9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 440: Ba Điều Kiện






Mạc Minh Húc chỉ vào Lục Khải Dã: “Chú hai, chú nói dối.
Lý Mộc Tháp nói rằng chị họ của em ấy đã có bạn trai thậm chí còn sắp kết hôn.
Chị ấy sẽ không bao giờ kết hôn với chú.


Lưu Cửu Nhạ và Dương Hải Khang chia tay, chuyện này bố mẹ của Lý Mộc Tháp căn bản chưa biết.
Tất cả mọi người đều cho rằng nhà cửa mọi thứ được chuẩn bị ổn thỏa, Lưu Cửu Nhạ và Dương Hải Khang sẽ sớm kết hôn trong thời gian tới.


Lời nói của Mạc Minh Húc khiến ba vị phụ huynh họ Lục không nghi ngờ gì lại thốt lên.


“Cái gì? Cô gái đó đã có vị hôn phu rồi? Lục Khải Dã, làm cái trò gì thế này?” Mẹ Lục tức giận lấy tay che trán.


Bà cụ nhà họ Lục run rẩy chỉ tay về phía Lục Khải Dã: “Nhà họ Lục của chúng ta sẽ không chấp nhận một cô gái như vậy!”


Bố Lục vội vàng bước tới, đỡ lấy Bà cụ nhà họ Lục: “Mẹ nói đúng.
Cô gái như vậy cũng quá đa mưu túc trí, nhà họ Lục chúng ta không chấp nhận.”

Mạc Hân Hy nhìn thấy bọn họ đều hiểu lầm Lưu Cửu Nhạ, không khỏi giải thích: “Mẹ, bà, Lưu Cửu Nhạ thật ra rất tốt.
Tiết mục thứ hai trong trương trình của chúng cháu là trang hoàng cho ăn phòng của cô ấy.
Là do bạn trai cô ấy rất vô sỉ, cô ấy cùng bạn trai đã sớm chia tay nhau rồi.”

Lục Khải Dã nhìn cô đầy cảm kích, rồi nhìn về phía ba vị trưởng bối nhà họ Lục: “Hôm nay bọn con sẽ đi lấy giấy đăng ký kết hôn.
Con về đây chỉ muốn thông báo cho cả nhà.
Bất luận cả nhà có đồng ý hay không, con nhất định sẽ lấy cô ấy”

“Chú hai, chú uống nhầm thuốc, hay bị mê hoặc rồi? Không phải chú vẫn luôn nói muốn là người cả đời không kết hôn sao?” Mạc Minh Húc ngẩng mặt có chút không hiểu hỏi.
Bố Lục và Lục Khải Vũ cùng lúc nhìn Lục Khải Dã.
Họ hiểu rất rõ tính cách của Lục Khải Dã, ngoài vẻ ngốc nghếch thường ngày của anh ta, dường như không quan tâm đến bất cứ điều gì, nhưng một khi anh ta đã nghiêm túc thì không ai có thể thay đổi được.


Trong nhà họ Lục, mọi thứ nhất thời im lặng, mấy thiếu niên bên cạnh thấy không khí như vậy, đều cúi đầu không dám nói chuyện.


Nhìn chằm chằm Lục Khải Dã hồi lâu, Lục Khải Vũ đột nhiên nói: “Lục Khải Dã, liệu em có biết ngày hôm nay em đến đây, vị trí tổng giám đốc của Công ty truyền thông Nguyệt Tú Media sẽ bị bãi bỏ không?”

Lục Khải Dã không chút sợ hãi nhìn chằm chằm vào anh trai mình: “Em biết.


“Sau khi bị sa thải, em lấy gì để chịu trách nhiệm gì với gia đình Lưu Cửu Nhạ?”

Lục Khải Dã sững sờ trong giây lát, anh ta thực sự chưa nghĩ đến vấn đề này.



Bố Lục hằng giọng uy nghiêm: “Vì con đã quyết định kết hôn, chúng ta không thể ngăn cản con.
Bố đưa ra ba điều kiện.
Chỉ cần con đồng ý, bổ sẽ đồng ý hôn sự này Hai mắt Lục Khải Dã sáng lên: “Điều kiện gì, bố nói đi!”

“Thứ nhất, chỉ lấy giấy đăng ký kết hôn nhưng không được tổ chức hôn lễ.
Thứ hai, sau khi con dọn ra khỏi biệt thự nhà họ Lục, tất cả tài sản cùng xe hơi do con đứng tên đều bị thu hồi, tất cả thẻ tín dụng đều bị phong tỏa.
Thứ ba, con bắt đầu từ vị trí thấp nhất của nhà họ Lục.
Mỗi tháng nhận lương theo đúng chức vụ.


“Nếu ba điều này, con có thể làm trong vòng một năm.
Đến lúc đó, mẹ, bố bà nội sẽ chấp nhận Lưu Cửu Nhạ, đồng thời cũng sẽ tổ chức hôn lễ và đồng ý cho hai người quay trở về.
ý định ban đầu của bố Lục là để Lục Khải Dã rút lui nhìn nhận thực tế.
Nhưng điều ông không ngờ là Lục Khải Dã đã đáp ứng điều kiện sau một lúc suy ngẫm.


“Khải Dã, con…con nghĩ kỹ một chút?” Mẹ Lục cảm thấy có lỗi với con trai mình.
Chuyện này nếu như rời khỏi nhà họ Lục mà bắt đầu từ vị trí thấp nhất, con trai bà ta làm sao có thể chịu đựng được.


Sau khi Lục Khải Dã đáp ứng, nhìn bố Lục nói: “Tuy nhiên, mẹ của Cửu Nhạ bất tỉnh vì con.

Con mong rằng gia đình mình giúp con thanh toán chi phí y tế cho bà ấy trước.


Bố Lục gật đầu: “Được rồi, con viết séc.
Bố sẽ gửi tiền đến bệnh viện ngay lập tức.


Sau khi nghe bố Lục nói, gương mặt Lục Khải Dã không thể hiện vui hay buồn, mà quay người trở về phòng viết một tấm séc trị giá một tỷ không trăm sáu bảy triệu đưa đến cho bố Lục.


“Bố, đây là số tiền con vay của bố, sau này nhất định sẽ trả lại cho bố” Giọng điệu của anh ta kiên định, dường như lúc này anh ta đã trưởng thành lên rất nhiều.



.