Yêu Không Hoán Đối

Chương 8




Ngày thứ 3 của tuần

“Oppa vườn anh đẹp quá,nhớ hồi đó anh em mình hay lẻn đêm trống ra bãi đất sau nhà bắt đôm đốm ko?” – cô cười ngã lưng ra bãi cỏ

“Uhm nhớ,anh nhớ quê lắm! Mọi thứ…” – anh cũng ngã lưng nằm dài,khẽ nhắm mắt – “Cái gì vậy? Mưa à?” – anh hét lên khi thấy nước bắn vào mặt mình.Anh và cô đều vội đứng lên xem nước từ đâu ra – “Ya! cậu điên à? Đêm khuya ra đây làm trò gì vậy hả?” – anh gào lên thấy cậu cầm vòi nước xịt tứ tung

“Tưới cây,ko biết ban đêm cây sinh trưởng mạnh hơn sao,cần cho chúng uống nước thì chúng mới khỏe mạnh chứ.Tôi ko muốn bị đuổi việc vì cây chết đâu” – cậu vẫn vô tư lắc lư vòi nước ‘cố ý’ vào hai người trước mặt

“YA! Tôi ko phải là cây” – hắn vội ôm lấy Jandi che cho cô khỏi bị nước bắn vào,cậu càng xịt mạnh hơn khắp cả người hắn – “ĐỦ RỒI!” – hắn hét lớn,cậu ngoan cố xịt – “TÔI BẢO ĐỦ RỒI NGHE CHƯA HẢ?” – hắn gào lên,cậu tắt nước

“Tưới xong rồi,đi ngủ” – cậu thản nhiên bỏ về phòng

“LẬP TỨC LÊN PHÒNG TÔI NGAY,TÔI CẦN NÓI CHUYỆN VỚI CẬU” – hắn gào lớn chỉ tay vào nhà

“Bây giờ á?” – cậu ko hề sợ hãi trước thái độ của hắn mà cảm thấy mát ruột

“NGAY BÂY GIỜ!” – hắn điên lên,mặt đỏ vì giận

“Oppa,anh ướt hét rồi vào trong trước đã” – Jandi chạy đến lau nước trên mặt hắn

“Anh ko sao,em có bị ướt chỗ nào ko?” – hắn nhìn cô từ trên xuống dưới

“Ko,anh ôm em cứng ngắt,che hết cho em rồi” – cô lắc đầu

“Vào nhà thôi,em cảm lạnh mất” – hắn nắm tay kéo cô vào trong nhà đi ngang qua mặt cậu

Phòng Yunho

“Cậu chủ ko thấy lạnh à?” – cậu nhìn bộ dạng ướt như chuột lột của hắn.

“Bây giờ đang nóng lắm,sắp điên rồi” – hắn nhìn cậu tóe lửa

“Ồ thế cơ à,vậy sao lúc nãy kêu tôi dừng phải xịt lâu thêm một chút nữa mới tốt chứ?” – cậu móc họng

“Mấy ngày nay cậu bị gì vậy,ngày thường làm việc cũng ko đến nổi sao mấy bữa nay cứ làm hỏng việc.Súyt nữa thì hại Jandi bị cảm rồi” – hắn chỉ vào mặt cậu mắng

“Ồ..làm việc tệ là tác phong của tôi mà.Mà cậu chủ ôm cứng cô ấy như vậy ko cảm ơn tôi thì sao lại mắng”

“Tôi ôm ai ko cần cậu giúp,tôi muốn ôm lúc nào thì tôi ôm ko mượn cậu tài lanh” – hắn tức giận hơn – “Ah….ah…hắt-xì…”

“Thay đồ đi rồi chửi tiếp” – cậu hơi cau mày

“..” – hắn im lặng lập tức cởi sạch đồ ra trước mặt cậu,Jaejoong vội quay mặt đi ko nhìn thân thể của hắn – “Ngồi đây chờ tôi tắm xong ra sẽ xử cậu” – hắn nói xong cầm khăn vào nhà tắm

Tim câu đập thình thịnh muốn bể ***g ngực,ngồi phịch xuống giường.-“ Đợi….mắt mỏi quá….nhắm chút xíu….”

Yunho đi ra cậu đang ngủ ngon lành trên giường hắn,còn ôm gối nằm của hắn nữa chứ,hắn thay đồ,leo lên giường ngủ…

Ngày thứ 4 của tuần

“Oppa?” – cô nhìn hắn trông chờ

“Uhm” – hắn gật đầu,nhai nhốp nhép – “Vẫn ngon,thức ăn của em ngon nhất mà anh từng ăn” – hắn cười

“Lần nào oppa cũng nói câu đó” – cô mắc cỡ,gấp thêm một miếng được vào thì cơm trắng của mình đút cho hắn – “Oppa ăn thêm đi” – hắn há miệng ăn muỗng cơm

“Anh chỉ hơi sốt chứ có bị tàn phế đâu mà em đem cả đống thức ăn lên đây” – hắn nhìn cái bàn nhỏ trên giường,đầy đủ mọi thứ

“Tại tối qua oppa che cho em nên mới bị sốt,em ái náy lắm” – cô đút tiếp những muỗng cơm khác cho hắn

“Jandi noona…Jandi noona” – giọng thằng nhóc lảnh lót kêu

“Gì vậy Minnie?” – cô quay sang hỏi

“Noona qua phòng giúp em làm bài tập được ko? Ngày mai em phải nộp rồi” – mắt long lanh

“Nhưng…” – cô nhìn hắn

“Em giúp Minnie làm bài đi,có Jaejoong ở đây được rồi.Anh ăn xong sẽ ngủ một chút” – hắn cười nhẹ

“Vậy oppa nhớ uống thuốc trước khi ngủ nha”- cô đặt vỉ thuốc trên bàn rồi dắt Changmin đi

“Đứng đó làm gì? Ko thấy tôi bệnh à,mau đút cơm cho tôi,nhanh lên” – hắn quay sang nạt cậu

“Bị sốt chứ đâu có tàn phế” – cậu xỏ xiên

“Còn nói…ai làm tôi phải nằm như vậy,có làm ko thì bảo?” – hắn rít lên.

Jaejoong lầm bầm ngồi xuống giường đút cơm và thức ăn cho hắn.Ăn xong hắn uống thuốc

“Xong rồi,tôi ra ngoài” – cậu khiêng cái bàn nhỏ ra khỏi giường

“Lau người cho tôi!” – hắn ra lệnh

“…?” – cậu quay lại nhìn hắn như thể mong mình vừa nghe nhầm

“Điếc hả,vậy mắt còn nhìn rõ cả người tôi ướt mồ hôi rồi nè” – hắn cầm cái áo thun trên người vẫy vẫy – “Vào nhà tắm mang nước và khăn ra đây,mấy chuyện này mà còn để dạy”

Cậu mang nước và khăn ra ngồi bên cạnh hắn,Yunho cởi bỏ áo thun ra.Cậu hơi sượng

“Đẹp đúng ko?” – hắn vuốt ngực mình

“Gớm” – cậu chề môi

“Phải rồi,ko như ai kia.Ko có mông cũng ko có ngực,phẳng lì như ván ép” – hắn nhếch môi

“…” – cậu nuốt cục nhục xuống chà mạnh khăn lên người hắn

“Lau cho đàng hòang,da tôi bị xướt chỗ nào cậu liếm chỗ đó cho đến khi lành mới thôi” – lại thêm một câu đe dọa mà biết chắc sẽ thắm ngay vào đầu Jaejoong,tay cậu lập tức nhẹ nhàng nâng niu da hắn.

Ngày thứ 5 của tuần

“Minnie ko được nghịch nghe chưa? Ở đây là hồ bơi chứ ko phải thảm cỏ đâu mà chạy lung tung” – Yunho căn dặn,thằng nhóc ngoan ngõan gật đầu.

“Oppa” – Jandi khẽ gọi

“Jandi sao em cứ quấn khăn quài vậy?” – hắn nhìn cái khăn to đùng quấn từ ngực cô xuống

“Em…em ngại” – cô đỏ mặt

“Em đẹp mà ngại cái gì” – Yunho vòng tay gỡ cái khăn ra khỏi người cô,bất giác Jandi che lại ngại ngùng trông bộ bikini mát mẻ này – “Hồ bơi nay anh bao hết rồi,ko có ai đâu”

“Anh hai xuống bơi đi” – Minnie kéo tay Yunho

“Jaejoong cậu trông Minnie giúp tôi” – hắn đưa tay thằng nhóc cho cậu,rồi nắm tay Jandi – “Anh hứa dạy em bơi mà,theo anh” – hắn dắt cô xuống hồ

Vừa xuống hồ Jandi đã ôm chặt cổ Yunho

“Ko sao,nước ko sâu đến ngực thôi,em thả lỏng đi” – hắn vỗ nhẹ vai cô để chi mặt nước ngang ngực

“Umm” – cô từ từ mở mắt ra nhìn,cảm nhận bàn chân mình đụng đáy hồ

“Em đứng đi,ko sao đâu,ôm anh như vậy sao mà bơi” – hắn đùa thấy cô ngại ngùng ko nói,hắn cầm tay bắt đầu giúp cô tập bơi



Sau hai tiếng đùa giỡn ai cũng mệt mỏi,Changmin đắp khăn nằm ngủ trên ghế dựa ngon lành.

“Oppa ăn tiếp đi,em qua gọi Jaejoong oppa.Anh ấy chưa ăn gì cả” – cô bỏ nĩa xuống đi đến thành hồ Jaejoong ngồi ngâm chân dưới hồ,đang suy nghĩ điều gì đó.Cô cũng ngồi xuống bên cạnh thả hai chân xuống đá làn nước tĩnh lặng

“Em ko ăn cùng Yunho à?” – cậu quay sang hỏi cô

“Em no rồi,còn oppa sao ko ăn?”

“Nhìn mặt tên đó là nuốt ko nổi” – cậu liếc qua chỗ hắn

“Hihi Yunho oppa hay lớn tiếng nhưng hiền lắm,lúc trước anh ấy như cục đất luôn bị bắt nạt.Giờ có lẽ tốt hơn…”

“Giờ thì hắn chuyên bắt nạt người ta,giống như hóan đổi vậy” – cậu thì thầm,mắt nhìn xuống dòng nước đang chuyển động

“Oppa,anh quen với Yunho oppa vậy anh nghĩ anh ấy có thích em ko?” – cô thẳng thắng

“À…” – cậu hơi đơ vì sự thẳng thắng quá độ – “Chắc là…có…hắn tốt với em lắm mà,lúc nào cũng nhẹ nhàng,dịu dàng và lo lắng cho em.Ko ai rãnh chăm sóc 1 người mà mình ko thích cả” – cậu nói ra những suy nghĩ của mình

“Vậy….em hiểu rồi.Cám ơn oppa,vào ăn thôi” – cô đứng lên kéo tay Jaejoong theo,cậu cũng đứng lên.Trượt chân do nước trơn cậu chao đảo và rồi “ÙM”

“JANDI” – Yunho hét lớn phóng xuống hồ ngay lập tức

“Jandi! Jandi à” – hắn gọi cô

“…”

“Jandi,em nghe anh ko Jandi….” – hắn nhìn cô vô vọng,hắn lập tức đặt tay lên ngực cô ấn mạnh miệng đếm nhịp

“…”

“Aishhh” – hắn bực bội rít lên,tay nâng cằm cô lên,hô hấp nhân tạo.Hắn thổi những luồng khi mạnh vào phổi cô

“khụ….khụ….” – miệng cô phun nước ra

“Jandi,em ko sao chứ?” – hắn mừng rỡ

“Oppa!….khụ…khụ” – cô ngồi dậy trong vòng tay hắn – “em..khu…. khụ ko sao” – cô lắc đầu,tay che miệng ho do cơn sặc nước