Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 61




Phiền não

Cả Hogwarts đều quay chung quanh hưng phấn mà thi đấu Tam Pháp Thuật mang đến mà cứu thế chủ lại cực kỳ buồn rầu — căn nguyên buồn rầu của cậu ở chỗ gần nhất cậu luôn mơ, từ tối khai giảng cậu trơn bóng nhào vào trong ngực Severus sau, giữa hai người như có lớp ngăn cách kỳ quái gì đó, nhất là khi nằm trên giường, Harry muốn dựa vào người yêu nhưng luôn bị đẩy ra làm Harry khó chịu, mà khó chịu nhất là giấc mơ mỗi ngày – một giấc mơ rất kỳ quái! Harry không biết hình dung như thế nào nhưng là mỗi lần tỉnh lại thì toàn thân cậu luôn mềm nhũn , hơn nữa…… Được rồi, “Thanh lý đổi mới hoàn toàn” dùng càng ngày càng thuận tay!

“Merlin a!” Harry ôm mặt lại một lần nữa đối với vị trí phía dưới eo của mình một “Thanh lý đổi mới hoàn toàn”, đây đã là lần thứ mười nửa đêm cậu dậy thanh lý quần của mình!

Kỳ thật Harry nửa đêm đứng dậy xử lý cái thứ gì đó Snape biết rõ, anh là một song mặt gián điệp — có thể nói là một trong những song mặt gián điệp ưu tú nhất trong lịch sử phù thủy — lúc ngủ cũng vẫn giữ mười phần cảnh giác, dù cho bên người ngủ là Harry anh cũng sẽ lo lắng có phần tử khủng bố nào đó xông tới không nên chỉ cần Harry có chút động tác anh sẽ bừng tỉnh. Mà mỗi lần bừng tỉnh trông thấy như vậy, Snape như là một quyền đánh vào đầu – lực rất lớn.

Đêm hôm đó Harry trơn bóng nhào vào trong ngực, Snape thiếu chút nữa không nhịn xuống được, khi Harry vừa nói xong “Muốn cùng tắm không”, xà vương vĩ đại ném ngay đồ ngủ xuống chạy ra phòng tắm — Merlin biết rõ, sự tự chủ của mình hoàn toàn không có tác dụng, được rồi, Harry hiện tại chỉ có 14 tuổi, mingh nên thành thật một chút, dù cho…… Đúng vậy, dù cho Harry hoàn toàn không hiểu nhưng mình hiểu cho nên mình không thể làm như vậy, làm như vậy chỉ có thể làm cho Harry thống khổ mà không làm Harry vui vẻ…… Chết tiệt ai nói phải chờ tới khi tiểu sư tử Gryffindor trưởng thành?!

Đương nhiên, Harry hoàn toàn không biết Snape nghĩ như vậy, cậu miễn cưỡng dùng một thanh lý đổi mới hoàn toàn sau thì cảm thấy không có chút khí lực nào, tiện tay nhét đũa phép vào dưới gối, Harry buông lỏng chôn vào chăn.

Tiếng thở dốc còn mang theo khô nóng, hai má hoàng kim nam hài Gryffindor nóng lên, nhưng giờ là buổi tối, không ai có thể nhìn ra được nguyên nhân mặt cậu đỏ là gì — tim đập như trống, hai đùi cũng run lên chút chút, Harry không biết có ý nghĩa gì nhưng lại như hiểu rõ cái gì đó…… tiểu Harry giữa hai chân còn rất mẫn cảm, dù cậu là quay sang trái hay phải, đụng phải một chút cũng có cảm giác như bị tia chớp đánh trúng.

“Ngô……” Tiểu sư tử nhịn không được, cảnh tượng kỳ lạ trong mơ làm Harry không tự giác muốn đi đụng tiểu Harry đang khó chịu…… Rốt cuộc…… Chạm hay không chạm? Lại xoay mình, Harry bản năng mượn ma xát với chăn giải quyết vấn đề — được rồi, có lẽ đây là cách giải quyết vấn đề.

Nhưng hiển nhiên phương thức giải quyết vấn đề này làm cho Snape cảm giác lợi ích của mình bị xâm phạm. Bất kỳ một nam nhân nào cũng không thể dễ dàng tha thứ bạn lữ của mình như vậy — nhất là khi hai người còn nằm bên cạnh nhau, quá tệ!

Đó là một buổi tối tồi tệ.

Đối với Severus Snape đó là một buổi tối tồi tệ. Anh không thể xông vào độc dược phòng thí nghiệm đi làm một vạc độc dược có thể áp chế *** cho Harry, anh cũng không thể trực tiếp kéo tiểu sư tử Gryffindor vào trong ngực mình, thậm chí…… Anh cũng không biện pháp dưới loại tình huống này chỉ đạo tiểu sư tử tri thức phương diện này!

“S…… A…… Sev……” Harry vô ý thức nỉ non, cậu ảo tưởng mình đang làm loại vận động nào đó với người yêu nhưng trên thực tế cậu không có — như khi còn bé cậu từng ảo tưởng mình là người có cha mẹ nhưng là bị mụ phù thủy ác độc nguyền rủa, khi lớn lên thì ảo tưởng mình dùng những lực lượng mọi người sợ hãi đánh Dudley, sau khi đến trường Harry cả ngày tưởng tượng toàn bộ thế giới yêu thương mình…… Nhưng là hiện tại, những ảo tưởng của Harry phù hợp thực tế hơn một chút, Harry tưởng tượng có thể cùng người yêu của mình làm vận động nào đó!

“Thời kỳ trưởng thành chết tiệt!” Không có phản ứng anh cũng không phải là nam nhân! Snape vươn tay Harry, được rồi, anh thỏa hiệp, tên lưu manh nhỏ này đã thắng!

Đương nhiên Snape không tính toán trực tiếp làm cho tiểu sư tử ngủ cùng mình — tuy với anh như vậy dễ dàng hơn nhiều, Harry vô cùng đơn thuần nhất là ở phương diện này, chỉ cần hơi chút hò hét Harry sẽ thành thật, hơn nữa sẽ yêu loại quan hệ này nhưng không thể như vậy. Trong đầu Snape có một giọng nói nói cho anh biết cần tôn trọng Harry, ít nhất phải cho Harry hiểu rõ mọi thứ rồi mới có thể như vậy, hơn nữa…… cách trưởng thành, còn ba năm, anh không thể vội vã như vậy!

Chết tiệt!

Snape hôn lên môi Harry, làm thiếu niên của mình tỉnh lại từ trong ảo tưởng.

“S — Sev!” Harry quả nhiên kinh hô đứng dậy,“Em…… em…… Sev, anh…… anh……”

“Hư — em muốn Prince thức sao?” Snape lại hôn Harry.

“Ách…… Em…… em không có gì…… A!” Harry hôn lại rồi phát giác mình bị đặt ở dưới thân Snape, mà tiểu Harry kẹp giữa hai người — Merlin quần lót, tình huống này rất xấu hổ !“Cái này…… Ân…… Em……” Harry hoàn toàn không có cách nào tổ chức ngôn ngữ tốt nên chỉ có thể chậm rãi lui về sau, hy vọng có thể làm cho tiểu Harry không cần tinh thần như vậy — được rồi, cho dù là người hoàn toàn không hiểu được tri thức phương diện này nhưng cũng biết một ít thường thức.

“Được rồi, đừng lui lại nữa, em sắp lún vào tường rồi.” Snape buồn cười giữ chặt Harry,“Nghe, đây là bình thường – người nào cũng ở…… 13 tuổi sẽ như vậy, em còn muộn đó.”

“Nha! Merlin!” Harry bưng kín mặt nhỏ giọng hỏi,“Thật là người nào cũng như vậy?”

“Đúng vậy, từng……” Giáo sư độc dược rất hài lòng biểu hiện của Harry, tuy e lệ nhưng không cự tuyệt làm Snape cảm thấy Harry hoàn toàn tín nhiệm mình — đúng vậy, không chỉ là cảm thấy, đây là sự thật. Snape vươn tay ra kéo tay Harry. “Không phải Cori đưa cho em sách sao, bên trong có nói những vấn đề này……” Tay với vào áo ngủ của Harry, đụng vào eo nam hài — rất mềm dẻo, da trơn mềm, “Nơi này, sẽ ngứa,” Snape chậm rãi vuốt vuốt rồi tiến vào trong quần, dây thun cũng không căng, rất dễ dàng cho anh vào,“Nếu như khó chịu thì làm như vậy nhưng không thể quá nhiều lần.” Sờ lên Harry nhỏ rồi bắt đầu chuyển động ngón tay có kỹ xảo:“Đừng chịu đựng, đây là một loại hưởng thụ.”

Hưởng thụ?!

“Nha……” Harry bị kích thích thở dốc, cậu không có cơ hội “Đừng chịu đựng”, ngoại trừ thở gấp, Harry chỉ có thể kêu — khi kích thích tăng lên, cậu đã muốn thét chói tai nhưng quá lớn lại sợ đánh thức Prince nên Harry trong chốc lát lên tiếng trong chốc lát lại không chịu lên tiếng lấy lòng Snape.

Rất tốt. Cũng không phải một buổi tối tồi tệ.

Snape hôn lên cứu thế chủ, tiếng thở dốc và rên rỉ đều biến mất trong miệng — tiểu Harry càng ngày càng hoạt bát, Snape biết rõ tiểu sư tử không nhịn được nữa nên lập tức nhanh hơn.

Lần đầu tiên sẽ rất nhanh, Harry cũng vậy. Snape chỉ mất mười phút đã thu phục nhưng rất đáng tiếc, thu phục cứu thế chủ sau, giáo sư độc dược lại phải tự mình thu phục mình — anh không trông cậy vào tiểu sư tử Gryffindor mềm mại có khả năng giúp mình cái gì vì Harry đã sớm chui vào chăn ngủ, trên mặt còn mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt lại có một giọt nước mắt trong suốt không dễ phát hiện.

Snape hôn lên khóe mắt Harry liếm đi giọt nước mắt kia, anh tin đây không phải là khóc thật mà là kích thích sinh lý làm cho tuyến lệ phân bố ra nước mắt — rất trân quý, trân quý hơn bất cứ nguyên liệu độc dược nào trên thế giới.

Rạng sáng hôm sau Harry liền chạy ra hầm nhưng cậu có để lại tờ giấy cho tiểu vương tử, hoàn toàn không tính hôn Snape — Merlin a, không thể hoàn toàn trách cậu! Tối hôm qua quá kích thích, ai cũng sẽ chạy thoát, không phải lỗi của cậu a!

Trải qua một ngày mơ mơ màng màng, trong đầu Harry chỉ có bốn chữ “Thời kỳ trưởng thành” lập loè nên Harry không thể không đi tìm một ít trợ giúp, Ron tùy tiện đã bị bài trừ — cậu ta nhất định sẽ nói lung tung; Hermione…… nói bí mật của con trai với một bạn gái, đừng ngu! được rồi…… Tìm tới tìm lui, Harry lựa chọn Draco, cậu ta nhất định có thể cho cậu đề nghị — về phần những quyển sách kia…… A, cậu còn chưa muốn về hầm!

“Thời kỳ trưởng thành?!” Draco bị Harry kéo đến trong góc vừa nghe đến vấn đề nàythì lập tức không hoa lệ hét lên, cậu không nghĩ tới cứu thế chủ sẽ hỏi vấn đề không có chỉ số thông minh gì này.

“Hư — Draco, nhỏ giọng dùm một chút!” Harry thiếu chút nữa che miệng của Draco nhưng gần nhất cậu không muốn có tứ chi tiếp xúc với những người khác, “Tôi chỉ là hỏi cậu…… Có đề nghị gì không?”

“Ha ha! Ta nói a, cứu thế chủ Gryffindor vĩ đại – cậu nên đi tìm cha đỡ đầu ta, không phải cha là đạo sư của cậu sao?” Rất rõ ràng, Draco không có ý tốt,“Học đồ và đạo sư, có rất nhiều……” Cố ý dừng một chút,“Hiệp nghị, kể cả những cái cần.”

“Merlin a! Cậu có thể nói trắng ra được không?!” Harry kêu rên,“Tôi đã chịu đủ quý tộc mịt mờ! Tôi chỉ là muốn biết rõ…… Thời kỳ trưởng thành nên chú ý cái gì!”

“Chú ý gì đó!” Draco liếc mắt,“Thư viện có sách phương diện này, cậu có thể đi xem thêm hoặc là ta đề nghị cậu đi tìm Dumbledore, lão ta nhất định sẽ có — xét thấy…… cậu thuần khiết như vậy, ta tin tưởng những quyển sách về thời kỳ trưởng thành lão bảo tồn sẽ thích hợp cậu.”

“Thật sự?” Mắt Harry lóe sáng.

“Đúng vậy, thật sự.” Draco thề,“Sách hơn một trăm năm trước, về phương diện này, tuyệt đối thích hợp cậu.”

Tiểu long Slytherin chết tiệt! Harry nghe hiểu trào phúng.“Hừ!” Harry trừng Draco,“Đối với người còn chưa hôn, tôi thiệt tình đề nghị cậu nên nhìn thủ tục Slytherin — phiên bản một ngàn năm trước!” Nói xong Harry ôm túi sách bỏ chạy lưu lại Slytherin bạc kim Vương Tử thạch hóa phong hoá, lòng tự trọng bị sỉ nhục, cõi lòng như thủy tinh tan nát nứt trên đất……

Quả nhiên đây là chỗ hỏng khi tiếp xúc cha đỡ đầu quá nhiều! Draco rít gào trong lòng, vốn là một cứu thế chủ xúc động đầu óc lỗ mãng còn đặc biệt ngốc, Potter thánh nhân sao thoáng cái thành sư tử ác độc rồi?! Đương nhiên…… cái này không quan trọng, quan trọng là…… Là ai nói cho cậu ta biết mình còn chưa có nụ hôn đầu tiên ?!

Cầm túi, giống như là một con sâu lông nhúc nhích đi ra khỏi góc tối, Draco quyết định đi ăn chút kẹo làm cho mình thoải mái dỗ dành tâm tình bị đả kích.

Mà Harry né một ngày cũng không trốn khỏi vận mệnh bị xà vương bệ hạ bắt trở lại hầm – cậu không cẩn thận, ở cửa trường học đã bị bắt được, làm hại ngay cả cậu ngay cả mặt Dumbledore cũng chưa nhìn thấy, đương nhiên là không có cách nào hỏi lão hiệu trưởng về thời kỳ trưởng thành.

Bị Snape bắt trở lại hầm, Harry luôn cúi đầu, cậu cảm giác mình sắp bị thiêu chín — toàn thân không tự nhiên, nhất là…… Harry thậm chí có thể cảm giác được Snape nhìn mình chằm chằm! A, đừng hỏi cậu sao mà biết được, cậu biết rõ! Harry lén lút sờ mặt của mình — tốt, không bị bỏng nhưng sao cậu lại có cảm giác mình bị bỏng a?

Trở lại hầm, Prince đã làm tốt bài tập nằm trên ghế chơi trò chơi — Snape không hổ là độc dược đại sư vĩ đại nhất trăm năm qua, cho dù không thể dùng điện, Snape cũng có thể dùng độc dược giải quyết vấn đề “Điện” làm cho máy móc vận chuyển lại.

“Hi ba ba, một ngày ba ba chưa trở lại!” Tiểu vương tử ngẩng đầu phàn nàn,“Con sẽ lo lắng — cha cũng vậy!”

“A…… A!” Harry xấu hổ ôm lấy tiểu vương tử của mình,“Ba chỉ…… Ách…… Hôm nay vừa khai giảng, hơi bận…… Khụ khụ…… Bài tập đã làm xong?”

“Đương nhiên.” Prince cười híp mắt ghé vào lỗ tai harry hạ giọng,“Cha cả ngày cũng không vui, ba ba có phải…… cãi nhau với cha không?”

“Không!” Harry mở to mắt phản bác,“Nha! Được rồi…… Không phải cãi nhau, chỉ là……” Harry cẩn thận nhìn Snape,“Chỉ là giấc ngủ không đủ, ba đi thư viện ngủ, không sao!”