Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 344: Quan trọng nhất (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Dừng một chút, lại nói: “Nhà thiết kế có thiên phú chân chính hơn mười tuổi liền có thể bộc lộ tài năng. Tuổi đời và tuổi nghề không quan trọng, chủ yếu cô ta nắm chắc phương diện phương hướng, chi tiết, chúng ta lại không phải không có nhân tài.”

Nói xong, đầy nghi hoặc đánh giá Lôi Dịch: “Sao ba cứ có cảm giác con bài xích cô ta, các người từng quen biết sao?”

Lôi Dịch bị hỏi nghẹn lại một chút.

Nói lời thật lòng, xác thật anh ta có thành kiến đối Lăng Vi!

Sở Minh Y bỏ anh ta nguyên nhân chủ yếu là vì Lăng Vi.

Tuy rằng nói…… Sở Minh Y làm anh ta rất thất vọng, nhưng mà…… Rốt cuộc yêu nhau nhiều năm như vậy ……

Holt nhìn anh ta oán hận trong lòng, ánh mắt trầm xuống, nói: “Đàn ông chí ở bốn phương! Đại trượng phu, là lấy sự nghiệp làm trọng! Đàn bà chỉ là chế phẩm sinh hoạt. Bỏ đi thì cuộc sống không thú vị nữa sao? Con không phải muốn nếm thử hương vị này lần nữa đấy chứ? Rời khỏi người đàn bà kia khó như vậy?”

Nói xong rõ ràng còn giận, đột nhiên ông ta trầm mặt: “Đến lúc nào con còn rối rắm chuyện này thì đừng đi làm nữa.”

Lôi Dịch đại kinh thất sắc, vội vàng nói: “Con đã không có việc gì, vừa rồi ba nhắc tới con mới cảm khái một chút.”

Holt nhìn anh ta trong chốc lát, nói: “Đi làm hợp đồng đi. Laroe chúng ta có thể phát triển cao hơn một cái bậc hay không, đây là thay đổi mấu chốt!”

Lôi Dịch soạn xong hợp đồng, tìm Lăng Vi nói công việc.

Lăng Vi nhìn điều khoản hợp đồng, lắp bắp kinh hãi!

“Chuyện này quá tốt chăng?……” Cô ngạc nhiên phát hiện Laroe đưa ra điều kiện…… Quả thật…… tốt đến tận trời cao!

Ngoại trừ chia 1/1000% hoa hồng còn mở một tài khoản riêng, nói cách khác, toàn bộ số tiền này đều thuộc về cô, còn chuyện cô nói muốn chia hoa hồng cho đồng nghiệp, công ty sẽ có khoản khác.

Chính là Lăng Vi kiếm được nhiều hay ít cũng không cần chia cho người khác một phần mà là công ty chi trả.

Quả thật Lăng Vi cảm thấy như đang nằm mơ……

Lôi Dịch nhìn cô từng chút nhìn kĩ điều khoản liền hỏi: “Điều khoản như vậy có vừa lòng không?”

Lăng Vi nhìn chằm chằm hợp đồng nói: “Chờ một chút, tôi muốn nhìn kỹ một chút.” Cô cẩn thận, nghiêm túc nhìn lần nữa.

Lôi Dịch duỗi tay đưa bút qua, nói: “Nếu vừa lòng liền ký tên đi.”

Lăng Vi gật gật đầu: “Cái hợp đồng này tôi vô cùng vừa lòng. Chỉ là tôi có điểm không rõ, công ty tại sao lại cho tôi điều kiện tốt như vậy?”

Lôi Dịch nhướn mày: “Đây là điều khoản do Diệp Đình yêu cầu, cô không biết sao?”

“……”

Diệp Đình yêu cầu điều khoản hợp đồng?

Trái tim Lăng Vi đập ‘thình thịch”. Cô hoàn toàn không nghĩ tới Diệp Đình còn quan tâm tới chuyện này của cô.

Còn tranh thủ nhiều lợi ích cho cô……

Lôi Dịch gắt gao nhìn cô rồi chỉ hợp đồng nói: “Anh ta không chỉ yêu cầu điều khoảnh hợp đồng, còn hứa hẹn… nâng lượng tiêu thụ năm nay lên 33%…Cũng chính là năm nay con ngựa hoang sẽ tiêu thụ ở mức 520.000trở lên!”

Lăng Vi giật mình mà há hốc mồm, trái tim giống bồn chồn đập “Thịch thịch thịch đông”!

Diệp Đình… vậy mà anh lại làm ra hứa hẹn như vậy chỉ vì muốn tranh thủ lợi ích cho cô!

Lăng Vi đang miên man suy nghĩ, lúc này, điện thoại vang lên. Cô nghe máy liền nghe được Diệp Đình nói: “Cái tên lang thang đã tìm được rồi. Buổi tối anh tới đón em, đến lúc đó lại nói tỉ mỉ.”