Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 211-212




211: Nghiêm Túc


Thanh kiếm Comedentis không chút lưu tình vung xuống.
Ma lực khổng lồ kích phát, trảm kích năng lượng cào xới đại địa, lao thẳng về hướng Stella.
Nếu là Blazer thông thường, sợ rằng vừa chạm vào đã bị cắt làm đôi.

Nhưng Đỏ Thẫm Hoàng Nữ, một Desperado cường đại thì cũng chỉ xem như chào hỏi mà thôi.
Âm bạo nổ tung.
Tuy đỡ được thế công, Stella vẫn bị đẩy lùi lại hơn chục mét.
Tiếp đó,
"Khục!" Đau đớn ập đến từ phía sau, thiếu nữ không nhịn được mà ho ra một ngụm huyết dịch.
Lực lượng mang theo xuyên thấu và chấn động mạnh tới mức thân thể tiến vào trạng thái thức tỉnh cũng phải rên rỉ.
Đối mặt cô em gái từ nhỏ luôn bám theo chính mình, Alan hoàn toàn chưa có ý định nương tay.
"Mơ tưởng!!"
Vô số công kích lập tức ập đến cứu viện, kỵ sĩ bên Liên Minh rốt cuộc phản ứng lại.
Phong nhận, lôi điện, băng tiễn, cho tới khống chế áp suất tạo nên khí áp…
Có điều vẫn là vô dụng.
Công kích vừa đến gần, lập tức chuyển hướng về không trung.
Dạ Xoa Cơ lập tức sửng sốt, động tác trên tay cũng chậm đi một nhịp.
"Điều khiển trọng lực?"
Đối với năng lực thuộc về bản thân, nàng không thể nào quen thuộc hơn được nữa.
"Không biết tự lượng sức.

" Quan sát đám kỵ sĩ xông lại gần, ánh mắt nam tử tóc đen trở nên ngày càng hờ hững.
Tuy chỉ là mất tập trung trong khoảnh khắc, nhưng đã đủ cho Stella thoát khỏi phạm vi công kích.
"Vậy thì giải quyết các ngươi trước.

"

Niệm lực chấn động, tạo thành lực vô hình đánh vào thân thể, tiếng xương cốt kêu vang răng rắc, hàng chục kỵ sĩ lập tức ngã xuống.
Ma lực cường đại khiến người ngạt thở lần nữa xuất hiện trước thế nhân, cường hóa cơ thể siêu phàm.
Tốc độ lẫn sức mạnh nghiền áp.
Kỹ thuật chiến đấu… vẫn là nghiền áp.
Lôi đình, hỏa diễm, băng sương, những thiên tai nhân tạo bị vô tình dập tắt.

Vũ khí như thủy tinh vỡ nát.
Trong thời gian ngắn, còn đứng vững cuối cùng vẫn chưa tới mười người mà thôi.

Chứng kiến thân ảnh đứng sừng sững chưa toát ra một giọt mồ hôi, đám người Kurono chỉ thấy rùng mình.
"Lượng ma lực… thật khó tin.

" Tiểu loli vô tiết tháo lắp bắp.
Làm Desperado, tuy lượng ma lực có khả năng theo thời gian tăng trưởng, nhưng rốt cuộc… còn là tồn tại cực hạn.

Nene cảm nhận hết sức rõ rệt, càng về sau ma lực tăng lên càng chậm.

E rằng dù đợi thêm một trăm năm, bản thân nàng có được gấp đôi số lượng đã là cám ơn trời đất.

Nhưng nam tử trước mặt…
"Quả thật như cái quái thai!" Dạ Xoa Cơ không nhịn được chửi thầm.

Hơn nữa,
"Làm sao lại sở hữu nhiều loại năng lực như thế?"
Đây là câu hỏi vang vọng trong lòng mọi người lúc này.
Dịch chuyển tức thời, can thiệp tự nhiên, điều khiển khái niệm thậm chí… thời không nhân quả.

Mọi kỹ năng đều được sử dụng thông thạo, trong tất cả tình huống đều có thể tìm ra biện pháp ứng đối.
Về phần kiếm kỹ, dù chỉ vài lần kinh hồng thoáng hiện, cũng đủ làm bất cứ ai trong lòng lạnh lẽo.
"Vậy ra, đây mới là thủ lĩnh chân chính của Phản Loạn Quân… " Kurono cắn môi.
Chênh lệch so với những Blazer, thậm chí Desperado, hoàn toàn ở vào một cấp bậc khác hoàn toàn.
Ánh mắt trở nên ngưng trọng chưa từng có, hiệu trưởng học viện Hagun nói với giọng nghiêm túc.
"Stella, ngươi dẫn đầu tiến công, còn lại giao cho chúng ta!"
"Được… " Cố nén bạo ngược dâng trào trong lòng, Stella tỉnh táo trả lời.
Hoàn toàn giải phóng dã tính chi hồn (Brute Soul), bước vào trạng thái thức tỉnh, tuy sức mạnh tăng thêm đến trình độ kinh người, giơ tay nhấc chân là dễ dàng vỡ nát núi non, nhưng đánh đổi theo thời gian lại là lý trí tự thân.
Ma nhân, dã tính, những biệt hiệu này tính ra thật sự không hề gọi sai.
Yuudai, Ikki và những người khác nghe được đều lâm vào trầm mặc.

Tình huống bây giờ, ai cũng hiểu rõ một điều.
Chỉ có Stella, mới đủ khả năng đối kháng trực diện với Alan mà không bị… nhất chiêu miễu sát.
Đương nhiên,
Không phải cá nhân nào đều sẽ ngoan ngoãn nghe lệnh.
"Alan Vermillion!!" Biển sâu ma nữ nghiến răng nghiến lợi.
Cảm giác bị người tin tưởng lừa gạt, thật sự chẳng hề dễ chịu.
Khí lạnh bao trùm trong phạm vi trăm mét, băng trụ, mưa đá, băng trôi, theo phát tiết cảm xúc được luân phiên phóng xuất.
"Vẫn nóng nảy như cũ sao, Shizuku.

"
"A… " Hơi thở nóng rực thổi qua tai.

Não bộ đau nhói, thiếu nữ như chịu điện giật trong nháy mắt bất tỉnh.

"Shizuku!!!"
Cuối cùng vẫn có người nóng nảy cứu viện đồng bạn xông lên, nhưng kết cục thì đã chú định.
Kiếm Vương Đầu Bếp, Lôi Thiết, thiếu niên sát thủ lần lượt dứt khoát bị hạ gục.
Và Stella,
Xem nhiệt độ sánh với nham tương ập đến như gió nhẹ thổi qua.
Niệm lực khủng khiếp cố định thân hình thiếu nữ giữa không trung, Alan giơ cao thanh trường kiếm.
"Em gái của ta, tới giờ ngủ một giấc rồi.

"
Thorn Thrust!
Device Laevateinn vừa chạm vào đã bị sức mạnh tuyệt đối phá vỡ thành mảnh vụn.
Theo lưỡi kiếm cắm vào cơ thể,
Huyết dịch vốn sôi trào lập tức đông đặc lại, bên ngoài làn da cứng rắn hơn sắt thép ẩn ẩn kết thành băng tinh.
Stella cảm giác đã mất đi quyền khống chế đối với cơ thể lẫn ma lực.
"Ca ca… " Mí mắt nặng dần, thiếu nữ chìm vào trầm miên.
Đúng lúc này,
"Tiểu tử Alan, đừng quá kiêu ngạo!"
Một bàn chân nho nhỏ dần hiển lộ trong tầm mắt.

Tiểu loli mặc bộ kimono rộng thùng thình đăng tràng.
Không mặc? Alan thật sự hơi sửng sốt.
Trọng lực đè nén tăng cường lực đạo, lần đầu tiên nam tử tóc đen bị đánh văng ra xa.
"Hắc, giờ thì biết lão nương lợi hại đi!"
Thế giới, đúng là đâu đâu cũng tràn ngập bất ngờ.
Thân hình vừa mới dừng lại, không gian tại chỗ lập tức chịu trọng lực đè ép phá hủy.
Nguyên Điểm! (Kanamegaeshi)
Một trong những cấm chiêu của Dạ Xoa Cơ, lực hút đáng sợ làm thân thể Alan tạm thời không thể động đậy được, tọa độ bị xáo trộn, đến cả dịch chuyển đều khó mà thực hiện.
"Thứ lỗi cho ta… Alan."
Không biết lúc nào tới gần, nét mặt Shinguuji Kurono thoáng qua tiếc nuối, hai thanh súng ngắn tích tụ ma lực hồi lâu đã được giải phóng.
Nơi viên đạn lướt qua, thời không bị xé thành từng khe hở.
Vật chất phân giải thành những hạt cơ bản, tan biến vào hư vô.

Thời Không Sụp Đổ! (World Crisis)
Tuyệt kỹ bị Liên Minh cấm sử dụng của World Clock, Blazer sở hữu năng lực thời không mạnh nhất trên thế giới.
Kết hợp với Nguyên Điểm do Dạ Xoa Cơ sử dụng, chuyên dùng để phong ấn giam cầm đối thủ, tổng hợp sức phá hoại thật sự là đã vượt qua một thứ nguyên.
Sóng xung kích gây sức ép cao độ lên địa hình, núi đá rắn chắc cũng bị đánh thành phấn vụn.
Bụi mù tràn ngập.
"Ài, tiểu tử Alan, xem như hợp khẩu vị của lão nương.

"
Dù lập trường khác biệt, còn bị hố vài lần, nhưng đối với Alan thì Nene vẫn khá thưởng thức.

Tiếc rằng chiến trường thật sự không phải nơi đùa giỡn, chỉ tồn tại sống hoặc chết.
"Kuro-chan, ta nghĩ...!Ách."
Khuôn mặt nghiêm túc của Kurono thực tế chưa hề có dấu hiệu buông lỏng.
"Ngươi xem, phản ứng của bọn bọ… "
Nhìn thoáng qua đám cường giả Phản Loạn Quân vẫn còn yên tĩnh đứng ngoài quan sát, nội tâm Kurono chợt dâng lên báo động.
Không khí vang lên tiếng rít.
Bụi mù mau chóng được xua tan, lộ ra bóng dáng với năng lượng đen nhánh vờn quanh, chỉ thấy được đôi mắt sáng ngời trong đêm tối.
Hắc ám lần nữa phủ xuống.
“Khặc...!Boss muốn nghiêm túc rồi!” Tử thần sa mạc không nhịn được cảm thán.
Hàng loạt những Desperado khác cũng nghiêm nghị quan sát.

Dùng nghị lực vượt xa thường nhân xông phá vận mệnh, làm gì có người nào chưa từng muốn truy cầu bảo tọa thuộc về người mạnh nhất.

Nhưng đứng trước mắt bọn bọ lúc này đây…
Ám nguyên ma lực.
Tuyệt kỹ phạm quy như thế, đến giờ vẫn chưa xuất hiện bất kỳ một ai tìm được biện pháp ứng đối.
"Xem ra ta vẫn là có hơi xem thường các ngươi.

" Thanh âm dưới lớp chiến giáp hắc ám trở nên trầm thấp..

212: Lịch sử là do người thắng viết


Tung ra hết toàn lực, địch nhân vẫn chưa chịu một vết xước, Kurono chỉ cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.

"Lần này thật sự là phải liều mạng. "

Không cần nàng nhắc nhở, hố đen lại xuất hiện.

Nguyên Điểm!

Bánh răng thời gian, đồng thời bị tạm ngừng.

Clock Draw!

"Mau!! chúng ta sẽ không giữ được lâu. "

Gương mặt của Nene lẫn Kurono đỏ bừng, đây cũng chẳng phải xấu hổ, mà là hiện tượng vận dụng ma lực quá độ.

Crack!!

Đáng tiếc rằng chưa hết vài giây, trói buộc đã chịu sức mạnh tuyệt đối phá vỡ.

Ám nguyên ma lực, bài xích vạn vật.

Nhanh như vậy? Hai nữ nhân kinh hãi.

Nhưng may mắn, tiếp viện đã đến rồi.

Kỵ sĩ trẻ tuổi với khí thế không màng tất cả lao tới.

Kể từ khi trở thành Desperado, thực lực của Ikki tăng cường đâu chỉ một bậc, ma lực yếu ớt đã không còn là hạn chế trói buộc hắn. Kiếm kỹ khoáng tuyệt cổ kim hoàn toàn được tự do phát huy.

Trưởng thành tới mức độ này, cường giả hàng đầu trên thế giới, Desperado như Ikki chắc chắn cũng xứng đáng được đề tên, tương lai dù bắt kịp người anh trai Ouma, thậm chí… Edelweiss vẫn là có chút ít khả năng.

Nhất Đao La Sát!

Huyết dịch và trao đổi chất tăng tốc gấp trăm lần. Ma lực thay phiên nén lại rồi bùng phát.

Bắp thịt rắn chắc của Desperado cũng không chịu nổi áp lực mà bật ra máu tươi.

Trong thời khắc này, thanh gươm do linh hồn cụ hiện hóa nhìn như tầm thường lại được mài bén đến mức tột cùng.

Bí kiếm cuối cùng, Truy Ảnh! (Oikage).

Không gian xung quanh lưỡi kiếm vặn vẹo, kiếm kỹ siêu phàm này đã đạt tới uy lực của tuyệt kỹ Quang Chi Phong mà Liệt Phong Kiếm Đế từng sử dụng.

Tuy nhiên, lệ thuộc vào thân thể để chiến đấu, luôn là tồn tại cực hạn.

Thông qua tinh thần lực nhạy bén, Alan tất nhiên nhận ra công kích đến từ Ikki. Nắm bắt thời cơ phải nói là hết sức chuẩn xác, bắt kịp lúc cơ thể hắn chậm lại do đòn công kích từ Nene và Kurono.

"Tâm nhãn được rèn luyện tới mức độ như thế sao. " Ngộ tính của Kurogane Ikki lần nữa khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ.

Dịch chuyển là có thể dễ dàng thoát khỏi, nhưng đối mặt đòn thế dốc hết toàn bộ sức mạnh lẫn tín niệm từ một vị kỵ sĩ chân chính, Alan nhận thấy bản thân cũng nên cho ra đáp trả.

“Chỗ ta đang đứng, là nơi lưỡi kiếm của ngươi không cách nào chạm tới, Vô Miện Kiếm Vương! ”

Ý niệm vừa phát, năng lượng đen như mực hình thành bức tường ngăn cản.

Mũi kiếm rung động liên hồi, mặc cho thân thể Ikki đã vượt xa cực hạn, vẫn chưa có cách tiến thêm một ly.

Bàn tay vung lên.

“Vibration Strike!”

Xương cốt toàn thân tan vỡ, thiếu niên như diều đứt dây bay về phương xa.

“Ta thậm chí... còn không tới gần được! ” Trước khi bất tỉnh, Ikki bất đắc dĩ cười khổ.


"Kurogane!!!" Shinguuji Kurono nóng nảy kêu gào.

Và ngay lập tức,

Xuất hiện trong tầm nhìn của nàng, đôi mắt sáng rực dường như hút đi linh hồn.

Loáng thoáng hiện ra trước mắt hiệu trưởng học viện Hagun, là một thân hình xinh xắn quen thuộc.

"Mama, hoan nghênh về nhà. "

Niệm lực thôi miên, điều khiển ngũ giác.

"Mei… không, không đúng." Đợi Kurono hồi phục tinh thần, thì từng cơn đau đớn tột độ đã ập đến thần kinh.

Thanh kiếm sắc bén chẳng biết khi nào đã đâm xuyên qua chính giữa lồng ngực.

Hắc Ám Đế Vương lãnh khốc thì thầm.

“Con tim ngươi từ đầu vẫn luôn do dự, nữ sĩ. Những thứ mà bản thân trân quý, hoàn toàn không liên quan gì tới cuộc chiến này, thế mà lại dự định... ”

“Lấy một thái độ nửa vời như thế để chiến đấu với ta sao!”

Theo vũ khí được rút về, huyết dịch phun trào.

"Kurono!!!"

Con ngươi biến thành đồng tử dã thú, cặp sừng tượng trưng cho trạng thái thức tỉnh mọc ra.

Khí thế trên người Dạ Xoa Cơ trở nên càng thêm đáng sợ.

Saikyou Nene trong cơn cảm xúc cuồng nộ, lần nữa đột phá giới hạn.

Tại các cường giả tại hiện trường nhìn chăm chú,

Sau mấy đòn va chạm khiến địa hình trải qua thêm vài đợt thay đổi, cơ thể Nene đã bị một bàn tay giữ ngay cổ, thô bạo nhấc lên.

“A, hôm nay đúng là bất ngờ xảy ra liên tục?” Alan lần này thật sự cảm thấy vui vẻ.

Tuy nhiên, vẫn là chút sự kiện nhỏ ngoài ý muốn thôi.

Chết trên tay hắn, Desperado đạt tới thức tỉnh đâu chỉ một người.

"Trọng lực, đâu phải là dùng thô thiển như vậy, Dạ Xoa Cơ."

Bàn tay còn lại bóp thành nắm đấm.

Trọng lực tập trung tại một điểm, bộc phát.

Áp lực kinh khủng ép đại khí rên rỉ, không gian rạn nứt.

Chẳng một ai nghi ngờ, dù là vật chất có cứng rắn tới mấy khi tiếp xúc trực tiếp với đòn công kích này, khẳng định sẽ bị đánh thành bụi bặm.

Tuân theo bản năng cầu sinh, dù trong trạng thái điên cuồng, Dạ Xoa Cơ vẫn kịp thời dùng toàn bộ ma lực dựng nên phòng hộ trọng lực.

Thân hình nhỏ nhắn bị lực đạo khủng khiếp đánh vào, đâm vỡ vô số ngọn núi lớn nhỏ.

"Đau… đau chết ta rồi!!"

Ma lực hoàn toàn cạn kiệt, đau đớn cưỡng ép lý trí hồi phục, Nene rút khỏi trạng thái thức tỉnh.

Kết quả,


Chưa được ba phút, toàn bộ kỵ sĩ tinh anh Nhật Bản, toàn diệt!

Trước nhất lao tới quan sát, Tử thần sa mạc kinh ngạc.

“Vậy mà nương tay?”

Ý tứ không phải là nói Alan nhân từ. Thực tế, trong tình huống đối mặt số lớn Blazer tinh anh, trong đó còn có hai Desperado đạt tới thức tỉnh mà vẫn cố ý nương tay được thì quả thật khó tin.

Naseem lần nữa cam bái hạ phong.

Câu nói làm bừng tỉnh Nene khi còn chưa kịp chảy vài giọt nước mắt.

Không một ai mất mạng? Tiểu loli sửng sốt.

"Khụ.. Khụ… " Mấy tiếng ho khan vang lên.

Shinguuji Kurono miễn cưỡng chống lên thân thể bò dậy.

Vết thương trên ngực, do năng lực 'thời gian đảo lưu' đã được lành lại, tuy nhiên tổn thương trên tinh thần và tiêu hao lượng lớn ma lực vẫn làm gương mặt vị hiệu trưởng học viện Hagun biến thành trắng bệch.

Không quan tâm thương thế trên cơ thể, nàng vội vàng tới cạnh vài tên kỵ sĩ Liên Minh gần nhất.

"May mắn… còn thở. "

Tảng đá nặng trĩu trong lòng được thả xuống.

Hắc ám tản đi, thủ lĩnh Phản Loạn Quân bình tĩnh giải thích.

“Bakuga cùng ta đã ký kết ước định, để lực lượng của Nhật Bản tiêu hao ở đây đối với tương lai thật sự không có lợi.”

Vừa dứt lời, đám người đột nhiên nhìn về phía một phương hướng.

"Xem ra Liên Minh và Đồng Minh bắt đầu đánh rớt đầu óc rồi. " Alan chợt cười ha hả.

Cố nén đau đớn, Kurono không nhịn được cao giọng chất vấn.

"Ngươi tính toàn bộ tiêu diệt hai thế lực lớn sao, Alan Vermillion?"

Nếu là ngày thường, nàng nghĩ cũng chẳng dám nghĩ tới khả năng này, nhưng kẻ đối diện… hoàn toàn đủ sức mạnh và thế lực để thực hiện điều tưởng chừng như khó tin đó.

Đây chẳng phải là muốn học tập Adam Goetia, tính toán thống trị thế giới.

Nam tử trẻ tuổi chỉ cười nhẹ.

"A a, ngươi nói gì vậy, hiệu trưởng Shinguuji?"

"Kẻ đứng trước mặt ngươi bây giờ, là người anh hùng đã tiêu diệt Khôi Lỗi Vương tà ác và… thủ lĩnh Phản Loạn Quân Tyrant. "

"Liên hợp khu vực Trung Đông, Nga, Nhật Bản cùng vô số các quốc gia khác ngăn cản Thế Chiến III tiếp tục bùng nổ, đem lại hòa bình cho thế giới."

Tới tận đây, giọng nói đã có phần ngoạn vị.

"Sách sử sắp xuất bản, hẳn sẽ in như vậy a. "

Và lịch sử, luôn là do người thắng viết.

Nene kinh ngạc trợn to hai mắt.

"Này, ngươi m* nó được lắm… "

Lại xuất hiện kẻ so với mình còn vô tiết tháo? Đổi trắng thay đen trắng trợn như vậy, xem bọn ta là mù lòa chắc.

Ngươi nghĩ có người tin?


Ách… đúng là đại đa số người không biết chuyện sẽ tin đi.

Kurono cũng cứng họng, hiệu trưởng đại nhân lần nữa đối với da mặt tên hoàng tử xứ Vermillion có nhận thức mới.

Không tiếp tục để ý tâm trạng đặc sắc của hai nữ nhân, Alan quay sang nhìn về đám thủ hạ.

Chẳng có gì bất ngờ, ánh mắt phần lớn đều hiện lên… kính sợ.

"Chư quân!!!"

"Sân khấu chính thức đã đến. "

Một lời kêu gọi đơn giản, đã khiến khí thế đoàn người bốc cao.

"Lý tưởng cũng tốt, giải tỏa trong lòng bạo ngược và khát vọng cũng được, bởi vì… "

"Trang sử mới của loài người, giờ phút này sẽ do chính tay chúng ta viết lại!! "

Không có tiếng reo hò hoặc hùa theo, nhưng trong phút chốc, hơn ngàn hơn vạn cỗ ma lực bùng nổ khuấy động trời đất.

Alan bắt đầu hạ lệnh.

"Naseem, ta nghĩ… ngươi sẽ đối với Bạch Tu Công Arthur Bright có hứng thú. "

Nâng lên kính mắt, con ngươi Tử Thần Sa Mạc lập lòe hàn mang.

"Ô hô, hy vọng hắn so với Thí Thần Giả thú vị hơn. "

Carlo Bertoni tuy cường đại, nhưng đối mặt Desperado sau khi biến thân, vẫn bị một chiêu giây. Thật sự quá mất hứng!

"Edelweiss, Ouma, Iris, phía quân đội Đồng Minh giao cho các ngươi. Không thành vấn đề đi? Wallenstein phía bên Nga sẽ đúng lúc hỗ trợ. "

Edelweiss và Iris khẽ gật đầu.

Alan còn trịnh trọng nhắc nhở một câu.

"Và cẩn thận đặc nhiệm PSYON!"

Đối với Carl Islands, Alan cũng có hơi cảnh giác.

"Abraham Carter… " Ánh mắt Liệt Phong Kiếm Đế biến thành lăng lệ. Hắn tất nhiên chưa bao giờ quên ba năm trước đây xuýt nữa mất mạng.

Lực lượng tinh anh, thế là đã được chia làm hai đường.

Về phần Alan đây?

Nhìn về phía phương đông, thủ lĩnh Phản Loạn Quân âm thầm cười lạnh.

Xem ra Thần Long Tự bị xóa tên, vẫn chưa đủ để cho một cường quốc đứng đầu từ bỏ sao? Muốn làm ngư ông đắc lợi?

"A, Alan! Còn ta đây ta đây!" Hồ Hiểu Lỵ lập tức nhảy nhót kháng nghị, miệng do nhai bánh ngọt đang phình lên.

"Ngươi?" Nhìn con manh vật trước mặt mình, Alan đột nhiên đau đầu.

Cô nương, ngươi xác định trên chiến trường lúc hứng lên sẽ không đánh nhầm quân mình?

Đến hiện tại, hắn đã hoàn toàn hiểu được Hồ Hiểu Lỵ tại sao lại bị giam cấm mấy trăm năm ở Thần Long Tự.

"Tùy ngươi đi thôi… " Hắc Ám Đế Vương vô lực thở dài.