Y Tiên Thiểu

Chương 922: Mượn hoa hiến phật (2)




Duyên Vân hòa thượng cũng hiểu được.

Xác thực thiên phú của Duyên Vân hòa thượng rất không tồi, cho nên nói là thiên tài mấy trăm năm không gặp của Thiếu Lâm tự còn không đủ. Nhưng mà trong giới tu hành chưa bao giờ khuyết thiếu thiên tài. Nếu như không có Tùy Qua trợ giúp, Duyên Vân lúc nào đột phá Tiên Thiên kỳ, lúc nào có thể Trúc Cơ?

Thời gian trong đó không chỉ gấp mấy chục lần hiện nay đâu.

Về điểm này, Duyên Vân tự mình hiểu rõ.

Cho nên hắn nói hắn vẫn có vận khí, mà vận khí của hắn chính là có bằng hữu như Tùy Qua.

- Duyên Vân huynh, có bằng hữu như anh, cũng là vận khí của tôi.

Tùy Qua thành khẩn nói:

- Lần trước anh rèn luyện Tinh Nguyên Đan, không biết tiến triển như thế nào?

Duyên Vân lắc đầu, nhìn Tùy Qua nói ra:

- Đan của anh rất ngay ngắn, phương pháp cũng rất đúng, nhưng mà tôi dùng phương pháp thối luyện đan dược của anh, căn bản không thể thực hiện được. Tôi đã thất bại rất nhiều lần, xác thực không thể thành công.

- Vì sao?

Tùy Qua kinh ngạc nói ra, hắn vốn có ý định nhờ Duyên Vân giúp hắn luyện ra nhiều đan dược.

- Dường như phương pháp luyện đan này phải là nhân tài có toàn bộ mộc thuộc tính. Chân khí trong người của tôi không thuần khiết như vậy.

Duyên Vân thở dài nói.

- Thì ra là thế.

Tùy Qua cũng có chút thất vọng. Nhưng mà hắn cũng biết không có khả năng chuyện gì cũng giao cho người khác, vì vậy lại hỏi:

- Như vậy, khai phát đan dược hiện tại như thế nào rồi?

- Anh cũng cấp Ngũ Tạng Bổ Thiên Dịch có thể dùng nhiều trên các bệnh lâm sàng. Mặt khác Cố Nguyên Hoàn cũng không sai biệt lắm, Cố Nguyên Hoàn là đồ tốt, bổ sung tinh lực, nhất là bổ sung tinh lực của nam nhân, đây chính là rất khó lường nha. Tôi phân tích qua, thứ này có tiến cảnh trên thị trường không thua gì ‘ Mỹ Lệ Họa Thủy ’. Nếu như nói ‘ Mỹ Lệ Họa Thủy ’ là chuyên môn nhấm vào các phu nhân, như vậy ‘ Cố Nguyên Hoàn ’, tuyệt đối chính là đồ tốt của nam nhân.

- Anh hưng phấn như vậy, chẳng lẽ anh đã thí nghiệm lâm sàng trên người mình sao?

Tùy Qua không có hảo ý cười nói.

- Tùy huynh, hiện tại tôi vẫn còn là đồng tử thân đấy.

Duyên Vân hòa thượng cười cười nói.

- Duyên Vân huynh, tôi thật hiếu kỳ, anh có gương mặt đẹp trai như thế, hết lần này tới lần khác lại bảo thủ đồng tử thân, anh không cảm thấy lãng phí tài nguyên sao?

Tùy Qua khó hiểu nói ra, Duyên Vân hòa thượng cái gì cũng tốt, nhưng mà hắn không có chút si mê nào với nữ nhân.

- Tốt cùng không tốt, cuối cùng chỉ là thân xác thối tha mà thôi.

Duyên Vân hòa thượng nghiêm mặt nói:

- A Di Đà Phật! Tôi chỉ muốn siêu thoát sinh tử, một ngày kia, có thể chứng được La Hán Kim Thân.

- Đệ tử cửa phật không phải cũng có tính toán như vậy sao? Đây có tính là chấp niệm của anh không?

- Tính toán!

Duyên Vân hòa thượng nói:

- Nhưng mà, nếu không có chấp niệm, cũng chỉ có thể cả đời làm hòa thượng ngu xuẩn. Phật tổ lưu kinh thư lại, không chỉ muốn hậu nhân đi niệm đọc, cũng khiến hậu nhân suy nghĩ, thậm chí đi phản bội. Nếu không cả đời chỉ học kinh chết, không thể thành phật.

- Có đạo lý.

Tùy Qua cười nói:

- Như vậy, xin anh tiếp tục cải tiến linh dược, có thể làm cho người bình thường hưởng thụ. Nếu như làm được chuyện này, mới thật sự là công đức vô lượng.

- Cái này đương nhiên.

Duyên Vân hòa thượng nói:

- Trừ tu hành ra, tôi cảm thấy hứng thú nhất chính là chuyện này. Anh nói không sai, đây mới là phổ độ chúng sinh, công đức vô lượng. Người trong phật môn như tôi, chú ý đọc kinh thư, cho rằng có thể siêu độ vong linh, rửa sạch tội nghiệt, nhưng nếu ngay cả người sống cũng không cứu được, ban cái gì phổ độ vong linh?

- Đúng vậy, là thế.

Tùy Qua chân thành nói:

- Cho nên, cho dù tu vị cảnh giới của chúng ta đạt tới mức nào, đại sự này vẫn phải tiếp tục!

- Yên tâm đi, anh cho tôi vận khí, tôi sẽ hết sức trợ giúp anh.

Duyên Vân cười nói, có hàm xúc tri kỷ giúp nhau. Sau đó Duyên Vân như suy nghĩ chuyện gì.

- Trầm tiểu thư cùng Hoa tiểu thư dường như đang tới nơi này, có lẽ anh nên nói chuyện với hai cô ấy đi.

- Tôi nói chuyện với hai người?

Tùy Qua hơi kinh ngạc nói:

- Hiện tại, chuyện sinh ý cơ bản là tôi mặc kệ rồi.

- Sao có thể hoàn toàn bỏ qua.

Duyên Vân hòa thượng nói rất bí hiểm.

- Chuyện này anh phải quản. Cho dù như thế nào anh chính là chủ tịch tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường mà.

Tùy Qua nghe ra ý ngoài lời của Duyên Vân hòa thượng, gật đầu nói nói:

- Cũng tốt, dù sao hai cô ấy sẽ tới rất nhanh, vậy thôi.

Sau khi cáo từ Duyên Vân hòa thượng, Tùy Qua đi ra ngoài, phát hiện Nhãn Kính cũng đã ở đây, vì vậy đi lên hỏi Nhãn Kính, cười hỏi:

- Nhãn Kính tổng giám đốc, anh tới đây thị sát?

Nhãn Kính nhìn thấy là Tùy Qua, vội vàng nói:

- Lão bản, anh đang chọc tôi sao, trước mặt của anh, tôi tính toán tổng giám đốc gì chứ!

- Khiêm tốn.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Đúng rồi, chuyện của anh và Hoa trưởng phòng thế nào rồi?

- Lão bản... Ngài biết rõ?

Nhãn Kính thấp giọng nói:

- Ngài sẽ không phản đối chứ?

- Hai người tự do yêu đương, Ngọc Hoàng đại đế cũng không thể phản đối, tôi phản đối cái rắm.

Tùy Qua nói ra:

- Nhãn Kính, anh cũng không cần quá khách khí, xem tôi tà ác như mấy lão bản tư bản.

Nhãn Kính cười cười, cảm xúc nhẹ nhõm không ít, nói ra:

- Lão bản, tôi có suy nghĩ với Hoa Tuyết Nhạn tiểu thư. Nhưng mà cô ấy không có suy nghĩ về tôi.

Nói đến đây, Nhãn Kính giống như ấp úng, không biết nói cái gì cho phải.

- Anh là một nam nhân, làm sao lề mề như vậy?

Tùy Qua không kiên nhẫn, nói:

- Không nói thì thôi, đợi lát nữa tôi còn muốn nói chuyện chính sự với cô ấy đấy.

Nhãn Kính lại do dự một chút, sau đó cố lấy dũng khí nói ra:

- Lão bản, tôi cảm thấy được Hoa tiểu thư có thể có thiên hướng khác với nữ nhân bình thường! Hơn nữa, chỉ sợ cô ấy ưa thích là Đường tiểu thư...

Nếu như đổi thành trước kia, Tùy Qua nhất định sẽ xem lời này của Nhãn Kính như sấm sét giữa trời quang.

Nhưng mà hiện tại, Tùy Qua lại mây trôi nước chảy, sau đó rất hời hợt nói:

- Nhãn Kính, tuy hiện tại xem les với thái độ bình thường, nhưng mà anh không nên dễ dàng xem một nữ nhân là les. Nếu không anh sẽ hối hận.

Tùy Qua nói lời này hơi có chút cảm xúc.

Bởi vì Tùy Qua lúc trước bởi vì xem Lam Lan là les nên đã bỏ qua nàng.

- Lão bản, ngài...

Nhãn Kính nói một nửa thì dừng lại, bởi vì hắn hiểu được có nhiều thứ chỉ cần hiểu ý là được.

- Anh vì cái gì cảm thấy Hoa tiểu thư là les?

Tùy Qua hỏi.

- Bởi vì cô ấy với bất cứ nam nhân nào đều không thích.

Nhãn Kính nói:

- Không chỉ không thích, còn tràn ngập địch ý. Cô ấy tiến vào Tiên Linh Thảo Đường thì có tính nhắm vào tôi và Hùng ca rất mạnh. Thậm chí là nhắm vào bất cứ nam nhân nào của tập đoàn. Hắc, cho dù là lão bản tuổi trẻ tài cao, suất khí tiền nhiều, cô ấy còn không phải cũng phê bình kín đáo hay sao?