Ái Tình, Phát Thiêu Trung

Chương 8-1




Theo Kim Long xuống xe, Trương Kiến Hiền có chút bất an, một đám huynh đệ tuổi còn trẻ lại hung thần ác sát, ánh mắt bất chính lại kinh khủng, nghĩ lại, Vĩ Tử gặp ở Đài Bắc xem ra bình thường hơn nhiều.

Khó trách Kim Long ưu ái mình tới vậy, gã mỗi ngày đều nhìn đám mặt tám cạnh này, thấy mình, đương nhiên sẽ như thấy tiên nhân…

Không đúng, đây là kiểu hình dung gì? Theo Kim Long như bóng với hình vài ngày, trình độ mình cũng xuống dốc rồi, cư nhiên còn có thể trêu chọc bản thân, còn có cái gì mà tiên nhân? Này so với dùng khánh trúc nan thư để hình dung công việc của mình lại càng khiến người ta ác tâm.

Không thể tiếp tục ở cùng Kim Long nữa, còn tiếp tục, người sẽ phát sốt, trở thành bất bình thường.

Thấy đám thất gia bát gia lao đến, vây lấy Kim Long, đều là hỏi đại ca sao lại đột nhiên trở về, Vĩ Tử thế nào không về cùng? Cuối cùng hỏi người mang về là ai? Xem ra là con nhà lành, có phải định vơ vét tài sản nhà nào quyền thế hay không?

Trương Kiến Hiền sau xong, không nhịn được bật cười, hắn đứng cùng Kim Long, ngay cả đám đàn em đó cũng biết mình bị cưỡng ép, có phải không? Nhưng lại không nghĩ tới hắc đạo đại lão ca đang chơi trò động tình buồn nôn.

Kim Long lén thấy Trương Kiến Hiền cười, tâm tình cũng tốt lên, hào phóng mà trả lời: “Nói bậy, Tiểu Hiền Hiền là bằng hữu của ta, là phần tử trí thức cao, không giống đám bụi bay, sau này nhìn thấy đều phải cung kính hô Tiểu Hiền ca, có biết hay không?”

Một đám đàn em biết nghe lời, lập tức cúi đầu, đều nhịp mà hô: “Tiểu Hiền ca.”

Trương Kiến Hiền thật muốn té xỉu, chắc không phải Kim Long thật muốn kéo mình vào bang chứ?

Kim Long thân mật lôi kéo Trương Kiến Hiền vào nhà, một đàn em trong đám tiến lên nói: “Đại ca, Ngọc tỷ tối qua đã tới đây chờ anh rồi, đang bên trong đấy.”

Kim Long thân thể cứng đờ, dài mặt, khó coi muốn chết: “Nhỏ đó tới làm gì? Ta đưa Tiểu Hiền Hiền rời đi thôi.”

Trương Kiến Hiền chú ý tới, chú ý tới Kim Long kéo mình tay dùng lực rất nặng, gã đang khẩn trương, kỳ quái, gã khẩn trương cái gì? Cái vị Ngọc tỷ kia chẳng lẽ là nữ sát tinh? Hắn không nhịn được nhìn Kim Long.

Kim Long tránh né ánh mắt hắn, chỉ thúc Trương Kiến Hiền vào xe, lúc này cửa biệt thự xoát một tiếng mở ra, một cô gái xinh đẹp trang phục đẹp đẽ nhanh như gió chạy đến, cùng một làn gió thơm, lao về phía Kim Long, ôm cổ đối phương mà hôn lên.

“Đáng chết, không có việc gì thế nào lại không gọi điện cho em? Anh em len lén nói cho em biết anh bị thương, em rất lo lắng…” Cô gái cười quyến rũ, lời nói mập mờ có cảm giác thân mật.

“Này, đừng ôm, rất nóng.” Kim Long không chút thương hương tiếc ngọc mà đẩy người ra.

Cô gái gọi là Ngọc tỷ ngẩn người, sau đó cười: “Giả bộ cái gì? Anh không phải thích nhất bộ dáng nhiệt tình của em sao, còn gọi em là tiểu dã miêu… A, thì ra là có khách, xem ra là người đứng đắn, khó trách anh giả…”

Trương Kiến Hiền khẽ cười, thì ra, thì ra Kim Long lúc phát tình, đối với người nào cũng gọi tiểu dã miêu, giống lần đầu gặp hắn.

Kim Long len lén quan sát sắc mặt Trương Kiến Hiền, phát hiện hắn cư nhiên lại cười, tâm tình đột nhiên khó chịu, lúc này thấy tay ngọc của Ngọc tỷ lại đưa đến, thô lỗ đẩy đối phương ra.

“Ngọc Linh Lung, về trước đi, sau này đừng đến chỗ ta nữa.” Khẩu khí lỗ mãn.

Ngọc Linh Lung trợn tròn mắt hạnh: “Kim Long, anh uống nhầm thuốc hả? Trước kia anh không phải nói em tùy thời tùy chỗ đều có thể tới tìm anh? Thế nào, ăn kiền mạt tịnh, giờ lại muốn trở mặt phải không? Mệt anh em còn muốn làm mối cho chúng ta, giờ anh lại…”

Kim Long cũng tức giận: “Cô nói cái gì, ta cũng không cầm đao ép cô, hai người lên giường vốn là cô tình ta nguyện địa, ta lại không thiếu cô cái gì.”

Anh trai Ngọc Linh Lung vốn là một trong tứ long của Vân Dật hội, từ nhỏ đã lớn lên trong hắc đạo, chua ngoa không thua gì Kim Long, cũng không phải đèn cạn dầu, lúc này tay chống nạnh, bắt đầu chanh chua chửi đổng.

“Anh coi tôi là gái làng chơi sao? Khi không nhảy lên giường anh làm gì, ban đâu là ai mặt dày sán lấy tôi hả? Thế nào, xem bộ dáng anh, khẳng định là có tân hoan rồi, nên muốn đá gái già này khỏi cửa hả? Hừ, Ngọc Linh Lung này chưa hèn hạ đến vậy, cho anh nói vứt liền vứt!”

“Con bà nó, cô rốt cuộc muốn thế nào? Ông đây giờ hết hứng với cô rồi, giờ cô kề giao lên cổ bắt ông phải lấy sao? Mẹ nó chứ, trước ông cô đã quăng ít nhất mười tám thằng rồi, thế nào bây giờ muốn ông phụ trách?” Ngửa đầu, khinh thường nói.

“Yêu, lúc anh xin lên giường với tôi sao không có vẻ mặt này, cái gì ghê tởm buồn nôn đều nói hết, thế nào giờ lại trở mặt như trở bàn tay vậy? Kim Long, đại tỷ Mẫu Đơn bang đã sớm nhắc nhở tôi, nói tên ngựa đực anh, khắp nơi lưu tình, nhưng lại chưa từng nói anh là tên đểu giả hèn nhát không dám chịu trách nhiệm đấy!” Ngọc Linh Lung nói như mẫu dạ xoa.

Trương Kiến Hiền ngồi một bên xem hổ đấu thầm muốn cười… Bây giờ hắn đã biết lý do Kim Long cố ý dẫn mình về Nam Bộ rồi, chẳng qua là thiếu phụ nữ thôi, tướng mạo bản thân không kém, lại thần xui quỷ khiến cứu gã, Kim Long có thể là loại song tính mến, không câu nệ nam nữ, cho nên…

Mấy lời buồn nôn trước đây, hắn thiếu chút nữa tưởng thật, bây giờ đã biết hết thảy cũng chỉ là thủ đoạn quen thuộc khi Kim Long tìm bạn giường mà thôi.

Cũng không có gì, mình cũng am hiểu chuyện liệp diễm tại bar, tiếp cận, dùng lời ngon tiếng ngọt, câu dẫn đối phương lên giường, đều dùng thủ đoạn đồng dạng.

Giờ Kim Long có thể đã chán vị đại tỷ xinh đẹp kia rồi, nhưng nói kiểu đó cũng quá đáng quá đi, muốn chia tay, có thể làm cách khác, như kiểu hắn cắt đứt với Khải Thuần vậy, chỉ chậm rãi ám chỉ, chờ đối phương sáng tỏ sau đó do dự, hắn dùng xe đẹp làm phí chia tay đối phương, rất nhanh mà, lại sạch sẽ, cho tới giờ, hai người vẫn duy trì quan hệ bạn bè.

Thoáng giật mình, đột nhiên nhớ tới Tô Hiểu Dị, hắn nhìn tình huống trước mắt, đặt mình vào chỗ Kim Long, đột nhiên có cảm giác chuyện cũ tái diễn…

Giống hệt cảnh hắn đã đá Tô Hiểu Dị đi.

Nếu thật là chuyện cũ tái diễn, như vậy, Kim Long nhất định sẽ…

Quả nhiên, hắn một tay túm lấy mình kéo vào lòng, hét lên với Ngọc Linh Lung: “Thấy rõ chưa, áp trại phu nhân ta đây đã đưa về, ta sau này chỉ cần Tiểu Hiền Hiền, cậu ta so với cô tuyệt hơn một trăm lần một ngàn lần… Cái gì? Muốn tìm anh cô ra mặt giáo huấn ta? Thao OOXX, Thiết long đứng hàng lão Tam, thấy ta không phải cũng cung kính hô một tiếng đại ca? Muốn chọc giận ta, vị trí lão đại Vân Dược hội đừng ngồi nữa, đến Hoa Liên câu cá đi!”

“Lão Đại, lão đại không dậy nổi rồi? Cũng không phải bị Xích Hào ám toán, trốn đông trốn tây về sao? Thối lắm, nhị ca Ngân Long túc trí đa mưu, so với anh còn hợp làm Lão Đại hơn!” Ngọc Linh Lung rống lại.

Trương Kiến Hiền lạnh lùng nhìn hai vị cái gì long của hắc bang như tiểu hài tử cãi cọ ầm ĩ, tâm trạng bản thân lại rất rõ ràng, kỳ thật, mình chỉ là công cụ để Kim Long vứt cô gái mạnh mẽ này mà thôi.

Còn nhớ lúc đó mình say rượu, mang theo Khải Thuần về nhà, bị Tô Hiểu Dị hỏi vài câu, cuối cùng thẹn quá hóa giận đuổi người đi, ngay giữa đêm tối…

Bây giờ, hắn thay vai của Khải Thuần, Kim Long dùng vai của mình, Ngọc Linh Lung lại mạnh mẽ hơn Tô Hiểu Dị nhiều, lúc ấy nếu Hiểu Dị cũng có khí phách như vậy, bị đuổi ra cửa, có lẽ là bản thân…

Tại sao, tại sao mình phải coi vở tuồng này? Ông trời vẫn muốn trừng phạt hắn sao?

Ngọc Linh Lung tức giận hai mắt đỏ như lửa trừng mắt nhìn mình, Trương Kiến Hiền nhìn lại, cười khổ, nên nói gì đây? Cái gì cũng nói không nên lời, mình chỉ là vận khí xui xẻo, đụng phải chuyện này, Kim Long sao có thể chỉ cần mình? Hắn Trương Kiến Hiền chẳng qua chỉ là quỷ chết thay…

Không có tình yêu, lúc này, cũng chỉ là anh lừa tôi gạt.

Cuối cùng, nghe thấy Ngọc Linh Lung hung ác nói: “Được lắm, Kim Long, anh thật tàn nhẫn! Nhưng đừng xem thường phụ nữ, tôi một ngày nào đó sẽ xé xác anh, cho anh hối hận vì những lời anh nói hôm nay!”

Kim Long cũng nhịn hết nổi, khoát tay nói: “Có bản lĩnh cô cứ việc, cùng là người Vân Dược hội, đạp đổ ta, vị trí Lão Đại tặng cho cô.”

Ngọc Linh Lung hừ một tiếng, xoay người, lấy xe của một tên đàn em, rất nhanh bỏ đi.

Kim Long cũng hừ một tiếng, sau đó nói với Trương Kiến Hiền: “Tiểu Hiền Hiền em yên tâm, cô ta sẽ không tới nữa đâu, tôi dù sao cũng là Lão Đại Vân Dật hội, cô ta dám dùng thủ đoạn, tôi bán sang Nhật luôn!”

Trương Kiến Hiền từ chối cho ý kiến, rũ mi, thấp giọng nói: “… Tôi mệt…”

“Em ngủ một chút đi, tôi sẽ cho mấy đàn em tuần tra bốn phía, cho dù tôi không ở đây, em cũng không cần lo lắng.” Kim Long vỗ vỗ tay hắn, vừa qua chuyện của Ngọc Linh Lung, gã tận lực dỗ dàng Trương Kiến Hiền, nói chuyện thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ.

Trương Kiến Hiền biết này hết thảy đều là giả, tâm lý ngược lại rất bình tĩnh, Kim Long nếu cũng là hoa hoa công tử, chờ gã trở về cuộc sống thường, sẽ tìm một người phụ nữ hay đàn ông khác, nhất định sẽ sớm để mình tự do.

Cho nên, kiên nhẫn chờ một thời gian, sau khi Kim Long rời đi, nói cần đến tổng bộ họp một chuyến, Trương Kiến Hiền nằm trong phòng Kim Long mỉm cười cổ vũ bản thân.

Ngủ không biết bao lâu, Trương Kiến Hiền đột nhiên cảm thấy là lạ, mặc dù nằm trên giường, tứ chi lại bị kiềm chế, miệng cũng bị nhét khăn, loại khăn thơm của phụ nữ.

Mùi hương hắn đã từng ngửi qua, trong công ty có cô nhân viên đặc biệt thích mùi nước hoa này, sau đó, cô gái mạnh mẽ gọi là Ngọc Linh Lung cũng dùng loại này.

Trả thù sao? Cũng là tâm lý bình thường, Trương Kiến Hiền không sợ hãi bất loạn, năm nay, hắn còn có thể gặp loại chuyện xui xẻo cỡ nào đây?

Hắn biết phụ nữ ghen tuông là rất đáng sợ, nghe nói nữ tử hắc đạo dám yêu dám hận, tình cảm kịch liệt mênh mông, Kim Long còn không để mặt mũi cho đối phương,vứt bỏ cô trước mặt một đống đàn em, nói rõ chỉ muốn mình thôi!

Vì trả thù, cô ta có lẽ sẽ rạch mặt mình, có lẽ sẽ chặt tay chân mình, cũng có thể đâm mình một đao, sau đó, tìm một nơi hẻo lánh quăng thi thể.

Nếu thật như vậy, cũng xem như tráng niên mất sớm đi? Trước tử vong, hắn có thể có nguyện vọng cuối cùng không? Hắn muốn tìm người trò chuyện, người kia không phải cha mẹ mình, không phải anh em mình, bởi vì những người có quan hệ huyết thống đã không còn nhận hắn rồi, hắn thầm nghĩ tìm Tô Hiểu Dị.

Hắn muốn nói tiếng xin lỗi Tô Hiểu Dị, hắn hy vọng Tô Hiểu Dị sẽ tha thứ cho những chuyện ngu xuẩn hắn từng làm, hắn hy vọng Tô Hiểu Dị còn có thể làm bạn bè…

Nghĩ vậy, nên hắn ngay cả hai tròng mắt cũng lười động, mặc cô ta muốn làm gì thì làm.