Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 918: Ăn thịt một tiểu yêu tinh




Âu Dương Đình chịu đau thương, gượng cười nói:

- Sư huynh... muội cũng yêu huynh... huynh sẽ yêu muội cả đời chứ?

Đỗ Long vứt thứ đồ trên tay lên giường, hắn ôm Âu Dương Đình, hôn lên trán cô nói:

- Chỉ cần muội mãi mãi đáng yêu như vậy, huynh sẽ mãi mãi yêu muội đến vĩnh viễn sánh cùng thiên địa sông cạn đá mòn.

Âu Dương Đình tuy biết điều này là không thể, nhưng nước lặng trong lòng vẫn gợn sóng. Cô và Phó Hồng Tuyết giống nhau, đã sứt mẻ tình cảm, tuy Đỗ Long không phải loại người mà cô thích, nhưng ít nhất cũng không thấy buồn nôn. Cơ thể hắn cường tráng như vậy, hắn lại dịu dàng như vậy, lần đầu tiên của mình chắc sẽ không khó chịu...

- Sư huynh, nhẹ một chút... đau muội...

Âu Dương Đình bị Đỗ Long bê lên giường, từng chiếc áo bị lột ra, Âu Dương Đình rất nhanh chóng khỏa thân nằm trên giường. Cô ngượng ngùng dùng tay che cơ thể, đợi Đỗ Long xâm lược vào cơ thể mình, nhưng Đỗ Long lại cầm sợi dây thừng màu đỏ, cười xấu xa tiến đến Âu Dương Đình...

Âu Dương Đình khổ sở cúi đầu. Cô đã từng ảo tưởng rất nhiều về lần đầu tiên của mình, tệ nhất là rơi vào tay kẻ địch... hôm nay bị chính chủ nhân của mình dùng làm mồi dâng tặng mục tiêu chơi đùa, cô thấy vô cùng ấm ức.

Đỗ Long không hề thương hoa tiếc ngọc dùng dây thừng trói chặt đôi chân nhở bé của Âu Dương Đình lại, sau đó trói chặt hai tay vào hai đầu gối ngoài. Như vậy Âu Dương Đình bị trói thành dáng vẻ đáng thương thế quyền hai tay vịn vào hai chân.

Toàn thân bị trói như vậy, ngay cả những bộ phận bí ẩn nhất cũng không có cách nào che được, Âu Dương Đình kiên cường đến đâu cũng không thể nhẫn nhịn được âm thầm rơi lệ.

Đỗ Long dừng tay lại thưởng thức kiệt tác của mình, thấy Âu Dương Đình toàn thân trắng nõn nà, lại bị dây thừng đỏ của mình trói lại, giống như bán cua ở ngoài chợ...

Nước mắt Âu Dương Đình khiến Đỗ Long giật mình một một lát, nhưng chỉ một lát thôi, ai mà biết được cô có đang diễn kịch không? trước mắt là một tiểu yêu tinh, không phải là một phụ nữ bình thường, không dùng dây trói lại, cô có thể ăn thịt người bất cứ lúc nào. Cô cải trang thành thiếu nữ nhà lành, Đỗ Long cải trang thành kẻ gian ác đùa với cô, dù sao hắn cũng không thiệt thòi gì.

Bên ngoài cũng cần phải bày tỏ điều gì đó, Đỗ Long cũng cởi hết quần áo lên giường, ôm Âu Dương Đình vào lòng nhẹ nhàng an ủi, thậm chí liếm cả giọt nước mắt lăn trên má nàng.

- Ừ...

Miệng của Âu Dương Đình vẫn chưa bị bịt lại, tay của Đỗ Long mơn trớn lên người cô, đem lại khoái cảm, khiến Âu Dương Đình dần dần có cảm giác.

“Đây chính là ...sự âu yếm của đàn ông ư... hoàn toàn không giống...” Âu Dương Đình hai siết chặt hai nắm tay, trong đầu nghĩ ngợi miên man.

Đỗ Long cảm nhận được suy nghĩ của cô, cố ý tăng cường thủ pháp kích thích. Bộ phận nhạy cảm của Âu Dương Đình hắn đã nắm rõ như lòng bàn tay. Hắn chậm rãi chạm vào thân thể xinh đẹp của Âu Dương Đình, ngón tay chạm vào dây thừng, chạm vào làn da bóng mượt đang run run. Âu Dương Đình đành bị động đón nhận đôi tay ma quỷ kia kích thích mãnh liệt. Những khó chịu thuần túy nhanh chóng bị tâm lý phức tạp thay thế. Khi đôi tay của Đỗ Long tách hai chân cô ra, nhét một cái hùng tráng, nóng bỏng vào đào nguyên khe suối, môi dưới của Âu Dương Đình mím chặt, lại có vẻ như chờ mong...

Sau nhiều lần thử, cự long chuồn chuồn lướt nước từ từ tiến vào cơ thể Âu Dương Đình.

- A ...

Âu Dương Đình cảm thấy choáng váng, nhưng lập tức lại có một cảm giác hưng phấn nhanh chóng làn truyền khắp cơ thể...

Đỗ Long cảm thấy lực cản ở phía trước, hắn nghiền nát vòng bảo hộ mỏng manh ở bên ngoài một hồi, khiến Âu Dương Đình rất khó chịu cơ thể giãy dụa. Đang lúc cô cho rằng giữa nam và nữ chỉ như vậy thôi, Đỗ Long đột nhiên đưa xuống bên dưới Âu Dương Đình, đồng thời eo của hắn cũng đẩy về phía trước...

- A!

Âu Dương Đình trong nháy mắt từ thiên đường xuống địa ngục, cô cảm giác mình như bị tách thành hai mảnh... Đỗ Long đâm mạnh vào mấy cái, Âu Dương Đình cảm giác như là tim ngừng đập, Đỗ Long cũng có cảm giác tương tự. Hắn dùng lực mạnh đâm xuống, Âu Dương Đình rất nhanh giảm nhẹ cảm giác đau đớn, bắt đầu cảm nhận sự kỳ diệu của tình yêu nam nữ.

Đỗ Long cường công thì Lâm Nhã Hân cũng không chịu nổi, Âu Dương Đình là gái trinh vừa mới lần đầu tiên nên chẳng bao lâu đã bị hắn oanh tạc cho quên hết trời đất, kêu gào rên rỉ, giãy dụa kịch liệt, liên tục lên đỉnh.

Đỗ Long không ngừng cố gắng, đặt Âu Dương Đình lên giường. Cô gái thanh thuần đáng yêu dạng hai chân, nằm giơ hai chân lên, không tự chủ được để lộ bộ phẩn bí ẩn nhất. Dáng vẻ này khiến Đỗ Long thèm nhỏ dãi, hai tay hắn vuốt ve lên người Âu Dương Đình, bắt đầu từ đôi chân mảnh khảnh, đến tiểu nhũ trước ngực.

Âu Dương Đình khó mà nhịn được rên lên, ánh mắt thương xót nhìn Đỗ Long, có điều không giống trước đó là, lần này cô kỳ vọng Đỗ Long tiếp tục xâm phạm vào cơ thể mình!

Sau khi dùng tay nghịch ngợm đã nghiền, Đỗ Long lại tiếp tục xua quân tiến vào. Thân thể nhỏ xinh của Âu Dương Đình giống như món đồ chơi nhỏ tinh xảo trong tay hắn. Hắn khi thì đùa nghịch hai đầu gối cô như thể chèo thuyền, khi thì ôm cặp mông trắng như tuyết của cô hung hăng ra sức đâm vào…

Âu Dương Đình tận hưởng cảm giác hạnh phúc của cả đời, người cô đổ mồi hôi đầm đìa, cơ thể mền mại vặn vẹo như một con rắn, mặt đỏ bừng, mồ hôi và nước mắt hòa quyện trên gò má, miệng vô thức phát ra âm thanh hừ hừ.

Đỗ Long biết hôm nay là ngày an toàn của cô, vì thế nhất định bắn vào bên trong. Hắn không hề có kỵ bắn vào bên trong, khi tới điểm lâm giới khoái cảm giống như hồng thủy truyền tới đại não, và nhanh chóng lan truyền khắp cơ thể, Âu Dương Đình bị Đỗ Long phun trào tận sâu trong, mắt trợn trắng lên toàn thân co giật...

Sau đó người Âu Dương Đình mềm như bún, ngã xuống giường ngủ như chết Đỗ Long lại chấn tĩnh tiếp tục đùa nghịch trên cơ thể cô, sau đó quay lại phòng Phó Hồng Tuyết. Chỉ thấy Phó Hồng Tuyết vẫn nằm nguyên tư thế cũ trên giường. Có lẽ cô đã cố gắng giãy dụa nhưng không thể trốn thoát.

Chiếc quần bó của Phó Hồng Tuyết ướt một mảng lớn như thể không thể khống chế nổi vậy. Đây chính là công lao của chiếc nút buộc kia, bởi vì chỉ cần hơi giãy dụa một chút, nút buộc sẽ mang đến kích thích mãnh liệt cho cô, khiến Phó Hồng Tuyết giãy dụa nhưng cuối cùng luôn thất bại trong gang tấc.

Đỗ Long thấy thế đi lên trước, nhẹ nhàng véo ở cổ Phó Hồng Tuyết. Phó Hồng Tuyết lập tức vặn vẹo cơ thể ô ô cầu xin tha thứ, tuy nhiên lại nhanh chóng lâm vào hôn mê…

Đỗ Long xác nhận thấy hai người tạm thời vẫn chưa tỉnh lại thì nhanh chóng rời đi, lái chiếc xe máy đi về phía bên kia thành phố, vừa đi vừa gọi điện thoại cho Hạ Hồng Quân:

- Bên cậu tình hình thế nào?

Hạ Hồng Quân đáp:

- Vẫn không động tĩnh gì. Lúc này cậu rảnh à?

Đỗ Long cười nói:

- Thật vất vả mới rút ra được chút thời gian liền chạy tới luôn.

Hạ Hồng Quân cười nói:

- Cậu bận rộn thật đó… cậu thực sự xác định bọn chúng sẽ ra tay đêm nay à?

- Cực kỳ xác định!

Đỗ Long đáp:

- Sự kiên nhẫn của đối thủ của chúng ta cũng không cao. Tôi đã tung mồi, hắn nhất định sẽ nuốt lấy.

Hạ Hồng Quân nói:

- Thật sao? Vậy cậu khẩn trương đến đây đi.

Đỗ Long cúp điện thoại, nghĩ thầm: “Hồng Quân, cậu đừng trách tôi nhé. Cậu mới thực sự là mồi đó…”