Ác Linh Quốc Gia

Quyển 22 - Chương 34: Cấp ác quỷ!




Dịch: Hàn Phong Vũ

Mặc dù ông nội hắn không thích mẹ của hắn, coi như nhìn về phương diện tình cảm của hắn và cha hắn, cũng không thể nào hạ độc thủ với con dâu của mình như vậy mới đúng.

Trừ phi làm như vậy, là xuất phát từ bảo vệ hai cha con bọn họ.

Ông nội hắn cảm thấy, nếu không dùng trận pháp phong khốn mẹ của hắn lại, mẹ hắn sẽ làm tổn thương bọn họ.

Nhưng cái này cũng không có lý do, vì một là chồng của bà, một là con trai của bà, hổ dữ còn không ăn thịt con, mẹ hắn làm sao có thể làm bọn họ bị thương chứ?

Trừ phi mẹ hắn là một con quỷ vật giết chóc thành tính.

Không nói cái này có khả năng hay không, chỉ nói sau khi chết có một phần nhân loại sẽ biến thành quỷ hồn, biến thành lệ quỷ, thế nhưng thực lực của loại lệ quỷ này lại yếu ớt đến đáng thương.

Vì phần lớn quỷ vật, hoàn toàn không phải là nhân loại biến thành sau khi chết, mà là từ đệ tam vực, hoặc là đệ nhị vực chạy tới hiện thực.

Mà loại cao thủ như ông nội hắn kia, nếu mẹ hắn vì có một chút oán hận mà biến thành lệ quỷ, ông nội hắn rất dễ dàng hóa giải, bố trí trận pháp trong gia đình hắn, điều kiện tiên quyết lúc vận chuyển bình thường, chính là ngay cả ác quỷ cũng có thể giết chết dễ dàng, vẻn vẹn chỉ dùng để phong khốn một con lệ quỷ do nhân loại chết đi biến thành, khó tránh quá có chút nói nhỏ thành to.

Đồng thời vì không cho mắt trận hấp thu quỷ khí và sát khí mà trở nên không thể khống chế, ông nội hắn còn phải dọn dẹp theo định kỳ, lấy tính cách chắc chắn của ông nội hắn, tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện vô nghĩa trái khoáy này.

Nếu nương theo suy nghĩ này, ông nội hắn dùng trận pháp này đi phong khốn mẹ hắn, lại tuyệt đối không phải chuyện bé xé ra to.

Một người rõ ràng có thể dùng trận pháp hủy diệt ác quỷ, lại dùng nó phong ấn mẹ hắn, đồng thời còn chưa phải là chuyện nhỏ xé ra to, vậy cũng chỉ có thể chứng minh... Nếu so với ác quỷ thì mẹ của hắn càng thêm kinh khủng hơn.

Đây chẳng phải là nói... Mẹ của hắn thật ra là một con quỷ vương?

Quỷ vương không cách nào giết chết, nên ông nội hắn cũng chỉ có thể phong ấn, mặc dù trận pháp bị hủy, ông nội hắn vẫn để lại một đường rút phía sau, là dùng vòng tròn kia phong ấn mẹ hắn trong cơ thể của hắn.

Hạ Thiên Kỳ nghĩ tiếp theo một đường, chỉ cảm thấy sau lưng một trận lạnh cả người, kinh hãi chỉ là một mặt, nhiều hơn chính là không cách nào chấp nhận, mẹ của hắn là một giáo viên trung học dịu dàng hiền hòa, làm sao có thể sẽ là một con quỷ vương chứ?

Hơn nữa, quỷ vương là quỷ, cha hắn là người, ông nội hắn lại là thầy trừ quỷ mạnh mẽ, điều này sao có thể sẽ cấu thành một gia đình!

Mặc dù Hạ Thiên Kỳ cảm thấy hắn suy luận trên logic không có vấn đề gì, thể nhưng cái kết luận này lại khiến hắn cảm thấy không đáng tin cậy, cho là mình nhất định sai ở mắc xích nào rồi, nên mới đưa ra một suy luận sai lầm.

Hiện tại hồi tưởng lại tất cả, lần trước lúc hắn và cha hắn nói về chuyện trong nhà, chút chuyện cha hắn nói với hắn hoàn toàn là nói dối, trận pháp trong nhà tồn tại không như những gì nói với hắn, chuyện của mẹ hắn cũng không như những gì cha hắn nói.

Bất kể là ông nội hắn, cha hắn, hay mẹ hắn, mỗi người đều biết trong nhà rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tất cả mọi thứ cũng chỉ có một mình hắn không hay biết gì, hoàn toàn không biết gì về chuyện giữa bọn họ.

Lại biết thân phận của ông nội hắn, hay là vì hắn gia nhập Minh Phủ, rồi mới có chút lý giải về ông nội hắn.

Hạ Thiên Kỳ có chút không thể hiểu được, hắn đã không phải là đứa con nít, nhưng vì cái gì mà người nhà vẫn che giấu hắn, nếu nói trước kia là lo lắng hắn nghĩ không ra, hoặc xuất phát từ suy tính bảo vệ hắn, vậy thì khi hắn cảm thấy một chút chân tướng cùa sự việc, lúc chủ động đi kiểm chứng, tại sao còn phải cố ý giấu giếm không nói chứ?

Nghĩ tới chuyện trong nhà, Hạ Thiên Kỳ không khỏi lại bắt đầu lo lắng cho cha hắn, hiện tại hắn không cách nào gọi cho cha hắn, vì thân trong sự kiện, ngay cả điện đàm cũng không cách nào liên lạc với bên ngoài.

Cho nên hắn cũng chỉ có thể cầu khẩn cha hắn không có việc gì, đồng thời hắn cũng tin tưởng, mẹ hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì tổn thương cha hắn.

Chuyện trong nhà tạm thời để qua một bên, Hạ Thiên Kỳ nhìn thời gian trên đồng hồ vinh dự một chút, cảm thấy chuyện hắn phải làm bây giờ chắc là nhanh chóng hạ quyết tâm, sau đó suy nghĩ một chút phải làm sao đối phó con ác quỷ kia.

Mọi khi chỉ cần vào 9 giờ tối, đường Hà Sơn hầu như đã không còn bóng người nào, thế nhưng hôm nay vì quỷ lầu bên này động tĩnh huyên náo quá lớn, không những điều động cả cảnh sát vũ trang, còn kinh động tới ký giả truyền thông địa phương, thế cho nên một truyền mười, mười truyền một trăm, khiến người ở xa chạy tới xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều.

- ---

Đổng Tuyết ngồi trên ghế salon ở nhà, hai mắt cô mở thật to nhìn chăm chăm điện thoại di động, không thể tin được nội dung cô nhìn thấy.

Bên cạnh, cha cô đang vừa uống trà, vừa nhàm chán xem ti vi, trong lúc vô tình nhìn Đổng Tuyết một cái, thấy bộ dạng khiếp sợ của cô, không khỏi cười hỏi:

"Sao vậy tiểu Tuyết?"

"Vòng bạn bè đều lan truyền đến điên rồi, nói đường Sơn Hà bên kia xuất hiện một tòa quỷ lầu, bên trong xảy ra đại chiến người ngoài hành tinh, toàn bộ tòa nhà đều bị đánh biến mất, cảnh sát vũ trang cũng điều động, thật là có rất nhiều người tới xem náo nhiệt."

"Đều là vô nghĩa, còn người ngoài hành tinh đại chiến, hai năm trước còn truyền tới ngày tận thế, cha thấy đều là tiểu thuyết ngu ngốc, con đây cũng tin?"

Cha của Đổng Tuyết lắc đầu không tin, thậm chí có chút giễu cợt ngây thơ của Đổng Tuyết.

"Không lừa cha, đây là thật, trong vòng bạn bè đều lan truyền, trong đó còn có..."

Đổng Tuyết nói đến đây, đột nhiên dừng lời đang nói, sau đó lại thấy cô đứng lên khỏi ghế salon nói:

"Không còn sớm nữa, con về đi ngủ trước."

Quay lại phòng của mình, Đổng Tuyết liếc nhìn từng hình ảnh hiện trường trong vòng bạn bè, kết quả cô lại thấy được Hạ Thiên Kỳ, mặc dù chụp không quá rõ, khoảng cách hơi xa, thế nhưng cô rất vững tin mình tuyệt đối không nhìn lầm.

"Thiên Kỳ biến thành người ngoài hành tinh từ khi nào?"

Khuôn mặt Đổng Tuyết cổ quái, trên thực tế mặc dù ngoài miệng cô nói chuyện xảy ra ở đường Hà Sơn là thật, thế nhưng trong lòng cô cũng cảm thấy rất vô nghĩa, nhất là khi nhìn đến Hạ Thiên Kỳ bị dính dấp trong đó.

Suy nghĩ một chút, cô tìm điện thoại di động gọi qua cho Hạ Thiên Kỳ, có điều điện thoại di động lại biểu hiện đã tắt máy.

- ---

Hạ Thiên Kỳ tìm một khách sạn cách đường Hà Sơn khá xa, sau đó hắn đi vào trong.

Sau khi vào tới phòng của mình, hắn cũng không tắm rửa hay lập tức nghỉ ngơi, mà là tập trung sức chú ý cẩn thận cảm ứng tình huống trong cơ thể một chút.

Vì từ sau khi hắn tỉnh dậy, lại mơ hồ cảm thấy thân thể trở nên không giống trước kia, nên sau khi tìm một chỗ nghỉ ngơi, hắn mới cẩn thận kiểm tra một phen.

Kết quả vừa nhìn một lần, nhất thời khiến hắn mứng rỡ, vì hắn phát hiện trữ lượng quỷ khí trong thân thể tăng lên ước chừng trên mười lần, vốn là vòng xoáy quỷ khí hình thành, cũng to lớn hơn gần gấp đôi so với trước kia.

Có điều khiến hắn để ý lại không phải những thứ này, mà là trên trụ khí xoáy quỷ khí, rốt cuộc xuất hiện rất nhiều bóng quỷ gào thét rậm rạp chằng chịt, trụ khí xoáy nhìn qua như một lồng giam, gắt gao phong khốn những oan hồn bóng quỷ này.

Mang theo có chút không xác định, Hạ Thiên Kỳ đi vào trong phòng vệ sinh, đối diện với kính tròn trên bồn rửa tay, hắn trực tiếp tiến vào trạng thái quỷ anh.

Thoáng chốc, dáng vẻ hắn xảy ra thay đổi to lớn, màu tím trong đôi mắt dần thay thế màu đỏ máu, trở nên yêu dị hơn.

Hạ Thiên Kỳ cảm giác thay đổi của thân thể mình, lại thấy màu đỏ máu trong mắt hắn hóa thành màu tím từng chút một, cuối cùng bị một mảnh màu tím thay thế, mà thân thể của hắn cũng không ngừng trở nên cường tráng, khí tức ác quỷ thoáng chốc lan tràn ra.

Đêm đó, mỗi người ở trong khách sạn đều sinh ra một loại cảm giác sợ hãi hùng khiếp vía, như thể bị một con ác quỷ theo dõi.