Ác Hán

Chương 255: Con gái Văn Cơ (1)




Oai hùng hay là lỗ mãng?

Đây là một vấn đề rất khó nói rõ ràng.

Cũng giống như tốt và xấu, vĩnh viễn không thể phân biệt rạch ròi, hai khái niệm chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng manh.

Sắc trời đã tối, Hán đế một mình lên Thái Các Quan Tinh lâu, nhìn lên bầu trời đầy sao lấp lánh mà cảm xúc nhấp nhô.

Hà hoàng hậu mặc dù xuất thân có hơi bỉ, nhưng lại là một nữ nhân biết đại thể. Từ khi nhập cung, quả thực khiến Hán đế cảm thấy dễ chịu. Nhớ trước đây Tống hoàng hậu vì bị Trung Thường thị Vương Phủ vu hãm mà uất ức chết, khiến tâm tình Hán đế cực kỳ phiền muộn. Cũng là sự xuất hiện của Hà hoàng hậu mới khiến hắn phấn khởi tinh thần lại.

Hà hoàng hậu cùng Tống hoàng hậu là hai loại người khác nhau. Tống hoàng hậu tao nhã, tính tình ôn hoà, giống như nữ nhân không biết đến khói lửa nhân gian, tuy có khiến Hán đế cảm thấy không thú vị, nhưng cũng không ngăn hắn yêu thích Tống hoàng hậu. Còn Hà hoàng hậu mặc dù xuất thân Đồ gia tử, nhưng trong tính tình có một loại khí chất cường liệt.

Đối với chốn gió nổi mây phun nơi hậu cung, sự quyết đoán, quả cảm của Hà hoàng hậu đích thật có hiệu quả rất lớn.

Hơn nữa Hà hoàng hậu này cũng là người trời sinh biết ăn nói, rất có thủ đoạn mê hoặc.

Chẳng bao lâu sau, Hán đế đã dính với Hà hoàng hậu như keo như sơn, mãi đến khi Vương mỹ nhân xuất hiện mới dần xa rời Hà hoàng hậu.

Lòng ham muốn của Hà hoàng hậu đối với quyền lợi không nhỏ, nhưng sự ham muốn này thực ra cũng chỉ là vì con trai mà thôi.

Chuyện này vốn cũng không ảnh hưởng đến lòng yêu thích của Hán đế đối với Hà hoàng hậu. Nhưng sau khi Vương mỹ nhân sinh ra Hiệp vương tử rồi chết, lời đồn trong cung nổi lên bốn phía. Đổng hoàng hậu đối với xuất thân đê tiện của Hà hoàng hậu vốn đã không vừa mắt, vì vậy luôn kiếm cớ nói ra nói vào.

Thời gian trôi qua, khúc mắc càng lúc càng sâu.

Hán đế cũng từng yêu thích hoàng tử Biện, nhưng vì lời đồn mà dần dần cảm thấy chán ghét, trái lại còn thấy Hiệp vương tử càng thêm nhu thuận.

Thế nhưng tuổi của Hiệp thực sự quá nhỏ.

Hoàng tử Biện có chỗ dựa là đại tướng quân Hà Tiến, Hiệp có thể là đối thủ sao?

Hán đế ngu ngốc, thế nhưng cũng không ngu dốt. Nếu hắn không ủng hộ Hiệp, thì Hiệp không cách nào leo lên được ngôi hoàng vị này. Đây cũng chính là ý lúc đầu hắn muốn mượn sức Đổng Trác. Nhưng vấn đề chính là Hà Tiến và Đổng Trác mà sống mái với nhau, thì chỉ có xã tắc Đại Hán của hắn lĩnh đủ. Trừ phi...

Cố sức lắc đầu, Hán đế nhìn lên tinh không tịch liêu, lẩm bẩm:

- Sinh trong hoàng gia, quả là có nhiều chuyện phiền não.

Hán đế phiền não, còn bên trong đại trạch môn ở Nghênh Xuân môn lại rộn rã tiếng cười.

Có gì vui vậy?

Chính là Đổng Phi lên chức cha rồi.

Tháng 10 hoài thai, tính toán cẩn thận vừa đúng 280 ngày, Thái Diễm cuối cùng đã sinh hạ một nữ nhi ở Đổng phủ, mẹ con bình an.

Vì nha đầu này mà lão phu nhân bắt Hoa Đà chọn ra một tiểu đội thủ hạ đang làm trong doanh, theo đám người Đường Chu đến Lạc Dương, chuyên môn chăm sóc Thái Diễm. Đổng gia có người kế tục, mặc kệ là trai hay gái thì cũng là hậu duệ của Đổng gia. Lão phu nhân hận không thể tự mình tới, nhưng cũng không biết làm sao hơn, bởi Đổng phu nhân đột nhiên sinh bệnh nặng, mục trường cần bà tọa trấn.

Trong mục trường có rất nhiều tâm huyết của Đổng Phi, giao cho người khác lão phu nhân không yên tâm.

Đổng Viện vốn cũng muốn tới đây, nhưng sau khi nghĩ lại, cảm thấy lão phu nhân tuổi tác đã cao, cũng cần người bầu bạn, vì vậy đành phải ở lại mục trường.

Cùng đi còn có thê tử của Điển Vi, hai nhi tử, hai cháu trai cùng Ngưu Cương nhà Lưu Vọng.

Năm nay Điển Mãn 10 tuổi, Điển Phất 13, Điển Hữu 12, Ngưu Cương 13, Điển Tồn còn nhỏ, chỉ mới 2 tuổi.

Đừng thấy những hài tử này còn nhỏ mà coi thường, có lẽ là Điển gia có gien di truyền, một đám đều là thân thể khoẻ mạnh, người cao lực lớn.

Điển Phất cùng Điển Hữu học đao, dùng Cổ Nguyệt Đao 30 cân, vận dụng rất có kỹ thuật. Còn Ngưu Cương học kích pháp tổ truyền của Điển gia, một đôi đại kích tay trái 25 cân, tay phải 20 cân, lộ số võ công cương mãnh.

Nhưng khiến Đổng Phi cảm thấy giật mình nhất lại chính là Điển Mãn.

Tiểu gia hỏa này một là không dùng đao, hai là không dùng kích, mà bắt người chế tạo cho hắn một đôi thanh đồng Oa Qua chùy, sử ra đầy mạnh mẽ.

(Oa Qua: giống quả dưa chuột cong)

Có người nói Điển Mãn dùng chùy chính là vì Đổng Phi.

Đổng Phi chính là thần tượng trong lòng Điển Mãn, thậm chí còn cao hơn địa vị của cha hắn.

Đại chuỳ nặng 50 cân, cũng luyện ba mươi sáu lộ Trường Hận chùy, chỉ là khí lực còn nhỏ, cho nên khó luyện hoàn chỉnh được chiêu số.

Hoa Đà cũng đã truyền Ngũ Cầm Dẫn Đạo thuật cho bốn tiểu gia hỏa này, trong hơn nửa năm rèn luyện, bọn chúng quả thật rất khổ cực.

Điển Vi thấy tình cảnh này thì rất đau khổ:

- Nhị đệ, ta vốn đã định dạy dỗ Mãn nhi cho tốt, nhưng bây giờ...

Đổng Phi cười ha ha:

- Nếu Mãn nhi đã có duyên với đệ, chi bằng để đệ nhận nó làm nghĩa tử, tự đệ truyền thụ.

- Như vậy thì tốt.

Có điều nghĩa tử cũng không phải là thân sinh, khi Đổng Phi ôm nha đầu của mình, không nhịn được nước mắt chảy ra.

Đây chính là hài tử của y, mặc kệ là nam hay nữ, dù sao cũng là hài tử của y.

Y nhếch môi cười, nhưng lại khiến cho tiểu nha đầu vừa mới mở mắt oa oa khóc lớn. Thái Diễm yếu ớt nằm trên giường nói nhỏ:

- A Sửu, chớ có dọa con.

Đổng Lục liền giơ tay đoạt lại, ôm chặt lấy, cùng Nhậm Hồng Xương nhìn xong thì thở phào một cái.

- Vẫn còn tốt, vẫn còn tốt.

- Tốt cái gì?

- Vẫn còn giống Thái tỷ tỷ nhiều hơn... Nếu như giống hình dạng của tướng công, thì thật là...

Mọi người trong phòng nghe vậy không nhịn được lại cười lớn, khiến cho tiểu nha đầu khóc toáng lên.

Thái Ung giận tím mặt:

- Tránh ra hết cho ta.

Lão ôm lấy tiểu nha đầu từ trong tay Lục nhi. Nói ra cũng lạ, tiểu nha đầu kia vừa nằm vào tay Thái Ung thì lập tức ngừng khóc.

- Tốt, tốt, tốt...

Thái Ung lệ nóng lưng tròng, run giọng nói liền mấy câu "tốt". Tiểu nha đầu mở to mắt đen lúng liếng nhìn Thái Ung, đột nhiên giơ tay tóm lấy râu mép của lão, khiến cho Thái Ung cả thiên hạ biết tiếng phải kêu lên ái ui.

Lão nhìn Thái Diễm nói:

- Diễm nhi, giống con, thật sự giống con... Bướng bỉnh chẳng khác nào ngày con còn bé.

Thái Diễm vốn rất lo lắng, sinh ra nữ nhi thì Đổng Phi sẽ thất vọng.

Nhưng hiện tại xem ra lo lắng có chút thừa. Đổng Phi rất hài lòng, cha cũng rất hài lòng.

Đổng Phi bên cạnh nói:

- Giống chỗ nào? Tỷ tỷ sao đẹp bằng nha đầu.

Thái Ung nghiêm mặt, hừ một tiếng nói:

- Mắt trông bướng bỉnh như nhau. Thích tóm râu của ta... Ai, khi còn bé Diễm nhi cũng là như thế này, lúc nào cũng tóm râu ta... Đau... Đau... Nha đầu mau buông tay ra, buông ra.

Tiểu nha đầu túm được râu mép của Thái Ung thì cười khanh khách. Tất cả người trong phòng lại được dịp cười vang, hoan hô không ngớt.

Thái Diễm vừa mới sinh hài tử nên có chút yếu ớt. Bà đỡ quấn cẩn thận cho tiểu nha đầu xong thì đặt xuống cạnh người Thái Diễm. Đổng Lục, Nhậm Hồng Xương, còn có đại diện Loan vệ doanh Lý Tín, Tư Mã Hương Nhi cũng tới chúc mừng. Cả thê tử của Lưu Bị, Cam phu nhân cũng có mặt.