[Allkook] Em Là Để Chúng Tôi Yêu Thương

Chương 45




Chap nỳ cho bạn Min_Sookook nha <3.

Anh từ từ tiến lại gần cậu, tặng cậu 1 cái ôm từ đằng sau. Cậu giật mình, 2 bàn tay anh siết chặt eo cậu. Anh vùi đầu vào hõm cổ cậu, hít hà mùi hương anh thích, miệng không tự chủ được mà thì thầm chỉ anh và cậu có thể nghe thấy được:

- Đừng giận anh nữa mà. Anh đã biết lỗi rồi. Em đừng lạnh nhạt với anh nữa. Anh buồn lắm. Đã 2 tuần mấy rồi còn gì?

Oa, Yoongi đang năng nỉ cậu sao? Đáng yêu chết mất. Đã vậy còn vừa nói vừa dụi đầu vào cổ cậu làm cậu ngứa không chịu được. Lặng thinh cậu tiếp tục nấu món canh gà đang dở dang, xem anh làm gì nữa đây...

Thấy cậu im lặng không trả lời, anh buồn bã lủi thủi lên phòng. Cậu mím cười, đợi anh lên rồi mới bật cười thành tiếng.

Nhờ sự giận dỗi này mà cậu thấy được mặt khác của Min tổng a~:)). Vui vẻ cầm nồi canh gà nóng hổi để lên bàn, đậy nắp lại giữ ấm, các anh chỉ việc xuống và ăn thôi.

Lên phòng thay đồ, cậu chọn cho mình chiếc áo thun trơn màu đen, phía sau có in chữ BTS rất đẹp, kết hợp với chiếc quần jean màu xanh đen dài được xắn lên đến cổ chân, chân mang đôi Timberland mà vào lần sinh nhật trước Ji Yong đã tặng ( quen hôn?:))). Đeo tai nghe, cậu đi ra ngoài ngắm Seoul.

Vừa mới bước ra khỏi cổng thôi là biết bao nhiêu người nhìn, ai biểu sinh ra cậu đã đẹp vậy rồi, không lẽ bây giờ phải trùm kín mít như Ninja mới ra đường sao. OMG, tưởng tượng thôi cũng thấy gớm rồi. Cậu dừng suy nghĩ, cứ thế mà đi.

---------------At home------------

Các anh đã thức hết rồi và bây giờ đang tập trung trước bàn ăn. Người nào người nấy mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau. Cậu nấu ăn sao? Dù thế nào cũng phải ăn cho bằng được.

Thế là cuộc chiến tranh lần thứ 3 bùng nổ. Đứng đầu đội quân là 6 vị tướng đang khoác trên mình chiếc áo giáp.............pijama huyền thoại:)).

- Ê! Tao lớn nhất nha. Hơn bọn bây gần 2 tháng mấy đó. Tao ăn nhiều nhất. - Jin tay cầm muỗng, tay cầm đũa, dùng mọi sức lực để bảo vệ nồi canh trước mặt khỏi đám bầy nhầy sau lưng:)).

- Mày vừa nói nhảm gì vậy? Tao nè! Trùm cái chợ này nè! Tao nhiều nhất! - Tae điên dại, quyết bám vào bằng được cái quai nồi.

- Mày trùm mền chứ trùm quái gì. Tao tóc nổi nhất, tao nhiều nhất - Jimin chỉ vào mái tóc nâu của mình mà nói. ( Chắc nổi)

- Tao là boss! Tao nhiều nhất! - Ngắn gọn, xúc tích. Min Swag lên tiếng:)).

- Tao.....

- Tao.....

..........................................

Cửa nhà mở ra, Jungkook về. 2 tay khệ nệ, xách cả đống đồ ăn, nhíu mày, mỏ chu nhìn yêu chết được.

- Phù....Xong rồi! - Cậu đặt mớ đồ ăn lên bàn trong phòng khách. Cậu lại sopha ngồi, bóc bim bim ra ăn, mặc kệ 6 con người đang nhìn mình trân trân.

Cả 6 quay trở lại công việc ban nãy. Cuộc chiến vẫn chưa có điểm dừng.

Sự ồn ào làm cậu bực mình, nhăn mày, nhìn về phía các anh.

- Ồn a~.

- *không dám hó hé*:)).

- Em chia cho!

Lấy 6 cái chén, cậu chia đều phần cho các anh. Cả 6 ngồi ăn ngoan ngoan không dám gây 1 tiếng động. Đùa à! Cậu mà giận thêm thì chỉ có nước đi tu thôi. 2

Cậu quay mặt định trở lại sopha thì phía sau truyền đến một hơi ấm nắm lấy tay cậu:

- Bao giờ em mới hết giận?

Quay lại thì cậu thấy cả lũ đang nhìn mình với ánh mắt cún con....

---------------------------------

End chap. Bản thân Au thấy chap này nó nhảm nhảm sao á:((. Buồn deso:(. Cho cmt với ★ đi. Mà theo các bạn thấy thì giận vậy được chưa? Hay các bạn muốn giận nữa?