Âm Quan Minh Thê

Chương 162




Thấy một màn bất ngờ này, dây thần kinh vốn được thả lỏng của chúng tôi lại căng lên lần nữa

Cái huyết anh này cuối cùng vẫn là không an toàn, lần này nó được quỷ nương kêu là không giết hàn thuận, nhưng không có nghĩa là lần sau lúc nó ra tay, quỷ nương vẫn có thể kịp thời ngăn cản, mà sự an toàn của chúng tôi, cũng không còn được bảo đảm

Lúc này, tâm trạng của chúng tôi trở nên vạn phần trầm trọng, mà quỷ nương đang ôm huyết anh, nhưng trên mặt bà ấy vẫn là vẻ sợ hãi

Nhưng chuyện khiến mọi người không kịp phản ứng lần thứ nhất, bây giờ lại tiếp tục xảy ra lần thứ hai

Vào lúc này, huyết anh vốn đang nằm trong lòng quỷ nương ngủ say, lại đột nhiên ôm đầu kêu lên đầu thảm thiết

Nhìn một màn này, mấy người chúng tôi như lâm đại địch, đồng thời cũng tiến vào trạng thái phòng bị, mà huyết anh lúc này đã thoát ra khỏi vòng tay của quỷ nương, rơi xuống đất lăn lộn

“Mẹ….. không! Con không muốn như vậy….mẹ cứu con!….Chủ nhân muốn con giết mọi người, ….không được! Mẹ sẽ trách con…. “

Huyết anh ôm chặt đầu, lăn lộn trên mặt đất đầy thống khổ, không ngừng hét lên đau đớn, giống như đang phát điên lên

“Con trai? Con làm sao vậy? Con trai? “

Trong lòng quỷ nương rất lo lắng, bà ấy vội chạy đến, muốn đem huyết anh ôm vào lòng, nhưng huyết anh lại đột nhiên đứng dậy, đẩy quỷ nương xuống đất

Đôi mắt của huyết anh, không biết từ lúc nào đã trở nên đỏ hoe, lồng ngực của nó nhấp nhô dữ dội, mâu trên cơ thể không ngừng tuôn ra, biểu tình có vẻ rất kích động, sau đó huyết anh ngồi bệt xuống đất, che mặt khóc lớn lên

“Mẹ, chủ nhân của con bắt con phải giết mọi người….. Con không muốn tổn thương mẹ, chủ nhân bắt đầu trách con….. ông ấy muốn con phải quay về ngay bây giờ…. Mẹ, con phải làm sao đây? Mẹ….”

Huyết anh liền khóc thút thít, bộ dạng vô cùng bất lực, mà tin tức trong lời nói của nó cũng khiến chúng tôi bị sốc

Huyết anh này không phải là một cá thể độc lập, lưu khởi sơn có thể khống chế ý chí của nó, thậm chí là cả hành vi, chẳng qua là vì quan hệ với quỷ nương, nên lực đạo lưu khởi sơn dùng để khống chế huyết anh cũng yếu hơn nhiều

“Con trai đừng sợ, mẹ ở đây, đi với mẹ, mẹ sẽ không để bất kì ai tổn thương con! “

Quỷ nương an ủi huyết anh, cũng không màng đến an nguy của bản thân, đến trước mặt huyết anh muốn ôm nó lên

Nhưng huyết anh lại thoát khỏi tay quỷ nương, nó ngừng khóc, dùng đôi mắt đỏ hoe mà nhìn chúng tôi, sau đó lại từng bước từng bước sợ hãi mà lùi về phía sau

“Chủ nhân….ông ấy gọi con, con…. con phải rời đi rồi. “

Huyết anh không nỡ nhìn quỷ nương, ý chí của lưu khởi sơn đã ảnh hưởng sâu sắc đến nó, khiến nó không còn sự lựa chọn nào khác

“Con không muốn giết mọi người,chủ nhân nói rồi, ông ấy muốn cô trở về thôn đằng long, nếu không….. tộc trưởng và lưu thiệu đều phải chết…. cô, quay về đi. “

Câu nói cuối cùng của huyết anh chính là nói cho lưu miêu nghe, sau khi nói xong, huyết anh liền dùng ánh mắt tổn thương nhìn quỷ nương, sau đó thân hình liền thoáng một cái biến mất trong khu rừng trước mặt

Huyết anh đi rồi, trên mặt quỷ nương là nồng đậm bi thương, mà lưu miêu bên cạnh quỷ nương, lại lộ ra vẻ lo lắng

“Ba và anh của tôi, họ vẫn chưa chết? “Lưu miêu nhìn về phía chúng tôi, chầm chậm nói

Lời này của huyết anh, tôi sẽ không tin, bởi vì chính mắt tôi nhìn thấy lưu chính hồng ngã xuống ngay trước mặt lưu khởi sơn mà theo lưu miêu nói, nếu lưu khởi sơn muốn giải huyết cổ trên người, thì nhất định phải lấy được máu tươi đời sau của lưu chính hồng, mà lưu thiệu này e rằng cũng đã dữ nhiều lành ít rồi

Lúc này, tôi lắc đầu, nói:”Lưu miêu, bây giờ cô không thể quay về, nếu như cô quay về, nhất định sẽ bị lưu khởi sơn mang lên tế đàn, trở thành thức ăn trong bụng long vương, làm như vậy không đáng. “

Hàn thuận và bọn tào lạc, lúc này cũng đi đến đây và thuyết phục lưu miêu như tôi đã làm

Sau đó lưu miêu lại lắc đầu, nói:”Tôi không thể như vậy, tôi không thể ích kỉ như vậy, nếu như vì cứu tôi mà phải hy sinh tính mạng của ba và anh, tôi sẽ hối hận suốt đời! Nếu như có thể đổi mạng của tôi để họ được sống, vậy thì dù tôi có trở thành một linh hồn, cũng có làm sao? “

“Nhưng mà tộc trưởng đã chết rồi, chính mắt tôi nhìn thấy! Với tính cách của lưu khởi sơn, cô nghĩ bây giờ anh cô có thể còn sống hay không?”

Tôi nói với lưu miêu:”Cô không nên tin lời huyết anh nói, lưu khởi sơn là mượn miệng của nó để lừa cô, ông ta chính là muốn cô tình nguyện quay về làm tế phẩm! “

Sau đó tất cả mọi người đều thuyết phục, nhưng tâm ý của lưu miêu đã quyết, thì sẽ không quay lại, ai cũng không cản được

“Được rồi, nếu như cô muốn quay về, tôi sẽ về với cô, nếu tộc trưởng và anh cô vẫn chưa chết, tôi sẽ nghĩ cách cứu bọn họ, sẽ không trơ mắt nhìn cô thành tế phẩm. “Tôi thở dài, nói như thế với lưu miêu

“Đây là chuyện trong thôn của tôi, đỗ minh anh là người ngoài, không nên vướng vào trong. “Lưu miêu lắc đầu nói

Lúc này tôi bèn cười cười; “nhưng tôi và lưu khởi sơn có mối thù giết thầy, không có ai muốn giết ông ta hơn tôi. “

Bây giờ quay về, đột nhiên nghĩ lại, nếu bây giờ tôi quay về giết lưu khởi sơn, có lẽ cũng không phải là chuyện không thể.

Dù sau lưu khởi sơn cũng đã bị tôi làm trọng thương, đồng thời lại dùng cấm thuật khiến cả người khô héo, trước mắt e rằng đó là sức lực cuối cùng của ông ta, mà trên người tôi lại có chuỗi phật hộ thể, ngoài khí công ra, thì không nhất định những đạo thuật khác của ông ta có thể làm tổn thương tôi

Bởi vì vậy, trong lòng tôi mới hiếm khi có chút tự tin

Vào lúc này, quỷ nương cũng đi đến và hỏi lưu miêu:”Nếu như lưu khởi sơn chết, vậy thì có phải con của tôi sẽ không cần phải chịu sự khống chế của ông ta, có thể luôn luôn bên cạnh tôi? “

Tình yêu của người mẹ của quỷ nương coa chút móp méo, có nhiều khi trong mắt tôi bà ta là một người phụ nữ bình thường hết sức lạnh lùng, mà bây giờ bà ấy lại đem huyết anh coi như đứa con trai mới của mình

“Theo lý thuyết thì chính là như vậy. “Lưu miêu gật đầu nói

“Nếu đã như vậy thì tôi cũng đi. “quỷ nương nghiêm nghị nói

Lúc này, ba chúng tôi đã quyết định trở lại thôn đằng long, lưu miêu là vì ba và anh trai, tôi là vì báo thù, còn quỷ nương là vì con trai

Lúc này bọn hàn thuận bên cạnh lại lắc đầu, nói:”Các anh muốn đi chúng tôi không cản, tuy rằng tôi rất muốn dùng cái mạng này để trả lại ân tình cho quỷ mộ môn, nhưng tôi cũng sẽ không như con thiêu thân lao đầu vào lửa. Đỗ minh, quỷ nương, một đường này tôi rất vui vì quen biết được hai người. Nhưng bây giờ, có lẽ chúng ta phải chia ra ở đây. “

Có người muốn về, có người muốn đi, ai cũng không cản nổi ai, ai cũng khô g thể thuyết phục ai, dù sao tính mạng của bản thân, cũng không ai dám đem nó như trò đùa

“Nếu đã như thế, vậy…. một đường thuận lợi. “

Tôi cũng không nói thêm gì, cùng với bọn hàn thuận nói một tiếng

Sau đó, ba người tài lạc, hàn thuận, trịnh khởi tiếp tục ra khỏi khu rừng, biến mất trong rừng cây rậm rạp. Mà tôi nhìn lưu miêu và quỷ nương một cái, sau đó cũng không nói lời nào mà đi về phương hướng thôn đằng long

Tuy có giao tình, nhưng cũng không tránh khỏi phải chia cắt

Một đường này, có thể nói tôi và bọn hàn thuận cũng đã có một giao tình định mệnh, nhưng cũng không thể tránh khỏi việc đường ai nấy đi

Chúng tôi quay về thôn đằng long theo con đường ban đầu, khi cây cối xung quanh dần thưa thớt và tiếng thác nước ầm ầm bên tai tôi, thì thôn đằng long đã hiện ra trước mắt, bây giờ cũng đã là buổi tối

Đêm nay, thôn đằng long rất náo nhiệt, bên dưới thác nước, bên bờ đầm rồng, lúc này toàn bộ người dân thôn đằng long đều tập trung ở đó, từng người đều cầm đuốc đứng xung quanh đầm rồng, phản chiếu ánh đèn trên mặt nước rực rỡ

Để tránh bị phát hiện, ba người chúng tôi không dám đi đường chính, mà là thuận theo một khe nước khô ráo, len lén đến một nơi chỉ cách long đàm hai trăm mét, nhìn rõ mọi động tĩnh phía trước

Những người dân thôn đằng long bây giờ đang tập trung xung quanh đàn triệu hồn, từng người từng người ngồi xuống ghế của mình, mà phía trước đàn triệu hồn, tôi nhìn thấy lưu khởi sơn

Lúc này lưu khởi sơn mặc một chiếc ao choàng đen rộng, sau khi da thịt bị khô héo, cũng không hồi phục trở lại, giống như một bộ xương biết đi, mà trên khuôn mặt bị khô héo của ông ta, lúc này cũng phủ lên một loại khoáng vật nhuộm màu đỏ tươi, ông ts chống cây nạng nhai bách, đi tới đi lui trước tế đàn, giống như đang chờ đợi điều gì đó

Mà bên cạnh lưu khởi sơn, tôi lại thấy lưu chính hồng và lưu thiệu mặc đồ đàng hoàng, họ vẫn chưa chết!