Anh Hùng Ngục Giam

Chương 191: Bình minh của anh hùng​




Ngày hôm sau, Hoàng Dật rời giường sớm, lúc này bóng đêm ngoài cửa sổ vừa đi, ánh mặt trời vừa lên, trời đất mông lung mơ hồ, nổi lên sương mù.

Hắn rửa mặt một phen, làm vận động, sau đó login, tiến vào trong diễn đàn.

Hắn đầu tiên nhìn, vẫn là chủ đề bình chọn của đại lễ thường niên Thế Giới Thứ Hai. Tại giải thưởng người mới tốt nhất, tỷ lệ ủng hộ ngày hôm nay của hắn quả nhiên vượt qua Lôi Thần, một lần nữa xếp hạng nhất, bất quá ưu thế của hắn rất nhỏ, chỉ có 2%. Tỷ lệ ủng hộ của hai người bọn họ cộng lại, đã vượt qua 50%, bỏ xa những người còn lại. Hiện tại người chơi trên thế giới đều đã khẳng định, giải thưởng người mới tốt nhất khẳng định cũng là được một trong hai người bọn họ nhận, cái này đã là chuyện không cần lo lắng.

Mặt khác, Hoàng Dật còn phát hiện, trong giải thưởng cá nhân tốt nhất, tỷ lệ ủng hộ của Đao Phong có tăng lên so với trước đó, ưu thế đứng đầu tiến thêm một bước. Còn giải thưởng đoàn đội tốt nhất, Viêm Hoàng quân đoàn thay thế được Thiên Đoàn trước đó, tạm thời dẫn đầu. Giải thưởng công hội tốt nhất, Hiên Viên thị đã đè được Thiên Đường của Giáo Hoàng, với 15.3%, vững vàng chiếm hạng nhất. Trận thủ sát ngày hôm qua, đã phát huy tác dụng rõ ràng vào ngày hôm nay.

Kế tiếp, Hoàng Dật nhìn chủ đề nóng trong 24 tiếng đồng hồ của diễn đàn.

" Thời khắc của Miểu Sát! 37 phút thiểm điện tranh giành thủ sát Cương Thi vương!" Chủ đề nóng đứng đầu, chính là chủ đề được đánh dấu của ngày hôm qua, chỉ bất quá tiêu đề đã bị tác giả bài post thay đổi.

Hoàng Dật đi vào nhìn một chút, bài post này vẫn duy trì nội dung của ngày hôm qua. Từ ban đầu Giáo Hoàng suất lĩnh Thiên Sứ quân đoàn triển khai đột nhiên tập kích, đến sau đó Viêm Hoàng quân đoàn vội vã tổ chức đoàn đội bắt đầu truy kích, đến sau đó Viêm Hoàng quân đoàn trực tiếp vòng qua Pheles, cũng liên tục 3 lần giữ tỷ lệ sống sót 100% sau khi Cương Thi vương tử vong... Một loạt cảm giác khẩn trương đều được giữ nguyên nước nguyên vị, một ít người không rõ ràng việc này, sau khi xem xong bài post, cũng có thể hoàn toàn cảm nhận được 37 phút kinh tâm động phách ngay lúc đó. Còn có một vài thành viên của Viêm Hoàng quân đoàn, thì tự mình công bố một ít chi tiết trong bài post này, ngữ khí kích động mà kiêu ngạo.

Tại cuối cùng bài post, tác giả của bài post này viết ra cảm khái của mình -- " Một mùa đông của 118 năm trước, NBA nghênh đón một trận đấu vượt thời đại, ngay lúc đó trong đội Houston Rockets, có một cầu thủ tên là Tracy Mcgrady, trong 35 giây cuối cùng, dùng tốc độ không thể tưởng tượng ghi được 13 điểm, với ưu thế 1 điểm, giúp đội bóng giành được chiến thắng. 35 giây đó, được sách sử gọi là thời khắc của Tracy. Nếu như cần một cái tên cho 37 phút tranh đoạt thủ sát của Miểu Sát ngày hôm qua, tôi nghĩ có thể gọi là thời khắc của Miểu Sát. Khi Thiên Sứ quân đoàn của Giáo Hoàng đã giết chết BOSS thứ nhất Pheles, đồng thời đem Cương Thi vương đánh tới hình thái thứ hai, Đao Phong mới lâm thời tổ chức một chi đội ngũ không trọn vẹn không được đầy đủ, sau đó hắn đem chi đội ngũ này toàn quyền giao cho Miểu Sát chỉ huy. Mà 37 phút kế tiếp, giống như là một kỳ tích, nó thật sự xảy ra mà không ai có thể tưởng tượng được, Miểu Sát vận dụng một loạt đấu pháp mới nghe lần đầu, mạnh mẽ trong 37 phút, cướp được thủ sát từ trong tay của Thiên Sứ quân đoàn! Mà ưu thế vượt lên, chỉ có một giây đồng hồ! Cái đó và trận bóng rổ vĩ đại của 118 năm trước là giống nhau như vậy, gần như chỉ dựa vào một điểm như vậy, thậm chí là một ưu thế có thể không đáng kể, thu được thắng lợi!" ( - Chú thích: Trận đấu kinh điển giữa Rockets với Spurs, trận đấu dấu ấn của Tracy, trận đấu mà những người hâm mộ bóng rổ như mình có lẽ không thể nào quên được vào vào ngày 9 tháng 12 năm 2004, mọi người có thể xem tại đây < )

Ngay sau đó, tác giả của bài post này đem góc độ nhắm ngay Thiên Sứ quân đoàn dưới trướng của Giáo Hoàng: "Nhất tướng thành danh vạn cốt khô, thành tựu của Miểu Sát, không phải thành công của Viêm Hoàng quân đoàn dưới trướng Đao Phong, mà vừa vặn là thất bại của Thiên Sứ quân đoàn dưới trướng Giáo Hoàng. Nếu như Giáo Hoàng không có phát động lần đột nhiên tập kích này, vậy Miểu Sát với 37 phút lấy được thủ sát của Cương Thi vương, chỉ là một hành vi thủ sát tầm thường. Thế nhưng Giáo Hoàng phát động lần đột nhiên tập kích này, vậy tính chất đã không giống, bọn họ đột nhiên tập kích, hơn nữa dưới tình huống ưu thế dẫn đầu rõ ràng như vậy, Giáo Hoàng thậm chí còn sử dụng kỹ năng giảm cấp hai lần, cũng vẫn không thể ngăn trở bước chân đuổi theo của Miểu Sát, cuối cùng thảm bại. Nếu như nói tại trước đó, Giáo Hoàng và Thiên Sứ quân đoàn đều đứng sừng sững trên đỉnh thế giới, như vậy bọn họ tận tay khởi xướng trận tranh đoạt thủ sát này, không khác gì tận tay đem bản thân đẩy xuống thần đàn, từ nay về sau thành trò cười của toàn bộ thế giới. Mà từ tỷ lệ ủng hộ của ngày hôm nay cho thấy, Giáo Hoàng, Thiên Sứ quân đoàn, Thiên Đường công hội toàn bộ đều chịu ảnh hưởng, tỷ lệ ủng hộ giảm mạnh, danh dự thành lập lên thời gian dài hủy hoại chỉ trong chốc lát..."

Bài post này cơ bản là đại biểu khuynh hướng của dư luận, ngoại trừ một phần người chơi nước Mỹ, người còn lại cơ bản đều đứng ở bên Viêm Hoàng quân đoàn. Bọn họ mãnh liệt đả kích Thiên Sứ quân đoàn của Giáo Hoàng, nhóm đoàn đội năm ngoái đã từng giành được giải thưởng đoàn đội tốt nhất, trong vòng 37 phút ngắn như thế, hủy diệt tất cả vinh dự của quá khứ.

Hoàng Dật trở về trang đầu, nhìn tin tức còn lại một chút.

Trong đại sự toàn cầu phát sinh ngày hôm qua, còn có một người chơi nước Mỹ tên là 【 Hỏa Long 】, hắn hợp thành khối năng lượng thạch nhân tạo đầu tiên trên thế giới, bất quá trong trận tranh đoạt thủ sát này, thành tựu của hắn không được quan tâm nhiều.

Hoàng Dật thật ra rất muốn học được loại phương pháp hợp thành năng lượng thạch này, dù sao năng lượng thạch loại này là vật tư vô cùng hi hữu, bây giờ còn được, chỉ một ít nghề nghiệp hi hữu và nghề nghiệp cao cấp mới cần dùng đến năng lượng thạch. Nhưng chờ người chơi của nghề nghiệp bình thường sau khi chuyển chức, phát động một ít đại chiêu nghề nghiệp thì cũng sẽ bắt đầu dùng đến năng lượng thạch, đến lúc đó năng lượng thạch cũng là một loại vật tư của toàn dân, năng lượng thạch lúc đầu đã rất hiếm sẽ có vẻ càng trân quý. Hoàng Dật có Thời Gian Chi Nhãn và kỹ năng dành riêng 【 Tuyên Án 】, những cái này đều là cần tiêu hao rất nhiều giá trị năng lượng mới có thể dùng, đến lúc đó năng lượng thạch của hắn khẳng định không đủ. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Kế tiếp, Hoàng Dật tìm tòi một chút tình huống tương quan của Long Đô. Hiện nay Long Đô vẫn không có gì thay đổi, khô lâu đại quân ngoài thành cứ bao vây như vậy, cũng không tiến công, mà thủ lĩnh Quỷ Phủ. Hắc Lang vẫn chưa trở lại, không biết xảy ra chuyện gì. một trăm vạn người chơi bên trong thành cơ bản đều đã trong trạng thái xấu là "đói khát", thuộc tính giảm xuống rất nhiều, không có năng lực, cũng không có sĩ khí để chiến đấu. Một trăm vạn người chơi này, trên cơ bản mỗi ngày đều là login nhìn tình huống một cái, sau đó liền logout, chờ đợi thời cơ rút lui.

Nhìn các bài post một hồi, Hoàng Dật liền về tới Thế Giới Thứ Hai.

Lúc này, hắn như cũ xuất hiện trong quảng trường, trong quảng trường vắng vẻ, lạnh tanh, lửa trại đã tắt từ lâu, lưu lại đống hỗn độn. Phỏng chừng những người đó đều logout đi làm đi học.

Hoàng Dật quyết định rời khỏi Hiên Viên trấn, hắn không có kinh động bất luận người nào, cũng không có nói lời từ biệt với bất kỳ một ai, một mình đi hướng cửa thành phía nam của Hiên Viên trấn, Nhược Thủy đã từng nói qua, đi phía nam hơn mười ngày là có thể đến Long Đô.

Ánh bình minh đầu tiên của mặt trời mọc lên, chiếu vào trong trấn nhỏ ấm áp này, Hoàng Dật chỉ mới tới đây một ngày, lại quen được một đám bạn, dưới ánh bình minh ấm áp này, hắn lại muốn một mình đi tới.

Đi hồi lâu, Hoàng Dật rốt cục đi ra cửa thành phía nam của Hiên Viên trấn.

Lúc này trên bãi cỏ xanh ngoài thành, có một người thiếu nữ đang đứng, ánh sáng mặt trời vàng chiếu vào thân thể mềm mại của cô ấy, tràn ngập sức sống thanh xuân. Cô ấy giẫm trên giọt sương của cỏ xanh, duyên dáng yêu kiều mà đứng, nhu thuận nhìn Hoàng Dật bên trong thành đi tới, giống như một thiên sứ không chạm khói lửa của nhân gian.

"Nhược Thủy, sao em ở chỗ này?" Hoàng Dật nhìn thiếu nữ, đi tới hỏi.

Người thiếu nữ này, cũng là Nhược Thủy. Cô ấy nhìn Hoàng Dật, ôn nhu nói: "Em nghĩ anh có thể ngày hôm nay sẽ đi, anh đã nói muốn đi Long Đô, cho nên em ở cửa nam chờ anh."

"Vì sao phải chờ anh?" Hoàng Dật đi tới trước mặt cô ấy.

"Bởi vì một người ra đi rất cô độc, nếu có người đưa tiễn anh, anh sẽ không cô độc như vậy. Em biết anh là một người muốn đi đường lớn quang minh, Nhược Thủy chỉ là một cô gái bình thường, không thể cùng anh đi trên con đường quang minh, cho nên chỉ cần có thể đưa tiễn anh một đoạn đã thỏa mãn." Nhược Thủy cắn môi, đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm Hoàng Dật.

Hoàng Dật gật đầu, lấy ra danh thiếp của mình đưa cho cô ấy, nói: "Đây là danh thiếp của anh, em nhận đi! Sau này có chuyện gì có thể tùy thời gọi."

"Tốt!" Nhược Thủy hai mắt sáng lên, hài lòng tiếp nhận danh thiếp, sau đó cũng đem danh thiếp của mình đưa cho Hoàng Dật, "Đây là danh thiếp của Nhược Thủy, Miểu Sát đại ca cũng nhận lấy đi! Nhược Thủy thật sự rất hy vọng, một ngày nào đó sau này, khi em mở hai mắt, là một bình minh như hiện tại, ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ bắt đầu mọc lên, giọt sương trên lá cây lập lòe chiếu sáng. Sau đó, em nhận được tin tức anh gửi cho em, vô luận là cái gì, dù cho chỉ là một câu chào buổi sáng ngắn gọn, em cũng sẽ vui vẻ rất lâu. Như vậy em biết, anh trên con đường phương xa em đi không được, vẫn rất tốt."

Hoàng Dật cúi đầu cười, tiếp nhận danh thiếp của Nhược Thủy, để vào trữ vật giới chỉ.

"Một lát nữa em sẽ đi học, cái này có lẽ là lần cuối cùng cả đời này em nhìn thấy anh! Đợi lát nữa em học xong, khi em lên mạng, anh cũng đã đi đến phương xa. Nhưng mặc kệ thế nào, Nhược Thủy vẫn đều ở chỗ này chờ anh, vô luận anh trở về lúc nào, đều có thể tìm được em. Em hy vọng anh có thể mang theo cầu khẩn của Nhược Thủy, vượt qua gian nguy, không còn cô độc mà đi tới."

Nói xong, Nhược Thủy đi về phía trước vài bước, đứng ở trước người Hoàng Dật, sau đó cúi đầu, nhắm hai mắt lại, đưa tay đặt ở trước ngực làm một tư thế cầu khẩn.

"Ta cầu khẩn, người đứng ở trước mặt ta, có thể mở ra một hành trình đi đến phương xa; ta cầu khẩn, những nơi hắn đi đến, đều rọi đầy ánh sáng mặt trời; ta cầu khẩn, khi hắn đến tới điểm cuối, vô số người đều chúc mừng cổ vũ; ta cầu khẩn, hắn có thể gặp được người âu yếm, ôm nhau dưới ngọn đèn..."

Ánh sáng mặt trời chiếu vào trên người Nhược Thủy, đem mái tóc cô ấy nhuộm thành vàng óng ánh, lông mi thật dài hơi lóe sáng, khuôn mặt trắng nõn mà oánh nhuận. Lúc này, Hoàng Dật cách cô ấy rất gần, thậm chí có thể ngửi thấy được mùi thơm trên người, cảm thụ được hô hấp của cô ấy.

" Trạng thái cầu khẩn đã thêm xong rồi, Nhược Thủy phải logout, tạm biệt Miểu Sát đại ca." Lúc này, Nhược Thủy bỗng nhiên mở mắt, phất phất tay với Hoàng Dật, sau đó liền logout, biến mất ở tại chỗ cũ.

Một giọt nước mắt trong suốt, từ chổ cô ấy biến mất rơi xuống, dưới ánh mặt trời chiếu rọi lòe lòe chiếu sáng.

Dưới tia nắng ban mai, trong ngọn cỏ xanh tươi, chỉ còn lại một mình Hoàng Dật.

Hắn xoay người, đi về phương xa.