngoài tưởng tượng.

Đường Liệp nhàm chán nhìn lại Tuyết Viện, nếu nhìn bình thủy tinh đến khô khan vô vị, còn không bằng nhân cơ hội ngắm nghía mỹ nữ đang ngủ say. Từ gương mặt của Tuyết Viện đã thấy rõ da thịt trắng nõn mịn màng của nàng, đôi mắt hé ra, trong đầu lại hiện lên cảm xúc mãnh liệt với Tần Viện Viện hôm đó, Tần Viện Viện biểu hiện ra vẻ nhiệt tình và gợi cảm làm cho hắn vẫn còn giữ nguyên ký ức mới mẻ, chính là vì lần đó, đã đưa hắn đi đến phiến thổ địa xa lạ nguy cơ bốn phía này.

Đường Liệp thống khổ nhắm mắt lại, chuyện cũ nghĩ lại mà sợ, hết kiếp này chỉ sợ không còn cơ hội quay trở về. xem tại TruyenFull.vn

Lướt qua quá khứ, ánh mắt lần nữa rơi xuống bình thủy tinh, chất lỏng màu lam vẫn yên tĩnh, không hề phát sinh bất cứ biến hóa gì, Đường Liệp tính toán thời gian, từ lúc canh giữ bình thủy tinh đã qua suốt ba ngày, dựa theo tri thức hắn có được, ở hoàn cảnh không bảo đảm ướp lạnh, lại không được vô khuẩn, thì tinh tử bên trong đã sớm mất đi sức sống, có thể làm cho trứng thụ tinh được mới là lạ.

Đúng lúc này bên trong bình thủy tinh xảy ra một chút biến hóa nhỏ xíu, mặt trên dịch thể màu lam dâng lên vụ khí nhàn nhạt, vụ khí càng ngày càng đậm, đến cuối cùng giống như là vật gì màu trắng, Đường Liệp tò mò tiến đến gần, sẽ không phải là đã biến chất chứ! Màu trắng ngưng tụ bên trên dịch thể màu lam thật lâu không thể tiêu tán, ước chừng sau hai mươi phút, mờ mờ ảo ảo phiếm xuất ra màu xanh nhạt, nhớ lại Tuyết Viện nói cho hắn chỉ cần màu sắc đỏ lên thì ý nghĩa dựng dục sơ bộ đã thành công, nhưng không có nói màu xanh biếc là như thế nào.

Đường Liệp hoảng hốt đánh thức Tuyết Viện, Tuyết Viện nhìn thấy tình cảnh trước mắt, trong đôi mắt đẹp lộ ra quang mang vui mừng, nhẹ giọng nói: " Cũng sắp thành công rồi!"

Đường Liệp không cho là đúng, như vậy mà có thể thành công? Quỷ mới có thể tin tưởng.

Màu xanh biếc bắt đầu chuyển nhạt, nửa giờ sau bắt đầu biến thành màu trắng tinh khiết, vụ khí bắt đầu từ từ tiêu tán, dung nhập vào bên trong dịch thể màu lam. Đường Liệp nhìn bình thủy tinh không chuyển mắt, dựa theo sự giải thích của hắn, đây nhất định là sự thay đổi hóa học, nhưng Tuyết Phong giữ bí mật công tác rất tốt, hắn cũng không rõ ràng những kỹ thuật trong đó.

Dịch thể màu lam rốt cuộc bắt đầu phát sinh biến hóa, từ lam chuyển tím, lại từ tím thành đỏ, Tuyết Phong quả nhiên không có lừa gạt mình, xem ra tinh tử thật sự là hoàn thành sự thụ tinh, bọn họ đã lấy được sự thành công bước đầu.

: