[12 Chòm sao] School

Chương 09-10-11: Thư ký Hội học sinh, Khúc dạo đầu và Dây mơ rễ má một mớ.




Wake up - Elaine (OST It's Okay to not be Okay)

----------------------------------

CHAP 09: Thư ký hội học sinh, không phải dạng vừa

Xôn xao... xôn xao... xôn xao...

Trường học đã không còn yên tĩnh như ba tháng hè vừa rồi. Khắp nơi đều vang lên tiếng nói cười của học sinh. Được đón chào năm học mới, được gặp lại bạn bè, làm quen nhiều bạn mới. Có người thì thấy thích thú và mới lạ khi mới vào trường. Có người thì rủ bè kéo cánh đi "xem mắt" mấy em lớp dưới, v... v...

Nhưng với một vài người lại khác.

- Bảo Bình, xuống canteen với tao đi!

Kim Ngưu vất cặp sách sang một bên, liền kéo tay rủ rê nhỏ bạn. Bảo Bình đang ngồi ngậm kẹo mút, chú tâm vào những video trên điện thoại. Cô không buồn mắt nhìn Kim Ngưu, chẹp miệng trả lời:

- Lười lắm, mày đi một mình đi. Nhớ mua hộ tao một cái bánh mì, cảm ơn trước!

Kim Ngưu nhìn Bảo Bình bằng nửa con mắt. Cái tính lười đến chỗ đông người của Bảo Bình lại bộc phát. Kim Ngưu đành giật lấy điện thoại của Bảo Bình, hai tay chống nạnh:

- Đi, không thì đừng mơ tao trả!

Bảo Bình chán chườm nhìn Kim Ngưu, cuối cùng cũng chịu thua, ngao ngán lên tiếng:

- Được rồi, chán mày ghê.

- Mày bỏ tao một mình xuống căn tin mới là chán ấy!

Kim Ngưu trả lại điện thoại cho Bảo Bình, đáp ngược lại. Bảo Bình cảm thấy có lý, nên không dám phân bua nhiều lời.

- A, học sinh Lãnh Kim Ngưu.

Khi cả hai vừa bước đến ngưỡng cửa, lại có một giọng nói gọi tên Kim Ngưu. Là giáo viên chủ nhiệm đẹp trai của bọn họ - Dương Ma Kết. Nhưng, Ma Kết dường như chỉ nhìn thấy mỗi Kim Ngưu, mỉm cười:

- Vừa hay lại gặp được em trước khi em rời đi.

- Thầy gặp em có chuyện gì vậy ạ?

Kim Ngưu thắc mắc cất lời, thì nụ cười trên môi Ma Kết vẫn giữ nguyên. Anh chìa một tờ giấy ra, đưa cho Kim Ngưu:

- Đây là danh sách học sinh đăng ký khối thi đại học. Em đưa cho các bạn trong lớp điền vào giúp thầy nhé. Cuối giờ thầy sẽ đến thu lại. Chỉ vậy thôi, phiền em rồi. 

- À, chuyện nhỏ mà thầy. Không có phiền gì hết!

Kim Ngưu sảng khoái nhận giấy điền khối thi, thái độ sẵn sàng tiếp nhận. Ma Kết hài lòng gật nhẹ đầu, ôn hòa cười với Kim Ngưu rồi điềm đạm rời đi. 

Nhưng Bảo Bình lại có chút nhạy cảm. 

Hình như, thầy giáo này, quên mất cô cũng đang đứng cùng Kim Ngưu ở đây rồi? Vì từ đầu đến cuối, ánh mắt Ma Kết chỉ dừng trên người Kim Ngưu. 

Là thầy ấy vô tình, hay là cố tình như thế?

.

.

Phòng giáo viên...

- A, giáo viên mới!

Ma Kết vừa trở lại bàn làm việc, thì thầy Hiệu phó bước đến. Không chỉ thầy Hiệu phó, mà những giáo viên khác trong phòng đều rất hân hoan và mong chờ. Thầy Hiệu phó lên tiếng:

- Cuối tuần này, đội ngũ giáo viên chúng ta sẽ có một buổi liên hoan nho nhỏ! Để chào đón giáo viên mới, cậu không được phép vắng mặt đâu nhé!

- À, vâng! _Ma Kết khẽ cười đáp lại. Thầy Hiệu phó gật đầu, cổ vũ:

- Ừ. Chúc cậu một ngày làm việc suôn sẻ thuận lợi nhé!

- Vâng, cảm ơn thầy Hiệu phó!

Thầy Hiệu phó vừa rời đi, cả phòng đều hoan hô vì sắp có tiệc. Hơn nữa lần này, còn có thành viên vừa trẻ vừa đẹp. Một vài giáo viên khác cũng đến chỗ Ma Kết, ngỏ lời:

- Thầy Dương, tối nay khoa Toán - Lý - Hóa cũng có bữa ăn đạm bạc để chào đón cậu! Cậu nhớ đến nhé?

- Thầy Dương, tối mai thầy rảnh không? Hội nhóm nam giáo viên chúng ta cùng nhau làm quen chứ?

- Thầy Dương, tối mốt thì sao? Hội nhóm giáo viên nữ cũng có một buổi tiệc, cậu tham gia nhé?

- Thầy Dương...

Trước sự chào đón và lôi kéo nhiệt tình của các bậc tiền bối, khiến Ma Kết cảm thấy bối rối ít nhiều. 

Bởi vì chừng ấy lời mời, rồi cũng sẽ bị anh từ chối cả thôi.

Rengggg... Rengggg!

Rốt cuộc, chuông mười lăm phút đầu giờ cũng reo. Nhưng không phải ai cũng đã có mặt trên lớp.

- Cậu lại đi học trễ nữa à? Hàn Bạch Dương?

Như thường lệ, Xử Nữ cao giọng mắng người trước mặt. Mà Bạch Dương vẫn lý sự cùn:

- Chưa đến tám giờ, đâu có tính là trễ! Tám giờ mới chính thức vào học mà!

- Nào có đứa ngu có nhận thức như cậu không hả? Đã đi trễ rồi còn mạnh miệng phân bua à?

Đối diện với một trong hai kẻ khiến mình mất bình tĩnh, Xử Nữ không thể không chửi:

- Sao ngày nào cậu cũng đi trễ được vậy? Cũng chai lỳ vừa vừa phải phải thôi chứ! Cậu có tin tôi mỗi ngày qua nhà cậu xách tai cậu đến trường không hả? Cả cái Hội học sinh này đều không có ai đối phó được sự mặt dày của cậu hết! Đều phải đích thân tôi đi bắt cậu! Cậu có thể cho tôi một ngày nghỉ ngơi không vậy? Bla... Bla...

- Được đấy!

Đột nhiên Bạch Dương lại thốt lên một câu chẳng đầu chẳng đuôi. Xử Nữ ngừng lại, nhăn mặt nhìn Bạch Dương:

- Được đấy gì? Đồng ý cho tôi một ngày nghỉ ngơi à?

- Không.

Bạch Dương xoay xoay trái bóng trên tay, rồi ném qua cho Xử Nữ:

- Là cậu qua nhà gọi tôi dậy đi! Mỗi ngày ấy!

- Hả?

Xử Nữ theo phản xạ chụp trái bóng lại, gương mặt ngẩn ra vì lời nói của Bạch Dương. Bạch Dương nhân lúc Xử Nữ ngây người, liền căng giò bỏ chạy. Ngay sau đó, trán Xử Nữ nhanh chóng hiện lên gân xanh:

- Hàn Bạch Dương! Tên xú kia dám chạy trốn!!!

Bốp!

Choang!

Trái bóng Xử Nữ ném đi, nhưng nó lại không trúng mục tiêu là Bạch Dương, mà trúng cửa sổ căn phòng gần đấy.

- A, Hội phó phá hoại cơ sở vật chất!

Tiểu tử thúi Bạch Dương hô lên, không chạy trốn nữa. Vì lần này, anh chắc chắn sẽ không bị phạt một mình.

.

.

- Cuối tuần này ba mẹ cậu về à?

Sư Tử hai tay lại đút túi, ngang tàn đi song song với Thiên Bình. Thiên Bình mặt vô cảm trả lời:

- Ừ, tầm nửa tháng.

- Hạ tiểu thư không phải đang vui mừng đấy chứ?

Sư Tử nghe vậy thì cất giọng trêu đùa. Nhưng lần này, Thiên Bình không vặn lại, khóe môi cư nhiên cong lên. Điều này cho thấy, cô cũng hân hoan.

Bộp!

Đột nhiên, Sư Tử lại đưa balo của mình giao cho Thiên Bình. Ánh mắt có chút khẩn trương, nói với cô:

- Cậu vào lớp trước đi, tớ đi vệ sinh trước đã!

Nói rồi Sư Tử liền chạy đi. Thiên Bình có chút nghi hoặc, nhưng rồi cũng bỏ qua, bước về lớp.

- Chậc, mày cũng tinh ý đấy chứ! Bạch Sư Tử?

Ở sân sau, trước mặt Sư Tử là bốn nam sinh lớp khác. Vừa rồi, khi đi với Thiên Bình, anh nhanh mắt nhận ra dấu hiệu gọi gặp mặt của một người trong nhóm này, liền đánh lừa Thiên Bình về lớp trước, để anh giải quyết riêng với bọn chúng.

Ánh mắt Sư Tử lúc này khác hoàn toàn vừa nãy. Vô cùng ngông cuồng. Anh vênh mặt lên, ngữ điệu giễu cợt:

- Gì đây, bọn mày có hiềm khích gì với tao à?

- Ồ, não mày không có nếp nhăn hay sao mà không biết tao vậy? _Tên cao to nhất, là người cầm đầu cả lũ, cũng vênh váo đối mặt:

- Còn nhớ ba đứa trong nhà vệ sinh hôm trước, mà mày bảo là làm mất mặt cao trung Zodiac không? Chúng nó là đàn em của tao! _Nói rồi hắn ta gằn giọng:

- Mày chán sống rồi hay sao dám đụng tới nó hả?

- À, là ba thằng đó? _Sư Tử sực nhớ ra:

- Nhưng thế thì sao? Mày làm gì tao?

Ngữ điệu của Sư Tử vô cùng kênh kiệu. Điều đó khiến cả bốn nam sinh kia đều nóng máu, một lúc liền cùng xông về phía Sư Tử.

- Dừng lại!

Bỗng, một giọng nữ ngân thanh vang lên, khiến ý định của bốn nam sinh kia tạm thời trì hoãn.

Có người thứ sáu xuất hiện. Mà người thứ sáu, là nữ giới.

Vừa nhìn thấy người mới xuất hiện, ánh mắt Sư Tử liền hiện lên vẻ chán ghét.

Bốn nam sinh kia chỉ cảm thấy phiền toái, một kẻ đại diện liền lên tiếng xua đuổi:

- Thư ký, không phải việc của cậu, đừng có can thiệp vào!

Người vừa xuất hiện, chính là nữ thư ký của Hội học sinh. Mang danh là thư ký, nhưng Cự Giải chẳng bao giờ ở trong phòng Hội cùng Hội trưởng. Ngược lại, những địa bàn như sân sau, sân thượng, những nơi học sinh cá biệt tụ tập, đều là địa bàn tuần tra của một mình Cự Giải. Thái độ Cự Giải không thay đổi, cười:

- Nếu nhìn cảnh này ở ngoài trường, tất nhiên tôi sẽ không để ý. Nhưng tiếc cho mấy cậu, đây là khuôn viên trường học, nên mấy cậu hãy giải tán đi.

- Này! Bảo cậu cút thì cút đi! Nói nhiều vậy?

Một nam sinh khác khó chịu quát lên. Nhưng Cự Giải vẫn đứng đấy, khuôn mặt vẫn đang cười, càng khiến cho kẻ cầm đầu bực mình. Hắn nói:

- Này, tôi đây không sợ thân thủ của cậu đâu nhé! Nhìn từ trên xuống dưới, cậu chẳng có gì ngoài bánh bèo! Chỉ biết mồm mép mua chuộc mấy thằng nhãi kia tâng bốc cậu giỏi võ này nọ! Cút đi, nếu không thì đừng khóc!

- Các cậu nghĩ đấy là giả? Thân thủ của tôi ấy? _ Cự Giải vẫn giữ nụ cười thiên thần trên môi, rồi nói tiếp:

- Tôi đã cho các cậu cơ hội rồi, nếu còn không giải tán, tôi không nương tay đâu!

- Ha, nực cười, loại con gái yếu ớt như cậu mà dám lên giọng với tôi?

Kẻ cầm đầu tức giận mắng. Sư Tử cũng chán ghét mà lên tiếng. Thật ra anh cũng không có ý định này, nhưng dẫu sao cũng là bạn cùng lớp, lại còn là con gái, dù không ưa cho lắm nhưng đứng im thì thật không đáng mặt nam nhi:

- Lâm Cự Giải, cậu yên phận chút đ--- Này!

Giọng Sư Tử bỗng gắt lên khi có một kẻ đột ngột nhắm đến Cự Giải, hắn ta hoàn toàn không hề nương tay. Như phản xạ tự nhiên, Sư Tử vội chạy đến đỡ đòn thay.

BỐP!

- Cái?!

Sư Tử suýt chút thì vồ ếch trên thảm cỏ. Gương mặt hiện lên vẻ kinh ngạc khi thấy tên kia ngã sấp xuống đất.

Còn Cự Giải, đang thủ thế Karate.

Chưa kịp chấn định, lại thấy có một kẻ khác chạy ra đỡ cái tên vừa bị đánh bại kia, hai kẻ còn lại cùng lúc đều xông lên đánh Cự Giải.

Bốp! Bốp!

Theo mắt nhìn của Sư Tử, trước sự tấn công cùng lúc của hai người kia, Cự Giải đã "bay" lên và thực hiện một cú đá kép đầy uy vũ. Lập tức khiến hai kẻ kia cùng méo mó mặt mũi và loạng choạng đứng không thẳng.

Sau tất cả, Cự Giải liền chỉnh lại đồng phục của mình, vừa vặn lấy ra một cuốn sổ và cây bút. Cô bước đến chỗ bốn người kia, ghi lại tên, lớp. Tất nhiên, gương mặt từ nãy giờ vẫn rất dịu hiền và cười nhẹ:

- Rồi, mời các cậu lên phòng Hội học sinh cùng tôi!

Cự Giải bấm bút, nhét vào túi áo. Bốn người kia đứa này đỡ thằng kia, loạng choạng đi về phía phòng Hội học sinh. Trước khi cất bước cùng bọn cứng đầu kia, Cự Giải không quên quay lại, mỉm cười nhẹ với Sư Tử:

- Chuông reo rồi, cậu về lớp đi!

- Không cần cậu quản!

Sư Tử nhanh chóng thu hồi lại tia kinh ngạc trong mắt, anh hắng giọng rồi trở lại dáng vẻ hống hách thường ngày. Trước khi đi, anh không quên để lại một câu:

- Lần sau đừng có lo chuyện bao đồng, đến khi rước họa vào thân rồi mới biết!

- Yên tâm, thân thủ tớ rất tốt mà!

Cự Giải mỉm cười đáp lại. Sư Tử nhìn Cự Giải có chút khó đoán, nhìn chừng hai giây thì anh bỏ đi, vừa bước vừa lèm bèm:

- Cũng chỉ là một chút võ mèo!

Cự Giải vẫn đứng đấy, ánh mắt có chút niềm vui.

Sư Tử lúc nào cũng tỏ ra khó gần và ương bướng như vậy. Nhưng, lúc nãy, anh bảo cô đừng quá lo chuyện bao đồng, cô có thể hiểu đó là một sự quan tâm không? Không cần biết đó có như cô nghĩ hay không, nhưng lúc này, tim Cự Giải như đang nhảy nhót liên hồi trong lồng ngực.

Khác với Cự Giải, Sư Tử không hề bỏ ra chút thời gian để suy ngẫm chuyện vừa rồi. Kể cả hình ảnh yếu đuối mà Sư Tử gắn cho Cự Giải vẫn chưa nhòa được bao nhiêu. Bởi vì cô gái ấy vẫn luôn đối với mọi người bằng thái độ dịu hiền và mềm dẻo. Cho dù vừa rồi cô có khiến anh kinh ngạc vì thân thủ của mình, nhưng cũng chỉ dừng ở mức đấy.

Có một điều mà Cự Giải không biết, rằng Sư Tử biết rõ cô thích anh. Cũng chính vì thế, mà anh càng không thích cô, vì cô không phải mẫu người anh thích.

Mẫu người anh thích, không phải đứa con gái dịu dàng.

.

.

Thiên Bình bước vào lớp, vô tình bắt gặp ánh mắt của Thiên Yết đang nhìn mình, cô ngay lập tức chuyển ánh nhìn sang hướng khác.

Cuối lớp, tia u ám trong mắt Thiên Yết càng thêm rõ.

- Ê, chào! Song Ngư!

Vừa nhìn thấy Song Ngư bước vào lớp, Kim Ngưu đã đưa tay lên chào. Nhưng...

- ...

Song Ngư lướt qua Kim Ngưu một cách vô tình, ánh mắt vẫn giữ nguyên sắc thái lãnh cảm. Tức thời, Kim Ngưu đần người ra như một tượng đá.

- Kim Ngưu a Kim Ngưu! Mày bớt bớt giùm tao cái, tao thấy nhục thay cho mày đấy!

Tiếng cười Bảo Bình vang lên khiến Kim Ngưu bình thường trở lại. Ngay cả Nhân Mã và Song Tử cũng cười cợt cô. Kim Ngưu tức giận, rõ ràng hôm qua cậu ta còn ăn uống tự nhiên cùng cô tại quán. Vậy mà hôm nay làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa còn khiến cô mất mặt trước bao nhiêu bạn bè.

Bảo Bình hắng giọng, nhắc nhở:

- Tao nói rồi. Không làm thân với nó được đâu! Mày bắt chuyện với nó làm gì?

- Hừ! Tao không dễ gì bỏ qua đâu! Cứ đợi đấy! Vì một lớp học tương thân tương ái!

Kim Ngưu không nản lòng từ bỏ, quyết tâm siết quyền tay lại. Ánh mắt đầy ánh kỳ vọng. Bảo Bình liền quay lên trên, cô không quen cái người này.

- Hôm nay Xử Nữ đi trực lâu vậy? Còn chưa về lớp?

Song Tử bị Thiên Yết nhìn sang, liền lên tiếng lảng tránh. Người này cũng thật nhạy bén, anh chỉ có chút tò mò mà nhìn xuống, nào ngờ lại bị phát hiện. May mắn thay, Nhân Mã ngồi kế bên liền hô, đáp lại câu nói vu vơ của anh:

- Ô, Xử Nữ báo tin! Nói nó đang bị phạt, kêu tao điền khối thi giúp nó!

- Hở?

Song Tử nghe tin như sét đánh ngang tai:

- Bị phạt? Nó bị phạt á?