Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1588: Bàn chuyện (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc tắm xong đi ra, đang muốn tới ghế sa lon ngủ, đột nhiên nghe được trong phòng có giọng nói, tiếng còn không nhỏ! Có vẻ như niểu Niểu thật tức giận.

Lý Thiên Mặc dừng bước lại, anh nhìn vào phòng ngủ, có vẻ như Niểu Niểu đang mắng người. Anh bước chân nhẹ nhàng đi đến phòng ngủ.

Anh bước đến cửa, cánh cửa khép hờ, anh nhìn bên trong, Lôi Niểu Niểu ôm cái gối nghiến răng nghiến lợi nói: “Không cần cậu nói xin lỗi, bây giờ tôi không muốn nghe thấy giọng của cậu! Tôi muốn cúp điện thoại!”

“...” Không biết đối phương nói cái gì, cô tức hừ hừ nói: “Kim Lập! Cậu giải thích cái gì nha? Giải thích có ích không? hôm nay bên trong lễ đường có bao nhiêu người cậu biết không? Tên Lôi Niểu Niểu của tôi đã truyền khắp tất cả các trường học!”

“...”

“Im miệng đi cậu! Đó là thành danh tốt sao? Ý của cậu là, tôi còn phải cảm ơn cậu?”

“...”

Đột nhiên cô nhíu mày: “Cậu cút cho tôi --- tôi lười nói nhảm với cậu! Bây giờ tôi rất phiền cậu! Cũng bởi vì cái kịch ngắn đó của cậu, buổi chiều vừa thi xong tôi mở điện thoại ra liền có mấy nam sinh gọi điện thoại quấy rầy tôi! Bây giờ tôi phiền cậu chết mất! Cậu đừng gọi điện thoại đến nữa! Tôi muốn cúp!”

“...”

“Tôi không có gì đáng nói với cậu cả, cậu đừng luôn gọi điện thoại cho tôi! Tôi tắt máy được chưa? Tôi đập điện thoại được không?” Hiển nhiên Lôi Niểu Niểu tức giận muốn chết!

Sắc mặt Lý Thiên Mặc giống như mực tàu vậy, anh bước dài, đi tới bên cạnh cô đưa tay: “Đưa điện thoại cho anh.”

Lôi Niểu Niểu sợ hết hồn, cô chỉ lo mắng chửi người không chú ý Lý Thiên Mặc đi tới.

Đột nhiên Lý Thiên Mặc giơ tay về phía cô, cô cũng chuyển hướng không ném điện thoại lên mặt đất.

Lý Thiên Mặc ngoắc ngoắc ngón tay với cô: “Đưa điện thoại cho anh.”

Lôi Niểu Niểu vô cùng nghe lời, đưa tới trước mặt anh.

Lý Thiên Mặc cầm điện thoại của cô, mở loa lên.

Kim Lập đối diện gào khóc: “Niểu Niểu --- tôi không cầu cô tha thứ, tôi chỉ là muốn xin lỗi. Tôi biết lỗi rồi..... tôi thật lòng biết lỗi mà! Tôi thật sự không phải lừa cô, tôi là vô cùng có thành ý xin lỗi! tôi rất đáng đánh, tôi tự đánh tôi được không, cô đừng nóng giận được không?”

Trong điện thoại truyền đến tiếng tát tai “ba ba”. Lôi Niểu Niểu nhíu mày, có chút không đành lòng.

Lý Thiên Mặc nhìn biểu tình kia của Lôi Niểu Niểu liền vô cùng khó chịu! Liền cái chuyện mà Kim Lập đã làm lúc sáng kia, còn đáng giá cô không đành lòng sao? Còn nữa, lúc nãy những cú điện thoại quấy rầy kia cô cũng không nói cho anh!

Lúc này, Kim Lập nức nở nói: “Niểu Niểu, tha thứ tôi? Hôm nay tôi thật sự là bị gì rồi, trước khi diễn kịch tôi không suy nghĩ nhiều như vậy.... chủ yếu tôi chỉ muốn bày tỏ với cô, không nghĩ tới sẽ có nhiều người quấy rầy cô như vậy...”

Đột nhiên Lý Thiên Mặc hừ lạnh nói: “Không phải đánh mặt sao? Sao không đánh tiếp? Không phải cậu thành ý xin lỗi sao? hôm nay có bao nhiêu người trên lễ đường, cậu liền tự tát mình bấy nhiêu bạt tai, thiếu một người, cũng đừng tự liếm mặt nói có thành ý! Giả mù sa mưa nói xin lỗi, giả tạo!”

Lý Thiên Mặc cúp điện thoại, Lôi Niểu Niểu cướp điện thoại lại nhấn nút tắt máy.

Vốn là muốn ngủ một giấc, nhưng bây giờ tức giận không ngủ được.

Lý Thiên Mặc ngồi bên cạnh an ủi cô: “Anh tin tưởng trước khi diễn kịch ngắn Kim Lập sẽ không nghĩ nhiều như vậy. Suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ không qáu giống nhau, đàn ông mà.... không tinh tế như vậy. Anh cảm thấy, điểm xuất phát của cậu ta là muốn gợi lên sự chú ý của em, mà không phải giống như bây giờ, để cho em bị nhiều nam sinh quấy rầy như vậy.”

Lôi Niểu Niểu phồng má tức giận, cô dùng sức trợn mắt nhìn anh: “Anh còn nói chuyện thay cậu ta sao! Không phải anh vừa bảo cậu ta tự tát mình chết sao?”

Lý Thiên Mặc nói: “Đó là hai chuyện khác nhau, nói xin lỗi thì xin lỗi, nhưng sự thật là sự thật.”

Anh đưa tay vỗ sau lưng cô: “Đừng nóng giận, ngày mai còn có tranh giải. hôm nay phải nghỉ ngơi cho tốt, nếu không ngày mai sẽ không có tinh thần.”

Lôi niểu niểu vẫn còn tức giận: “Giận đến không ngủ được!” Cô bĩu môi, dựa vào ngực anh: “Em muốn ôm anh một hồi.”

NHáy mắt Lý Thiên Mặc cứng đờ, còn chưa kịp phản ứng cô đã ôm eo anh.