Y Thủ Che Thiên

Quyển 1 - Chương 39: Khiếp sợ




Nhìn tay của Mộ Thiếu Tu, Mộ Chỉ Ly tốc độ cực nhanh, thậm chí mọi người còn chưa thấy rõ động tác của nàng, nàng đã cắm châm xong, chỉ trong chốc lát, trên tay Mộ Thiếu Tu đã bị Mộ Chỉ Ly cắm hơn mười cây ngân châm.

Trừ bỏ Mộ Chỉ Ly ra, những người khác nhìn thấy vậy, trong lòng vẫn là có vài phần hoảng sợ, cánh tay này vốn đã bị thương, hiện tại lại đâm nhiều châm như vậy, nếu như là bình thường làm vậy, đánh chết bọn họ cũng không tin vào cái phương pháp này, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng chuyên chú của Mộ Chỉ Ly, bọn họ không thể đưa ra nghi vấn.

Mẫu thân của Mộ Thiếu Tu nhìn một đống ngân châm trên tay con, hỏi: “Thiếu Tu, đau không?”

Sau khi nghe Mộ Thiếu Tu trả lời xong, mọi người đều kinh ngạc một phen.

“Tuyệt không đau.” Ngay cả chính hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, bình thường bị châm thử một chút cũng rất đau, lần này mỗi ngân châm đều cắm sâu như vậy, một điểm cảm giác đau đớn, hắn cũng không thấy.

Mộ Thiếu Tu không hề có hảo cảm đối với Mộ Chỉ Ly, ngược lại đối với nàng có thể nói là còn có oán hận, cho nên không có lý do nào lại thay Mộ Chỉ Ly nói chuyện, nói cách khác, thật sự không đau sao?

Đối với câu trả lời này, vẻ mặt của Mộ Chỉ Ly là đương nhiên, mỗi một châm nàng đều châm chuẩn xác, không lầm một huyệt đạo, cũng không đâm loạn, tất nhiên sẽ không cảm thấy đau đớn .

5 phút sau, Mộ Chỉ Ly lần lượt thu từng cây ngân châm lại, sau đó băng bó cánh tay của Mộ Thiếu Tu một lần nữa. Bởi vì trước đó Mộ Thiếu Tu đã dùng Mai Khâu đan, tốc độ vết thương khép lại cũng sẽ nhanh hơn không ít.

“Tốt lắm, đợi cho miệng vết thương khép lại, tay ngươi sẽ không có vấn đề gì.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói

Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của mọi người, Mộ Chỉ Ly cũng không có chủ động giải thích, bởi vì nàng căn bản là không thể giải thích, trung y rộng lớn vô cùng, bọn họ một chút cũng đều không biết, nàng giải thích như thế nào?

Nói ngân châm đâm ở trên huyệt đạo, chắc chắn bọn họ sẽ hỏi mình huyệt đạo là cái gì, nói đến huyệt đạo lại liên quan đến kinh mạch trong thân thể, cứ như vậy liền không dứt.

“Như vậy, thì tốt rồi?” Mộ Kình Lệ hỏi

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy.”

Mộ Kình Thao cùng Mộ Kình Hoa nhìn nhau, nở nụ cười: “Này thì tính là trị liệu gì chứ? Thiên Huyền Đại Lục lâu như vậy cũng chưa bao giờ xuất hiện phương pháp trị liệu như vậy, cho dù ngươi không muốn bị trừng phạt, cũng đừng có sử dụng loại phương pháp.”

“Ta thấy nàng hẳn do sợ hãi, lo tay của mình bị phế, cho nên mới giả vờ làm vậy, đợi tay của Thiếu Tu tốt lên cũng phải mấy ngày nữa, thừa dịp mấy ngày này, nàng vừa vặn có thể chạy trốn.”

Mộ Kình Hoa nói lời này, không nghi ngờ gì đã khiến cho mọi người “sáng tỏ”, điều hắn nói xác thực cũng có thể xảy ra, nếu là người khác, sợ là cũng sẽ làm như vậy.

Mộ Chỉ Ly liếc mắt quét Mộ Kình Hoa một cái, trong mắt tràn ngập khinh thường: “Ngươi không biết không có nghĩa là không có. Nhị trưởng lão tựa hồ luôn thích suy nghĩ về phương diện này, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không rời khỏi Mộ gia, ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy, việc làm hôm nay của ngươi ngu ngốc đến mức nào.”

Thấy bộ dáng Mộ Kình Hoa tức tối giậm chân, Mộ Chỉ Ly trực tiếp quay đi, nói với Mộ Kình Lệ: “Gia chủ, xin ngài tin tưởng ta.”

Nghe vậy, Mộ Kình Lệ gật gật đầu: “Được, chuyện này liền định như vậy đi, đợi tay của Thiếu Tu tốt lên rồi nói sau, mọi người trở về hết đi.”

Thấy thế, đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão chỉ có thể không cam lòng rời đi, từ khi Mộ Chỉ Ly về tới trong viện của mình, hồi lâu cũng chưa từng ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa lại phát sinh chuyện như vậy, thật đúng là…

Đương nhiên, tâm tư của Mộ Chỉ Ly không hề đặt tại chuyện này, nàng vẫn suy nghĩ về vũ kỹ hôm nay mình đã sử dụng, mình đây chưa bao giờ học qua vũ kỹ, hôm nay chỉ thấy qua hai người Hàn Mặc cùng Mộ Thiếu Tu tỷ thí, mình lại có thể xuất ra vũ kỹ như vậy, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?

Ở trong đầu lại nhớ lại nội dung của Vạn Nguyên Quy Nhất, nàng xác định trong vũ kỹ này không hề đề cập qua tác dụng của nó, có lẽ là để cho người tập tự mình phát hiện, mà Mộ Chỉ Ly lại là tin tưởng nhận định của mình đúng như vậy, ngày mai lại đi luyện võ trường nhìn xem, xem thử có thể mượn vũ kỹ này để dung hợp các loại vũ kỹ khác lại hay không.

Sau khi tất cả mọi người rời khỏi, Mộ Kình Lệ gọi Ngũ thúc lại đây, hỏi.

Đóng chặt cửa phòng, sau khi xác định chung quanh không có ai, Mộ Kình Lệ mới mở miệng nói: “Hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Ngươi từ từ kể lại cho ta, Chỉ Ly vốn không thể tu luyện, như thế nào lại đả bại Thiếu Tu?” Hắn chú ý nhất chính là vấn đề này, bị thương linh tinh hắn còn không thèm để ý, dù sao cũng là bình thường.

Nhớ tới chuyện hôm nay đã xảy ra, Ngũ thúc nhíu mày, nói: “Chuyện đã xảy ra hôm nay rất kỳ quái, làm cho ta cảm thấy khiếp sợ. Sáng sớm hôm nay, ta cũng giống như bình thường mang theo mọi người tu luyện, Chỉ Ly đột nhiên đến, nói nàng cũng muốn luyện tập vũ kỹ, hơn nữa nói cho ta biết nàng đã đi vào hậu thiên cảnh giới. Lúc ấy Thiếu Tu đã nói một ít lời khó nghe, Hàn Mặc cũng bởi vậy nên mới đánh nhau với Thiếu Tu, cũng chính là lúc này, chuyện kỳ quái đã xảy ra. Thiếu Tu luyện tập Liệt Dương Chưởng, Hàn Mặc luyện tập Ba Văn Công, Chỉ Ly đứng ở một bên nhìn hai người bọn họ tỷ thí, tay nàng thế nhưng lại xuất ra hai loại vũ kỹ này. Hơn nữa trình độ kia căn bản không thể kém so với trình độ luyện tập một năm.”

Mộ Kình Lệ hiện lên vẻ mặt tràn đầy kinh sợ: “Ngươi nói là thật sự? Điều này sao có thể? Chẳng lẽ lúc trước nàng vụng trộm đến vũ kỹ đường?” Nếu như thật sự là như thế, như vậy nàng che giấu cũng thật sâu?

Mộ Kình Lệ đột nhiên cảm thấy nếu tất cả những thứ này đều là Mộ Chỉ Ly cố ý che giấu, hơn nữa che giấu nhiều năm như vậy, như vậy đứa nhỏ này cũng thật là khủng bố đi, nhiều năm như vậy cõng trên lưng danh phế vật thế nhưng tuyệt không để ý, này quả thực…

Ngũ thúc lắc lắc đầu: “Ta thấykhông phải, hẳn là hôm nay là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hai loại vũ kỹ này.” Vẻ mặt Ngũ thúc chắc chắn, có phải trước kia học tập qua hay không hắn có thể nhìn ra được, tình hình lúc đó rất rõ ràng, Mộ Chỉ Ly lần đầu tiên nhìn thấy, bởi hắn có nhìn thấy lúc ấy trên mặt nàng có hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Nga?”

Ngũ thúc trầm mặc một lát, thấp giọng nói: “Ta cảm thấy Chỉ Ly là một thiên tài tu luyện.”

“Đây là vì sao?”

“Bởi vì sáng sớm hôm nay, ta tận mắt thấy nàng hai tay phân biệt sử dụng hai loại vũ kỹ, lúc đối chiến với Thiếu Tu lại trực tiếp đem hai loại vũ kỹ này dung hợp cùng nhau công kích, sau khi hai loại vũ kỳ này dung hợp, trở nên rất cường đại, chính hai chiêu đó đã phế đi tay của Thiếu Tu.”

“Ngươi chắc chắn ngươi không có nhìn lầm? Thật là hai loại vũ kỹ?” Nếu người nói không phải là Ngũ thúc, sợ là hắn cũng không thể tin. Bất quá nhìn bộ dáng sợ hãi than của Ngũ thúc, chắc là cũng giống như mình, đều cảm thấy khó có thể tin.

Ngũ thúc thực chắc chắn gật đầu: “Ta xác định ta không nhìn lầm, hai loại vũ kỹ kia chính là Ba Văn Công cùng Liệt Dương Công, cũng bởi vậy ta mới nghĩ chắc đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấyhai loại vũ kỹ này. Nếu như nàng sớm đã bắt đầu học tập, như vậy đem hai loại vũ kỹ này dung hợp cần thời gian bao lâu? Nếu như thế, ta đây càng tin tưởng Chỉ Ly là thiên tài tu luyện.”

Mộ Kình Lệ gật đầu, nói thật hắn cũng thiên về ý nghĩ này, nếu không tâm cơ Mộ Chỉ Ly sâu trầm tuyệt đối đạt tới trình độ kinh người. Chẳng lẽ trước kia nàng không thể tu luyện, hiện tại có thể tu luyện, sau đó là tiềm lực nàng có đều bạo phát chăng?

Vậy Mộ gia hắn không phải đã xuất một vị thiên tài làm cho cả La Thiên thành kinh ngạc sao?