Ác Ma Pháp Tắc

Chương 861: Thay đổi lớn (1)




- Ở đây
Thung lũng trước mặt nhìn vô cùng hiểm trở , hai bên đỉnh núi chỉ được nối bằng một cây cầu xích sắt duy nhất . Dây xích này nhìn kiểu gì cũng không chở nổi đại đội lang kỵ qua được
Chẳng qua những tinh linh kia tựa hồ rất hưng phấn , thương nghị một lát chúng nó lấy ra vài hạt giống chôn xuống đất . Sau khi dùng chú ngữ ngâm xướng , hạt giống rất nhanh nảy mầm , mấy cành lá khổng lồ vươn ra nhằm hướng bờ kia tiến tới . Cơ hồ chỉ trong khoảng khắc hình thành một cây cầu !
Trên đỉnh núi gió lạnh thổi ào ào khiến người ta khó mà đứng thẳng . Chẳng qua những lang kỵ kia vẫn mặt không đổi sắc , thủ lĩnh Daminess là người đầu tiên lên cầu , thản nhiên không để ý tới vực sâu hut hút hai bên . Sau đó , từng lang kỵ khác bám theo thủ lĩnh , nối đuôi qua cầu !
Năm ngàn lang kỵ , chưa đến nửa canh giờ toàn bộ qua cầu
Muse vẫn đứng cùng đám tinh linh , sắc mặt nàng vẫn lạnh lùng , trong đầu gấp rút tính toán . Vừa rồi một đường chạy tới đây , dưới chân núi gặp một vài mục dân thảo nguyên thành kính tín ngưỡng tuyết sơn . Khi thấy lang kỵ đằng đằng sát khí xông tới , những người này còn thử ngăn cản chúng !
Kết quả … đương nhiên là thảm sát một chiều
Những mục dân linh tinh kia căn bản không phải đối thủ của lang kỵ . Chỉ là họ vẫn thể hiện quyết tâm dũng mãnh không sợ chết ! Vô số mục dân kêu gào cuồng nhiệt , gần như dùng máu thịt lao tới những địch nhân dám mạo phạm thánh địa của họ . Tuy không có chút tác dũng nào , nhưng tuyệt không có ai sợ sệt !
Trên đường tới đây , toàn bộ mục dân không kể nam nữ già trẻ , chỉ cần thấy lang kỵ đều không chút do dự , trực tiếp lao lên chém giết . Thậm chí tại một con đường hẹp , mấy mục dân đang lên núi cầu khẩn dùng cung tên và loan đao ngăn trở được hơn một nén hương . Tới mức thủ lĩnh lang kỵ Daminess nhịn không nổi tự mình tiến lên giết sạch
Từ chân núi đến lưng núi , mỗi bước đều đầy máu tươi
Tư tưởng sùng bái tuyết sơn đã thấm vào máu thịt những mục dân này . Muse cũng không rõ một đường đã giết bao nhiêu người . Trong số họ đa số chỉ là bình dân , nhưng khi thấy có kẻ xâm phạm tuyết sơn , cho dù ông lão đi còn không nổi cũng không do dự nhặt tảng đá bên cạnh lên ném vào địch nhân
Nhìn những lang kỵ đồ sát người thảo nguyên , Muse vẫn lạnh lùng , chỉ là ánh mắt nàng sâu hơn trước
Nàng vẫn cùng đám tinh linh ở một chỗ , bọn chúng chú ý " bảo hộ " nàng , không cho phép nàng có hành động gì bất ngờ . Nếu Muse dám phản kháng , những tinh linh này sẽ lập tức chế trụ nàng . Thấy đội lang kỵ sau cùng cũng đã qua cầu , tinh linh bên cạnh đánh mắt cho Muse một cái . Nàng lặng lẽ tiến tới bỏ áo choàng của tinh linh tộc xuống , cũng tháo cả ủng ra
Động tác nàng rất chậm rãi cẩn thận , thậm chí sau khi cởi áo ra còn xếp lại gọn gàng , lấy ủng đặt lên trên rồi giao cho tinh linh trước mặt
Sắc mặt tinh linh này có chút kỳ quái :
- Ngươi …
- Trả cho ngươi
Muse cười :
- Ta không muốn những thứ này …
- Vì sao ?
- Ta không thể mặc được
Muse thản nhiên , lạnh lùng trả lời
Tinh linh tựa hồ nhận ra một tia nguy hiểm trong mắt Muse , nhưng sau đó nàng không làm ra hành động gì bất ngờ , chỉ mặc trang phục dong binh rách nát của mình lên , đeo đôi ủng cũ vào rồi qua cầu
Từng đỉnh núi cao chót vót được nối bằng dây xích sắt , dưới sự trợ giúp của tinh linh tộc , đại đội lang kỵ nhẹ nhàng tiến qua
Rất nhanh , đã tới đỉnh cao nhất của tuyết sơn !
Giữa lưng chừng núi có một tấm bia , dòng chữ trên đó khiến tinh linh tộc nhìn cũng ngạc nhiên
" Đi lên là chết "
Không chỉ có chữ viết của nhân loại , còn có chữ viết của tinh linh
- Là đây
Tinh linh đứng cạnh Muse gật đầu - nó là thủ lĩnh của 600 tinh linh chiến sĩ :
- Mệnh lệnh của vương rất rõ ràng , từ nơi này đi lên là mục tiêu của chúng ta !
Daminess nhếch miệng lộ ra răng nanh , hạ lệnh :
- Tiến lên ! Kẻ địch phản kháng , giết !
Dừng một chút , nó nói , giọng hờ hững :
- Tinh linh vương nói tuyết sơn này có điểm cổ quái , ta xem một đường lên tựa hồ cũng không gặp chút kháng cự nào ..
Hơn 300 bậc thang , vài ngàn lang kỵ rầm rập tiến lên vậy mà tuyết sơn vẫn yên lặng , không có bất kỳ ai tiến ra ngăn cản
Cho tới khi ….
- Có nhân loại cản đường !
Lang kỵ phía trước truyền tin về , Daminess cũng không để ý :
- Giết !
Một lúc sau , phía trước xuất hiện một chút dao động !
Daminess cùng tinh linh nhìn nhau một cái , cùng xông lên phía trước
Mười mấy bậc phía trên có một người đang im lặng ngồi ở đó
Con đường hẹp , hắn ngồi chắn giữa đường
Đây là một nam nhân trẻ tuổi , trên người mang áo bào đơn giản , vẻ mặt lạnh như băng
Hắn ngồi đó hoàn toàn không để ý đám lang kỵ bên dưới , trong tay cầm một khối băng dài nhọn , cúi đầu suy nghĩ . Tay kia của hắn vươn ra vạch vạch lên tường băng thành mấy hình dạng kỳ lạ , sau đó hắn lại giống như khổ sở suy nghĩ vấn đề gì đó , không để ý tới xung quanh
Mà dưới chân hắn là 5 thi thể lang nhân
Daminess nhìn một cái , lập tức quát :
- Giết !
Mấy chiến sĩ lang nhân lập tức rút trường đao xông lên , nhưng cũng chỉ trong nháy mắt , khi lang nhân vọt tới trước mặt , người trẻ tuổi này mới mở mắt , ánh mắt hắn mờ mịt , tùy ý vung khối băng trong tay lên
Đột nhiên đâm tới !
Động tá của hắn nhanh như quỷ mị , 3 chiến sĩ lang tộc vừa lao tới chỉ thấy một luồng sáng lóe lên , mũi băng nhọn đã xuyên qua cổ họng của mình ! Ba lang nhân ngay cả kêu cũng không kịp , ôm lấy cổ họng ngã xuống !
Mà người trẻ tuổi kia phảng phất vừa làm một việc đơn giản không đáng nghĩ tới , hắn tiếp tục nhìn xuống mấy hình vẽ kỳ quái bên dưới trầm tư suy nghĩ , trong miệng thì thào :
-A … Đến tột cùng thì làm thế nào …. Ta đã tính tới tốc độ gió , lại còn …. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Daminess nguyên bản muốn tự mình ra tay , lại thấy ánh mắt bộ hạ có chút cổ quái liền đổi ý . Nếu nó ra tay , giết đối phương thì dễ nhưng lại ảnh hưởng tới sĩ khí …
- Lên nữa !
Daminess không chút do dự hạ lệnh
Lần này là năm lang kỵ lao lên – bậc thang quá hẹp , mỗi lần chỉ có thể đi được chừng đó mà thôi
Lang tộc chiến sĩ lần này xông lên đều có bản lĩnh trung cấp . Năm lưỡi đao đều phát ra ánh sáng lạnh buốt chém tới
Người trẻ tuổi này nhíu mày , phiền não thấp giọng nói :
- Sao vẫn còn tới !
Hắn cuối cùng cũng đứng lên , vẫn dùng mảnh băng đó , vẫn động tác đâm đơn giản đó . Nhưng Daminess nhìn ra , võ kỹ của hắn tập trung vào một chữ " nhanh "
Nhanh !
Chỉ trong nháy mắt , mũi băng của hắn đã đâm vào yết hầu một lang kỵ gần nhất . Chỉ là lần này hắn cũng đã bị thương
Tay trái của hắn bị một lưỡi đao chém trúng , tức thì máu tươi tràn ra nhuộm đỏ cả nửa người hắn . Nhưng hắn vẫn không nhíu mày một cái , vẫn dùng một động tác cũ đâm xuyên cổ họng đối phương
Sau đó , ngực hắn chịu thêm hai đao , lại đâm chết một lang nhân chiến sĩ
Daminess đứng ngoài nhìn ra , gã này thực lực cũng không cao , chỉ dựa vào tốc độ nhanh bất thường cùng một động tác đơn giản trực tiếp đâm tới mà thôi
Liên tục trúng thương ba chỗ , cuối cùng hắn chậm lại , lần thứ tư thì đâm trượt , mũi băng đâm vào áo giáp vỡ tan , sau đó cơ thể hắn bị trường đao xuyên qua ngã xuống . Kể cả khi đó ánh mắt hắn vẫn lạng lùng như cũ
Một lang kỵ khác muốn kết thúc , chỉ là nhìn vẻ mặt vô cảm lại chần chừ
Daminess nhíu mày bước tới , từ trên cao nhìn xuông hỏi :
- Ngươi ! Người tuyết sơn ?
Người trẻ tuổi này đã rất yếu , vẫn trả lời rất bình thản :
- Ngươi muốn giết ta ?
Câu hỏi này rất kỳ quái , cộng với giọng điệu của hắn lại có chút quỷ dị khó hiểu
Daminess không do dự gật đầu :
- Đúng !
- Ờ , thế giết đi
Gã này hỡ hứng đáp , còn nói thêm một câu :
- Thật tiếc , ta còn chưa nghĩ ra cái này
Trước khi chết , ánh mắt hắn vẫn dán chặt vào mấy hình kỳ dị trên khối băng , phảng phất chuyện sống chết cũng không quan trọng bằng cái đó
Sự việc này lập tức dấy lên mùi quỷ dị trong đội ngũ lang kỵ binh
Tiếp tục đi lên , lại gặp được người khác
Đi thêm mấy chục bậc , bên một cái bàn đá có hai người tóc bạc ngồi . Trước mặt họ là một chồng đá tảng lung tung rối mắt
Daminess vừa nhìn , đánh mắt một cái lập tức có lang kỵ lao tới . Chỉ là chưa kịp tới gần , chỉ thấy một trong hai người thậm chí không thèm quay đầu , phiền hà quát :
- Đừng có làm loạn đồ của ta !
Nói xong , tay áo hắn vung lên , lập tức vài luồn lốc xoáy xuất hiện ném lang kỵ này xuống vực sâu vạn trượng
Mấy tinh linh nhìn thấy , tức thì ánh mắt trở nên kỳ lạ :
- Ma pháp sư của nhân loại ?
- Là vu sư .
Muse lắc đầu , tự nói
Sau đó lại có vài chục lang kỵ chen chúc tiến lên
Bọn chúng muốn vây chết hai vu sư áo trắng này , chỉ là hai người vẫn đối mặt nhìn nhau , toàn bộ tinh thần đều tập trung vào đống đá hỗn loạn trước mắt , đầu cũng không ngoảnh lại , chỉ mở đôi tay , phía sau xuất hiện một lớp kết giới phòng ngự . Sau đó một luồng sức mạnh cuồng bạo tức thì quét cho đám lang kỵ tán loạn . Có tên bị ném đi đập đầu vào đá chết ngay tại chỗ !
- Ta nghĩ ra rồi ! Đi !
Một vu sư đột nhiên hưng phấn nhảy lên , dời một khối đá đi
- Ván này ngươi thua rồi
Hóa ra … hai người lấy đá tảng để chơi cờ ?
Daminess bị chọc giận , nó vác đao chạy tới trước chém nát một khối đá , gầm lên :
- Ta ! Thủ lĩnh lang tộc ! Ứng chiến !
Nó dùng ngôn ngữ nhân loại một cách cứng ngắc , cố gắng nói ra được một câu !
Lúc này hai vị vu sư áo trắng mới quay lại , đều nhíu mày nhìn nhau :
- Ơ ? Địch nhân … Gã này rất mạnh . Thánh cấp rồi . Ta không phải là đối thủ
Người kia cũng gật đầu , giọng nói mờ mịt :
- Ta cũng không phải đối thủ . Làm sao đây ?
Hai người trao đổi ánh mắt , sau đó đồng loạt rút từ trong ngực ra một lá cờ đỏ rực , bên trên có hình đầu lâu
Huyết sắc khô lâu kỳ của người thảo nguyên !
Hai người đồng thời run tay , hai lá cờ lập tức hóa lớn lên cuốn tới Daminess !
Daminess cười lạnh một tiếng , trường đao bổ một cái ! Chỉ thấy một tia sáng vàng nhạt chiếu qua , sau đó lá cờ bị chia làm hai nửa !
Chỉ là một lá cờ khác lại vượt qua người hắn , chụp vào lang tộc chiến sĩ sau lưng !
Ánh sáng đỏ lóe lên , lang tộc chiến sĩ bị chiếu trúng chỉ kịp kêu thảm một tiếng rồi chết ngay , thân hình hóa thành một đống xương !
Lúc này , Daminess cũng đã chém ra đao tiếp theo . Một trong hai vu sư áo trắng bị chém tung ngực ngã xuống . Nhưng ánh mắt hờ hững trước khi chết khiến Daminess trong lòng cũng có chút do dự
Ánh mắt này … Thú thần ơi … đây là ánh mắt gì vậy !
Trong ánh mắt này không có bất cứ cái gì , phảng phất hoàn toàn coi rẻ mọi thứ trên đời !
Thậm chí cả sống chết trong mắt đối phương cũng không đáng giá một xu
Nghe thấy bộ hạ kêu thảm , Daminess chuyển mình , chỉ thấy lúc này đã có 110 lang kỵ hóa thành xương khô ! Trường đao của nó lập tức đặt lên cổ vị vu sư còn lại !
- Ngươi không giết ta ?
Vu sư kia mở mắt , hờ hững nhìn Daminess
- Ngươi không phản kháng ?
- Ta không phải đối thủ của ngươi , phảng kháng cũng không có tác dụng . Muốn giết cứ giết , chờ ta xem xong bàn cờ này đã
Người này lắc đầu đáp
- Ngươi …. Không sợ ?
Ai biết được đối phương cũng chả buồn đáp , trực tiếp chuyển ánh mắt về bàn cờ trên mặt đất …