Y Tiên Thiểu

Chương 1617: Mộc Tôn đạo nhân




- Mộc Hoàng áo giáp, gia trì thân thể của ta.

Tùy Qua hét lớn một tiếng, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp gia trì lên người của hắn, nhắc tới cũng kỳ, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp vừa hiện ra, lập tức ảo cảnh do Mộc Tôn đạo nhân dùng pháp bạo của hắn tạo ra cũng biến mất, ngược lại làm cho Mộc Tôn đạo nhân cảm giác được khí thế áp bách vô cùng cường đại, không có biện pháp, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp là biểu tượng của Mộc Hoàng, là đại biểu tôn nghiêm cỏ cây trong thiên địa, Mộc Tôn đạo nhân tuy là tiên thảo, nhưng mà cũng không thể chống lại, nhưng mà dùng tu vị của Mộc Tôn đạo nhân, Tùy Qua muốn ra lệnh cho hắn là không có khả năng.

- Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, tốt, Mộc Tôn đạo nhân ta chiếm lấy Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, ta chính là Mộc Hoàng.

Mộc Tôn đạo nhân trông thấy Thánh Đế Mộc Hoàng áo giáp trên người Tùy Qua thì không còn tức giận nữa, sau đó hiện ra nét tham lam.

- Nếu ngươi có bổn sự, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp sẽ tặng cho ngươi.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, quát:

- Thiên binh thần tướng, Thảo Mộc Binh Trận.

Tùy Qua thả hơn vạn thiên binh thần tướng và trăm vạn tiên thảo, yêu thảo các loại xuất hiện, bày ra đội hình Thảo Mộc Binh Trận mạnh nhất, dùng nó đối phó Mộc Tôn đạo nhân, bởi vì Tùy Qua không chỉ muốn đánh bại Mộc Tôn đạo nhân, còn muốn triệt để trấn áp hoặc thu phục hắn, không để cho hắn đào tẩu.

Sau khi Tùy Qua bày ra đội hình Thảo Mộc Binh Trận, Mộc Tôn đạo nhân rốt cục biến sắc, lạnh lùng nói:

- Ngươi quả nhiên đến có chuẩn bị.

- Đương nhiên.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Ngươi chỉ là Mộc Tôn, mà ta là Mộc Hoàng, đương nhiên phải làm chủ nhân của ngươi rồi, nhưng mà ngươi lại không rõ điểm này, nhìn tình huống không rõ, tự nhiên chỉ có thể bị thu phục mà thôi, nhưng mà, ngươi bây giờ đổi ý còn kịp.

- Lão phu tên là Mộc Tôn, chính là tôn giả trong cỏ cây, làm gì cam tâm tình nguyện làm nô bộc, huống chi, ngươi chỉ là kẻ phàm tục, ta chính là tiên thảo, làm sao có thể làm việc cho ngươi chứ.

Mộc Tôn đạo nhân nói ra:

- Hôm nay lão phu sẽ giết ngươi, thay thế ngươi làm Mộc Hoàng.

- Tốt, chỉ mong ngươi thật sự là càng già càng dẻo dai, mà không phải già mà hồ đồ.

Tùy Qua hừ lạnh nói, lại đánh ra một quyền về phía Mộc Tôn đạo nhân.

- Thảo Mộc Nhất Giới.

- Đào tiên trảm.

Mộc Tôn đạo nhân hét lớn một tiếng, toàn lực ra tay, kiếm gỗ hóa thành đoản kiếm chém thẳng vào một quyền của Tùy Qua.

Ầm ầm.

Quyền kiếm tấn công, phát ra tiếng nổ ầm ầm, lực lượng cường đại trùng kích qua, cả Thiên Mang Sơn đột nhiên biến mất, giống như bốc hơi khỏi nhân gian, có thể nghĩ lực lượng này khủng bố bực nào.

Nhưng mà mặc dù chỉ là lực lượng trùng kích, Bạch Cốt Tiên Cung của Mộc Tôn đạo nhân vẫn bình yên vô sự.

Có thể thấy được, thứ tốt này là đồ tốt, trải qua vạn năm cũng sẽ không mục nát, cho dù là vạn kiếp cũng không thối rữa.

Mặt khác, mặc dù là lực lượng oanh kích, Tùy Qua dùng Thảo Mộc Binh Trận cũng không bị đánh ra cái khe nào cả, hôm nay Thảo Mộc Binh Trận cũng không chỉ có trăm vạn yêu thảo, tiên thảo, còn có hơn vạn thiên binh thần tướng, quan trọng hơn là, còn có Hồng Mông Thụ cùng Tùy Qua liên hợp làm trận tâm, cả trận pháp là một khối, không những lực bộc phát cường đại, lại còn có thể hấp thu và tiêu hóa lực lượng bên ngoài, Mộc Tôn đạo nhân vốn định đánh bay Thảo Mộc Binh Trận của Tùy Qua, nhưng mà hiển nhiên hắn chỉ thất vọng rồi, nhưng mà trong lòng Mộc Tôn đạo không có chịu thua, lạnh lùng nói:

- Không gì hơn cái này.

- Thực xin lỗi, để cho ngươi thất vọng.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà vừa rồi chỉ là tập thể dục, hiện tại mới chính thức bắt đầu.

- Đúng vậy, hiện tại lão phu sẽ cho ngươi nhìn thấy lực lượng chân chính của ta.

Mộc Tôn đạo nhân cười lạnh, đột nhiên thân hình biến mất, chỉ còn lại một thanh kiếm gỗ xuất hiện cách Tùy Qua trăm trượng.

- Đây là nhân bảo hợp nhất.

Tùy Qua kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, đây là nhân bảo hợp nhất cảnh giới cao nhất. Nhân bảo nhất thể.

Lời của Mộc Tôn đạo nhân vọng ra từ kiếm gỗ đào.

- Nhân bảo nhất thể, người tức là pháp bảo, pháp bảo tức là người, tiểu tử, ngươi sẽ biết Mộc Tôn đạo nhân ta lợi hại.

- Nếu ngươi chỉ có miệng lưỡi lợi hại, vậy không cần lãng phí thời gian đâu.

Tùy Qua khinh thường nói.

Mộc Tôn đạo nhân quả nhiên không nói thêm gì nữa, đoản kiếm gỗ đào biến mất, sau một khắc nó xuất hiện sau lưng Tùy Qua, chém thẳng vào đầu Tùy Qua, vốn Tùy Qua đã dùng rễ cây Hồng Mông Thụ phong bế không gian, nhưng mà không thể ngăn đoản kiếm này chém qua.

Lợi hại.

Trong lòng Tùy Qua cảm thán một tiếng, người này quả nhiên là lợi hại.

TInh khí thần của tu sĩ hoàn toàn dung hòa vào pháp bảo, tương đương làm cho thân thể tu sĩ hóa thân thành pháp bảo, nhưng lại không có ảnh hưởng tới tu sĩ thúc dục pháp bảo, cả hai hợp làm một thể, công kích cùng lực lượng phòng ngự tăng gấp đôi.

Loại nhân bảo hợp nhất này còn lợi hại hơn so với nhân loại nhân bảo hợp nhất nhiều, nếu không phải pháp bảo của Mộc Tôn đạo nhân là một bộ phận thân thể của hắn, mặc dù là dùng hắn tu vị Đại Thừa trung kỳ của hắn còn khó có thể làm được điểm này..

Mà đây cũng là điểm lợi hại của Mộc Tôn đạo nhân, cho nên khi trước Thạch Nguyên lão ma đề nghị Tùy Qua đừng tới trêu chọc Mộc Tôn đạo nhân, bởi vì hắn cho rằng Mộc Tôn đạo nhân là Đại Thừa trung kỳ vô cùng lợi hại.

Tuy rễ cây Hồng Mông Thụ không thể ngăn cản Mộc Tôn đạo nhân biến thành kiếm gỗ đào, nhưng hắn muốn đánh lén Tùy Qua thành công lại không dễ dàng chút nào, bởi vì mỗi yêu thảo, tiên thảo , rễ cây Hồng Mông Thụ trong Thảo Mộc Binh Trận tương đương với tai mắt của Tùy Qua, cho nên kiếm gỗ đào Mộc Tôn đạo nhân khi xuất hiện, nắm đấm của Tùy Qua cũng nghênh đón.

Ầm ầm...

Quyền kiếm va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ ầm vang.

Nhưng sau khi tiếng va chạm chấm dứt, thanh kiếm gỗ đào biến mất.

Lực lượng Thảo Mộc Binh Trận không thể nào phòng ngự một thanh kiếm gỗ đào tới đi vô tung.

Sau một khắc nó lập tức xuất hiện, nó vòng qua eo Tùy Qua, trực tiếp đâm từ eo trái Tùy Qua sang, vẫn bị Tùy Qua phát giác, lại thoải mái ngăn cản.

Kiếm gỗ đào lại biến mất, xuất hiện lần nữa.

Xảy ra mấy lần như vậy, song phương đều không có chiếm được chút tiện nghi nào.

Sau khi kiếm gỗ đào biến mất, Tùy Qua nhìn qua hư không nói:

- Mộc Tôn đạo nhân, không thể ngờ ngươi chỉ mạnh miệng, trên thực tế lại dấu đầu lộ đuôi, nếu như ngươi không có gì mới, hôm nay ngươi xong đời rồi.

- Cuồng vọng.

Mộc Tôn đạo nhân phẫn nộ quát:

- Tiểu tử, vậy ngươi đi chết đi.

Vèo.

Đột nhiên một đạo hào quang màu đỏ đâm vào đầu Tùy Qua.

Cũng không phải là Tùy Qua không có phát giác, mà là tất cả xuất hiện quá nhanh, tốc độ còn nhanh hơn kiếm gỗ đàu cả ngàn lần, lúc Tùy Qua phát hiện được thì đầu hắn đã bị xuyên qua, tuy Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp phòng ngự hết sức kinh người, nhưng dù sao cũng không bao trùm toàn thân, gương mặt Tùy Qua vẫn là nơi phòng ngự yếu nhất, cho nên trở thành phương vị công kích của Mộc Tôn đạo nhân.