Y Tiên Thiểu

Chương 194: Đánh thông kỳ kinh bát mạch




Sau một lát nhiệt độ cơ thể Đường Vũ Khê bắt đầu tăng trở lại, màu da trở nên hồng nhuận, Tùy Qua biết đây là nhờ chân khí rót vào trong kinh mạch của nàng, thúc đẩy khí quan của nàng bắt đầu sinh động. Nhưng tình huống không lạc quan, chỉ qua một lát trên trán Tùy Qua đã rướm mồ hôi, đây là dấu hiệu nội lực tiêu hao quá độ.

Dùng chân khí tục mệnh cùng dùng chân khí đả thông kinh mạch toàn thân rót vào sinh cơ hoàn toàn là hai việc khác nhau. Chân khí tục mệnh chỉ cần bảo lưu một tia sinh cơ là được, cho nên tiêu hao chân khí rất ít. Mà muốn cho thân thể Đường Vũ Khê khôi phục sinh cơ một lần nữa, cho dù chỉ là khôi phục ngắn ngủi, cũng phải đem kinh mạch tắc nghẽn đả thông toàn bộ, chân khí tiêu hao tự nhiên cực kỳ khủng bố.

Đương nhiên, điều này cũng nhờ trước đó Tùy Qua chưa từng buông tha, giúp thân thể Đường Vũ Khê bảo lưu lại một đường sinh cơ. Nếu không sinh cơ của nàng hoàn toàn đoạn tuyệt, cho dù là tiên thiên cao thủ thậm chí là người có cảnh giới cao hơn ra tay tương trợ, cũng chẳng thấm vào đâu. Nhưng lúc này Đường Vũ Khê chỉ cần còn một tia sinh cơ cũng cho Tùy Qua một đường hi vọng.

Sau một lúc lâu, ngón tay Đường Vũ Khê giật giật, nhưng đối với Tùy Qua mà nói tiêu hao chân khí đã đến cực hạn.

Quả nhiên là không được sao?

Trong lòng Tùy Qua có chút không cam tâm, hơn nữa là phẫn nộ.

Hao hết toàn thân chân khí chỉ đổi lại được ngón tay nàng nhúc nhích!

Nhưng dù phẫn nộ cùng không cam lòng cũng chẳng thấm vào đâu, chuyện đả thông kinh mạch chỉ có cao thủ Tiên Thiên kỳ mới có thể vững vàng làm được. Mà người tu hành Luyện Khí hậu kỳ cho dù đã đánh thông hai mạch nhâm đốc, muốn giúp một người đả thông kinh mạch cũng không phải chuyện dễ dàng. Cho dù có thể làm được tất nhiên phải hao hết chân khí toàn thân, thậm chí phế hết tu vi!

Mà lúc này tu vi chân khí của Tùy Qua chỉ đạt tới một phần mười của người tu hành Luyện Khí hậu kỳ, nếu không nhờ có linh thảo bổ sung nguyên khí, mỗi ngày hắn dùng chân khí tục mệnh cho Đường Vũ Khê như vậy chỉ sợ bản thân hắn cũng đã sớm chết từ lâu. Nhưng lúc này hắn muốn dựa vào tu vi của mình đánh thông kinh mạch cho nàng, một lần nữa rót vào sinh cơ thật sự có chút kỳ vọng quá cao.

Linh thảo cùng linh dược tuy là thứ tốt, nhưng không phải vạn năng.

Mặc dù ăn vào linh thảo, còn dùng Cố Nguyên Hoàn, chỉ có thể giúp Tùy Qua chịu đựng lâu hơn một chút, căn bản không cách nào làm cho hắn lập tức đột phá đến cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.

Nhưng hắn cũng không cam tâm, cắn răng ném thêm một cây La Bặc Điều vào miệng, lại nuốt thêm Cố Nguyên Hoàn. Nhưng nguyên khí thảo mộc dù sao chỉ là nguyên khí mà không phải chân khí có thể trực tiếp vận dụng, Tùy Qua mạnh mẽ đem nguyên khí vận chuyển thành chân khí, sẽ làm kinh mạch, ngũ tạng đều bị tổn thương.

Loại hành động này chẳng khác gì uống rượu độc giải khát.

Nhưng hắn đã liều lĩnh bất chấp hết thảy.

Vì Đường Vũ Khê, hắn đã bất cứ giá nào!

Nhìn thấy nuốt linh thảo cùng linh dược vẫn không hữu hiệu, Tùy Qua liều lĩnh lấy ra toàn bộ chín cây tùng châm, đặt trên tay sau đó đâm thẳng vào đầu mình.

Ất Mộc Thần Châm châm pháp, ngoại trừ có thể bức bách linh tính của linh thảo, cũng có thể bức ra toàn bộ tiềm lực của người tu hành.

Loại phương pháp thần châm đâm huyệt tuy có thể đem tu vi chân khí cất cao một đoạn trong thời gian ngắn hạn, nhưng sẽ tự tổn kinh mạch, thậm chí có thể sẽ ảnh hưởng tu vi ngày sau của hắn, làm hắn khó thể tiến cảnh.

Nhưng đối với tác dụng phụ kia Tùy Qua căn bản không chút nghĩ ngợi, lúc này hắn đã trở thành dân cờ bạc. Hắn cơ hồ đem mạng của mình đều bỏ lên, chính vì muốn kéo Đường Vũ Khê thoát khỏi quỷ môn quan lần nữa.

Phương pháp thần châm đâm huyệt quả nhiên bá đạo, tuy rằng đầu của Tùy Qua đau đớn muốn nứt ra, nhưng chân khí trong kinh mạch đột nhiên bạo tăng mấy lần, hắn không chút nghĩ ngợi lại đem chân khí truyền vào thân thể Đường Vũ Khê.

Bị cỗ chân khí cuồng bạo thúc đẩy, kinh mạch tắt nghẽn trong thân thể Đường Vũ Khê nhất nhất được khơi thông, sinh cơ càng ngày càng nhiều, hơi thở bắt đầu có chút vững vàng.

Lại đến một phen nữa đi!

Trong lòng Tùy Qua nghĩ đến, lúc này chỉ cần tăng cường thêm gấp đôi chân khí, sẽ có thể thành công.

Nhưng chân khí của hắn đã tăng lên tới cực hạn, làm sao có thể gia tăng gấp đôi đây?

Lúc này Tùy Qua đã mất đi lý trí, đem toàn bộ Tam Nguyên Kinh Dịch Thảo cùng Cố Nguyên Hoàn nhét vào miệng.

Thật sự là liều mạng!

Nhiều linh thảo linh dược nhét vào bụng, đây không phải dùng đánh nhau chết sống thì làm chi?

Đối với người thường, nếu lập tức ăn vào một gốc nhân sâm trăm năm nhất định sẽ bị hộc máu, thậm chí sẽ tử vong.

Mà linh thảo linh dược cất chứa nguyên khí thảo mộc còn nhiều hơn nhân sâm trăm năm. Nếu ăn một chút chính là thuốc bổ, có chỗ tốt thật lớn gia tăng tu vi, nhưng ăn quá nhiều chính là độc dược, là thuốc nổ.

Tùy Qua vừa nuốt vào, kinh mạch cùng đan điền như muốn nổ tung, chân khí như ngựa hoang thoát cương, hoàn toàn mất đi khống chế.

Bàn tay của Tùy Qua như vang lên thanh âm nổ vang điện giật, thân thể Đường Vũ Khê run lên, phần lưng của nàng như muốn thoát khỏi bàn tay hắn.

Thật hiển nhiên bởi vì chân khí của Tùy Qua không chỗ thoát ra, kinh mạch của Đường Vũ Khê biến thành chỗ thoát khí, nhưng thân thể nàng gầy yếu, sao có thể trải qua sức ép tới như vậy.

Chứng kiến thân thể nàng bị lan đến, Tùy Qua kinh hãi vội vàng thu hồi nội lực trở về.

Tuy ảnh hưởng giảm bớt rất nhiều, nhưng hắn thật sự thảm.

Một ngụm máu tươi bắn ra khỏi miệng hắn, đem thân thể Đường Vũ Khê cùng sàng đan đều nhuộm đỏ.

Nhất là trên lưng Đường Vũ Khê, máu tươi đỏ thẫm phun đầy, nhìn qua có cảm giác mỹ cảm dị thường.

Nhưng lúc này Tùy Qua không còn thời gian nghĩ chuyện khác, hắn cảm thấy thật kỳ quái, sau khi phun ra ngụm máu tươi ngược lại cảm thấy chân khí cuồng bạo trong thân thể giống như an phận hơn không ít, lại có dấu hiệu có thể tạm thời khống chế.

Không kịp suy nghĩ nguyên nhân bên trong, Tùy Qua nhanh chóng mượn cơ hội điều tức chân khí, đem chân khí dư thừa dẫn vào trong đan điền. Nếu chân khí không thể khống chế, chính bản thân hắn thì cũng thôi, Đường Vũ Khê khẳng định không cách nào đập vào lần nữa.

- Nguyên khí quy nhất! Quy nhất!

Đột nhiên Tùy Qua khẽ quát một tiếng, toàn thân trào ra ý chí thật cường đại, thề phải đem toàn bộ chân khí cuồng bạo thu vào đan điền, nghe theo hắn khống chế.

Ngay khoảnh khắc chân khí đưa về đan điền, Tùy Qua có cảm giác tựa hồ đan điền khuếch tán lên gấp ba, giống như sắp bị nứt toác.

- Kháo! Quy nhất cho ta!

Tùy Qua giận quát một tiếng, đem chân khí khống chế lại.

Đúng lúc này, Tùy Qua nghe được thân thể truyền ra thanh âm trầm đục thật lớn, chấn đến màng nhĩ cũng phát đau.

- Kháo, chẳng lẽ đan điền nứt toác sao?

Trong lòng Tùy Qua kinh hãi, nghĩ thầm lần này khẳng định chơi xong rồi.

Đan điền bị chân khí trướng lên phát nổ, tự nhiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng tốt xấu xem như chết với hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, đáng giá!