Anh Hùng

Chương 64: Mị Đế chiến tàn hồn Ma Thần




Bên ngoài di tích viễn cổ Điện Biên Phủ vô số cường giả Bắc Vực bao vây tiêu diệt số lượng lớn ma hồn.

Hai bên lao vào giết chóc điên cuồng, máu chảy thành sống.

Các đại học viện trở về tập hợp cao thủ ý định trấn áp ma đầu nhưng khi quay lại đây, vô số ma hồn thoát ra liền lâm vào chém giết thảm liệt.

- Khặc khặc khặc, chỗ này không ngờ lại có nhiều thức ăn như vậy!

Trong tiếng cười quái dị, thình thịch một tiếng, trong bí cảnh bay ra một đạo nhân ảnh, trôi nổi trên bầu trời. Đó là lão nhân mặt khô gầy, dáng người cực kỳ thon dài, mũi cao nhọn, tóc ngắn hơi xoăn, lão mặc một bộ quân phục màu đen. Hai bên vai đeo vô số huy chương.

Đây là một tồn tại vô cùng cường đại, ma khí khủng bố dao động, toả ra khí tức lạnh lẽo âm trầm. Mọi người đều không khỏi lạnh lòng, giống như bước vào địa ngục vậy.

-Ma.... Ma đầu thoát khốn! Chạy mau!

Có người run giọng nói, khiến đám đông hoảng loạn bỏ chạy.

Thực lực Ma đầu này tuyệt đối ngang ngửa Võ Thần, ma khí toả ra mênh mông như biển, sâu không lường được.

- Hử! Một đám sâu kiến đợi chết!

Nhìn đám võ tu bỏ chạy Ma Thần hoá thành vô số xúc tua màu đen cuốn tới mọi người.

Lập tức mọi người đều kêu lên thảm thiết, làn da biến thành màu đen, bị kéo tới gần Ma Thần.

Ma Thần vận lực hút vào, những thân thể màu đen kia đều bị hút khô, một hồi kêu thảm, người lục tục ngã trên đất. Bọn họ vốn đều đẹp trai cường tráng, hoặc xinh xắn dễ thương, nhưng bây giờ bị hút biến thành xương bọc da, tóc đen cũng biến thành xám trắng, biến thành ông cụ non.

Mà Ma Thần này lại trở nên đẫy đà, thân thể dần ngưng thực cường tráng, tinh thần phấn chấn.

-Quá yếu, quá ít, chút ấy không đủ dính răng!

Ma Thần tự lẩm bẩm, ánh mắt đảo qua, mấy tên cùi bắp đều bị hút chết, hiện tại chỉ còn lại hơn trăm người mạnh nhất. Hắn liếm liếm môi như sói đói nhìn bầy thỏ béo múp. Hơn trăm cường giả bị hắn nhìn tới sởn gai ốc, mồ hôi tuôn ra như tắm.

Bùng!

Lúc này bầu trời xuất hiện vô số cánh hoa hồng rơi như mưa, đỏ rực cả mảng trời.

Mọi người nhao nhao quay đầu nghiêng nhìn, chỉ thấy một nữ nhân áo hồng đi tới từ đằng xa. Nàng bước từng bước ung dung. Nhìn như đi không nhanh không chậm, nhưng một bước bước ra ít nhất là khoảng cách vài trăm trượng, tốc độ nhanh kinh người. Nhưng đó cũng không phải trọng điểm, gây cho người chú ý chính là mỗi một bước nàng đạp xuống trên hư không sẽ xuất hiện một đóa hồng nở rộ, khuếch tán hướng về bốn phương tám hướng.

Hoa hồng đương nhiên chỉ là hư ảnh, nhưng toả ra hương thơm như thật.

Nữ nhân áo hồng đong đưa eo thon như rắn đi về phía bên này, thân thể mềm mại đẫy đà lồi lõm toát lên cỗ phong tình mê người.

Áo váy bó sát ôm trọn đường cong duyên dáng bốc hỏa. Đai lưng màu hồng ôm chặt vùng eo thon thả uyển chuyển. Ngực nảy nở như muốn tuột ra bên ngoài. Mông tròn vểnh lên co dãn mười phần, bên dưới lộ ra đôi chân dài trắng noãn, bùng lên ngọn lửa thiêu đốt lòng người. Đặc biệt đôi mắt long lanh kia toát lên ngàn vạn tâm tình, khiến trái tim người khác không tự chủ được nhảy dựng lên. Nàng ngước mặt lên trời, lại có một cỗ ung dung quý khí, dường như một tôn Nữ Đế buông xuống, khiến vô số người cung kính không dám khinh nhờn. Nàng chính là Mị Đế em gái của Bá Hoàng Đại Thần.

Mị Đế khẽ nhíu mày, ánh mắt chăm chú vào Ma Thần.

- Mọi ngưởi tránh ra, để ta đối phó ma đầu này.

Mị Đế khẽ hé đôi môi đỏ mọng nói, thanh âm mị hoặc uy nghiêm phiêu tán rơi vào tai từng người.

- Hừ! Khẩu khí thật lớn, Bán Thần mà cũng dám nói như vậy với bổn Ma Thần.

Nghe nàng nói vậy Ma Thần không vui nói.

-Cái gì?

-Mị Đế thành tựu Bán Thần.

-Có hy vọng chém giết Ma Đầu,...

-.....

Mọi người lại bàn tán ầm ĩ, hy vọng đại tăng.

Hoa Vực của Mị Đế mở ra, một mảnh thế giới hoa hồng, vô số cánh hoa quanh người nàng, phiêu động trong phạm vi năm ngàn trượng hình thành biển hoa, hương thơm lan toả khắp thiên địa. Lúc này Mị Đế lạnh nhạt tung ra một chưởng. Một chưởng động, một bông hồng đỏ cũng trống rỗng sinh ra, tràn đầy mỹ cảm, nhưng cũng lưu chuyển theo một khí tức tối cao, Hoa Vực run rẩy vô số cánh hoa rung động rào rào tụ lại chưởng phong oanh tới Ma Thần.

Ma Thần mở ra Quỷ Vực sáu ngàn trượng, vô số xương khô, quỷ ảnh rít gào, sát khí bao trùm cả mảng trời. Lão tung một chưởng đỡ công kích của Mị Đế.

Ầm!

Một tiếng trầm muộn từ trong hư không truyền tới, âm hưởng thật lớn chấn mặt đất lay động, hai đạo quang mang một đen một hồng từ trong tiếng nổ bao trùm xung quanh, cho dù là ban ngày, thế nhưng hai mảnh trời cực lớn đã che đi toàn bộ ánh sáng, biến cả bầu trời thành nửa hồng, nửa đen.

Uỳnh uỳnh!

Ầm ầm!

Trong hư không Ma Thần và Mị Đế càng đánh càng thêm kịch kiệt, tiếng va chạm cường đại để cường giả còn cách tới mấy vạn trượng cũng cảm thấy màng tai đau nhức.

Rầm rầm!

Vô sô đợt sóng xung kích hung hăng nện vào ngọn núi bên dưới, nhất thời khiến vô số bụi đất, đá tảng bay loạn, tàn sát toàn bộ hư không, bụi bặm bay loạn che đậy ánh sáng mặt trời, vô số ngọn núi bị chấn thành bột. Cây cối tan nát, cường giả các học viện nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng hoảng hốt, trời ạ, đây là dư ba của Thần đối chiến sao? Tựa như tận thế, như muốn oánh nát phiến thiên địa này.

Ầm!

Sau 6 ngày, mảnh trời màu hồng với màu đen va chạm, kình khí giống như tia la re, tản về bốn phương tám hướng, gào thét ầm ầm. Mị Đế và Ma Thần tách ra. Vạn trượng xung quanh bị dư chấn đại chiến hủy diệt hoàn toàn, hình thành vực sâu không đáy. Hiện tại Hoa vực chỉ còn lại 100 mét, Quỷ Vực còn 400 mét.

Cạc Cạc!

Ma Thần cười quái dị, liếm liếm môi nói:

-Ngươi không phải đối thủ của ta, khặc khặc.