Siêu Sao

Chương 257: Bão tố




Bảy ngày ngao du lênh đênh trên biển, mặc dù là khách mời của Kino, nhưng Đường Phong lại muốn để Kino có thể tự do tán gẫu cùng bạn bè của anh ta, vả lại đi chung trên thuyền còn có anh hai và bà nội Ruth.

Đường Phong thích nhất chính là cùng con gấu to xác và “lon nước ngọt ướp lạnh” của mình cùng nhau lái ca nô đi dạo, rồi câu cá, sau đó tắm nắng, tận hưởng làn gió nhè nhẹ trên biển thổi qua.

Charles kỳ thực là một người đàn ông tràn ngập sức sống và thích phiêu lưu mạo hiểm, ngay từ đầu thì Charles đã đưa cậu đi đua xe, trải nghiệm những cảm giác mạnh tốc độ cao, đúng là không tệ chút nào.

Bình thường không có việc gì làm, Charles cũng trở lại đua xe, đấy là đua xe thật, ngay tại đường đua, chứ không phải như một số người vô trách nhiệm mà đua nhau tại đường cao tốc, theo như Charles nói, làm như vậy thì chả phù hợp với tác phong quý ông của anh ta chút nào.

Ngoại trừ đua xe, Charles còn thích vượt thác và leo núi, đương nhiên cũng không thể thiếu trò lặn biển.

Đưa ca nô ra giữa biển, Charles bắt đầu giục Đường Phong cùng đi lặn, Đường Phong biết bơi, nhưng kỹ thuật cũng không tốt.

Một người bình thường khi ở trong nước quá lâu còn thấy khó chịu, huống chi một người có tiền sử bệnh tim như Đường Phong đây, hiện tại Đường Phong rất thích bơi, nhưng đa số chỉ là lòng vòng trong hồ bơi mà thôi.

“Đừng nói giỡn Charles, cậu sẽ không lặn xuống nước đâu.” Lục Thiên Thần cũng không tán thành đề nghị của Charles.

“Tôi và những người khác sẽ hỗ trợ cậu ấy, với lại còn có cái này.” Charles hưng phấn, đi tới chỗ lặn kéo lên một cọng dây thừng, “Cột cái này vào người Đường Phong, cậu ấy sẽ không thể nào chìm xuống được.”

“Đi biển mà, đừng có mỗi ngày như mấy ông già mà ngồi câu cá suốt, tuổi trẻ chúng ta phải sung sức lên chứ!” Charles đưa tay ôm bả vai Đường Phong, chỉ chỉ xuống biển, “Thân ái à, chỉ cần lặn xuống một lần thôi thì cậu sẽ mê liền cho coi, hết sẩy luôn, không phải chỉ nhìn trên bề mặt mà thấy được đâu”.

Ông già…

Được rồi, cậu từ đàn ông trung niên biến thành ông già rồi.

“Vậy dạy tôi đi.” Đường Phong nóng lòng muốn thử.

Lục Thiên Thần ở bên cạnh nói: “Tôi cũng muốn đi lặn.”

“Cậu còn có thể lặn sao?” Charles híp mắt.

Không đi để ý tới Charles, Lục Thiên Thần liền đi qua phía bên cano, cúi đầu bắt đầu kiểm tra thiết bị lặn.

“Nói thật tôi có chút hưng phấn và hồi hộp, tôi không thích cái cảm giác khó thở và bị ngộp nước chút nào đâu”. Đường Phong dưới sự giúp đỡ của Charles và Lục Thiên Thần bắt đầu mang thiết bị lặn vào. “Nhưng xem ra có vẻ vô cùng thú vị.”

“Tôi sẽ kéo cậu theo.” Lục Thiên Thần mỉm cười, chỉ một câu nói vô cùng đơn giản nhưng lại khiến người khác có cảm giác an toàn gấp mười lần.

“Hai anh biết không, lúc còn nhỏ tôi đã từng rất thích mơ mộng này nọ.” Đường Phong vừa cười vừa nói.

Charles hỏi: “Bảo bối Đường Đường hồi nhỏ mơ tưởng gì vậy, nói nhanh nhanh cho tôi biết đi, có phải là suy nghĩ sau này sẽ trở thành nữ vương hay không, ha ha.”

Liếc Charles một cái, Đường Phong tiếp tục nói thêm: “Có thể yêu và được yêu, sau đó cùng người mình yêu sẽ tạo ra chuyện tình lãng mạn nhất thế giới…”

Âm thanh phía sau dần nhỏ lại, đối với cậu bây giời mà nói, ước mơ hồi bé quá đơn giản mà lại chút có đáng yêu, cậu muốn cùng tri kỷ của mình ngày qua ngày nắm tay nhau ngắm bình minh và hoàng hôn, cậu cũng từng cho rằng mỗi sáng sớm thức dậy được nhìn thấy gương mặt người ấy bên cạnh mình thì đó chính là cảm giác hạnh phúc nhất trên thế giới này.

Cậu luôn chờ đợi ước mơ nhỏ bé của mình, cậu cũng muốn một gia đình ấm áp, chỉ cần có người mỗi đêm chia sẻ tâm sự ở bên cạnh cậu, cùng cậu ăn bữa tối, nói đủ mọi chuyện trên đời, chứ cậu không muốn một người chỉ biết trầm tư im lặng khi ngồi chung bàn.

Những sự chờ đợi cho ước mơ đơn giản ấy, lúc còn là Fiennes thì cũng chỉ là một loại xa xỉ, nhưng thứ xa xỉ ấy, bây giờ cậu rốt cuộc cũng có được trong tay.

“Tôi đếm ba hai một, chúng ta cùng nhau nhảy xuống nha”. Gió trên biển thổi đến, Charles la lớn.

“Được!” Cảm giác được hai người hai bên nắm chặt tay cậu, Đường Phong nghe đến “Một” thì cười lớn một tiếng từ trên thuyền nhảy xuống.

Một thế giới yên bình xanh thẫm, ánh sáng khúc xạ chiếu xuống khiến cho màu nước biển đậm nhạt khác nhau, từng đàn cá bơi tung tăng quanh người cậu, cậu như lạc vào một thế giới khác, say mê khám phá từng ngóc ngách nơi đây.

Còn gì có thể làm khó cậu nữa không?

Đã không còn nữa rồi.





Biển khơi yên ả, ánh mặt trời chiếu từng tia sáng lóng lánh lên mặt biển, khiến cho như có hàng ngàn viên ngọc trai lấp lánh hiện ra, làm gió biển man mát dịu dịu thổi đến làm cho lòng người vô cùng thoải mái và sảng khoái.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng yên bình, thỉnh thoảng, bão tố cũng sẽ ập đến mà thôi.

Kết thúc bảy ngày nghỉ ngơi, Đường Phong và Lục Thiên Thần hai người bọn họ sau khi quay về với công việc thì bận bịu trăm bề , bộ phim 《 Thiên Tử 》 thành công có chút ngoài dự đoán, không thể phủ nhận bộ phim này chính là một bậc thang để đưa Đường Phong trở thành diễn viên Trung Quốc nổi tiếng tại Hollywood.

Tính tổng thu nhập bao gồm cả tiền hoa hồng và tham gia sự kiện, bộ phim đã giúp Đường Phong kiếm được hơn mười triệu đô la Mỹ.

Cánh cửa Hollywood đang mở rộng chào đón cậu, nhưng có những sự việc ngoài ý muốn lại xảy ra nhanh không kịp trở tay.





Tùy ý xem vài tấm ảnh của mấy tờ tạp chí, vẻ mặt Đường Phong không có gì biểu tình gì, sau đó gấp chúng lại.

Vừa mới sáng sớm hôm qua, một đám săn ảnh nhá đèn flash liên tục, sau đó tung lên những tấm ảnh của Đường Phong và Charles đang thân mật với nhau, kỳ thực cũng không có gì là thân mật cho lắm, chỉ là gần đây thỉnh thoảng khi ra ngoài, Đường Phong và Charles đều cùng nhau ăn cơm, mà vừa vặn Charles là một người thích động tay động chân.

Trong ảnh đúng lúc Charles ôm vai Đường Phong, hai người đang nghiêng mặt hôn nhau, nhưng vỏn vẹn chỉ có thế.

Chuyện diễn viên công khai như thế không tính là chuyện lớn lao gì, nhưng trên thực tế cậu phát hiện đa số các diễn viên hầu như không ai thừa nhận mình là đồng tính, vì một khi đã công khai giới tính thì sẽ đối mặt với rất nhiều mạo hiểm, có thể sẽ giành được sự ủng hộ của một số ít cộng đồng người đồng tính trong xã hội, song cũng có khả năng sẽ gặp phải những ánh mắt kỳ thị của những người khác.

Bớt đi một chuyện dù sao cũng còn tốt hơn, đại bộ phận những người bước theo con đường này đếu giấu diếm, hi vọng xã hội ủng hộ cho mình.

Kỳ thực Đường Phong cũng không sợ chuyện giữa cậu và Charles hoặc là Lục Thiên Thần bị công khai, cùng việc cậu là đồng tính, tuy rằng thật sự cậu không thích cách nói này chút nào.

Cậu vốn dĩ không phải là đồng tính luyến ái, chỉ là trùng hợp cậu lại có một số rắc rối cũng như khúc mắc với những người đàn ông này thôi, trước đây cậu cũng muốn kết hôn cùng nữ giới, sinh con đẻ cái, tạo ra một gia đình hạnh phúc, nhưng dường như số phận đưa đẩy khiến cho cuộc sống cậu đành phải gắn chặt vào những người đàn ông này.

Lúc này internet tràn ngập tin tức cũng như hình ảnh về cậu, quả thật là gây cho Đường Phong phiền phức không ít, thêm vào đó các tay săn ảnh lại công bố thêm một vài tấm hình về đời tư Charles, ví dụ như nói thân phận của Charles không phải như bề ngoài tưởng tượng, mà là có liên quan đến tổ chức xã hội đen và buôn lậu các thứ.

Đơn giản mà nói, vài tờ báo cũng không công nhận Đường Phong và Charles là yêu nhau thật lòng này nọ, mà là đang bán nhan sắc dụ dỗ những người có tiền để có thể trèo lên thành công như ngày hôm nay.

Mà trong cái giới giải trí này, những việc như thế cũng không ít, danh tiếng của Đường Phong bỗng nhiên lên như diều gặp gió, hơn nữa còn có mấy tấm hình làm bằng chứng, hình như Đường Phong chính là dựa vào đàn ông mới có địa vị như ngày hôm nay.

Có thể chịu đựng những thử thách này mới chính là người có bản lĩnh thật sự.

“Đều là mấy tờ báo lá cải nhảm nhí.” Charles có chút tức giận đem tờ báo ném sang một bên, cái con người vốn dĩ coi thường pháp luật còn dám cả gan lớn giọng “Tôi muốn đi kiện bọn chúng!”

“Bọn họ nói đều là sự thực.” Đường Phong vừa cười vừa nói, “Không cần phải tức giận đâu Charles, báo chí dựa vào những thứ này mà sống, một khi cuộc sống riêng tư của diễn viên bị phanh phui thì họ mới kiếm được lợi nhuận, nhưng mà sớm hay muộn, có cẩn thận đến đâu thì cũng có ngày cũng bị phát hiện thôi, giấy thì đâu gói được lửa.”

Lúc cậu bắt đầu nổi tiếng, mặc kệ là người khác có thù oán hay không, miễn là thấy cậu không vừa mắt, thì sẽ chơi khăm cậu, Fiennes lúc xưa như thế , bây giờ Đường Phong cũng đành phải đương đầu với những chuyện như vậy.

“Tôi muốn giết bọn họ.”

“Có một số người anh không giết được đâu, Char đại hùng.” Đường Phong đi qua trấn an, ôm lấy vai Charles, tiện thể ngồi vào tay vịn của sô pha, “Chỉ có một vài người biết được sự thật, nhưng thời gian sẽ chứng minh tất cả.”

Những bài báo lá cải thật ra cũng không làm Đường Phong buồn lòng gì, đó chính là kinh nghiệm già dặn từ Fiennes, nắm bắt được một bộ phim hay và gặp gỡ được một đạo diễn giỏi, nếu có cơ hội sẽ được hợp tác với nhau.

Chỉ là có đôi khi cũng sẽ gặp phải một ít chuyện ngoài ý muốn, khi Lục Thiên Thần trở về thì mang đến tin tức không được tốt lành gì cho lắm.

” Phần tiếp theo của phim《 Thiên Tử 》, bọn họ không dự định sẽ tiếp tục hợp tác với chúng ta, lý do là đây.” Lục Thiên Thần chỉ chỉ tờ tạp chí đăng hình của Đường Phong và Charles, “Bọn họ cho rằng tiếp tục hợp tác thì có thể sẽ thất bại, hình ảnh cậu bây giời không phù hợp với hình tượng anh hùng được yêu cầu trong bộ phim nữa”.

“Nhưng Đường Phong đã cứu mọi người thoát chết ở Nam Á!” Charles bất bình căm giận.

“Đương nhiên bọ họ cố tình không tính đến điểm này.” Tầm nhìn của Lục Thiên Thần rơi trên người Đường Phong, “Trên thực tế tôi có cho điều tra một chút, đa số khán giả đối với loại tin tức cũng không để ý gì lắm, nhưng bên phía nhà sản xuất hình như muốn mượn cớ này để giảm cát-sê của cậu.”

“Giảm còn bao nhiêu?” Nếu sự tình không thể vãn hồi, Đường Phong cũng không ngại nhận cát-sê thấp.

“Năm trăm ngàn.” Chớp mắt một cái mà tiền cát-sê giảm hơn hai mươi lần, Lục Thiên Thần nhíu mày nói ” Là bọn họ cố tình.”

Nhưng cậu thật không ngờ, phía sản xuất cũng không phải thực sự muốn giảm cát-sê mà là muốn loại cậu khỏi bộ phim này.

“Nếu tôi đồng ý năm trăm ngàn, bọn họ chắc cũng sẽ tìm lý do này nọ khác để thay thế tôi.” Đường Phong cười khổ thở dài, “Tôi đi tìm Robert nói chuyện.”