[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Chương 19: Đệ thập cửu chương




"Hắn nhặt về một mạng." Thời điểm Doro ngoan ngoãn đến ban công thu thập, Khắc Lạc Duy đối Ma vương nói. Nếu vừa rồi Doro không thu tay lại, y sẽ lập tức đánh chết hắn, việc này với y mà nói, phi thường đơn giản dễ dàng.

"Tự tin như vậy." Ma vương cười, Doro dù sao cũng là thủ hạ của mình, Ma tộc đều là cường giả, một nhân loại, cho dù có mạnh mẽ cỡ nào cũng không có khả năng giết chết Ma tộc. Hơn nữa vừa rồi hắn cũng không cảm giác được sát khí.

Giết một người, đều phải toát ra sát khí, chẳng sợ có nhỏ bé thế nào cũng không có khả năng giấu diếm được Ma vương, nhưng Ma vương không biết rằng, thời điểm Khắc Lạc Duy giết người không cần sát khí, bởi vì với Vô Xá mà nói, giết một người không phải chuyện lớn gì, bọn họ đã giết quá nhiều, đã tập thành thói quen.

"Đúng vậy." Đối nghi vấn của Ma vương, Khắc Lạc Duy cũng không giải thích nhiều. Cho dù cường đại đến bị Pháp tắc hạn chế, Ma vương mở ra một giới riêng, với thế giới càng rộng lớn hơn, lực lượng càng mạnh hơn vẫn là không biết rõ, vị Ma vương này vẫn như cũ bị Pháp tắc ước thúc, hơn nữa chỉ là Pháp tắc thế giới này.

"Không cần quá tự tin." Ma vương nói ra, cho dù người rất mạnh tại nhân loại, nhưng ở trong mắt Ma tộc không là gì cả, chỉ là một nhân loại.

"Những lời này trả lại cho ngươi." Khắc Lạc Duy đáp lễ. Ma vương nhỏ bé a, ngươi sẽ không biết thế giới lớn bao nhiêu, với thân phận cùng lực lượng bẩm sinh, khiến ngươi quá mức ngạo mạn, không hiểu khi ngươi biết kỳ thật chính mình không cường đại như vẫn nghĩ, ngươi sẽ có ý tưởng gì.

Leng keng, rõ ràng là thanh âm thứ gì đó rơi trên mặt đất, làm hai người trong bụi hoa quay đầu.

Doro ở trên ban công, nhìn đồ sứ rơi trên mặt đất đã thành mảnh nhỏ mà ngẩn người.

Doro phát hiện Khắc Lạc Duy chăm chú nhìn hắn, chột dạ nhưng cố ra vẻ bình thường, ánh mắt hung ác nhìn lại, bình tĩnh nói. "Dựa theo giá ngày hôm qua bồi thường, tăng thêm..." Khoản nợ của Doro gia tăng.

Bình tĩnh như Ma vương sau khi nghe đến con số Khắc Lạc Duy tổng kết, cũng đổ mồ hôi, tựa hồ, dường như, đi vào giới diện chủ, bọn họ không có mang theo nhiều tiền như vậy đi, nếu toàn bộ đều giao cho Doro đền, dựa theo giá tính cho mỗi ngày ở nơi này, chính mình có khả năng cũng mắc nợ đi. Ma vương hạng nhất chưa phiền não vì tiền cũng bắt đầu vì tiền mà phiền não, hơn nữa lần đầu tiên ý thức được tiền trọng yếu cỡ nào.

Ma vương nhanh chóng phân tích một chút, quyết định vứt bỏ đầu sỏ Doro, để hắn làm công cho nhân loại, thẳng đến khoản nợ không còn mới thôi, chờ Thain trở về, phải hỏi một chút còn bao nhiêu tiền, nếu không đủ, phải đi kiếm một ít.

Ngân hàng gì đó của Khắc Lạc Duy, chính mình có nên giúp một tay không, lần đầu tiên ý thức được tiền trọng yếu Ma vương bắt đầu tính toán. Trước khi nhân loại này triển lãm lực lượng, chính là nổi danh về kiếm tiền, như vậy đi theo y, hẳn cũng có thể kiếm được tiền đi.

Doro cũng nghe con số Khắc Lạc Duy đưa, sắc mặt khó coi, chờ Thain trở về để hắn trả tiền, hiện tại nhẫn nại. Doro còn không biết, hắn đã bị quân vương mình nguyện trung thành từ bỏ, để hắn một mình nhận món nợ khổng lồ, khiến Thain sau khi trở về, cũng đối quyết định của quân chủ vạn phần tán thành.

Kế tiếp, Doro lại bị Khắc Lạc Duy sai sử, sửa lại hoa viên bị hủy, tu kiến cây cối bên ngoài rừng, tạo ra một con đường nhỏ có thể tiến vào trong.

Ma vương bệ hạ mặc kệ không hé răng, nhìn thủ hạ của mình bị sai sử, ai kêu Doro dễ kích động như vậy.

Trong quá trình này, Doro tiếp tục làm hỏng rất nhiều thứ, khoản nợ tiếp tục gia tăng.

Ma vương kiên định ý tưởng vứt bỏ Doro.

Trong thời gian khoản nợ của Doro tiếp tục gia tăng, khi nhìn đến thân ảnh Thain xuất hiện, Doro lần đầu tiên phát hiện chính mình lại vui mừng trước sự xuất hiện của Thain, hắn đã bị khoản nợ không ngừng gia tăng đả kích đến chết lặng.

"Làm thỏa đáng?" Hỏi trí năng của mình trước.

"Đúng vậy, chủ nhân." Brad trả lời.

Được đáp án Khắc Lạc Duy gật đầu.

"Chủ nhân, ta đi chuẩn bị bữa tối." Sau khi được Khắc Lạc Duy cho phép, Brad hỏi ba Ma tộc ngồi ở một bên, "Ba vị tiên sinh, các ngươi cũng muốn ăn cùng sao?"

"Đương nhiên." Ma vương hiển nhiên trả lời.

"Như vậy thỉnh trả phí dụng bữa tối, phí dụng nghỉ ngơi đêm nay, phí nước, phí giường, phí phục vụ......" Brad bình tĩnh báo ra một đống phí dụng, cuối cùng đưa ra một con số kinh người.

Có chủ này sẽ có tớ đó. Giờ khắc này, trong mắt Doro, hai chủ tớ này rất tượng tự.

Ma vương bảo trì trầm mặc.

Thain không có trải qua chuyện đã xảy ra hôm nay, vẫn giống như tối qua sảng khoải thanh toán tiền.

Thu tiền, Brad cáo lui, Khắc Lạc Duy cũng không tiếp tục ngốc ở phòng khách, trở lại phòng, muốn sửa lại kế hoạch một chút.

Trong phòng khách chỉ còn lại ba Ma tộc.

"Nói." Ma vương chỉnh thần sắc, đối Thain nói.

"Dạ." Không cần hỏi nhiều, Thain cũng biết quân vương muốn hắn nói cái gì. Thain bắt đầu báo cáo.

Hôm nay Thain đi theo sau Brad vào nội thành Thêm Nhĩ Cách, Brad đối với Thain theo đuôi không thèm để ý, thậm chí ngay cả ý tránh Thain cũng không có.

Sau đó tìm tới sòng bạc cá cược Địch Á • La Lam cùng Lai Ngang • La Lam ai thắng ai thua ngày hôm qua, xuất ra ngân phiếu định mức, thu tiền cược. Lúc ấy người cầm ngân phiếu sắc mặt đại biến, không lâu sau người phụ trách cũng xuất hiện, đối với tờ biên lai kia cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

"Chủ nhân phân phó, số tiền này các ngươi cũng không có khả năng trong nửa khắc trả lại, ba ngày, chủ nhân cho các ngươi thời gian ba ngày." Brad đem lời nói hết, nhẹ nhàng lấy tờ đơn trên tay người phụ trách, xoay người rời đi, tiếp tục xuất phát đến một nhà khác.

Đồng dạng tình huống liên tục phát sinh.

"Sau đó, ta xem qua một ít biên lai, bội số bồi đến một ngàn." Dựa theo bội số này, nhân loại có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Cho dù Thain với tiền không để ý lắm, cũng đối năng lực kiếm tiền của nhân loại bội phục không thôi.

"Thiết," Doro hết sức khinh thường, "Xuất lực là chúng ta, nếu không phải chúng ta thắng được, nhân loại này như thế nào có khả năng kiếm được nhiều tiền như vậy." Thời điểm nói lời này mang theo một cỗ oán niệm.

Hợp tác nhiều năm, Thain rõ ràng cảm giác được oán khí của Doro, lúc hắn rời đi đã xảy ra cái gì?

"Doro, chớ quên khoản nợ của ngươi." Ma vương vĩ đại nhắc nhở thuộc hạ của mình.

"Đúng, khoản nợ, Thain, cho ta tiền." Nhớ tới khoản nợ khổng lồ kia, Doro đưa tay đòi Thain đang quản lý tiền tài.

"Bao nhiêu?" Thain bình tĩnh hỏi, trên người còn chút tiền mặt, bất quá giá cả nơi đây của nhân loại này rất cao, cần đi kiếm chút tiền, bệ hạ cùng nhân loại này phải đợi một năm, dựa theo phí tổn đó, lần này cần đi kiếm nhiều tiền chút.

Doro báo một vài con số.

Tay Thain chuẩn bị lấy tiền, nhìn Doro, lại buông xuống, "Số tiền đó sao lại nhiều thế này?" Mới được bao lâu, vì sao Doro liền đeo khoản nợ lớn như vậy trên lưng.

Doro đem sự tình hôm nay nói ra, đối với nhân loại ác liệt cùng tham tài kia nói đến liền nghiến răng nghiến lợi, khuất nhục hôm nay, hắn nhớ kỹ.

"Chủ tử, ngài có ý tưởng gì không?" Nếu bệ hạ ngầm đồng ý nhân loại kia sai sử Doro, như vậy bệ hạ đã có quyết định.

"Chuyện của mình tự mình giải quyết, Doro làm hỏng thứ gì của người ta, bồi tiền là hắn, không có tiền liền làm việc hoàn trả đi." Ngụ ý hắn mặc kệ.

"Ngài anh mình làm cho thuộc hạ vạn phần kính ngưỡng." Ý tứ là hắn cũng không quản, một khoản tiền lớn như vậy, ở Ma giới đương nhiên không thành vấn đề, làm quý tộc Ma giới, chút tiền đó tự nhiên không để trong mắt, nhưng hiện tại bọn họ đang ở giới diện chủ, cho dù tại Ma giới bọn họ muốn cái gì, thuộc hạ đều sẽ dâng lên, tiền này bất quá chỉ là một đống con số cùng ký hiệu, đi vào giới diện chủ mới ý thức được cần dùng tiền mới có mọi thứ, chuẩn bị một chút mấy thứ có thể trao đổi ở giới diện chủ lấy tiền, một đường đi đến đủ dùng. Nhưng khoản nợ của Doro...

Một khi trả hết, như vậy vật tư tài chính hắn chuẩn bị tuyệt đối không đủ, hắn sẽ không vì lý do sai lầm của Doro, hủy diệt dự toán của mình.

Doro tại thời khắc này ý thức được chính mình bị từ bỏ, bị quân vương cùng đồng bọn từ bỏ, sắc mặt trở nên trắng xanh, thần sắc không thể tin được.

"Ngươi có thể vào rừng săn một ít ma hạch để trả khoản nợ của ngươi." Trên cầu thang truyền đến âm điệu hoa mỹ.

Ma vương cùng Thain nhìn người đang đi xuống, y xuất hiện khi nào, nghe được bao nhiêu rồi.

"Đúng vậy." Bởi vì lời nói của người vừa tới, Doro phát hiện phương pháp giải quyết vấn đề, vẻ mặt cao hứng. Thain không phải chỉ dùng ma hạch để đổi tiền sao, chỉnh mình cũng có thể làm vậy.

"Chủ nhân, bữa tối đã chuẩn bị tốt." Brad cũng xuất hiện theo, hành lễ vỡi Khắc Lạc Duy.

Tao nhã tiêu sái đi qua ba Ma tộc, Khắc Lạc Duy hướng nhà ăn mà đến, không có liếc mắt nhìn ba Ma tộc một cái, thậm chí ngay cả ý tứ mời ba Ma tộc dùng cơm cũng không có.

Ma vương vĩ đại ở bất luận thời điểm nào đều đem chính mình thành chủ nhân, đứng dậy, cũng đi theo tới nhà ăn, còn lại hai Ma tộc tự nhiên phải đuổi kịp.

Ngồi xong, Brad đem những thứ chuẩn bị tốt mang lên.

Ma vương ngồi đối diện Khắc Lạc Duy, phe phấy ly thủy tinh trên tay, xuyên thấu qua rượu đỏ, nhìn nam tử đối diện.

"Những ngày sắp tới của ngươi sẽ không an bình." Tiền cược khổng lồ như vậy, người thiết lập cá cược này sẽ không từ bỏ ý đồ.

"Ta biết." Buông dao xuống, dùng khăn ăn trắng như tuyết lau miệng, động tác tao nhã ung dung. Thời điểm quyết định làm như vậy, cũng biết trước, dù sao nhân loại xấu xa, y đã gặp qua không ít, đối với lòng người phức tạp, không thể nói rõ là hoàn toàn nhìn thấu, nhưng cũng hiểu được sáu bảy phần.

"Cần ta động thủ không?" Ma vương khó được chủ động giúp đỡ.

"Không cần, có Brad đủ rồi." Những người đó không tất yếu khiến mình động thủ, Brad là đủ rồi.

"Phải không?" Đem ly thủy tinh đặt bên môi, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, lại tới nữa, lại là loại cảm giác có chút không thoải mái này, mang theo chút chua xót cùng thản nhiên không cam lòng. Chỉ trong một ngày hôm nay, nhưng đây đã là lần thứ mấy. Ma vương không thể xem nhẹ dị thường của mình.

Nhưng cho tới nay Ma vương lãnh tâm lãnh tình, không hiểu dị thường này là vì cái gì.

Bữa tối trầm mặc tiến hành, đến lúc chấm dứt, Ma vương cùng Khắc Lạc Duy không có nói với nhau thêm một câu.

Một đêm này, tại trang viên đây là yên tĩnh, nhưng Thêm Nhĩ Cách bên kia cũng không an bình.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thứ hai đến rồi.