Y Tiên Thiểu

Chương 862: Đạo của mình




Nhưng Tùy Qua biết sinh mệnh trẻ tuổi từ lầu cao rơi xuống kia, đã biến mất trên thế giới này. Mặc dù nàng còn tồn tại, cũng chỉ tồn tại với hình thức khác.

Chết mà sống lại, mặc dù là người tu hành cũng ít có thể nghịch chuyển quá trình này.

Bởi vì mục đích cuối cùng khi tu đạo, chính là đào thoát tử vong.

Việc này quan hệ đến thiên địa pháp tắc, bất luận kẻ nào cũng khó thể nghịch chuyển.

Trừ phi ngươi có thể siêu việt thiên địa mà tồn tại.

- A! Tỷ tỷ…

Lúc này bên trong phòng học truyền tới một thanh âm la khóc cực kỳ bi thương, một bóng người chạy ra khỏi phòng học.

Bên trong phòng học lại bình tĩnh quỷ dị, sau đó nghị luận sôi nổi, giống như vừa nổ tung oa.

- Tan học đi.

Giảng dạy nhìn đồng hồ, biết học sinh đã không còn lòng dạ nghe giảng bài, rõ ràng cho mọi người tan học.

Từ sau khi có điện thoại cùng internet, tốc độ rắc tin tức cơ hồ có thể so sánh với vận tốc ánh sáng, rất nhanh thân phận người chết đã được xác nhận: nữ sinh năm thứ tư vật lý hệ, mỹ nữ, từ trên lầu thực nghiệm rơi xuống, chết ngay tại chỗ.

Rất nhanh bái thiếp tương quan xuất hiện trên diễn đàn vườn trường.

Nhân viên nhà trường cũng không tiến hành phong tỏa tin tức, ở niên đại này, muốn phong tỏa tin tức thật không dễ dàng. Trừ phi ngươi có thể khống chế toàn bộ tiếng nói trên truyền thông internet. Đông đại là một trường đại học, hiển nhiên không có năng lượng lớn như vậy. Huống chi hiện giờ phát sinh sự kiện tự sát cũng không chỉ xuất hiện qua trong Đông đại, chẳng qua lần này sự kiện chính là “Lõa thể” tự sát mà thôi.

Bên trường học, phó hiệu trưởng thường vụ tuyên bố, sẽ phối hợp công an điều tra nguyên nhân sự kiện lần này thật rõ ràng, đầu tiên là xác nhận tự sát hay mưu sát, thứ hai là làm tốt công tác an ủi người nhà…

Tùy Qua cảm thấy buồn bực, thật vất vả hôm nay trở về trường học, dự tính cảm thụ một chút nhân văn nhân khí trong trường, im lặng vượt qua một ngày, bình phục lại cảm xúc trong cuộc đại chiến với Ngu Kế Đô. Ai biết lại gặp phải chuyện như vậy, một sinh mạng tươi sống cứ như vậy mà biến mất.

Nhưng tử vong tùy thời đều có thể phát sinh.

Cho dù là trong tu hành giới cũng không ngoại lệ. Hơn nữa so sánh với người phàm, cái chết trong tu hành giới càng thêm đáng sợ. Bởi vì linh hồn cùng thân thể của người tu hành cường đại, cho nên sau khi tử vong vẫn còn giá trị, rất có thể bị người tu hành khác lấy đi luyện đan hoặc tế luyện pháp bảo.

Đối với người tu hành mà nói, tử vong như vậy không gọi là tử vong, mà là bắt đầu một “cuộc sống” khác, hơn nữa vĩnh viễn không có cuối, chỉ còn lại tra tấn vô tận.

Thật giống như Huyền Cốt lão ma trong Hồng Mông Thạch.

Lão ma từng dùng hồn phách cùng máu huyết trẻ em luyện chế Vạn Quỷ Phiên, khiến những đứa trẻ sinh chưa được bao lâu đã phải tao ngạo ngược đãi cùng tra tấn tàn khốc nhất, nhưng hiện tại lão ma cũng gặp phải tra tấn như vậy. Hồn phách của hắn ở trong Hồng Mông Thạch sẽ không tiêu tán, không thể đào thoát, chỉ còn lại tra tấn vô tận làm bạn cùng hắn.

Nhưng Tùy Qua thật sự khó hiểu, một nữ sinh trẻ trung vì sao phải dùng phương thức cực đoan như vậy chấm dứt cuộc đời của mình đây?

Buổi chiều Tùy Qua không đi phòng học, không đi vây xem sự kiện tự sát, một mình ở lại nhà ấm, toàn lực đào tạo dược thảo cùng linh thảo trong Hồng Mông Thạch.

Tùy Qua vừa lao động trong linh điền, vừa ngẫm nghĩ lại quá trình chiến đấu cùng Ngu Kế Đô.

Cẩn thận hồi ức lại cuộc chiến, Tùy Qua ý thức được hai vấn đề: thứ nhất tu vi cảnh giới của mình vẫn chưa đủ. Thứ hai hắn dần dần lĩnh ngộ tới võ học thuộc về mình, lĩnh ngộ tới “đạo” của hắn.

Một người tu hành lựa chọn con đường đúng hay sai, khi thiên kiếp tới sẽ có đáp án.

Tùy Qua đang lĩnh ngộ kinh nghiệm tu hành, di động lại vang lên không ngừng.

Rơi vào đường cùng, Tùy Qua chỉ đành đem tinh thần lực quay về thân thể, sau đó bắt máy.

- Tùy Qua, việc này cậu phải giúp tôi, nếu không ngày sau không cần làm huynh đệ nữa!

Ngữ khí Giang Đào hết sức nghiêm túc nói.

Tùy Qua vô cùng lo lắng chạy về ký túc xá.

Tuy rằng hiện tại Tùy Qua đã là người tu hành, nhưng trong phương diện tình cảm hắn vẫn không khác gì trước kia, vẫn nguyên vẹn một tấm lòng son, mà không giống như người trong tu hành giới, trong mắt chỉ có ích lợi, lực lượng, cảnh giới, những điều gì khác tựa hồ không chút đáng giá chú ý.

Cho nên đối với Tùy Qua mà nói vô luận hiện tại cảnh giới của hắn cao bao nhiêu, hắn cùng ba người bạn khác chung phòng ngủ 403 vẫn là huynh đệ.

- Tôi đã trở về, cậu nói đi.

Tùy Qua nhìn Giang Đào nói.

- Quả nhiên là huynh đệ tốt!

Giang Đào vỗ mạnh lên vai Tùy Qua:

- Còn chưa tới hai phút thời gian, cậu làm sao có thể từ bên nhà ấm chạy về đây?

- Bỏ qua loại vấn đề nhàm chán này đi.

Tùy Qua nói:

- Nói điểm chính.

- Điểm tựa chính là hôm nay vị học tỷ tự sát tên là Cát Thanh Mai, nàng có cô em gái tên là Cát Hiểu Mẫn, chính là nữ sinh hôm nay chạy ra khỏi phòng học…

- Cát Hiểu Mẫn, tên này hình như có chút quen thuộc ah?

Tùy Qua hỏi.

Giang Đào cùng Cao Phong nhìn Tùy Qua chằm chằm như nhìn quái vật, Giang Đào nói:

- Nàng là hệ hoa nông học viện chúng ta!

- A…

Tùy Qua chợt nói:

- Khó trách cảm thấy được có chút quen tai. Ai, gần đây luôn vội vàng nói thương yêu với hoa hậu giảng đường, tên của hệ hoa không nhớ được.

- Cậu thổi đi.

Cao Phong hừ một tiếng:

- Nhập chính đề. Hiện tại thật nhiều người hoài nghi Cát Thanh Mai không phải tự sát mà là bị người hại chết, là mưu sát! Mấu chốt là bây giờ thi thể nằm trong cục công an, hơn nữa nghe tin tức nói bên cục công an đã có tin tức chứng thật Cát Thanh Mai là tự sát. Nếu thật sự như vậy sẽ thành thiên cổ kỳ oan.

- Cậu còn không phải nghe nói sao thì hay vậy đi.

Tùy Qua nói:

- Tôi biết hiện tại trong cục công an có không ít kẻ xấu, nhưng không phải ai cũng như vậy. Huống chi hiện tại công an còn chưa công bố tin tức, mọi người đã gấp gáp như vậy để làm chi? Không thích hợp, tôi xem hai người các cậu không phải sốt ruột cho người chết, mà là đánh chủ ý với Cát Hiểu Mẫn đi?

Cao Phong cùng Giang Đào đồng thời lộ ra vẻ mặt xấu hổ, hiển nhiên hai người đích xác có ý tứ này.

- Cầm thú!

Tùy Qua quở mắng hai người một câu:

- Người chết làm lớn, lúc này các cậu còn muốn thừa mà vào, đây không phải cầm thú sao.

Giang Đào kiên trì nói:

- Tùy Qua, cũng không phải như thế. Đương nhiên, tôi thừa nhận mình đích thật có chút ý tưởng với Cát Hiểu Mẫn. Nhưng việc này không liên quan gì tới chuyện của chị nàng. Chuyện của chị nàng là do mọi người đều cảm thấy thật kỳ quặc, làm gì có chuyện lõa thể tự sát đây? Nhưng tình huống gia đình Cát Hiểu Mẫn chỉ bình thường, cũng không phải người Đông Giang, cho nên lo lắng chân tướng bị che giấu. Vì vậy mới tới tìm tôi, sau đó muốn tôi cầu cậu, nàng biết cậu rất có lực ảnh hưởng trong Đông Giang.

- Giang Đào, đừng xem nhẹ lão tử!

Cao Phong hung hăng trừng mắt liếc Giang Đào.