Sự Trả Thù Của Quỷ - Angels or Devils

Chương 25: Sinh nhật vui vẻ, kyo!!!!!




- Ê Kyo, sắp tới sinh nhật bà rồi thì phải – Rika đang ngồi chơi với Jes đột nhiên quay sang giật phăng cái tai nghe của Nó mà nói.

- Huh??? – Nó đang ngái ngủ dụi mắt hỏi.

- Sinh nhật bà, không phải thứ 7 này sao?? – Rika nhắc lại.

- Thì sao?? – Nó tỉnh bơ hỏi.

- Có làm gì không??? – Jes bon chen.

- Chắc là không – Nó trả lời lại nhét tai nghe vào tai và…ngủ tiếp.

_________________

- Hai, hôm nay sinh nhật cho em ở nhà ngủ đi mà – Nó đang mắt nhắm mắt mở bị anh Minh kéo ném vào WC nói.

- Không được, em không tổ chức cũng không cho ai chúc mừng thì đâu phải sinh nhật cho nên vác cái xác tới trường đi – Minh nói một cách phũ phàng rồi đóng cửa cái RẦM không quên để lại 1 câu hâm doạ, – cho em 15′ đấy, nhanh lên – Anh nói rồi đi chuẩn bị.

- Đúng là cái đồ không biết thương hoa tiếc ngọc mà (ec, có fãj k v???) – Nó cay cú rồi cũng lấy bàng chải chà răng chuẩn bị, đúng 14’59 thì nó đã có mặt dưới nhà chuẩn bi xong xuôi, vẫn là đen toàn tập thôi.

- Giỏi, ăn sáng đi rồi đi học – anh cũng vừa từ trên lầu đi xuống nói với Nó.

- Hai đúng là ác ma mà – Nó đai nghiến nhưng cũng ngồi xuống bàn.

- Chào anh Minh, chào chị hai – 5 thằng nhóc cũng vừa xuống tới cuối đầu chào 2 anh em Nó rồi cũng ngồi vào bàn.

- Thôi mấy đứa ăn nhanh rồi chuẩn bị đi học – Minh nói rồi cầm tờ báo lên đọc.

- Mời hai – tụi nó cùng đồng thanh rồi mạnh ai nấy ăn chứ không nói với nhau tiếng nào.

…..

- Thôi đi – Minh nói khi tất cả đã ăn xong.

____________

- Ê Rey, sao nhìn mặt nhỏ này giống chuẩn bị giết người quá vậy??? – Rika hỏi Rey khi thấy Nó mặt hầm hầm bước vào lớp, còn 5 thằng nhóc ở đằng sau thì cứ tủm tỉm cười.

- Tại chị hai xin anh hai cho nghỉ hôm nay vì là sinh nhật chỉ, nhưng anh hai không cho thành ra vậy á – Rey cứ tủm tỉm cười mà trả lời Rika.

- Cho đáng – Jes không biết từ đâu chui ra cay cú.

- Con nhỏ này mi có thể nào di chuyển có tiếng động được không hả???? Muốn hù chết người à??? – Rika tru tréo nhìn Jes.

- Làm gì ghê thế – Jes cười cười rồi nhảy ra đằng sau Tim như là đang sợ làm cho cả đám cười ầm lên.

- Thôi thôi các người cho tui xin – Nó nói rồi không thèm quan tâm tới ai nữa mà tìm về cái bàn thân yêu và tiếp tục công việc cao cả của mình là….ngủ.

- Haizzz, tại sao anh Minh không để cho nó ở nhà ngủ luôn đi có phải hơn không, lên đây làm gì chỉ tổ hại cho sức khoẻ của mấy giảng sư thôi – Liz lắc đầu nhìn Nó nói.

- Hahahaha, thôi kệ nó đi, hôm nay dù sao cũng là sinh nhật nó mà – Jes cười cười nói rồi về chỗ của mình mà ngồi, mấy đứa kia cũng chỉ biết lắc đầu nhìn Nó. Đúng là Nó chẵng giống ai, con gái gì mà không bao giờ thích những thứ con gái thích, bó tay.

- Êh nhỏ, dậy đi!! – Hắn lay người Nó.

- Uhmmm, hai cho em ngủ thêm xíu đi mà – Nó cong mỏ dụi dụi mắt nói rồi lại gục mặt xuống bàn mà ngủ.

- Ta không phải anh mi, dậy đi ta đưa đi ăn này – Hắn ghé sát tai Nó nói.

- Có….ouch!!!! – Nó vừa nghe tới chữ ăn là tỉnh liền và ngồi bật dậy và đập đầu vào mặt Hắn.

- Haizzz, đến bao giờ mi mới bỏ được cái tính ham ăn đó hả con nhỏ kia – Hắn ôm mặt cay cú.

- Ai kêu mi dụ ta, không có ăn mà còn bị đau, đúng là xui xẻo mà – Nó cay cú ngược lại Hắn.

- Ai nói ta dụ mi, thế bây giờ có đi không??? – Hắn nhăn nhó nhìn Nó. – Hêhêhê, Ken đẹp trai, ta biết là mi tốt bụng mà, đi chứ – Nó nhe răng cười nham nhở nói rồi bật ngay dậy.

- Thôi mi tha cho ta đi, đi nhanh ta đói lắm rồi, mi đúng là con sâu ngủ mà – Hắn nhăn nhó nói, nghe mấy câu nói của Nó mà da gà da vịt da ngỗng da khủng long gì của Hắn nổi tùm lum rồi.

- Ủa mà mấy người kia đâu?? – Nó nhìn quanh không thấy ai ngoài Hắn và Nó cả.

- Đã về hết cách đây gần 1 tiếng đồng hồ rồi, nếu không phải hai nhờ thì ta cũng không ở lại đây đâu, gọi mi muốn khang cổ mà không thấy mi nhúc nhích gì hết – Hắn lắc đầu than thở.

- Hêhêhê, vẫn là sư huynh thương ta nhất, thôi đi ta đói – Nó nói rồi bay luôn ra ngoài không thèm cầm cái cặp của mình làm Hắn phải vất vưởng với hai cái cặp đi theo Nó ra xe.

………..

- Muốn đi đâu?? – Hắn quay sang hỏi Nó khi cả 2 đã yên vị trên xe và ra khỏi trường.

- Đi nhà hàng Nhật đi, ta muốn ăn sushi – Nó nói một cách phấn khởi. (Kenz cũg múnk ăn sushi =P~)

- Ok – Hắn gật đầu rồi phóng đi với tốc độ vừa phải.

- Mi nghe cái gì thế?? – Hắn quay sang hỏi Nó khi thấy Nó đang nghe nhạc.

- Nghe gì hỏi làm giề??? – Nó tháo tai nghe ra quay sang hỏi lại Hắn.

- Mở ta nghe với – Hắn nói.

- Không – Nó trả lời ngay tắp lự.

- Không mở ta không đưa mi đi ăn nữa – Hắn nói rồi dừng xe luôn. (ớớ sang trên dường cao tốc mà :-ss)

- Đáng ghét – Nó nói rồi đưa luôn cái máy nghe nhạc của Nó cho Hắn, Hắn liền cầm lấy và cắm vào chỗ để nghe nhạc trong xe, mở ra thì duy nhất chỉ có 1 bài.

Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên

♪ ♫ ♪ ……..

Look into my eyes – you will see

What you mean to me

Search your heart Search your soul And when you find me there you’ll search no more

Don’t tell me it’s not worth trying for You can’t tell me it’s not worth dying for You know it’s true Everything I do – I do it for you

Look into your heart – you will find There’s nothing there to hide Take me as I am – take my life I would give it all – I would sacrifice

Don’t tell me it’s not worth fighting fot I can’t help it – there’s nothing I want more You know it’s true Everything I do – I do it for you

…..

♪ ♫ ♪ ……….

Tiếng hát ấm áp của người ca sĩ trong bài hát làm không khí trong xe chìm xuống, Nó thì nhìn ra ngoài cửa xe, còn Hắn thì lại nhớ đến chuyện của gần 10 năm trước.

FLASHBACK:

- Ken, Ken, mi đang nghe gì á, cho ta nghe với!!! – Nó nhảy tưng tưng lên dành cái tai nghe của Hắn, Hắn thì đang đứng dựa lưng vào tường mắt nhắm hờ để chờ Nó.

- Con nít hỏi làm gì, sao không tập típ đi, chưa hết giờ mà – Hắn mở mắt ra nhìn Nó.

- Xí, mi lớn hơn ta có 1 tuổi chứ nhiêu mà làm ghê thế – Nó trề môi nói.

-Mệt, ta hỏi tại sao không lo tập luyện đi mà chạy ra đây?? – Hắn không thèm để ý đến câu nói của Nó mà hỏi ngược lại.

- Hôm nay mi tới, sư phụ cho ta nghỉ sớm đi chơi với mi á, hìhì – Nó cười cười nham nhở nói, – Mi đang nghe cái gì vậy cho ta nghe với – Nó lại nói.

- Hỏi làm gì, mi cũng có máy nghe nhạc của mi mà đòi hỏi gì – Hắn nhếch miệng cười nói.

- Làm gì ghê vậy, cho ta nghe đi mà – Nó vẫn đòi cho bằng được.

- Không – Hắn nhất quyết không cho.

- Đi mà, Keeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeen!!!!! – Nó kéo dài giọng năn nỉ.

- Haizz, thôi được rồi được rồi, này – Hắn nhìn thấy nó như vậy thì xiêu xiêu đành tháo 1 tai nghe ra mà nhét vào tai Nó.

♪ ♫ ♪ ……….

There’s no love – like your love And no other – could give more love

There’s nowhere – unless you’re there All the time – all the way

Oh- you can’t tell me it’s not worth trying for I can’t help it – there’s nothing I want more I would fight for you – I’d lie for you Walk the wire for – Ya I’d die for you

You know it’s true Everything I do – I do it for you…

♪ ♫ ♪ ……….

Tiếng nhạc của bài Everything I Do của Bryan Adams vang lên, Nó nghe chẵng hiểu gì hết, nhưng lại rất thích thú với nhạc của bài hát. (cái này giống Kenz lúk mới nghe bài này)

- Ta không hiểu gì hết, mi giải thích cho ta hiểu được không??? – Nó 2 mắt cún con nhìn Hắn.

- Không, mi tự đi mà tìm đi – Hắn nói.

- Hìhì, Ken dễ thương, Ken tốt bụng, mi tải bài này xuống máy của ta cho ta được không??? – Nó chớp chớp 2 mắt to tròn cún con của mình nói với Hắn.

- Mệt mi thật, chút về nhà đưa máy ta tải cho – Hắn lắc đầu ngán ngẩm nói rồi kéo Nó đi.

- Êh mi kéo ta đi đâu vậy??? – Nó hơi bất ngờ hỏi.

- Đi ăn – Hắn nói rồi cứ như vậy kéo Nó đi.

END FLASHBACK

Hắn phì cười vì nhớ lại ánh mắt cún con cùng nụ cười nhe hết nguyên hàm răng trắng đều của Nó thật hồn nhiên và dễ thương biết mấy (t.g: chứ đâu có như bh ==”), ước gì bây giờ Hắn có thể nhìn thấy nụ cười ấy. Biết vậy Hắn đã không ra cái điều kiện quái ác và hơi,….biến thái của mình rồi, để bây giờ hối hận cũng còn kịp, nhưng mà Hắn nghĩ là chưa đến lúc thôi.

………..

- 1 bento, 1 Five-sort mixed sushi, 1 Tuna fillet, 1 Whitefish flakes, 1 Tuna dipped in soy source, 1 Semi fatty tuna, 1 California roll và 1 chai whiskey làm ơn – Nó nhìn sơ qua cái sớ táo quân ( thực đơn ) rồi nói 1 lèo với cô tiếp viên đang đứng ngất ngây nhìn Hắn mà quên cả viết. (mọi người thông cảm ná, cái này Kenz ngu lắm cho nên không biết tiếng Việt là giể đâu, thông cảm ná ♥)

- Này, NÀY!!!! CÓ NGHE TÔI NÓI GÌ KHÔNG VẬY??? – Nó gọi hoài không thấy cô ta động đậy thì quát ầm lên, đang đói mà còn gặp thứ hám trai, đúng là hôm nay nó xui xẻo thật.

- Ohm xin lỗi quý khách, xin cô đọc lại những thứ cần ạ – Cô tiếp viên lật đật quay lại Nó đang mặt hầm hầm mà rối rít nói.

- 1 Bento…blahblahblah – Nó đọc lại 1 lượt những món mà Nó muốn làm cô tiếp viên viết không kịp mà còn phải há hốc nhìn Nó. – Nhìn gì mà nhìn, đâu phải Hắn không có tiền trả đâu chứ – Nó nói, cứ tưởng là cô ta nhìn Nó vì sợ Nó không có tiền trả vì cái nhà hàng này thuộc hạng 5 sao đấy ạ.

- Dạ không, xin quý khách chờ 1 chút, sẽ có ngay – Cô tiếp viện vội vàng luyến tiếc bỏ đi vì mặt Nó bây giờ đã đầy sát khí.

- Cô ta nhìn mi không phải sợ mi không có tiền, mà là khiếp với một đống đồ ăn mi gọi đấy – Hắn cười đểu nói với Nó.

- Mặt họ, ta đói thì ta phải ăn chứ – Nó nói như chuyện không có gì là lớn cả, rồi ngả người ra ghế chờ thức ăn ra. Người ta đem từng món mà nó gọi ra bày đầy bàn, Nó không chờ cho người ta bưng ra hết, vừa thấy đĩa đầu tiên là đã cầm đũa lên xơi rồi. Hắn chỉ ngồi đó nhìn mà thôi, lâu lâu cũng ăn 1 miếng nhưng chủ yếu là dành của Nó mà thôi, mặt kệ cho người chung quanh nhìn mình, cả 2 cùng nhau chí choé cho tới khi ăn xong.

Ăn xong thì Hắn rù Nó đi hóng gió với lí do đơn giản là hôm nay là sinh nhật Nó và vì Nó không có xe mà cũng chẵng biết đường về nhà cho nên đành đi cùng Hắn hết cả buổi chiều.

………….

- Tới đây là gì vậy???? – Nó nhìn Hắn rồi lại nhìn ra cái quán làm tóc có thể là to nhất Sài Thành cũng không chừng, ngạc nhiên tột độ.

- Hỏi nhiều làm gì, đi với ta thì không cần phả hỏi – Hắn Nói rồi mở cửa bước ra, Nó không còn cách nào đành đi theo.



- Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết chưa??? – Hắn hỏi một người nhân viên trong quán.

- Dạ xong rồi thưa cậu – Người nhân viên lễ phép trả lời.

- Làm gì vậy??? – Nó nhìn Hắn với dấu chấm hỏi to đùng, nhưng thay vì trả lời Nó, Hắn lại kéo Nó đi theo mình và người nhân viên kia. Hắn thảy Nó vào 1 phòng trang điểm đã chuẩn bị đầy đủ, có 2 người đang ngồi nói chuyện vui vẻ, nhìn 2 cô gái rất quen.

- E hem – Hắn hắn giọng vì gõ cửa đau cả tay mà vẫn không thấy 2 bà 88888 kia có dấu hiệu gì gọi là nghe thấy cả.

- Tới rồi à?? – cả 2 cô gái cùng quay ra cửa hỏi.

- Chứ không tới thì làm sao đứng đây thưa hai chị – Hắn chọc.

- Thôi nào – người on gái mang chiếc váy đơn giản màu xanh dương, tóc dài cười nói.

- Áaa, chị Tuyết, chị Nga!!! Hai người tại sao lại có mặt ở đây thế này???? – Nó sau một lúc lâu vặn óc suy nghĩ thì cũng nhớ ra hai người con gái này là ai.

- Vẫn như thường hỉ – cả 2 cô gái bây giờ là Tuyết và Nga cùng nhìn nhau cười.

- Tụi chị được 2 ông anh yêu quý của em mời về đây này, thôi Ken ra ngoài đi cho bọn chị làm việc nào – người con gái mang chiếc áo pull và quần Jean đầy Hắn ra ngoài rồi khép cửa lại.

- Hai chị về đây làm gì vậy??? – Nó hỏi khi chỉ còn 3 người.

- Thôi chút nữa khắc biết, còn bây giờ thì em đi tắm dùm chị cái đi, người ngậy gì mà bẩn thế này – Người mang váy xanh lại nói và đầy Nó vào nhà tắm và thảy cho Nó bộ đồ, 15′ sau thì Nó đã bước ra.

- Có chuyện gì mà mấy người thần bí thế??? – Nó nhăn nhó hỏi. (e-hem, chú ý chú ý khúc này là Kyo nhà ta không có đội nón này)

- Lại đây ngồi chị làm cho nhanh đi, đừng có mà hỏi nhiều – Người mang áo pull nói.

- Làm gì ghê vậy trời – Nó than thở nhưng cũng bước lại cái ghế được chỉ định mà ngồi xuống. Nó ngồi yên để cho 2 bà chị mình muốn tung hoàng ngang dọc gì thì làm. 2 người kia thì cứ bỏ hết thứ này tới thứ kia lên mặt Nó khi đã làm xong tóc, khi đã hoàn thành thì đẩy Nó vào phòng thay đồ cùng 1 cái váy màu đen khá xinh xắn.

- CÁI NÀY LÀ CÁI GÌ VẬY???? – Nó hét khi nhìn thấy cái mà mình phải mang. (nói wá, ngày nào chã thấy Jes hoặc Rika mang đâu chứ)

- Váy chứ gì – Chị mang váy xanh nói.

- Em không mang đâu – Nó lắc đầu ngoày ngoạy.

- Thôi không nói nhiều, anh Minh với anh Phong đã nói nếu không mang thì sẽ bị nhốt ở nhà 1 tháng không được đi bar cũng không được mò vào phòng của anh Minh luôn – Chị mang áo pull nói.

- Có thật không vậy trời – Nó lại ôm đầu than với ông trời tiếp.

- Nhanh đi – Chị mang váy đẩy nó vào phòng thay đồ bằng vũ lực, – Hay muốn chị mày mang dùm cho – Chị nói thêm.

- Thôi thôi cho em xin – Nó nói rồi vọt luôn vào trong.

- Ok, bây giờ thì mang cái này nữa là được rồi – chị mang váy đưa cho Nó 1 cái mặt nạ nữa mặt quỷ màu đen có đính vài hạt kim cương đỏ nhỏ ở hai bên mí mắt nhìn rất kiêu và cũng rất hợp với màu toóc của Nó.

- Bây giờ thì mang cái này vào và xuất phát thôi – Chị áo Pull đưa Nó đôi dày cao khoảng 9 phân mày đen, chờ cho Nó mang vào thì cả 3 cùng bước ra ngoài.

Hắn đang ngồi chờ ở ngoài vừa thấy Nó thì đứng hình luôn, Hắn thì còn phải nói. Hôm nay mang quần tây đen, áo sơ mi đen cài có 2 nút ở dưới bỏ vào quần, cavat đỏ thắt hờ hững ở cổ, tóc thì được vuốt geo dựng lên trông rất bụi và những gì Hắn đang mang rất hợp với Nó.

Để nói cho nghe tại sao Hắn đứng hình nhé, vừa thấy 2 bà chị đi ra thì Hắn đang định cằn nhằn vì lâu lắc nhưng vừa thấy cái dáng cao lêu khêu của Nó cuối gầm mặt đi ra thì hồn tan phách lạt mất luôn rồi. Chiếc váy Nó đang mang là váy không tay, bó ở eo bằng 1 lớp vải đỏ sẫm và thắc nơ sau lưng, dài trên gối 1 chút (đáng lẽ là tới gối ế ạ mà tại chân cẳng chị này hơi bị dài cho nên…), tóc được uốn cong và búi cao lên có vài lọn được thả tự do ở hai bên tai làm tôn lên cái cổ thon dài và hình săm 3 ngôi sao của Nó cùng với chiếc mặt nạ càng làm Nó đẹp đến lạ lùng làm Hắn phải ngất ngây con gà tây, đắm đuối như con cá chuối luôn thành ra đứng hình.

- Này…mi bị gì vậy….NÀY!!! – Nó sau một lúc bất lực không thể nào gọi được Hắn thì thẳng thừng phát một cú không thương tiếc vào chân Hắn.

- Ouch, mi có biết đau không hả nhỏ kia – Hắn nhảy lò cò ôm chân nhăn nhó còn 2 bà chị thì tủm tỉm cười.

- Thôi đi thôi, chắc mọi người đang chờ đấy – chị áo pull nói.

- Vậy hai chị đi xe riêng à??? – Nó hỏi.

- Uhm, hai đứa đi trước đi, tụi chị vào chuẩn bị một chút – Chị mang váy xanh trả lời Nó rồi quay ngược vào trong. (lúc này trong quán không còn ai đâu ná, bị ai đó đuổi đi hết rồi ) )

- Có chuyện gì mà sao hôm nay các ngươi bí ẩn thế??? – Nó quay sang hỏi Hắn thì thấy Hắn đang nhìn mình chằm chằm. – Này, muốn ăn thêm 1 cú nữa không???? – Nó gọi Hắn.

- À không gì, thôi đi nhanh lên – Hắn nói rồi bỏ đi trước, Nó lại đành lẽo đẽo theo sau Hắn.

_______________________

Bar JK

- Hôm nay mi lại đóng của nữa à??? – Nó quay sang hỏi Hắn khi cả 2 đã ở trước quán và tình hình là không có bóng của 1 chiếc xe khách nào cả.

- Đã nói mì đừng hỏi nhiều mà – Hắn nói rồi tắt máy xe bước ra ngoài, Nó lại đành ngậm ngùi đi theo Hắn.

- Sao mà tối thui v…. – Nó đang định hỏi tại sao mà tối như vậy thì….

- SURPRISE!!!!!!! – đèn bật mở lên và không biết bao nhiêu là pháo giấy được bắn ra vang cả cái quán to nhất Sài Thành này, có khoảng hơn 100 người chứ không ít.

- ÁÁÁÁ !!!! Mọi người làm gì vậy???? – Nó ngạc nhiên quá hét lên.

- Happy 19 Birthday!!!!! – Cả đám cùng hét hết cỡ rồi đột nhiên Nó bị Hắn kéo đi, không thể nào chống cự cho nên Nó lại đành ngậm ngùi mà đi theo Hắn, tất cả đều dàng ra hai bên nhường đường cho cả hai. Hắn kéo Nó lên sân khấu chỗ có 1 chiếc bánh sinh nhật 7 tầng rồi chỉ cần 1 cái búng tay của Hắn, nhạc đã nổi lên với bài hát quá quen thuộc Happy Birthday và cả bọn cùng hát vang, rồi thì tụi Liz không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh Nó.

- Sinh Nhật Vui Vẻ nhá – Bọn Liz cùng nói.

- Vầy là sao??? – Nó đang rất rất rất là thắc mắc hỏi. bỗng dưng cả đám cùng há hốc mắt chữ mồm chữ O mà nhìn Nó ngất ngây không thua gì Hắn lúc nãy. “Tại sao chị ấy/ Kyo không bỏ cái mặt nạ kia ra nhỉ, chắc là đẹp lắm đây” đó là những gì mà đa số người đang hiện diện ở đây cùng nghĩ nhưng không có ai dám lên tiếng hỏi.

- NÀY, CÁC NGƯỜI BỊ SAO VẬY???? – Nó hét lên khi không ai trả lời Nó mà mặt cứ đần ra hết.

- Không gì đâu, tại họ ngạc nhiên vì sao hôm nay nhóc lại mang mặt nạ mà không mang nón ý mà – Anh Phong là người lấy lại bình tĩnh đầu tiên mà trả lời Nó.

- Thôi chúng ta cùng khai tiệc đi chứ – Hắn Nói rồi khui chai champain khai tiệc, trong bữa tiệc này có mặt tất cả trên 50 anh chị huấn luyện của Nó, một số người đã cùng Nó vào sinh ra tử và đương nhiên là không thể thiếu được mấy mươi người anh em của Nó và bọn Liz. Tuy hơi khó chịu khi phải mang váy nhưng Nó cũng chơi thả ga với tất cả mọi người luôn, anh Minh và anh Phong cũng không cấm cảng gì Nó cả. (vì sao thì ai nấy tự hiểu ná) nhưng khi 2 anh này như vậy thì có 1 người rất rất buồn và cũng có 1 người khác thấy người kia buồn thì ngực trái của người đó cũng nhói đau.

Có thể nói nhóc Bu là đứa con nít duy nhất, ý mà còn Thanh Thanh nữa chứ là 2 đứa cũng quậy banh chành nhất luôn. Nhóc Thanh Thanh với nhóc Bu cứ bu quanh Kyo không tha, lảm nhảm mãi làm mấy người kia được dịp cười thoải mái, Hắn thì bây giờ không nói gì nửa chỉ ngồi nhìn Nó đùa với hai đứa nhóc mà thôi. (hix, mấy bữa nay bỏ nhóc Bu bơ vơ một mình tụi nghiệp)

- Con nhóc này sao mà chơi từ sáng tới giờ mà không thấy mệt hả trời???? – Hắn nhìn Nó chơi mà lắc đầu bó tay.

- Chưa là gì đâu anh, sau khi anh đi thì những ngày chị ấy quậy chác anh cũng biết rồi nhỉ – Ran không biết từ đâu bước tới cười nói với Hắn, và Hắn cũng phải chới với vì nụ cười đó. “Sao thằng nhóc này với tên Tim lại ít cười như thế nhỉ, trong khi 2 thằng cười ra thằng nào cũng đẹp mê hồn” Hắn nghĩ.

- Uhm – Hắn chỉ biết cười trừ.

- Mong anh hãy sớm gỡ bỏ cái nón đó đi, chứ em thấy tay chị ấy đã nhuốm nhiều máu quá rồi đấy – Ran nói rồi bỏ đi ra chỗ của Nó đang đứng và hoà vào đám của bọn Nó, còn Hắn thì nhìn theo với ánh mắt đầy mâu thuẫn và thắc mắc.