Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 307: Em muốn làm ô dù của anh




Mục đích của Dương Gia Cửu cũng không phải chỉ để đối phương câm miệng mà thôi.

Anh tiếp tục bảo Trần Viễn phối hợp với cảnh sát điều tra thân phận thật sự của tên fan giả kia, tiếp tục tiến hành lấy bằng chứng.

Lúc đầu dựa theo kế hoạch của Tề Tương, lúc này có lẽ Trần Thấm đã có lối ra hoàn hảo rồi, nhưng bây giờ cô ta chỉ có thể trốn trong nhà, ngay cả cửa cũng không dám ra.

Vốn diễn viên rơi vào hoàn cảnh khó xử, bị toàn bộ dân mạng khinh bỉ phải là Tống Như mới đúng!

Kết quả, cô ta là trở thành một trò cười, ngừng diễn vì fan giả, còn đắc tội Đại Thiên, bây giờ ngay cả công ty quản lý của cô ta cũng không thể lấy ra đối sách, rất có thể sẽ trực tiếp vứt bỏ cô ta!

Mỗi một hành động của cô ta chẳng khác nào đã chặt đứt con đường ngôi sao của chính mình.

"Tôi biến thành thế này đều là do cô hại!" Trần Thấm gào thét với điện thoại: "Tôi muốn cô lập tức xóa hết tất cả chứng cứ trên tay cô! Tôi đã không còn tác dụng gì cho cô rồi!"

"Tôi đã nói từ sớm, Dương Gia Cửu không phải người dễ đối phó như vậy, anh ta là đế vương trời sinh, cho dù là ai cũng không thể trốn khỏi sự điều khiển của anh ta."

"Tôi nhận thua, tôi không nên đánh cuộc hy vọng lên người cô, nếu không phải vì bảo vệ Tống Như, một câu nói của Dương Gia Cửu đã có thể ngăn cản tất cả mọi chuyện rồi, anh ta đã sớm nhìn thấy mọi thứ, chỉ đang hưởng thụ niềm vui khi trêu đùa các người mà thôi!"

"Cô câm miệng cho tôi!" Tề Tương cũng hét lên: "Đối với tôi, cô vẫn còn giá trị lợi dụng! Tôi muốn kịch bản của《Mảnh Vỡ Hồi Ức》, cô lập tức nghĩ cách lấy nó cho tôi."

"Cái gì?" Trần Thấm càng ngày càng không thể hiểu nổi hành động của kẻ điên này.

"Tháng trước tôi đã thành lập một công ty quản lý, 《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》 chính là bộ phim đầu tiên tôi quay, còn cô, chính là nghệ sĩ đầu tiên tôi ký hợp động!" Tề Tương còn đang âm mưu.

"Cô đừng hòng!"

"Hả, không đồng ý? Vậy đợi những vụ bê bối này của cô được đăng lên báo đi! Dù sao tôi cũng thua rồi, không bằng kéo cô cùng xuống địa ngục luôn."

Trần Thấm nghe thấy tiếng cúp điện thoại, cả người mất hồn ngã ngồi xuống sô pha, đau khổ hét lên: "Đồ điên!"

Có một số chuyện, một khi nước ra bước đầu tiên, thì vĩnh viễn sẽ không thể quay đầu lại.

Kịch bản?

Cô đi lấy kịch bản ở đâu đây!

Đây là cách xoay chuyển cuối cùng của Tề Tương, cô ta muốn chứng minh mình có thể đánh đổ sự sắp xếp của Dương Gia Cửu!

......

Công ty quản lý của Trần Thấm không thể chống đỡ được áp lực nặng nề, lập tức tổ chức một buổi tuyên bố, còn lấy danh nghĩa của công ty đưa ra một bức thư xin lỗi, nói Trần Thấm bị áp lực dưới cường độ công việc cao, khiến trạng thái tinh thần không được tốt, quá kích động vì chuyện fan bị đánh, hy vọng công chúng có thể hiểu cho cô ta.

Cũng tỏ vẻ sau này Trần Thấm sẽ nghỉ ngơi một khoảng thời gian dài!

Quả thực là đang bán thảm*!

(*): Là lợi dụng tình huống bi thảm của chính mình để có được sự đồng cảm của người khác.

Áp lực công việc lớn? Áp lực của ai không lớn!

Trần Viễn cảm thấy bọn họ không diễn nổi nữa rồi, so ra, cách làm của phu nhân Tổng Giám đốc nhà anh ta cao siêu hơn rất nhiều, hoàn toàn không hề ra mặt, vào thời điểm mấu chốt, đoàn kết với các fan, dùng thật lòng thật dạ nói chuyện với fan, chỉ có như thế, mới có thể khiến các fan trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho cô.

Dương Gia Cửu nhìn thấy bức thư xin lỗi kia, chỉ nở một nụ cười lạnh.

Những người này, diễn thật là giỏi.

"Xem ra Chủ Tịch Tề vứt bỏ kế hoạch của bọn họ, nhưng không nói chuyện này với Tề Tương."

Dương Gia Cửu tạm dừng vài giây, nghĩ nghĩ rồi nói với Trần Viễn: "Tiếp tục tìm chứng cứ có thể chứng tỏ cho Nhan Tịch, mãi đến khi tìm được mới thôi."

"Vậy chuyện của 《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》 thì sao ạ?"

"Tôi sẽ nghĩ cách."

Bây giờ cho dù Trần Thấm lại sử dùng thủ đoạn gì, vị trí nữ chính này của cô ta, Dương Gia Cửu đổi chắc rồi!

Anh không muốn lên giọng tuyên bố Tống Như trở thành nữ chính, không muốn để những người đó lại bắt được cái chuôi gì đó rồi làm hại đến danh dự của Tống Như, anh dự định để đoàn làm phim khai máy trước, đợi đến trước khi phim được chiếu thì mới công bố.

Như vậy vừa có thể giữ sự thần bí, còn có thể bảo vệ Tống Như.

Nhưng vì Trần Thấm đã hoàn thành một phần của bộ phim này, hơn nữa cô ta còn có một phần bản lĩnh nói thoại của diễn viên kịch, có thể nắm bắt tốt tiêu chuẩn của nhân vật, nếu đột nhiên đổi thành Tống Như, đạo diễn và nhân viên công tác của đoàn làm phim cần có thời gian thích ứng, Tống Như cũng phải trả giá cố gắng nhiều hơn, dùng thực lực của mình chứng minh cô có thể đảm nhiệm vai diễn này, mới có thể chinh phục đoàn làm phim.

Nếu không, sau khi đến ngày phim công chiếu có thành tích không tốt, lại sẽ đổ trách nhiệm lên người Tống Như.

"Vậy Trần Thấm bên kia......"

"Trực tiếp liên hệ với công ty quản lý của cô ta, hòa giải."

"Tổng Giám đốc!" Trần Viễn có chút khó hiểu, vì sao phải thu tay lại vào lúc này?

"Bây giờ công ty quản lý của Trần Thấm làm như vậy, đơn giản là muốn trốn tránh trách nhiệm, không muốn trả tiền vi phạm hợp đồng, để bọn họ tiếp tục kéo dài, đợi bọn họ giày vò xong rồi, Đại Thiên lập tức công khai tin tức đổi nữ chính, phim của Đại Thiên không phải cô ta nói diễn là diễn, không diễn là không diễn được."

Trần Viễn bừng hiểu ra.

Anh ta chỉ biết, dựa theo trình độ xấu bụng của Dương Gia Cửu, anh chắc chắn sẽ không tha cho Trần Thấm và công ty quản lý của cô ta.

......

Ban đêm.

Dương Gia Cửu rời khỏi công ty trở về nhà, nhìn thấy Tống Như đứng trước gương lớn luyện tập lời thoại, trái tim của anh lập tức nặng nề hơn mấy phần.

"Đừng xem nữa, em xem nhiều lần như vậy đã sớm thuộc làu làu rồi." Dương Gia Cửu lấy đi kịch bản từ trong tay cô: "Nghỉ ngơi một chút."

"Em không mệt...... Anh cố gắng ở công ty, em cố gắng ở nhà, bằng không nếu em nhìn thấy một mình anh mệt mỏi, em sẽ đau lòng!" Tống Như cười ngẩng đầu lên trong lòng anh: "Hơn nữa, em đã tìm được mục tiêu mới rồi!"

"Hả?"

"Làm ô dù của anh! Trước kia em vẫn nói nếu anh cần em, em sẽ không ngại sử dụng hết toàn bộ sức lực, bây giờ cuối cùng của có cơ hội rồi!" Tống Như đắc ý cầm lấy phần kịch bản kia: "Gia Cửu, em sẽ cố gắng!"

"Em đấy! Em có biết mình phải chống đỡ bao nhiêu áp lực để vào đoàn làm phim không, đầu tiên không nói đến chuyện thành tích của phòng bán vé, nhưng một ngày em phải quay mười cảnh, còn phải liên tục làm việc suốt một tháng, bỏ lỡ toàn bộ giải thưởng diễn xuất lớn vào cuối năm."

"Không có nghiêm trọng như vậy đâu, lại nói năm nay em cũng không có tác phẩm tập trung vào giải thưởng, cho dù đi cũng chỉ xem người ta nhận giải mà thôi, hơn nữa em cảm thấy mình rất thích vai diễn này, em muốn diễn."

Cho dù là vì bản thân cô, hay là vì Dương Gia Cửu!

Cho dù bên ngoài có nghi ngờ bao nhiêu, cô cũng muốn kiên trì đi tiếp.

"Nhưng mà hình như nam chính kia có chút ý kiến với em, nếu em diễn, có thể anh ta sẽ không hài lòng."

"Anh sẽ xử lý." Dương Gia Cửu khe khẽ thở dài, kéo cô vào trong lòng: “Em chỉ cần làm chuyện mình muốn làm là được rồi."

"Tuân lệnh, người đại diện!"

Tống Như cười kiễng mủi chân, nhẹ nhàng hôn Dương Gia Cửu.

Nhìn thấy nụ cười của cô, tảng đá đè nặng trong lòng Dương Gia Cửu bỗng nhiên không thấy nữa...... Mặc dù vẫn luôn là những người khác bị áp chế.

"Xin lỗi, anh không đắn đo đến suy nghĩ của em......"

Nghe thấy hai chữ này, Tống Như bỗng nhiên giật mình, bởi vì Dương Gia Cửu là một người kiêu ngạo như thế, anh cũng sẽ không cúi đầu với bất kỳ ai, nhưng hôm nay, anh lại giống như một thiếu niên không được như ý, khiến người ta đau lòng.