Y Tiên Thiểu

Chương 617: Ai Là Cao Thủ Diễn Xuất (2)




- Ra tuyệt chiêu sao?

Tùy Qua kiên trì nói:

- Lão tử cũng có! Hồng Mông thạch, thu!

Đúng vậy, Tùy Qua cuối cùng cũng xuất “tuyệt chiêu” rồi.

Thần quang năm màu không giết chết được tâm ma này.

Hóa thân của Tiên Viên chân nhân cũng không giết được tâm ma này.

Còn tinh thần lực của Tùy Qua đã hao tổn gần hết.

Hồng Mông thạch.

Tùy Qua biết thứ này có uy lực khổng lồ, ban đầu Tiên Viên chân nhân chính là dùng vật này, gắt gao chế trụ Khổng Bạch Huyên.

Nhưng, Tùy Qua vẫn không biết rõ cách dùng của Hồng Mông thạch, hắn chỉ biết một cách dùng duy nhất:

Vật này có thể thu nạp rất nhiều thứ vào trong, không gian bên trong tựa hồ rất lớn!

Cho nên, lúc này, Tùy Qua liền suy nghĩ, không phải có thể dùng Hồng Mông thạch thu ma đầu này vào.

Đây tuyệt đối là một cử động mạo hiểm, nhưng đối với Tùy Qua mà nói, cũng là hành động bất đắc dĩ.

Không thành công thì thành nhân.

Tâm ma này thật sự quá cường đại, nếu như vẫn không thể giết chết nó, như vậy người bị giết chết nhất định là Tùy Qua.

Cho nên, Tùy Qua không có lựa chọn nào khác.

Theo tiếng hô của Tùy Qua, một đoàn mây tía xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, thoạt nhìn giống như một đoàn vân khí màu tím.

Vân khí màu tím vừa xuất hiện, lập tức đã thu cửu dương chân hỏa trên đỉnh đầu Tùy Qua.

Sau đó, đoàn mây tía bay lên bầu trời, hóa thành ngàn vạn sợi tơ màu tím, giống như muốn cuốn lấy ma đầu vô hình.

- Pháp bảo! Ngươi chỉ có Tiên Thiên kỳ tu vi, làm sao có thể thúc dục pháp bảo!

Thanh âm ma đầu tràn đầy kinh ngạc.

- Đó là vì lão tử có tiềm lực vô hạn, ngươi lựa chọn đấu với lão tử, là tìm sai đối tượng rồi!

Tùy Qua lớn tiếng nói, liều mạng ổn định tinh thần của mình, dùng ý chí duy trì tinh thần lực không giải tán.

Mới vừa rồi thúc dục Hồng Mông thạch, tinh thần lực của hắn đã tiêu hao nghiêm trọng!

Nhưng, lúc này, Tùy Qua đương nhiên còn phải cắn răng kiên trì.

- Cho dù ngươi có thể thúc dục pháp bảo thì thế nào?

Ma đầu cuồng vọng nói:

- Ở thế giới này, ta không gì không làm được, vô hình vô thái, vô khổng bất nhập! A, làm sao có thể!

Khi ma đầu đang cuồng vọng kêu gào, chợt phát hiện những sợi tơ màu tím giống như có linh tính, quấn chặt lấy nó, hơn nữa mặc cho nó giãy dụa, biến hóa như thế nào, đều không thể thoát khỏi những sợi tơ nhìn như vô hại nhưng vô cùng kinh khủng này.

Thấy ma đầu rốt cục bắt đầu hoảng sợ, trong lòng Tùy Qua ngược lại trấn định.

Ma đầu bị tử khí mênh mông cuốn lấy, giống như con mồi rơi vào trong mạng nhện, mặc cho nó giãy dụa như thế nào cũng không làm nên chuyện gì. Ngược lại, hình thể của nó dần dần rõ ràng, lần này hình dáng của ma đầu lại là một đứa trẻ khổng lồ toàn thân xanh đen, nhưng trên đầu trụi lủi, con mắt màu đỏ, mang theo máu tanh và thô bạo, hơn nữa còn mọc ra răng nanh, trên mông đít còn có một cái đuôi rất dài, rất là quỷ dị.

- Ma đầu, thì ra ngươi có hình dạng như vậy!

Tùy Qua cười lạnh nói:

- Một tiểu hài tử xấu xa mà thôi!

- Câm mồm !

Ma đầu kêu gào nói:

- Ta muốn giết ngươi! Nhất định phải giết ngươi!

- Đợi kiếp sau đi.

Tùy Qua bình thản nói:

- Nếu như ngươi còn có kiếp sau.

- Đáng chết!

Ma đầu kia bị tử khí mênh mông do sợi tơ tạo thành quấn lấy, giống như quấn bánh chưng, càng ngày càng chặt. Ma đầu kia đại khái cũng biết chạy trời không khỏi nắng, vẫn không cam lòng nói:

- Ta không cam lòng, vừa rồi rút cuộc tại sao ngươi đoán được ta đang ngụy trang!

- Kháo, lão tử không nói nguyên nhân thì ngươi không cam lòng bị thu phải không?

Tùy Qua nhìn thấy ma đầu kia còn đang liều mạng giãy dụa, mà hắn đã nỏ mạnh hết đà, thật sự lo lắng sẽ thất bại trong gang tấc mà bị ma đầu chạy thoát, vì thế nói:

- Tiểu ma đầu, nghe kỹ cho ta! Đúng vậy, giả tạo của ngươi rất cao minh, bắt chước Vũ Khê giống đến từng sợi tóc, hơn nữa làm cho ta nghĩ đã quay về sự thật thế giới. Nhưng có một thứ mà ngươi vĩnh viễn không thể bắt chước được!

- Cái gì? Ta là tâm ma, ở trong tinh thần thế giới không có gì ta không thể bắt chước!

- Hắc! Ngươi nếu được thì bắt chước đi ra.

Tùy Qua nói:

- Ngươi có thể bắt chước ra cảm giác khi nam nữ làm chuyện đó sao? Ngươi căn bản không có biện pháp bắt chước đi ra. Bởi vì trong trí nhớ của Vũ Khê vốn không có, hơn nữa cho dù là có, ngươi cũng không thể bắt chước. Bởi vì loại cảm giác này vốn không thể dùng ngôn ngữ miêu tả được…

- Hắc, may mắn lão tử đã không phải sơ nam, bằng không lần này thật sự bị ma đầu ngươi lừa gạt.

Tùy Qua tiếp tục nói, hơi có vẻ đắc ý:

- Nói thật ra tiểu ma đầu ngươi bắt chước ra cảm giác chỉ sợ là không bằng một phần, làm sao có thể lừa gạt lão tử! Cho nên có chút nữ nhân luôn nói đàn ông chỉ biết dùng nửa người dưới tự hỏi. Nhưng có đôi khi dùng nửa người dưới cũng có thể làm ra phán đoán sáng suốt, có đúng không!

Nghe xong lời này của Tùy Qua, Tâm Ma rốt cục bỏ qua giãy dụa, sợi tơ màu tím trên người nó dần dần hóa thành một đoàn tử sắc vân khí, đem nó hoàn toàn nuốt chửng.

- Tùy Qua, ta sẽ trở lại!

Đây là câu nói sau cùng của ma đầu kia.

Chẳng lẽ tiểu ma đầu bị Hồng Mông Thạch thu vào vẫn thoát được?

Trong lòng Tùy Qua nghĩ thầm.

Khi đoàn tử sắc vân khí biến mất, Tùy Qua mê muội, chỉ cảm thấy tinh thần thật mỏi mệt, lần này thúc giục Hồng Mông Thạch tựa hồ đã đem tinh thần lực cùng nguyên khí của hắn tiêu hao không còn.

Tinh thần của hắn chậm rãi tán loạn.

Cuối cùng trong tầm nhìn, thế giới trước mắt tựa hồ đang chậm rãi biến mất, có một thân ảnh mông lung quen thuộc đang chạy về phía hắn.

- Tùy Qua…

Trong tai hắn tựa hồ nghe được có người đang gọi mình.

Hình như là thanh âm của Đường Vũ Khê.

Không qua bao lâu, hắn đột nhiên tỉnh lại.

Lúc này hắn phát hiện mình quay về trong biệt thự tại bán đảo Hương Tụng, trần trụi nằm trên giường lớn mềm mại ấm áp.

Xuyên thấu qua trần nhà thủy tinh, Tùy Qua có thể nhìn thấy được cảnh đêm, trăng sao sáng ngời, ở Đông Giang thật sự khó gặp.

Nhưng lực chú ý của hắn liền bị hấp dẫn.

Trên giường còn nằm một người!

Một cô gái!

Một cô gái trần trụi.

Tình huống nào?

- Mẹ nó, chẳng lẽ lại là Tâm Ma giở trò quỷ?

Trong lòng Tùy Qua chấn kinh, trường hợp này quá hư huyễn, tuy rằng hắn tự cho rằng mình rất soái, nhưng không soái đến mức để mỹ nữ không minh bạch cởi sạch lên giường chờ hầu hạ hắn.

Nhưng hắn vẫn quay đầu nhìn xem, ít nhất phải biết rõ ràng lần này Tâm Ma lại thay đổi mỹ nữ nào đến lừa gạt hắn.

Đường Vũ Khê!

Lại là Đường Vũ Khê.

Tùy Qua đang muốn mở miệng tức giận mắng Tâm Ma không có sáng ý, nhưng đột nhiên nhận ra tình huống không đúng.

Nằm bên cạnh hắn tựa hồ thật sự là Đường Vũ Khê.

Ngay khi Tùy Qua còn đang nghi hoặc, Đường Vũ Khê đột nhiên quay đầu lại nhìn hắn, vẻ mặt ngượng ngùng hỏi:

- Anh…sao lại tỉnh rồi?

Nói xong nàng thật nhanh bọc lấy khăn tắm bò lên, tựa hồ muốn bỏ chạy.