Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1388: Suy diễn sâu! (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Bà nói xong, giương mắt nhìn Lăng Vi: “Sau này, cháu phải quan tâm nhiều chuyện của chú cháu. Thấy thích hợp liền góp ý ông ấy… Cháu đừng thấy bây giờ ông ấy lộ vẻ già, nhưng ông ấy còn chưa tới 50 tuổi, nếu tính kỹ, cuộc sống cuối đời còn có hai, ba mươi năm…”

“Dạ thím, thím nói có lý. Cháu sẽ để ý chuyện này.”

“Tiểu Vi, anh Tiêu của cháu vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nó không có chủ kiến gì. Sau này, chuyện của chú cháu phải dựa vào cháu toàn bộ.”

“Được, thím yên tâm. Cháu ghi nhớ trong lòng rồi.”

Lúc này Phương Di mới yên tâm gật đầu, bà chỉ chỉ phòng bếp, cười nói: “Đồ ăn sắp khét, thím phải mau đi xào tiếp.”

Nói xong, liền bước nhanh vào bếp.

Lăng Vi nghe tiếng xào thức ăn trong phòng bếp, cảm nhận trong lòng không nói ra được… Dì Phương tốt biết bao… bị chú phụ lòng hơn 20 năm, cho đến hai năm trước mới tái hôn.

Sau khi biết tình trạng của chú gần đây, còn có thể nói những lời trong lòng với cô, đây thật sự đang toàn tâm toàn ý lo nghĩ cho chú…

Haiz… Dì Phương và Vương Hân Bình, đúng là… một trên trời, một dưới đất. Sao ban đầu chú lại chui vào Vương Hân Bình chứ?

Nhưng hối hận cũng đã muộn. Dì Phương và chú vẫn không có duyên phận.

Dì Phương ở nhà này tốt bao nhiêu, chú Thiếu Tu tôn trọng dì Phương, hai người đều biết kiềm chế, Niễu Niễu lại hiểu chuyện…

Nếu dì Phương quay lại với chú cô, nhà họ Vương nhất định không yên ổn…

Lăng Vi cảm thấy Phương Di vẫn là sự lựa chọn chính xác.

Khi dọn cơm, Diệp Đình và Tần Sênh, còn có Lôi Thiếu Tu từ trên lầu đi xuống.

Lăng Vi vội hỏi bọn họ: “Mở két sắt ra chưa?”

Tần Sênh gật đầu: “Mở rồi…”

Lăng Vi nhìn biểu tình của anh ta và Diệp Đình, trong lòng ‘lộp bộp’, đây là phát hiện manh mối gì quan trọng rồi?

Bởi vì Diệp Đình luôn cau mày, anh đang suy nghĩ.

Mỗi khi anh đối mặt với quyết định quan trọng hoặc gặp phải chuyện gì vô cùng khó giải quyết, anh mới có biểu tình này.

Lăng Vi lập tức đứng lên: “Phát hiện cái gì quan trọng rồi? Em đi xem…”

Lôi Thiếu Tu ngăn cô lại, nói: “Ăn xong hãy xem….”

“Chú, nếu cháu không xem xem là thứ gì, cháu nhất định ăn không ngon.”

Lôi Thiếu Tu thấy cô kiên trì, không cản cô nữa, Diệp Đình nắm tay cô lên phòng.

Tần Sênh và Lôi Thiếu Tu cũng theo sau.

Bốn người họ lại về phòng, Lăng Vi mở két sắt đó ra, cô thấy bên trong… cất giữ một ít hình.

Nhưng, mấy hình này không phải của Lôi Thiếu Dục, mà là ông và em trai của Lôi Thiếu Tu – Lôi Thiếu Triệt.

Chữ “Triệt” (có nghĩa là dấu vết bánh xe) này có dụng ý tương tự nhà văn lớn thời Tống Tô Thức, Tô Triệt, thức là thanh ngang dùng làm tay vịn trước buồng xe thời cổ đại.

Cha Tô Thức, Tô Triệt tên Tô Tuân, đặt tên hai anh em bọn họ là “Thức, Triệt” chính là muốn nói cho bọn họ, Tô Thức từ nhỏ cá tính khoe khoang, hào phóng không chịu gò bó.

Tô Tuân muốn cảnh cáo “Thức” không thể quá khoe khoang, không thể quá hiện rõ, mặc dù xe không thể thiếu nó, nhưng phải chú ý “đồ trang sức bên ngoài”, phải tránh bộc lộ tài năng!

Còn “Triệt”, tính cách Tô Triệt tương đối hướng nội, Tô Tuân nói: “Khắp thiên hạ, xe ai cũng chạy theo vết bánh xe, luận công lao, không phân vết bánh xe, nhưng nếu xe lật ngựa chết, cũng không trách vết bánh xe. Mặc dù ‘Triệt’ không dễ được phúc, nhưng cũng khó gây tai họa.”

Chắc là Tô Tuân tương đối yên tâm với đứa con trai này.

Lôi lão gia tử đặt tên con trai nhỏ là “Triệt”, hiển nhiên cực kỳ yên tâm với tính cách con trai nhỏ này. Không dễ được phúc, nhưng cũng khó gây tai họa!

Nhưng mà… người chú này của bọn họ là người qua đời vào tuổi nhỏ nhất từ trên xuống dưới Lôi gia bọn họ. Năm ông hi sinh mới 22 tuổi.

Lăng Vi thầm nghĩ, điều này… không hợp với tính cách ông nha…

Bởi vì theo tài liệu Diệp Đình tra được, Lôi Thiếu Triệt quá kích động, không tuân theo chỉ huy, xông vào đại doanh kẻ địch!

Điều này sao có thể chứ?

Tính cách ông không phải kích động như vậy! Lăng Vi cầm hình Lôi Thiếu Triệt, trong lòng dâng lên tầng tầng điểm khả nghi… Cái chết của ông, nhất định có kỳ lạ.

Cô nhìn hình, đột nhiên “a” một tiếng, cô kéo vạt áo Diệp Đình, ngạc nhiên hỏi: “Chồng, anh thấy dáng dấp chú… giống ai?”