Ba Định Luật Của Pháp Sư

Quyển 2 - Chương 25: Nhím biển - đi về phía tự do




Nanaimo cùng Lys Na xuất hiện từ sàn nhà, cùng ngồi xuống bên cạnh Sick. Nanaimo dùng một loại ngữ khí nằm giữa tiếc nuối khi mất đi thứ đồ mình muốn cùng thỏa mãn khi được xem cuộc chiến nói: "Thật sự là —— răng giả dùng xong đã không còn gì rồi, ngoại trừ để cho thiếu gia cầm làm đồ lưu niệm, thật sự không có gì giá trị."Hắn hỏi Sick: "Sự tình giải quyết, sao mặt ngươi còn như trái khổ qua vậy?"

"Ngươi xem." Sick chỉ vào dưới đáy. Hài cốt nữ vương, linh kiện rác ma pháp, còn có các khối bê tông bay loạn khắp nơi. Dân chúng còn lưu lại chỉ có thể ôm đầu tránh. Các pháp sư cục tình báo số một tụ tập dân chúng lại, toàn lực thi triển vách tường phòng hộ. Nhưng bọn họ chiến đấu đến tận giờ đã không còn bao nhiêu pháp lực, nhất là lúc còn có hiện tượng thôn phệ năng lượng pháp thuật phải liên tục làm phép, gánh năng lớn như vậy có hơi chút quá tải, nếu không phải bọn họ là pháp sư chiến đấu, hiện tại có lẽ đứng còn không vững.

Sick nhìn vào vết thương trên tay mình, khó khăn lăm mới cầm máu được, nhưng hắn cũng không muốn ngồi nhìn người khác bị thương.

"Đồ ăn vặt còn thừa của ta ngươi lấy không?" Lys Na khẽ vuốt cằm, thẹn thùng lấy ra đồ ăn của nàng.

Sick cầm lấy xem xét, cái đồ vật này rất mềm mại, có hình dạng như xúc tu, bên trên còn có chất lỏng màu đỏ.

Đây là tay người ah!

"Ngươi ăn ai à?" Sick kêu to.

"Này không trọng yếu á." Nanaimo thò tay chỉ vào dưới đáy. Một khối xương lớn của nữ vương đang rơi xuống. Nanaimo nói: "Dù sao chết cũng đã chết hết, chết rồi nhưng làm nó có giá trị mới trọng yếu, ngươi dùng để cứu người a."

Sick nhíu lông mi, không nói một lời đem tế đao cắm vào đoạn tay người rồi thi pháp.

Khi cánh tay hóa thành khói trắng biến mất, một cái lưới màu trắng bạc xuất hiện bao phủ không gian nơi đây. Nó ngăn trở tất cả các vật đang rơi, bảo hộ mỗi người.

Sau khi mèo Caramel đánh nát bấy nữ vương, ngồi ở trên nóc nhà phát ra một tiếng thật dài "Ngaooo——" lập tức biến mất. Chân mèo lớn cũng khôi phục lại hình dạng một cái khung xương, nằm bất động trên mặt đất.

Dười bầu trời đầy sao, chỉ còn lại một kiến trúc đổ nát, rốt cuộc tao linh đã biến mất.

Sau khi không gian hoàn toàn khôi phục, Nanaimo cùng Lys Na cũng biến mất rồi.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Không thể bơi trong không trung nữa, Sick phải tốn không ít thời gian mới tìm được một con đường đi xuống. Hắn đi đến trước cổng chính, quay đầu lại xem hoa viên lò thiêu thứ tư. Nửa phần trên của lò chính đã sập, còn rất nhiều khu khác cũng đồng dạng. Ít nhất nóc nhà vẫn còn, hoặc là nói, sàn nhà của tầng phía trên có thể trở thành nóc nhà. Cổng chính bằng thùng giấy như kỳ tích lông tóc không tổn hao gì, Sick bắt đầu hoài nghi có lẽ cánh cổng này mới là nơi có pháp thuật phòng ngự mạnh nhất, mạnh đến mức không thể cảm nhận được.

Trên thảm cỏ không có cỏ, đội trưởng vội vàng kiểm binh, hơn nữa còn chỉ thị cấp dưới hỗ trợ dân chúng bị thương.

Rất nhiều đồ bỏ đi nằm trên thảm cỏ không có cỏ, trong đó có cả Rồng Lừa. Tính thích ứng của trẻ con thật kinh người, vừa thấy sự tình vừa phát sinh như vậy mà vẫn không sợ, còn leo lên người Rồng Lửa chơi đùa. Có lẽ bọn chúng còn rỏ ràng nguy hiểm chính thức ở đâu hơn cả người lớn.

Tiểu Tra cùng Even Joseph đứng chung một chỗ. Trên tay Tiểu Tra cầm con rối Kitty, hắn định lấy răng giả trong miệng con rối, nhưng nó bị dính cứng ngắc rồi, đại khái là không thể lấy ra được nữa. Thấy Sick đi tới, Tiểu Tra nhún nhún vai lộ ra dáng tươi cười.

"Sự tình huyên náo ghê gớm thật." Tiểu Tra nói.

"Tối thiểu sẽ có mấy người học được giáo huấn a." Sick mắt hí nói.

Cảnh sát địa phương tới, xe cứu thương cũng đến rồi. Không bao lâu lại có ba chiếc xe ngựa của kỵ sĩ đến.

Trên xe đi xuống một vị nữ kỵ sĩ có bề ngoài khoảng ba mươi tuổi, dáng người cao điệu. Bởi vì huấn luyện quân sự nghiêm khắc, toàn thân nàng không tìm thấy một khối thịt thừa. Trạng phục kỵ sĩ cũng được thiết kế để làm nổi bật dáng người, cho nên thoạt nhìn nàng cực kỳ nóng bỏng. Đi theo nàng còn có bốn vị nam kỵ sĩ trẻ tuổi. Huân chương đeo trên vai nàng được trang trí hoa lệ hơn mấy người kia, biểu hiện địa vị của nàng cao hơn bọn họ, cũng cao hơn Even Joseph. Thần sắc bọn họ nghiêm túc, ngẩng đầu mà bước, chỉ kém không có đi đều mà thôi.

Even Joseph nhếch lên lông mi, vỗ bả vai Tiểu Tra một cái.

"Chuyện gì xảy ra? Even Joseph. Nick. Lafayette?" Các kỵ sĩ dừng bước trên thảm cỏ không có cỏ, nữ kỵ sĩ nhíu mày, lớn tiếng hỏi Even Joseph.

"Báo cáo trưởng quan, pháp sư gây ra một vụ nổ tại đây." Even Joseph giải thích. Đối với kỵ sĩ mà nói, chỉ cần có quan hệ cùng pháp sư mà lại làm hư cái gì đều là "Pháp sư gây ra một vụ nổ".

Đối với pháp sư mà nói nổ tung không chỉ thuần túy là nổ tung, Sick nói: "Là năng lượng tao linh làm cho không gian liên kết, cửa không gian bị khuếch đại quá lớn xé rách thật thể, vì vậy công trình kiến trúc mới sụp đổ, hay bởi vì hấp thụ năng lượng..."

Nữ kỵ sĩ chứng kiến Sick, nhướng mày, nói: "Lại là ngươi, Sick. Trick. Ngươi có phải đã hiến tế chỗ này?"

Sick căn bản không kịp nói chuyện, nàng đã chuyển sang Even Joseph: "Sao ngươi không ngăn cản hắn?"

"Không cần phải ngăn cản, bởi vì hắn không có làm." Even Joseph đứng nghiêm nói.

Nữ kỵ sĩ trừng Even Joseph nói: "Ngươi xác định sao? Tà ác luôn sẽ phủ thêm thiện lương lên mặt, chúng ta vĩnh viễn không cách nào xác định bọn họ hối cải thật hay không. Lừa gạt là sở trường của bọn họ, nếu như ngươi định tin tưởng bọn họ trong nội tâm còn một điểm lương tri, bọn họ sẽ lợi dụng điểm này, làm bộ mình là chính nghĩa, tùy thời truyền bá Hắc Ám!"

Nữ kỵ sĩ dừng lại ra, Even Joseph lập tức nói: "Ta xác định."

Even Joseph nhanh trả lời nhanh như vậy, hiển nhiên làm nàng rất không cao hứng. Nàng mở miệng lần nữa, dùng thanh âm trầm thấp nói: "Ngươi còn quá trẻ, kiến thức không đủ..."

Sick không thích nàng nói Even Joseph như vậy. Nàng đúng là lớn tuổi, tuổi của kỵ sĩ luôn lớn hơn bề ngoài, nhưng Even Joseph cũng trải qua rất nhiều chuyện, nàng nói như vậy làm Sick cảm thấy nàng phủ định toàn bộ những chuyện kia. Sick mất hứng nheo mắt lại.

Nữ kỵ sĩ cũng chú ý tới biểu lộ của Sick, cái này làm nàng càng thêm nhận định Sick càng nguy hiểm hơn so với biểu hiện của hắn, nàng nói với Sick: "Ngươi cho rằng chỉ cần bỏ lệnh cấm Sở Ni ngữ, ngươi sẽ vô tội sao? ngươi học được nghi thức Hắc Ám ở Hắc Dạ giáo đoàn, truy cầu máu tươi đã khắc vào linh hồn. Đây không phải vấn đề sử dụng trường phái pháp thuật nào đâu! Viện trưởng đại nhân viên ma pháp cho rằng ngươi sẽ không tạo thành nguy hiểm, phán đoán như vậy thật quá vội vàng —— "

"Không có ý tứ." đội trưởng bộ đội pháp sư đi tới. Nhìn nữ kỵ sĩ nói: "Ngài đây là nghi vấn quyết định của Quyền Trượng Ánh Sáng?"

"Đó cũng không phải nghi vấn, mà là hợp lý —— "

Nữ kỵ sĩ còn chưa nói hết, Even Joseph đứng nghiêm, báo cáo: "Trưởng quan, xin hỏi mệnh lệnh ta nhận được còn tiếp tục sao? Chính là mệnh lệnh tổng bộ phát ra, muốn đóng cửa lò thiêu thứ tư."

Nghe được Even Joseph nói, mặt đội trưởng vốn căng cứng lại mang chút tức giận nói với nữ kỵ sĩ: "Lò thiêu thứ tư là thuộc Quyền Trượng Ánh Sáng, tại đây đóng cửa hay không do chúng ta quyết định, Thánh Khiết Chi Thuẫn không thể làm vượt!"

Even Joseph châm ngòi thành công, nở nụ cười vô tội.

"Ngài vừa rồi nghi vấn quyết định của Quyền Trượng Ánh Sáng, hiện tại lại can thiệp sự tình nội bộ, kỵ sĩ đoàn có phải xem viện ma pháp thành bộ hạ của mình rồi hả?" Đội trưởng nghiêm khắc mà nói.

"Tuyệt không có việc này!" Nữ kỵ sĩ thi lễ với đội trưởng: "Quyền Trượng Ánh Sáng cùng Thánh Khiết Chi Thuẫn là đồng minh thân mật vững chắt, cũng phan cao thấp!"

"Chúng ta cũng cho là như vậy." Đội trưởng đáp lễ với nữ kỵ sĩ: "Là ta thất lễ, ta hướng ngài xin lỗi."Hắn chuyển nói với Sick: "Mặc kệ ai làm phiền ngươi, ngươi cũng có thể cáo hắn. Chúng ta sẽ không tha thứ cho hành vi kì thị học phái pháp thuật. ngươi là người của chúng ta, ai cũng không thể kỳ thị ngươi."

Sick sững sờ gật đầu.

"Con trở về nghiên cứu pháp luật." Tiểu Tra cười nói.

"Đệ đệ ——" nữ kỵ sĩ nhẹ giọng kêu: "Bởi vì con nói ông mất nên tâm tình thật không tốt, chúng ta mới cho con tạm nghỉ học một năm đấy, hiện ở chỗ này đều biến thành như vậy, con trở về nhà đi, được chứ?"Ngữ khí nàng nói với Tiểu Tra sao với ngữ khí khi nói với Sick, Even Joseph hoàn toàn khác nhau. Mềm mại, ôn hòa, thậm chí mang một ít khẩn cầu, trên mặt cũng nở nụ cười.

Nữ kỵ sĩ là mẹ của Tiểu Tra. Tiểu Tra là hài tử nhỏ nhất trong nhà, người cả nhà đều quen gọi hắn là đệ đệ.

"Con phải về trường." Tiểu Tra đem con rối đeo tay nhét vào trong túi áo, nói: "Con biết rõ phương hướng con phải đi. Mẹ, con hi vọng con cũng giống ông, là người thẳng thẳng tự tại, đối xử với mọi người như nhất bất kể là ai."

"Quái nhân? Là chỉ ta sao?" Sick quay đầu hỏi.

"Đúng vậy a, bất quá ngươi không phủ nhận một chút được sao?" Tiểu Tra cười nói.

"Đệ đệ!" Nữ kỵ sĩ dùng hơi đề cao giọng kêu Tiểu Tra, nhưng không cách nào cải biến tâm ý của hắn: "Nhưng hắn là —— "

Even Joseph đưa tay lên miệng, làm thành hình cái loa, chen vô: "Xin hỏi ta thu được mệnh lệnh —— "

"Hủy bỏ! Hội đồng kỷ luật đang điều tra!" Nữ kỵ sĩ không thể không đình chỉ chủ đề, cắt đứt Even Joseph.

"Mẹ, nếu như mẹ muốn gây phiền phức cho bằng hữa của con, hãy quyết đấu với con!" Tiểu Tra giơ tay lên, phát hiện trên tay hắn đang đeo con rối, nhịn không được bật cười. Liền Sick cũng bật cười, hắn tranh thủ thời gian che khuất miệng.

"Nếu như con muốn về nhà, mỗi ngày trong nhà sẽ chuẩn bị đồ ăn con thích." Nữ kỵ sĩ cuối cùng quăng cho Tiểu Tra một ánh mắt yêu mến cùng không bỏ, bờ môi run rẩy, nhưng cuối cùng cũng từ bỏ can thiệp vào mối quan hệ của con mình. Nàng xoay người nói: "Even Joseph, cùng ta trở về!"

"Vâng, trưởng quan." Even Joseph nháy mắt với Sick, đi theo các kỵ sĩ lên xe ngựa, xe ngựa liền rời đi.

Sick lưu tại nguyên chỗ, cảm giác một loại cảm xúc vô danh hiện lên. Làm tâm tình hắn tạm bình an kể từ khi rời khỏi học viện Hắc Ám.

Hắn lại nhớ tới lời của Lão thụ yêu. Lần này những lời kia không làm hắn thống khổ, mà là cảm thấy ôn hòa."Ta hi vọng tương lai ta nhìn không được, ngươi sẽ tìm người hiểu rõ giá trị của ngươi." Có lẽ cũng có khả năng đấy.

Hắn, một pháp sư xuất thân từ học viện Hắc Ám, chỉ có bằng bổ túc, lại không có hậu trường, nhìn thế nào cũng là loser trong loser, nhưng nhân sinh của hắn vẫn đang chuyển động.

Tiểu Tra chạy tới nói chuyện phiếm cùng đội trưởng. Sick không có việc gì làm đành đi tản bộ. Hắn đi đến chỗ nguyên là cửa hầm chứa, hiện tại chỉ là một cái động to. Lúc này đã không còn khí thải rồi, chỉ có ma khí bị vứt đầy trên mặt đất.

Hắn thấy một người mặc quần công nhân đang đi tới từ trong chỗ sâu. Người này đi đường xiêu vẹo, như là tiểu hài tử vừa mới bắt đầu học đi.

"Quái Đầu, ngươi lại trúng khí độc sao?" Sick bật cười. Hắn tiến lên, định nắm tay người kia.

Nhưng chỉ chạm được khoảng không. Trong tay áo người này không có gì cả!

Sick lại càng hoảng sợ, buông tay ra lui về phía sau một bước. Hắn cẩn thận dò xét người kia, lại cất bước tiến lên, hai tay nắm lấy cái mũ ăng ten trên đầu.

Bên dưới cũng không có đầu! Dưới quần cũng trống rỗng!

Sick yên lặng đem mũ anten trả lại nguyên bản vị trí, che khuất cổ áo trống rỗng. hắn hoài nghi mình xuất hiện ảo giác rồi, hoặc là ngủ chưa đủ nên ngủ mớ cũng không biết.

Người kia nâng tay áo, chỉnh lại mũ.

Sick quay đầu nhìn về phía thảm cỏ không có cỏ, nhìn thấy Quái Đầu đang gia nhập cuộc trò chuyện với đám tiểu Tra. Hắn làm bộ đội mũ, ba người cười ha ha.

Người lạ phát ra tiếng nói: "Thiệt là, không nên tùy tiện cầm đầu người khác lên ah."

Cái thanh âm này, Sick đã nghe thấy trong thùng phân loại, giọng nói muốn lừa hắn mở đáy thùng ra, là nhím biển.

"Ngươi sẽ không nói ra đấy, đúng không?" Người lạ nói: "Ta tự do la! Bất kể là nhân loại hay là nữ vương cũng không thể thống trị ta rồi! Nha hô! Ta đi thẳng đến biên thuỳ Aidonatello!"

Người lạ bước đi xiêu vẹo, đi ra hầm chứa, tiến lên dọc đường lớn, theo phương hướng năm ngày trước Sick tới đây, đi đã rất xa, cuối cùng biến mất trong đêm tối.

Sick che miệng, thân thể bắt đầu phát run, eo cũng gập lại. Hắn chống hai mươi giây rốt cục nhịn không được, cất tiếng cười to lên.

Tiếng cười truyền khắp thảm cỏ không có cỏ, truyền qua tường đổ vách xiêu, mỗi người đều quay đầu xem hắn. Hắn cười đến mức thiếu chút nữa đứng không vững, không để ý chút nào ánh mắt của người bên cạnh.

Thiên không phương xa hiện lên một tia sáng bạc, đồng thời, hoa tuyết năm nay hiện lên trong mắt Sick…

Hết quyển 2